Mẹ chồng liên tục giục chúng tôi ‘viên phòng’ để sinh quý tử
Có hôm giữa trưa mẹ chồng gọi điện. Tưởng nhà có chuyện vợ chồng tôi sấp ngửa xin nghỉ, ai dè bà bắt về “ viên phòng” giữa ban ngày. Có lần 3h sáng, mẹ chồng gõ cửa, ra lệnh: “Làm nhanh cho kịp giờ vàng”. Thế rồi bà cứ đứng ngoài thi thoảng hỏi với vào: “Làm chưa?”, “xong chưa?”
Mẹ chồng tôi có hai con trai, chồng tôi là út. Anh chồng cưới vợ được gần ba năm, lứa đầu đẻ đôi hai gái, cố thêm lứa sau thì ra nữ. Vợ chồng anh làm nhà nước nếu cố đẻ thêm nữa coi như mất việc. Vậy là bao nhiêu hy vọng mẹ chồng đặt cả lên tôi.
Tôi cũng có một bé gái đầu lòng năm nay gần một tuổi. Mẹ chồng đi xem bói, thầy phán bằng giá nào cũng phải đẻ trong năm nay nếu không nhà bà tuyệt tự tuyệt tôn. Tôi sinh mổ theo lý ít nhất hai năm sau mới nên có bầu. Nhưng mẹ chồng dùng mọi cách ép tôi có thai, từ giả bệnh nặng, đến tuyệt thực thậm chí đòi đổi cả con dâu. Cực chẳng đã vợ chồng tôi phải đập vỡ kế hoạch.
Để săn cháu trai bà không quản đường sá xa xôi. Hễ nghe ai mách ở đâu có người bốc thuốc mát tay, bà lại tìm đến cho kỳ được. Thôi thì thuốc Nam, thuốc Bắc, thuốc lá người tàu người thuyền, bà bốc đủ hết. Tôi uống đến xanh rớt cả dạ dày.
Vợ uống chồng ăn. Chẳng biết nghe ai mách cho đàn ông ăn liên tục “của quý” của bẩy con vật trong vòng một tháng sẽ sinh con trai, nhưng tuyệt nhiên không được cho người đó biết. Ngày nào mẹ chồng tôi cũng sưu tầm đồ hiếm từ gà, lợn, trâu, bò, chó, dê, ngựa, lúc hầm lúc ninh. Bà bảo: “Ăn chim đẻ chim”. Chỉ khổ ông chồng tôi vừa ăn vừa nhăn nhó không biết đây là món gì. Còn tôi nhỡ phát hiện ra nên bữa cơm nào cũng thấy lờm lợm ở cổ.
Thầy thuốc chưa yên tâm, mẹ chồng cúng cả thầy bói. Bà dán bùa khắp nhà để yểm âm khí, lai bắt vợ chồng tôi động phòng đúng giờ hoàng đạo. Có hôm đang giữa trưa ở cơ quan, mẹ chồng điện về gấp. Tưởng nhà có chuyện vợ chồng tôi sấp ngửa xin nghỉ, ai dè bà bắt về “viên phòng” giữa ban ngày. Có lần ba giờ sáng, mẹ chồng gõ cửa phòng, vợ chồng tôi mắt nhắm mắt mở bò dậy, bà lập tức ra lệnh: “Làm nhanh cho kịp giờ vàng”. Thế rồi mẹ chồng cứ đứng ngoài cửa thi thoảng lại hỏi với: “Làm chưa?”, “xong chưa?”,…Tôi trùm chăn ngủ, mặc chồng đứng trên giường nhảy tưng tưng tạo tiếng động giả.
Video đang HOT
Có hôm đang giữa trưa mẹ chồng điện về gấp. Tưởng nhà có chuyện vợ chồng tôi sấp ngửa xin nghỉ, ai dè bà bắt về “viên phòng” giữa ban ngày (ảnh minh họa)
Sau một hồi vật vã cuối cùng tôi cũng có bầu. Lần nào chuẩn bị đi khám thai, mẹ chồng cũng xem ngày, tính giờ. Tôi bảo: “Con khám tư tất tất phải theo lịch bác sĩ, có phải muốn lúc nào cũng được đâu”. Thế là mẹ chồng trợn mặt quát: “Chị cãi tôi hả. Chị cứ nhăm nhăm đi vào ngày cùng tháng tận, giờ sinh giờ sát, muốn cái nhà này mất đứa nối dõi chứ gì”.
Tuần mười hai bác sĩ bảo em bé giống mẹ. Tôi không buồn ngược lai có chút hả hê. Mẹ chồng trăm phương nghìn kế săn cháu trai thế nhưng chẳng thể chống lại số giời đã định. Lúc báo tin cho cả nhà, mẹ chồng tí lên cơn cao huyết áp, đêm ngủ mơ miệng vẫn còn lẩm bẩm: “Không thể thế được, không thể thế được, đứa nào tráo cháu trai của tao”.
Bẵng đi vài tuần, mẹ chồng ngày nào cũng nấu cháo cá chép giục tôi ăn. Ban đầu tôi tưởng mẹ chồng đã chấp nhận hiện thực, vừa húp cháo vừa rưng rưng xúc động. Thế nhưng một hôm tình cờ xuống bếp, tôi thấy mẹ chồng đang lén lút đổ gói bột màu trắng vào nồi cháo cá. Tôi tá hoả nghĩ chắc mẹ chồng bỏ thuốc độc hại con mình nên làm rùm beng lên. Mọi người xúm lại, sau một hồi chối đông chối tây, mẹ chồng mới bảo, đấy là bùa thay đổi giới tính, thầy dặn chỉ cần đốt ra pha với cháo cá chép đực ăn đủ bẩy bẩy bốn chín ngày thì bầu gái cũng thành trai: “Máy móc bác sĩ cũng có lúc sai, bây giờ con chưa đẻ thì vẫn còn sửa kịp”.
Thích cháu trai không phải là cái tội, nhưng thích đến mê mụ đầu óc như mẹ chồng tôi thì chắc hiếm.
Thiên Bình
Đêm tân hôn, hai vợ chồng vừa động phòng vừa 'run' vì chiếc giường hồi môn...
Bố mẹ chồng nói chiếc giường đó sẽ giúp vợ chồng tôi sinh quý tử nhưng có ai ngờ, hai đứa đã phải khổ sở thế nào mới qua đêm tân hôn.
Tôi là gái thành phố còn chồng tôi là trai tỉnh lẻ. Chúng tôi làm cùng cơ quan. Quen nhau rồi yêu nhau sau một lần làm chung dự án và đạt được kết quả rất tốt. Chồng tôi là một người đàn ông có năng lực, nhà anh ở quê không hẳn nghèo nhưng cũng không phải quá khá giả. Nhưng từ năm thứ 2 sinh viên anh đã tự đi làm, nuôi được bản thân và một cô em học ở quê nữa.
Ra trường 3 năm, anh cũng tích cóp mua một căn chung cư nhỏ. Xong xuôi mọi thứ thì anh lấy tôi.
Bố mẹ tôi đều có lương hưu, lúc cưới, ông bà muốn tổ chức trên thành phố nhưng nhà anh không đồng ý. Bố mẹ anh nói, ở quê còn có họ hàng, xóm làng. Nếu lên thành phố, chi phí sẽ tốn kém hơn mà không phải ai cũng được đi. Người ở quê vốn như vậy hơn nữa nhà anh và nhà tôi cũng không xa lắm nên bố mẹ tôi đành chấp thuận tổ chức hai nơi.
Sau khi xong xuôi, vợ chồng tôi vào phòng tân hôn nghỉ ngơi. Căn phòng đó trước là phòng của bố mẹ anh. Bố mẹ đem cải tạo lại và đặc biệt ở giữa phòng là chiếc giường đã rất cũ. Anh cũng nói mua cái mới nhưng bố mẹ chồng tôi bảo "chiếc giường đó là của hồi môn từ thời ông bà nội. Gỗ vẫn còn tốt, hơn nữa, chỉ cần tân hôn trên chiếc giường đó là có thể sinh quý tử.
Các con cũng không ở nhà nhiều nên bố mẹ cũng không muốn mua giường mới cho tốn kém. Cứ để tiền đó mà đi chơi hoặc làm gì thì làm". Bố mẹ chồng nói thế rất hợp lý nên chúng tôi cũng không có cách nào phản đối. Trước khi tân hôn mẹ chồng tôi còn cười tủm tỉm cầm tay tôi bảo "cái giường này linh lắm đó, ngày xưa bố mẹ cũng tân hôn ở đây, sinh luôn thằng H. đẹp trai, thông minh, con cố lên nhé". Mẹ nói vậy làm tôi vừa buồn cười, vừa xấu hổ.
Trước đây thì tôi và chồng cũng đã có "vượt rào" nhưng cảm xúc đêm tân hôn có phần khác hẳn nên hai đứa cũng rất hồ hởi với chuyện đó. Thế nhưng trớ trêu thay, vừa mới màn dạo đầu thôi mà chiếc giường cứ kêu cót két và rung lắc. Mặc dù hai đứa hết sức nhẹ nhàng nhưng cũng không tránh khỏi được những tiếng kêu vô tình. Đã vậy, ban đêm nó lại càng rõ tiếng hơn, cả tôi và chồng vừa tân hôn mà vừa "run" lại xen lẫn xấu hổ nên cố làm cho nhanh để ngủ.
Sau hôm đó vợ chồng tôi lên thành phố nhưng thi thoảng về quê cũng không dám "hành sự" gì trên chiếc giường đó nữa mà ôm nhau ngủ luôn.
Hôm trước mẹ chồng gọi điện, "tết về, mẹ mua giường mới cho hai đứa chứ mẹ nghĩ chiếc đó cũng cũ quá rồi" làm tôi như mở cờ trong bụng.
Thế nhưng cứ nghĩ lại đêm tân hôn cùng chiếc giường của ông bà nội để lại mà chúng tôi không khỏi phì cười. Có lẽ đó sẽ là một kỷ niệm đáng nhớ trong suốt cuộc đời chúng tôi. Cũng có thể mẹ tôi nói đúng, tôi đang mang bầu quý tử thật. Niềm vui lại càng nhân đôi trong gia đình nhỏ của tôi.
Theo Khoevadep
Tôi bế tắc trong cuộc tình tay ba với người phụ nữ hơn 18 tuổi Cô không nỡ chia xa mối tình 7 năm vậy sao còn nói lời yêu tôi, ở bên tôi? Hay cô tham lam muốn có cả anh và tôi? ảnh minh họa Tôi 24 tuổi, người Sài Gòn, tự nhận mình sâu sắc, có học thức và hiểu biết. Trước kia tôi học một trường top của Sài Gòn và bỏ học năm...