Mẹ chồng mắng té tát vì đòi nợ em chồng, tôi bật khóc nói lý lẽ khiến cả gia đình im re
Tôi sắp sinh nên đã gọi điện đòi tiền cô em chồng. Nó vâng dạ là thế, nhưng lại lén lút mách lẻo với mẹ chồng tôi. Và tối đó, cả gia đình lao vào mắng mỏ, chỉ trích tôi là tham lam, ích kỷ.
Tôi vừa bị cả nhà chồng mắng là láo, không biết yêu thương gia đình, sống ích kỷ và toan tính mọi người ạ. Họ còn dùng những lời lẽ nặng nề hơn nhiều để chỉ trích tôi. Nhưng đương nhiên, con giun xéo lắm cũng phải quằn, huống chi bản thân tôi cảm thấy trong việc này tôi không sai, thế nên đã thẳng thắn lên tiếng. Sau khi chốt 1 câu, cả gia đình chồng bẽ bàng, còn tôi thì bỏ về bên ngoại rồi đây!
Đầu đuôi sự việc là thế này, nhà chồng tôi có 2 người con, chồng tôi là cả, dưới anh còn 1 cô em gái kém 3 tuổi nữa tên Hương. 2 năm trước, tôi và Trung kết hôn thì cuối năm ấy, em gái anh cũng lập gia đình. Nguyên nhân của đám cưới có phần vội vàng này là do Hương đã có bầu trước. Mẹ chồng tôi hối lo tiền, lo vàng để làm của hồi môn cho con gái nhắng nhít lên.
Chúng tôi do mới về chung sống, kinh tế cũng chưa dư dả gì nên cho em gái 2 chỉ. Thế mà mẹ chồng còn lườm nguýt, bóng gió nói rằng tôi chị dâu mà ki bo, nắm hết tiền của chồng và không chịu nhả ra. Vụ ấy tôi bực lắm nhưng cũng cho qua. Vì dù sao còn chung sống dài dài, mình lại là phận dâu con, đâu dám cãi láo gì.
Nhưng càng ở lâu, càng thấy “trong chăn có quá nhiều rận”. Mẹ chồng “chắc tính”, kiệt sỉ đã đành, lại thêm cô em chồng thường xuyên về hỏi vay mượn, xin xỏ.
Cứ dăm ba hôm nó lại về bên ngoại 1 lần, đương nhiên sẽ vào cả phòng vợ chồng tôi ngó nghiêng xem có gì mới mẻ, hay ho không. Sau đó, kiểu gì nó cũng thủ thỉ với tôi rằng:
- Chị dâu ơi, có thỏi son màu đẹp thế. Cho em mượn cuối tuần này đi ăn cỗ nhé.
- Ơ nhưng thỏi ý là thỏi chị dùng hàng ngày đấy!
- Dùng hàng ngày sao không đút túi xách mà lại để phòng? Không muốn cho em mượn chứ gì?
- Đâu, chị dùng thỏi ấy thật. Em mượn thỏi khác đi.
- Thế chị tạm bớt xinh 2 – 3 ngày đi, em mượn cuối tuần em trả.
(Ảnh minh họa)
Nói rồi nó quay ngoắt người đi, mặc kệ tôi đứng tức đỏ mặt ở phía sau. Nó hỏi mượn chỉ là hình thức, chứ nó chẳng bao giờ trả cả. Không chỉ có son, rồi quần áo, váy vóc, giày dép… nó cũng y như vậy. Thế nên, sau khi mất kha khá đồ vì cô em chồng “mượn”, tôi khóa chặt cửa tủ lẫn ngăn kéo bàn trang điểm lại. (Cửa phòng ngủ mẹ chồng không cho khóa).
Dạo cuối năm trước, nó và chồng quyết định mở quán cắt tóc ở quê nhưng vốn chưa đủ. Chính vì thế phải chạy vạy khắp nơi mượn. Đương nhiên, vợ chồng tôi đứng đầu trong danh sách người chúng nó vay ấy chứ.
Tôi bàn với Trung:
Video đang HOT
- Vợ chồng mình có cuốn sổ tiết kiệm nhưng chưa tới kỳ hạn, em không đồng ý rút đâu.Còn 6 chỉ vàng lẻ ở ngoài, mình cho cô Hương mượn số ấy thôi. Nhưng em sợ tính em gái anh lắm. Thế nên anh phải chắc chắn rằng cô ấy mượn là sẽ trả đấy nhé, không có chuyện mượn rồi mất hút đâu.
- Em nói gì thế, cái gì ra cái đấy. Nó mượn nó làm ăn thì nó sẽ trả.
Thế rồi ngày mà em chồng tới nhận tiền, nó hồ hởi, khẳng định chắc nịch:
- 2 hoặc 3 tháng sau chúng em đi vào ổn định rồi trả cho anh chị nhé.
Hơn 2 tháng sau, tôi thấy hàng cắt tóc của em rể cũng khá lên thật, thường xuyên đông khách. Thế nhưng cả 2 vợ chồng nó không hề đề cập tới chuyện trả nợ. Rồi suốt gần 1 năm, mọi thứ cũng chẳng có gì khác dù cửa hàng làm ăn rất được.
Tôi thì lại đang bầu, cần 1 khoản tiền lớn để đăng kí đẻ dịch vụ. Bàn với Trung chủ động đòi nợ, anh mặt mũi nhăn nhó:
- Thôi, đợi chúng nó tự trả đi.
- Biết đời nào. Thế giờ anh đưa tiền đây em đi đẻ.
- Em đẻ thường cũng được mà.
- 2 năm cưới nhau mới có, em giữ cái thai này hơn giữ vàng, giờ anh nói chán thế. Không nói nhiều, đòi tiền về cho em.
Tôi đã kiên quyết nên gọi điện thẳng cho cô em chồng, nhẹ nhàng bảo sắp cần tiền sinh nên xin lại 6 chỉ vàng trước đó. Nó cũng chỉ vâng dạ rồi cúp máy. Thế mà tối đó sóng gió lại ập đến nhà tôi. Mẹ chồng nổi cơn tam bành, bà mắng tôi té tát vì “dám đòi tiền lúc các em khó khăn”. Rồi lại thêm bố chồng cũng hùa vào, bảo rằng tôi ích kỷ, chỉ biết bản thân…
Lúc này, tôi tức quá, bật khóc và nói trong nước mắt:
- Đây, bố mẹ nhìn bụng bầu của con đi. Khó khăn lắm mới có mà con có dám tẩm bổ đâu, nhịn ăn nhịn mặc dành dụm ít vàng cho con gái bố mẹ vay rồi mà. Con như thế còn chưa đủ hy sinh sao?
Con thấy mình không làm gì quá đáng cả, cô ấy vay, hẹn 2 – 3 tháng sau trả, tới giờ gần 1 năm rồi. Huống chi vợ chồng cô ấy chẳng khó khăn gì, quán đông khách, đi ăn đi chơi thường xuyên và khoe facebook đó. Còn con sắp sinh, giờ cần khoản lớn, con đòi là sai à?
Bố mẹ nói người trong nhà phải biết giúp đỡ nhau lúc khó khăn, vậy giờ con khó khăn này ai giúp? Hay vốn dĩ mọi người không coi con là người trong nhà?
Tôi dứt lời, cả nhà ngồi im re không ai nói thêm câu nào. Còn tôi đứng dậy xin phép đi về ngoại ít hôm. Tôi thật sự thấy mệt mỏi và chán nản gia đình chồng rồi!
Miss Mộng Mơ
Theo doanhnghiepvn.vn
Vừa về chung sống mẹ chồng đã đưa ra nội quy hà khắc, nàng dâu nói ra 2 điều khiến bà gỡ ngay lệnh cấm
Sau khi đọc lướt những nội quy gia đình với hàng loạt điều cấm đoán của mẹ chồng, tôi chỉ cười và đáp 1 câu khiến bà ngượng chín mặt.
Tôi là người con gái khá hiện đại, tự tin và cởi mở trong chuyện yêu đương. Chính vì thế, tôi cũng từng trải qua 5 - 7 mối tình trước khi chốt hạ làm đám cưới với Thắng.
Nói ra thì đúng là mâu thuẫn, yêu đương thì tôi rất thoải mái nhưng để lấy làm chồng thì lại bị siêu theo lời khuyên của mẹ. Đó là "đừng lấy chồng xa, trước là mất cỗ sau là mất con".
Đấy, và đó cũng là lý do tôi bỏ qua hết những anh chàng có chí, có tiền tài, đẹp trai, tài giỏi và khéo mồm để chọn Thắng. Anh không hẳn là không tốt, chỉ có điều mọi thứ ở mức bình thường, không có nét gì nổi trội như những người tình cũ/ đối tượng tán tỉnh tôi.
Ban đầu tôi nhận lời đi xem mặt theo ý mẹ, tôi nói chuyện với anh ra vẻ kẻ cả, nhưng Thắng lại chẳng hề giận dỗi. Thậm chí, anh vẫn rất vui vẻ, cố gắng tìm cách làm tôi vui. Rồi sau đó, chính Thắng là người tôn sùng, tìm mọi cách theo đuổi tôi.
Và yêu được 4 tháng, tôi đồng ý cưới anh. Hội bạn bè của tôi sốc lắm, không ai tin một con người như tôi lại chọn chàng trai cảm giác thua kém cả vợ.
Thế nhưng, khi về chung sống tôi mới phát điên vì anh chồng không có chính kiến. Mọi việc trong gia đình, kể cả xích mích giữa mẹ chồng - nàng dâu Thắng cũng hiếm khi ra mặt. Mẹ hay vợ nói gì là anh cũng chỉ khổ sở tìm cách giảng hòa, mà vấn đề đáng lẽ là anh phải làm cho rõ phải trái.
(Ảnh minh họa)
Tôi bực nhất chính là được hơn 1 tháng chung sống, mẹ chồng tôi in một tờ giấy khổ lớn, đem về và bảo: "Đây là Nội quy gia đình".
Tôi cũng chẳng buồn phản kháng gì, nhưng càng đọc những điều mẹ chồng ghi trong ấy, tôi càng bực. Gì mà cấm đưa bạn về nhà, sáng dậy trước 6h, tối không được về muộn sau 7h. Đi chơi tối thì phải về trước 9h, cuối tuần ở nhà dọn dẹp, 1 tháng chỉ được về ngoại 2 lần...
Nào đã hết, bà còn đưa ra "nội quy" là không được cãi chồng, cãi mẹ chồng, phải nói nhẹ nhàng với em chồng trong bất cứ trường hợp này.
Sau khi tôi vừa rời mắt, mẹ chồng đã lườm cháy mặt, bảo:
- Nội quy gia đình này, con xem rồi liệu mà vào quy củ dần đi. Mẹ thấy con là hơi láo với chồng đấy, đừng thấy thằng Thắng nó hiền mà vô phép, cưỡi đầu cưỡi cổ chồng.
- Mẹ, chúng con trêu đùa chút, có gì mà mẹ nặng lời thế. Vợ con luôn tôn trọng con - Thắng bênh vực.
- Thôi thôi, tới lúc sợ vợ một phép thì đừng hỏi tại sao con nhé! Dạy vợ từ thuở bơ vơ mới về con ạ. Cứ để đó cho mẹ!
- Nhưng... - Thắng cố nói.
- Mẹ đã nói vậy thì con sẽ cố gắng thực hiện. Tuy nhiên 1 số điều chưa hợp lý ví dụ như về ngoại, bạn bè, giờ giấc thì con sẽ linh hoạt chứ không cứng nhắc được như mẹ nói đâu ạ. - Tôi bình tĩnh nói.
- Chốt vậy nhé! Quốc có quốc pháp, gia có gia quy. Cứ đúng những điều này mà làm cho mẹ.
- Thế con hỏi thêm 1 câu, nội quy này áp dụng với cả gia đình hả mẹ?
- Với phụ nữ thôi, đàn ông họ còn lo kiếm tiền! Làm sao mà y như thế được.
Tôi nhếch mép cười, không buồn tranh luận, càng không muốn phản kháng nữa. Bởi bản thân đang âm thầm chờ xem con gái bà sẽ thực hiện thế nào.
Không ngoài dự đoán, chỉ trong vòng 1 tuần thì có tới 5 hôm nó đi chơi về muộn. Mẹ chồng tưởng tôi không biết, ra ngoài sân gọi nheo nhéo nhưng nó không quan tâm. Tôi cười, quay lại video rồi lẻn vào phòng.
Cho tới hôm cuối tuần, tôi đi về ngoại thì mẹ chồng liền cản, bà bảo:
- Con ở nhà lau nhà, giặt hết chăn ga gối đệm đi. Vừa tuần trước về nhà đẻ rồi còn gì.
- Con dọn hàng ngày giờ nhà vẫn sạch mà mẹ. Giờ con về bên mẹ con có chút việc, đầu giờ chiều con về mẹ ạ.
Nhưng thấy tôi nói vậy, bà liền sửng sồ mắng mỏ, rằng thì láo, lười, hay đoán mò tôi lén giấu gì mang về ngoại. Sau cùng, bà lại lấy nội quy ra mà mắng, tức quá tôi bật lại:
- Nội quy mẹ nói cho phái nữ, mà con thấy chỉ mình con phải theo thôi. Con gái mẹ 10h đêm chưa về, 5 hôm liền mẹ ra ngoài sân gọi giục về, con ghi hình lại hết rồi. Mà hôm trước mẹ bỏ đi hơi sớm, con cũng chưa kịp nói xong. Mẹ bảo đàn ông còn bận kiếm tiền, con nói thật chứ, lương của anh Thắng chỉ bằng số lẻ của con thôi.
Tôi nói thế rồi nhẹ nhàng xin phép đi về ngoại, mẹ chồng thì đứng tần ngần không nói lên lời. Cũng sau hôm ấy, mẹ chồng tôi hoàn toàn không đả động gì tới chuyện nội quy nữa.
Miss Mộng Mơ
Theo doanhnghiepvn.vn
Theo bạn trai về ra mắt, tôi hết hồn khi tỉnh dậy thấy bóng người nằm bên Trong trường hợp oái oăm thế này tôi rất phân vân, nếu tôi bỏ anh tôi không chắc tôi sẽ tìm được người phù hợp hơn nhưng nếu tiếp tục tôi sợ cuộc sống hôn nhân sẽ không được vẹn tròn. 25 tuổi tôi lần đầu tiên biết thế nào là yêu 1 người, nói lại tưởng tôi có vấn đề nhưng thực...