Mẹ chồng lấy giường cũ làm giường cưới cho chúng tôi, đến khi xảy ra sự cố tôi mới ngã ngửa về nguồn gốc của chiếc giường đó
Khi vợ chồng tôi đang trêu đùa thì bỗng nhiên chiếc giường bị sập. Tôi hoảng hốt còn bố mẹ chồng tôi cũng chạy vội lên phòng chúng tôi vì nghe tiếng động lớn.
Đêm tân hôn, tôi không muốn suy nghĩ nặng nề. Nhưng chuyện vừa xảy ra khiến tôi ám ảnh. Mẹ chồng tôi tiết kiệm cũng một vừa hai phải thôi, tại sao lại tiết kiệm đến mức ấy?
Chồng tôi hiện tại đang đi du học nước ngoài. Anh tranh thủ về Việt Nam cưới vài hôm rồi lại tiếp tục sang nước ngoài hoàn thành chương trình học. Sau khi chồng đi, tôi sẽ ở lại với bố mẹ chồng và sống cuộc sống làm dâu.
Tôi lấy chồng xa. Nhà chúng tôi cách nhau đến 200km. Vậy nên trước khi kết hôn, tôi không hề biết về những vật dụng sẽ sắm cho căn phòng. Tính tôi vốn đơn giản nên nghĩ có lẽ nhà trai cũng chuẩn bị xong xuôi hết rồi.
Vậy là trừ cặp nhẫn cưới, mọi thứ trong căn phòng cưới, vợ chồng tôi đều phó thác cho mẹ chồng tự lo liệu. Tất nhiên, chồng tôi vẫn gửi tiền về cho mẹ để mua đồ chứ không phải lấy tiền của ông bà.
Vậy nên trước khi kết hôn, tôi không hề biết về những vật dụng sẽ sắm cho căn phòng. (Ảnh minh họa)
Sáng nay, khi bước vào phòng tân hôn, lòng tôi có chút hụt hẫng. Phòng không nhỏ nhưng không có bàn trang điểm. Tủ cũng chỉ là một chiếc tủ 2 buồng cũ kĩ. Còn giường, đáng lẽ phải mua mới thì mẹ chồng tôi thay bằng chiếc giường cũ và chỉ quét một lớp sơn bóng bên ngoài.
Video đang HOT
Thấy tôi buồn, mẹ chồng thanh minh nhà hẹp nên không mua bàn trang điểm, tủ cũng chỉ có mình tôi dùng vì chồng tôi học ở nước ngoài, chẳng mấy khi về. Mua tủ to vừa tốn kém lại chiếm diện tích. Mẹ chồng tôi bảo chiếc giường kia là gỗ quý, đắt hơn so với giường người ta bày bán bên ngoài. Vậy nên bà mới giữ chiếc giường ấy lại.
Tôi hiểu tất cả chỉ là biện bạch. Nhưng làm phận con dâu, tôi muốn bắt bẻ cũng khó. Thôi thì im lặng cho êm cửa êm nhà. Dẫu sao tôi cũng còn 2 năm sống với bố mẹ chồng. Chưa gì đã đòi hòi thì sau này lại khó sống.
Nghĩ vậy nên tôi nín nhịn. Ai ngờ đêm tân hôn của vợ chồng tôi xảy ra sự cố khiến bí mật này được tiết lộ. Khi vợ chồng tôi đang trêu đùa thì bỗng nhiên chiếc giường bị sập. Tôi hoảng hốt còn bố mẹ chồng tôi cũng chạy vội lên phòng chúng tôi vì nghe tiếng động lớn.
Sao giường cưới của tôi lại là giường người đã khuất từng nằm thế này? (Ảnh minh họa )
Lúc này, chồng tôi cáu mẹ: “Con đã bảo mẹ rồi. Cái giường này bà đã nằm bao nhiêu năm. Mẹ cứ khăng khăng là giường còn tốt”. Mẹ chồng nhìn thoáng qua tôi rồi vội phân bua: “Mẹ nằm thử thấy tốt thật chứ có biết nó đã cũ thế này đâu. Thôi được, để mai bố sửa lại”.
Tôi nghe chồng nói vậy mới biết đó là chiếc giường của bà nội anh. Bà nội anh đã mất hồi cuối năm ngoái, giường cũng bị vứt ở nhà kho. Không ngờ bây giờ nó lại được “trưng dụng” cho vợ chồng tôi thế này.
Tôi ức quá, khóc nức nở. Sao giường cưới của tôi lại là giường người đã khuất từng nằm thế này? Tôi quá buồn và thất vọng với mẹ chồng. Ngày mai tôi nhất định phải bắt bà vứt chiếc giường ấy và mua giường khác cho tôi.
Theo Afamily
Chồng nghi ngờ vợ ngoại tình vì suốt ngày làm thêm
Duyên vốn là cô gái hiền lành, chịu khó, chăm chỉ. Cũng vì nết đó nên từ ngày về làm dâu nhà Sơn cô không có điều tiếng gì mặc dù gia đình anh được đánh giá là khá phức tạp.
Lấy nhau cũng ngót năm mà vợ chồng Duyên chưa có em bé. Nhà anh có chị gái lấy chồng gần nên gửi cháu về cho bà ngoại chăm. Nhà cửa có tiếng trẻ con cũng bớt hiu quạnh. Vì thế mà mẹ chồng Duyên không hề sốt ruột hay gây khó dễ gì về việc cô chưa mang thai.
Duyên là người yêu công việc, luôn phấn đấu vì tương lai phía trước. Sơn biết điều ấy khi cô luôn mang việc công ty về nhà làm thêm buổi tối. Cô bảo: "Giờ chưa vướng bận con cái gì nên em muốn làm thêm, vừa có thêm thu nhập lại được các sếp ưu ái". Sơn không ngăn cấm gì vợ vì anh thấy mọi việc trong nhà Duyên đều hoàn thành chu đáo. Nhưng dạo gần gây Duyên có nhiều biểu hiện lạ.
Thường thì công ty Duyên làm được nghỉ chiều thứ 7 và cả ngày chủ nhật. Thời gian đó cũng thoải mái để người ta nghỉ ngơi, đi chơi hoặc tìm một hình thức giải trí nào đó. Ấy vậy mà lạ thay, Duyên lại "cắm chốt" ở công ty nói rằng nhiều việc cần làm. Chủ nhật cô cũng lên văn phòng từ sáng sớm rồi tối mịt mới về, thậm chí trưa ở lại ăn cơm bụi.
Lúc đầu Sơn cũng không mấy thoải mái vì cường độ làm việc nhiều quá anh sợ ảnh hưởng đến sức khỏe của vợ nhưng về sau nói mãi không được Sơn đành mặc kệ.
Một tháng tức là 4 cái chủ nhật đã trôi qua, chị gái hỏi Sơn: "Mợ Duyên dạo này làm gì mà bận rộn kinh thế nhỉ? Cậu không thấy lạ à? Xem lại đi không mọc sừng trên đầu mà không biết đâu". Ngẫm nghĩ lời chị gái nói, lòng Sơn bắt đầu dậy sóng. Những điều ấy không phải không có căn cứ. Có lẽ anh nên đến thử công ty vợ một lần tìm hiểu xem sao.
Duyên dắt xe ra khỏi nhà, Sơn nhanh chóng bám theo. Cô ăn sáng rồi mua luôn một hộp cơm mang lên văn phòng. Sơn vẫn chăm chú theo dõi. Đã gần trưa, Duyên vẫn miệt mài với cái máy tính, chưa có biểu hiện nào đáng nghi.
Một lúc sau có vẻ như có ai đó nhắn tin, Duyên trả lời tin nhắn và cười đầy bí hiểm. Tưởng tượng ra mọi thứ tồi tệ lòng Sơn nóng như lửa đốt. Anh cố chờ kẻ thứ 3 xuất hiện sẽ bắt tận tay nhưng không may Sơn đã bị bảo vệ tóm cổ bắt ra ngoài.
Sơn ngồi sảnh chờ, mãi không thấy Duyên xuống dưới, sốt ruột quá anh lại tìm cách mò lên. Đúng như những gì dự đoán, trước mắt Sơn là một gã đàn ông cao lớn đang ngồi chuyện trò vui vẻ ở cạnh chỗ Duyên. Dù vợ anh ngồi vị trí khuất tầm mắt nhưng Sơn phải vào bắt quả tang ngay thôi. Hóa ra đòi đi làm ngày nghỉ là vì lý do này.
Sơn sừng sổ, khi anh đẩy mạnh người đàn ông lạ mặt ra thì cô gái kia lại không phải vợ Sơn. Là Mai, bạn đồng nghiệp rất thân của Duyên. Họ bảo Duyên nhờ cài hộ phần mềm máy tính. Thấy khuôn mặt hằm hằm sát khí của Sơn, Mai kéo anh ra một chỗ nói chuyện riêng. Sơn cũng không ngại ngùng mà bày tỏ những nghi ngờ trong lòng mình.
Mai thở dài nhìn anh: "Em cũng mấy lần định nói với anh nhưng gặp riêng em lại ngại. Em không biết thế nào mà dạo này chị Duyên stress lắm. Cuối tuần nào cũng rủ em lên công ty hoặc đi cafe. Mà hôm nào em bận thì chị ấy lại ra công viên ngồi một mình. Chị ấy cũng không tâm sự gì với em nhưng có hỏi chị ấy chỉ bảo không muốn về nhà".
Sơn ngồi ngẫm nghĩ một lúc, có vẻ như anh đã hiểu ra vấn đề. Cách đây vài hôm Sơn vô tình nghe được Duyên nói chuyện điện thoại. Cô ấy đề cập đến việc cuối tuần cả nhà chị chồng ở đây 3 ngày nên không thể làm cái gì đó. Sơn nghe loáng thoáng không hiểu nhưng bây giờ anh nghĩ mình đã biết lý do thực sự việc Duyên sợ phải về nhà.
Từ ngày Duyên lấy chồng, chưa có con cái gì nhưng chị chồng gửi 2 đứa cháu ở đây thì chẳng khác nào con cô. Cứ đi làm về là Duyên tay năm tay mười, cơm nước rồi tắm rửa cho cháu để mẹ chồng đi tập thể dục. Ngày nào cũng như ngày nào, cứ phải 9 giờ tối mẹ bọn trẻ mới đón chúng nó. Cuối tuần thì cả nhà chị chồng cô về đấy chơi mấy ngày, ngủ qua đêm luôn. Nhà Sơn chật chội lại đông người khiến vợ chồng cô không có chút riêng tư. Sự vô tư quá đà của chị chồng, sự thương con vô lý của mẹ chồng và sự nhu nhược của chồng đã khiến Duyên phải bất đắc dĩ chọn công ty là nhà. Ai bảo cô lấy chồng xa...
Sơn nghĩ mà thấy thương Duyên vô cùng. Cô cứ cam chịu, cô chẳng nói và anh thì quá vô tâm. Sơn lấy ngay điện thoại nhắn tin cho Duyên: "Sang tuần em xin nghỉ thêm 1, 2 ngày vợ chồng mình về ngoại chơi nhé. Yêu em".
Theo Kienthuc
Thấy mẹ chồng nhiều lần kêu ca với hàng xóm, nàng dâu nói một câu khiến bà không dám "bóng gió" gì mình nữa Đời thuở nhà ai cứ hễ thấy hàng xóm sang chơi là mẹ chồng tôi lại đem con dâu ra bêu xấu, tôi có giả ngu ngơ cũng không thể nhịn mãi được. Thời gian vừa rồi là thời gian tôi bầu bì phải nghỉ sinh em bé, suốt mấy tháng trời không đi làm nên gia đình phụ thuộc kinh tế chủ...