Mẹ chồng muốn con dâu “hy sinh” để giúp con trai thăng tiến
Chẳng thể ngờ những lời lẽ cuối cùng mà tôi nói với mẹ chồng mình lại là những câu từ cay đắng nhất…
Hôm nay là lần thứ hai tòa án gọi tôi lên để giải quyết đơn ly hôn đơn phương của tôi, lần này chồng sắp cũ của tôi cũng không đến. Tôi không lấy làm bất ngờ, lần hòa giải sau anh ta chắc cũng sẽ không có mặt. Điều ấy không quan trọng bởi vì bằng mọi giá tôi sẽ ly hôn với anh ta bằng được.
Hiện tại tôi cũng đã về nhà ngoại, bố mẹ tôi đương nhiên chào đón con gái, nhất là khi biết lý do dù sống dù chết tôi cũng không bao giờ ở lại căn nhà dơ bẩn đó.
Nói ra chắc không ít người bất ngờ, chúng tôi mới chỉ kết hôn được 1 năm 3 tháng. Ban đầu bố mẹ đẻ của tôi cũng nghĩ rằng tôi bồng bột, vợ chồng trẻ đầu giường cãi nhau, cuối giường làm lành là chuyện thường mà. Mãi cho đến khi tôi nói về lời đề nghị kinh hoàng của mẹ chồng thì họ hiểu tôi làm vậy tuyệt đối không sai.
Thời gian yêu đương trước khi tiến đến hôn nhân của chúng tôi tuy không quá dài nhưng không thể nói là không sâu đậm. Hơn ba năm yêu đương, tôi chưa từng giấu anh bất kỳ điều gì, cũng chẳng hề cố “diễn” để che đậy những tính cách chưa hoàn hảo hay những thói quen không tốt của mình. Thật lòng, tôi muốn cả hai đến với nhau bằng những gì chân thật nhất.
Anh là một người đàn ông tốt, có chí tiến thủ, tuy còn ít tuổi nhưng anh đã đạt được những vị trí khá cao. Mẹ anh tự hào về con trai lắm, cũng phải thôi, bố mẹ tôi cũng vô cùng tự hào về đứa con gái luôn biết trước biết sau là tôi đây.
Nói cho đúng thì trong khoảng thời gian yêu nhau, tôi đã lờ mờ nhận ra anh là người có tham vọng lớn với quyền lực và địa vị xã hội. Tuy nhiên, quả thực lúc đó tôi thậm chí còn có chút vui mừng vì cho rằng như vậy thì xem như mình may mắn khi được ở cạnh người đàn ông biết phấn đấu trong sự nghiệp.
Vào ngày cưới, tôi gặp sếp lớn của anh, đó là một người đàn ông trung niên rất phong độ, đi bên cạnh chú ấy là người vợ đã chung sống với nhau hơn 20 năm trời. Tôi ngưỡng mộ họ lắm. Một tình yêu bền chặt như vậy đâu có dễ mà tìm được.
Sếp của anh liên tục khoác vai, cầm tay tôi khen xinh xắn mỗi khi có cơ hội tiếp cận. Linh cảm nhạy bén của con gái nhắc nhở tôi rằng người đó không an toàn nên tôi cũng hạn chế đến mức tối đa việc giao tiếp, đứng gần ông ấy.
Chuyện này tế nhị nên tôi luôn để trong lòng. Sau đám cưới, sếp của chồng muốn đến nhà tôi ăn bữa cơm. Suốt bữa ăn, ông ta liên tục hướng ánh mắt về phía tôi. Đôi ba lần mượn rượu đùa cợt rằng nếu cho lấy thêm vợ nữa thì nhất định phải lấy cô vợ giống tôi.
Video đang HOT
Những lời lẽ, hành động quấy rối càng lúc càng rõ ràng. Tôi khó xử cầu cứu chồng nhưng điều kỳ lạ là chồng tôi rõ ràng nhìn thấy mười mươi nhưng không hề có động thái gì bảo vệ vợ.
Tôi tuy có buồn, có giận nhưng lại nghĩ chắc mình cứ suy nghĩ quá lên và cũng có thể vì chồng mình hơi vô tâm mà thôi. Kể từ đó, tôi quyết định tự bảo vệ mình bằng cách cứ hễ nghe thấy sếp của chồng đến chơi tôi liền tìm lý do để không ở nhà.
Thế nhưng biện pháp này cũng không được lâu, mới chỉ hai lần thì mẹ chồng và chồng tôi liền gọi tôi về với lý do phải nấu nướng tiếp đãi khách lớn. Tôi tiến thoái lưỡng nan, đành phải quay về nhà.
Mọi chuyện đương nhiên vẫn diễn ra như cũ, thậm chí càng ngày càng quá quắt hơn khi chồng tôi và mẹ chồng liên tục tục đẩy tôi vào ngồi gần chỗ của ông ta. Giả vờ mắt điếc tai ngơ với hành động vuốt tóc hay khoác vai trơ trẽn của ông ta.
Lúc này, trong đầu tôi chợt lóe lên một suy nghĩ kinh khủng nhưng lại không dám tin chuyện này có thể xảy ra với mình.
Đợi sếp của chồng về, tôi liền mời mẹ chồng và chồng ngồi xuống nói chuyện rõ ràng.
- Con không muốn tiếp xúc với ông ấy nữa. Ông ấy đang có những hành động và lời nói quấy rối con!
- Ôi sao con cứ làm quá lên. Ông ấy là sếp lớn của chồng con, mình phải nhờ vả người ta nhiều con ạ.
Thấy mẹ chồng nói vậy, tôi quay sang nhìn chồng, chờ đợi một câu nói từ người mình chọn sẽ cùng đi với nhau đến cuối đời. Thế nhưng anh im lặng.
- Có phải anh và mẹ đều biết ông ta có ý đồ xấu với con phải không? Tại sao không ai ngăn cản?
Chồng tôi tiếp tục im lặng không nói gì. Tuy nhiên trên mặt thì không hề có vẻ gì là có lỗi hay dù chỉ là một chút biểu cảm nào sẽ bảo vệ vợ mình.
- Thời buổi kinh tế khó khăn, chồng con không dễ gì để có được vị trí như hiện tại. Muốn thành công thì phải phụ thuộc vào sếp lớn rất nhiều. Con… con hi sinh vì chồng một chút không được sao?
Mặc dù là ngờ ngợ cảm thấy chuyện bất thường này, nhưng tận tai nghe được tôi vẫn cảm thấy cả người phát run lên vì uất ức và tức giận. Một lần nữa, tôi quay sang nhìn chồng mình, thế nhưng đáp trả lại cho tôi vẫn là sự im lặng.
Lúc bấy giờ tôi hiểu, họ thật sự muốn leo lên cao bằng việc “hy sinh” tôi. Một hành động không thể ghê tởm hơn!
Tôi không nói gì, ngay lập tức vào thu dọn quần áo. Chồng tôi lúc này chạy theo sau để xin lỗi nhưng với tôi thế là quá đủ, tất cả đã chấm dứt kể từ giây phút anh ta có suy nghĩ muốn “bán” vợ mình rồi.
Tôi kéo va-li ra ngoài, quay sang nói với mẹ chồng một câu nói cuối cùng.
- Trong nhà mẹ đừng quên có camera ghi được cả tiếng. Nếu như sau này con có bất kỳ bất trắc gì, con không ngại đưa cả hai mẹ con mẹ ra pháp luật đâu.
Đêm tân hôn hai vợ chồng bị mẹ bắt ngủ riêng, sáng hôm sau bà trả tôi về nhà ngoại
Sáng sớm hôm sau khi đang ngái ngủ thì tôi nhận được điện thoại của bố, nói rằng họ đã đến trước cổng nhà rồi. Không ngờ khi bố mẹ tôi chưa kịp mở lời thì mẹ chồng đã lên tiếng phủ đầu.
Tôi và Đăng quen nhau là do bố mẹ hai bên mai mối. Anh hơn tôi 4 tuổi, có công ăn việc làm ổn định, điều kiện gia đình rất tốt. Bố mẹ anh làm kinh doanh, buôn bán rất phát đạt nên cả gia đình sống trong một biệt thự sang trọng. Gia đình tôi cũng chẳng thua kém gì, bố mẹ tôi là bạn làm ăn với bố mẹ anh. Nói chung, hai bên gia đình là môn đăng hộ đối.
Sau buổi gặp gỡ đầu tiên, thấy Đăng cũng cao to đẹp trai, điều kiện không tệ nên tôi đồng ý thử hẹn hò xem sao. Tình cảm giữa hai người từ từ lớn dần lên và sau nửa năm chúng tôi tiến đến hôn nhân. Lúc đó, tôi mới tới nhà anh chơi một lần, chỉ biết sơ sơ rằng anh là con trai út, trong nhà có 2 chị gái nữa nhưng đều đã đi lấy chồng.
Vì là con một nên sau khi kết hôn hai vợ chồng tôi phải ở cùng bố mẹ chồng. Tôi đồng ý, dù sao nhà anh to như vậy không ở cũng uổng, với lại nhà có giúp việc chắc tôi cũng chẳng phải động tay động chân làm gì.
Cuối cùng ngày cưới cũng đến, vì cả hai đều là dân kinh doanh nên rất đông khách mời tham dự. Đến cuối ngày, hai vợ chồng mệt muốn rụng rời chân tay, chỉ muốn về nhà tắm rửa rồi ngủ một giấc tới sáng mai thôi.
Cả ngày bận rộn với đám cưới nên đêm đến tôi chỉ muốn lăn ra ngủ, nào ngờ mẹ chồng lại qua bắt tôi rửa chân cho bà. (Ảnh minh họa)
Thế nhưng, đến tối khi hai vợ chồng chuẩn bị đi tắm rửa để nghỉ ngơi thì mẹ chồng lại vào phòng bảo tôi đi pha nước rửa chân cho bà. Mẹ nói đây là quy củ của nhà này, là bổn phận của con dâu. Nghĩ mà nực cười, tôi là con một trong nhà được bố mẹ cưng chiều từ nhỏ, chẳng bao giờ phải động tay động chân làm gì, đến bê nước rửa chân cho bố mẹ ruột tôi còn chưa làm mà nay lại phải đi rửa chân cho mẹ chồng ư? Hơn nữa, bây giờ là thời đại nào rồi mà còn có chuyện con dâu phải hầu hạ mẹ chồng như vậy?
Tuy bực dọc trong người nhưng dù sao cũng là dâu mới qua cửa nên tôi không dám nói thẳng, đành khéo léo từ chối: Hôm nay bận rộn cả ngày, con rất mệt và chỉ muốn ngủ một giấc. Sáng mai con sẽ bê nước cho mẹ rửa mặt được không ạ?
Mẹ chồng tối sầm mặt mày đi ra khỏi phòng. Tôi cũng chẳng để ý nhiều, lấy quần áo đi vào phòng tắm luôn. Tuy nhiên khi đi ra, Đăng đã bị mẹ chồng gọi đi từ lúc nào rồi.
Mãi tới 1 giờ sáng mà anh vẫn chưa về phòng. Tôi ra ngoài tìm cũng chẳng thấy anh đâu. Gọi điện anh cũng không nghe, chỉ thấy anh nhắn lại vỏn vẹn mấy chữ: " Mẹ không cho hai vợ chồng ngủ chung. Đêm nay em chịu khó nhé".
Có lý nào đêm tân hôn hai vợ chồng lại không được ngủ chung giường chứ? Tức tối tôi gọi cho bố mẹ khóc lóc, kể lể chuyện đêm nay. Khỏi phải nói, bố mẹ tôi tức lắm, hứa ngày mai sẽ đến tận nhà đòi lại công bằng cho con gái rượu.
Sáng sớm sau đêm tân hôn, mẹ chồng trả tôi về nhà ngoại. (Ảnh minh họa)
Sáng sớm hôm sau khi đang ngái ngủ thì tôi nhận được điện thoại của bố, nói rằng họ đã đến trước cổng nhà rồi. Tôi vội vàng vệ sinh cá nhân, thay quần áo rồi chạy xuống mở cổng cho bố mẹ vào nhà. Không ngờ khi bố mẹ tôi chưa kịp mở lời thì mẹ chồng đã lên tiếng phủ đầu:
- Ông bà đến được đây thì tốt quá, tôi còn định gọi cho ông bà đây. Mau đưa viên minh châu của hai người về đi, nhà tôi kém cỏi không xứng với đứa con gái cao quý của ông bà. Thử hỏi có đứa con dâu nào mới vào cửa đã cãi mẹ chồng chem chẻm không, bảo nó rửa chân cho tôi cũng không chịu. Mới có thế thôi đã vậy, mai mốt chắc nó ngồi lên đầu lên cổ tôi quá.
Bố mẹ tôi nghe đến đây thì choáng váng lắm, tôi cũng sốc không kém. Không ngờ chỉ vì không rửa chân cho mẹ chồng mà bà ấy lại muốn trả tôi về nơi sản xuất, bắt vợ chồng tôi ly hôn chỉ sau một ngày làm đám cưới.
Đăng từ đầu đến cuối đều không lên tiếng bênh tôi lấy nửa lời. Thấy thái độ của con rể và nhà thông gia như vậy, bố mẹ kéo tôi về nhà luôn. Đến nay đã một tuần trôi qua rồi mà nhà Đăng vẫn không có động tĩnh hay lời xin lỗi nào, thực sự tôi không muốn phải ly hôn thế này, tôi nên làm gì bây giờ?
Biết vợ chồng tôi đem tiền cho vay, mẹ chồng nằng nặc đòi lại 1,5 tỷ Tiền là của chúng tôi, thế mà mẹ chồng không cho cái quyền được sử dụng tiền. Vì gia đình chồng có điều kiện nên sau khi cưới chúng tôi được ra ở riêng. Vợ chồng tôi đã có nhà và xe riêng, lương hàng tháng làm ra chỉ để chi tiêu và tiết kiệm. Tháng trước, bố mẹ chồng bán một mảnh...