Mẹ chồng lắp camera ở trong phòng ngủ con dâu
Không biết từ bao giờ, bao nhiêu hoạt động riêng tư của hai vợ chồng mình đều bị bà theo dõi sát sao. Trời có sập xuống chân, mình còn thấy dễ tin hơn chuyện này.
Ảnh minh họa
Mẹ chồng mình yêu con trai và đôi khi thể hiện tình yêu đó một cách thái quá khiến mình thấy khó chịu. Nhưng hoàn cảnh của bà rất đáng thương. Bà đã một tay thờ chồng nuôi con thành đạt đến ngày hôm nay nên mình có thể thông cảm được.
Kết hôn rồi, mình chấp nhận ở nhà 1 năm để học công, dung, ngôn, hạnh theo yêu cầu của mẹ chồng. Trải qua khóa huấn luyện đặc biệt này khiến mình vừa hiểu vừa hãi bà hơn. Lập dị – đó là từ duy nhất mà mình muốn than phiền về bà.
Bà rất kĩ lưỡng trong việc nhà, từ quản lý tiền bạc đến cách luộc một món rau ra sao, vá một cái áo thế nào. Nhưng mình cũng rất chịu khó nên đều vượt qua được những thử thách đó.
Nhưng món mà mình ngại nhất vẫn là những bí kíp phục vụ chồng trên giường của bà. Trên đời này làm gì có một bà mẹ chồng quan tâm thái quá đến chuyện phòng the của con như vậy. Bà chẳng khác gì một cung nữ khó tính chuyên tuyển chọn phi tần cho vua chúa ngày xưa.
Bà ngắm ngía mình rồi bảo “mông nở nhưng hông hẹp, phải tập thể dục nhiều mới dễ sinh con”. Mình ngượng chín mặt nhưng trong lòng cũng rất cảm kích sự quan tâm của mẹ chồng. Vậy là từ đó, cứ rảnh ra là bà bắt mình đứng xoạc chân rồi ngồi xổm lên xuống hàng trăm lần.
Cả ngày phải đứng nấu nướng trong bếp rồi lại giặt giũ, leo lên leo xuống lau chùi 2 tầng lầu mình mệt rã rời nên chỉ muốn ngồi cho thoải mái. Vậy mà cứ hễ vừa ngồi nghỉ là bà lại nhắc nhở mình xoạc chân.
Video đang HOT
Hết mông lại tới ngực. Có ai đời con dâu phải vạch ngực cho mẹ chồng “thẩm định” như mình không. Mình ngượng đến toát mồ hôi khi bà chê bai đủ thứ rồi phán một câu “Đầu ti to khi nuôi con sẽ vụng về lắm đây”.
Nhưng hãi hùng nhất vẫn là việc mình phải tường trình đời sống tình dục của 2 vợ chồng cho bà nghe. Cả hai vợ chồng mình đều là người đầu tiên của nhau nên khi cưới về, “chuyện ấy” rất mạnh mẽ. Chúng mình không ngại thử những tư thế táo bạo cũng như hoàn toàn phá bỏ quan niệm “đàn ông là người cầm trịch”.
Nhưng đó nên chỉ là chuyện giữa hai người chứ làm sao có thể tường thuật lại với người khác được. Nhưng mẹ chồng mình không chịu hiểu và cứ khăng khăng phải là quân sư của tụi mình trong chuyện đấy.
Bà dạy mình khá nhiều mẹo để kích thích và tăng tuổi thọ đời sống tình dục của nam giới. Mình đã thử và thấy chồng mình rất hài lòng. Vì đấy mà anh càng ủng hộ những việc làm của bà.
Nhưng không chỉ thế, mẹ chồng mình còn chỉ định luôn tần suất và thời gian cụ thể làm chuyện ấy của vợ chồng mình. Điều đó có nghĩa là dù có hứng cũng phải nhịn đợi đến đúng ngày mẹ chồng cho phép mới được quan hệ. Hoặc không được kéo dài thời gian dạo đầu quá lâu mà phải phân phối theo lịch trình có sẵn mà bà quân sư.
Mình không dám cãi lời nhưng tỏ vẻ khó chịu ra mặt. Bà đanh giọng giảng giải cho rằng như vậy mới mau có con và giữ sức khỏe cho chồng. Điều này khiến mình không thể chối cãi.
Thời gian đầu mình rất khổ sở khi phải làm theo lời bà dặn dò. Nhưng chợt nghĩ ra, đây là phòng riêng tư của vợ chồng, mình có cãi lời thì bà cũng không biết được. Từ đó mình bắt đầu tìm cách “lách luật”.
Trước mặt mẹ chồng mình luôn vâng dạ ngoan ngoãn. Nhưng khi chỉ còn hai vợ chồng, mình chả buồn làm theo những gì đã được dặn dò mà chỉ tùy hứng.
Một hôm bà hỏi: “Con vẫn ngủ với chồng theo tư thế truyền thống đấy chứ?”. Mình chột dạ lo lắng vì đêm qua vợ chồng mình “chiến” rất dữ, không theo quy tắc nào cả. Nhưng nghĩ không nhất thiết phải khai thật nên mình đành dạ vâng cho qua chuyện.
Không ngờ bà cấu mình đau điếng bên sườn và mắng: “Thế đứa nào leo lên bụng con trai tao mà ngồi. Nó mới vừa ăn tối xong mà mày làm thế thì đau dạ dày chết à?”.
Mình sửng sốt và không hiểu vì sao bà biết. Nhưng rồi chợt nghĩ ra có lẽ là tại mình không khóa cửa phòng ngủ nên bị bà tình cờ trông thấy. Bụng rủa dạ, mình nhủ thầm lần sau phải cẩn thận.
Từ đấy mình càng yên tâm nói dối bà hơn. Nhưng lạ thay bà vẫn biết hết những lời dối trá đó. Lần nào mình cũng bị bà chỉ trích nên mình rất ức.
Và mình vô tình phát hiện ra một sự thật chỉ có ở trong phim trinh thám. Mẹ chồng mình đã bí mật thuê người lắp camera mini ngay trong phòng ngủ vợ chồng mình. Không biết từ bao giờ, bao nhiêu hoạt động riêng tư của hai đứa đều bị bà theo dõi sát sao. Trời có sập xuống chân mình còn thấy dễ tin hơn chuyện này.
Mình thấy hãi mẹ chồng mình quá. Nghĩ tới cảnh bà quan sát vợ chồng mình quan hệ qua màn hình máy tính, mình sởn hết gai ốc mọi người ạ. Làm sao mà một mẹ chồng chuyên chính lại có thể nghĩ ra cách kiểm soát con dâu bệnh hoạn thế này chứ.
Mình thật sự rối trí không biết xử lý sao trước tình huống này. Từ hôm phát hiện có camera, mình chẳng có hứng ân ái với chồng gì cả. Mình cũng là người chứ đâu phải súc vật mà có thể làm “chuyện ấy” trước mắt người khác được.
Mình vẫn chưa nói cho chồng biết điều này. Nhưng ngay cả khi chồng biết thì mình cũng tin anh chẳng thể thuyết phục bà bỏ trò bệnh hoạn ấy. Mình ngột ngạt quá và muốn ra ở riêng. Có ai cao tay bày cho mình chiêu đối phó này của mẹ chồng mình với.
Theo VNE
Tôi có nên quên đi mối tình oan nghiệt này?
Tôi mở tủ và tá hỏa: Số tiền dành dụm để cho mẹ tôi chữa bệnh đã không cánh mà bay. Tôi xem lại mấy thứ khác cũng không còn ở vị trí cũ.
Sau giây phút thất thần, tôi bấm điện thoại gọi cho Phương. Chuông đổ nhưng không có người bắt máy. Cô ấy đã biến mất cùng với mối tình oan nghiệt của tôi.
Tôi gọi lại lần thứ ba thì câu trả lời cho tôi là "ò í e... số điện thoại quý khách vừa gọi đang ngoài vùng phủ sóng, vui lòng gọi lại sau". Tôi còn đủ bình tĩnh để gọi lại thêm chừng một trăm lần nữa. Thế nhưng trả lời cho tôi vẫn là cái giọng đáng ghét được cài sẵn của nhà mạng...
"Trăng sao gì nữa? Vậy là gặp con bợm cái rồi, bị nó lừa rồi"- thằng bạn thân của tôi bảo. Tôi cũng đã loáng thoáng nghĩ như vậy nhưng cố gạt đi. Không lẽ người đẹp như thế, học thức như thế, đạo đức như thế lại là một kẻ lừa đảo chuyên nghiệp? Nếu thế thì cuộc đời này còn gì đáng tin tưởng nữa đây? Tôi thầm mong Phương gặp chuyện gì đó bất trắc nhưng nhẹ thôi nên không thể liên hệ với tôi. Trong thâm tâm, tôi vẫn muốn tiếp tục câu chuyện tình yêu với người con gái xinh đẹp, dịu dàng ấy.
Tôi quen Phương trên mạng, sau đó đã gặp nhau ngoài đời rồi mới quyết định yêu và cưới. Gia cảnh của nàng rất đáng thương. Cha mất, mẹ bệnh tai biến nằm một chỗ đã lâu. Một mình Phương phải gánh vác cả gia đình. Hôm nàng đưa tôi về thăm gia đình, tôi đã rớt nước mắt khi thấy tình cảnh của nàng. Tôi quyết định chia sẻ bớt nhọc nhằn trên đôi vai gấy yếu của nàng. Khi đứng trước người mẹ đang sống đời sống thực vật của Phương, tôi hứa sẽ bảo bọc con gái bà, cùng nàng chăm sóc bà và mấy đứa nhỏ. Hôm đó Phương đã khóc và nói nàng biết ơn vì tôi đã không chê nàng nghèo khó, nặng gánh gia đình.
Chính tôi cũng nghĩ số phận đang mỉm cười với mình. "Bằng lòng làm vợ anh nhé?"- tôi nhìn sâu vào mắt nàng. (Ảnh minh họa)
Trở về Sài Gòn, tôi lao vào chuẩn bị ngay mọi thứ cho đám cưới. Tôi mua nhẫn kim cương, bông tai, dây chuyền, lắc vàng và cả một chiếc kiềng vàng. Tôi muốn cô gái tôi yêu sẽ được nở mày, nở mặt với bạn bè, người thân để bù lại việc nàng phải lấy một người chồng lớn tuổi gấp đôi mình và đã từng có một đời vợ.
Khi trông thấy những thứ ấy, Phương đã bật khóc. Rồi nàng ôm chầm lấy tôi, hôn tôi như mưa như gió, vừa hôn vừa khóc và nói nàng rất hạnh phúc, cuối cùng thì số phận đã mỉm cười khi mang tôi đến cho nàng. Khỏi phải nói tôi hạnh phúc thế nào khi được ôm trong tay thân hình tươi trẻ, tràn đầy sức sống của nàng.
Chính tôi cũng nghĩ số phận đang mỉm cười với mình. "Bằng lòng làm vợ anh nhé?"- tôi nhìn sâu vào mắt nàng. Trả lời tôi là đôi mắt đẫm lệ nhưng đôi môi lại tươi cười. Tôi rung rung đeo vào tay nàng chiếc nhẫn kim cương thay cho lễ đính ước. Chúng tôi sẽ làm đám cưới vào tháng Giêng năm sau khi mãn tang cha tôi. Vả lại, tháng Giêng là mùa xuân, khí trời mát mẻ, sức khỏe của mẹ tôi cũng tốt nên đám cưới sẽ vui hơn.
Thế nhưng mọi dự tính của tôi đã hoàn toàn đảo lộn. Sau hai tuần hạnh phúc bên nhau, người đẹp của tôi đột ngột biến mất chẳng để lại tăm hơi. Tôi chạy lên nhà nàng. Vẫn người đàn bà nằm bất động trên giường, vẫn những đứa trẻ nhếch nhác như cũ. Điều mới mẻ duy nhất là có thêm một cặp vợ chồng nghèo khó xưng là chủ gia đình. Họ nói hôm trước có một cô gái xinh đẹp đến đây cho hai vợ chồng một số tiền và bảo cho thuê nhà một ngày để nghỉ ngơi vì cô ta ở nước ngoài về, đang tìm một người thân quanh vùng. "Cô ấy bảo tụi tôi cứ ở trên rẫy, mẹ tôi thì cô ấy sẽ chăm sóc dùm khi chúng tôi đi vắng"- anh chồng nói như vậy. "Cô ấy cho tụi tôi 500 ngàn, cho tụi nhỏ rất nhiều bánh trái"- người vợ nói thêm.
Tôi ra về như kẻ mất hồn. Trời ạ, từng tuổi này mà tôi còn bị lừa tình. Tôi thấy đau như bị hoạn và tự hỏi mình là nên quên đi mối tình oan nghiệt này hay tiếp tục đi tìm kẻ đã giăng bẫy đưa mình vào tròng một cách ngon ơ như vầy? Nếu tìm gặp thì chắc gì tôi lấy lại của nã đã mất?
Mà hình như mấy hôm nay, tôi loáng thoáng thấy nàng trên mạng. Nàng đang thả câu. Đã có mấy con cá tung tăng vây quanh. Đúng hơn, đó không phải cá mà là những con trâu già thích gặm cỏ non như tôi. Tôi chỉ muốn nói một điều với mấy anh bạn, xin hãy tỉnh táo, đừng nhắm mắt lao vào mấy cô gái lả lơi, đưa đẩy trên mạng rồi bây giờ tiền mất, tật mang như tôi...
Theo VNE
Trả thù người đàn ông trăng hoa Anh ta trăng hoa với những cô gái khác và không tiếc lời chê bai, khinh miệt tôi. Sau khi đọc bài viết: "Bồ anh chân dài, ngực bự lắm", tôi rất thông cảm với người phụ nữ này vì tôi cũng đã từng rơi vào hoàn cảnh như chị bây giờ. Nhưng tôi may mắn hơn khi mình vẫn chưa quyết định...