Mẹ chồng không cho tôi nhờ vả anh trông con
Vợ chồng tôi có hai con, mới ra riêng nên chồng có nhờ mẹ chồng vào phụ giúp. Mẹ chồng ở được 3 ngày thì xảy ra mâu thuẫn.
Ngày nào tôi đi làm về cũng đón hai con vào tầm 16h, dọn dẹp nhà cửa, phụ bếp núc với mẹ và cho con ăn. Tôi không nề hà gì hết, chỉ cần chồng hiểu và phụ đỡ tôi chăm con cái. Mẹ chồng luôn muốn tôi làm tất cả, không cho anh làm gì hết, điều này bà đã nói lúc tôi sinh em bé thứ hai được một tuần. Bà thấy tôi nhờ vả chồng nhiều quá về việc chăm con, bà luôn thấy anh cực. Tôi rất buồn nhưng không nói gì hết vì nghĩ mình và mẹ khác quan điểm, không ở cùng nhau (bà ở quê, lâu lâu mới vào).
Mâu thuẫn xảy ra khi tôi đang dọn dẹp, rửa bình sữa cho con. Khi ấy con khóc, la hét vì bé lạ nhà mới, chồng tôi dỗ nhưng bé vẫn khóc. Mẹ chồng liền nói tôi: “Con làm gì thì làm, phải dành thời gian chăm và coi con cho chồng nghỉ ngơi, nó đi làm về mệt”. Tôi thấy con im lặng một lúc rồi lại khóc nên nói với mẹ: “Con nít qua nhà mới nên lạ chỗ khóc là bình thường má ơi, còn chồng con thì phụ chăm em bé cũng là chuyện bình thường. Con đi làm và dọn dẹp suốt chứ con đâu ngồi chơi bắt chồng giữ em bé đâu”.
Bà làm ầm lên: “Vợ gì không thấy chồng đi làm về mệt hay sao còn bắt nó chăm con nữa, nó đi làm nuôi vợ nuôi con chứ có ăn bám bên vợ đâu mà đối xử với nó như vậy. Tao đã dạy dỗ mày một lần lúc tao vào nuôi mày đẻ mà mày không nghe, bây giờ còn cãi nữa. Về hỏi bà già mày coi tao nói đúng hay sai mà cãi. Không có con dâu, con vợ nào như mày. Nếu ở được thì ở, không thì bỏ đi”.
Video đang HOT
Mình không nói gì, quay sang nói chồng: “Anh có cùng quan điểm với má không? Nếu anh cùng quan điểm với má thì em và anh chia tay nhau, không thì anh nói cho má rõ”. Chồng tôi không nói gì, sáng hôm sau anh nói tôi muốn làm gì thì làm, ý là muốn chia tay thì chia tay, không thì phải nghe lời mẹ chồng và bỏ qua hết.
Tôi kể ra đây để các bạn góp ý xem chồng tôi nói vậy là đúng hay sai? Mẹ chồng nói vậy có quá đáng không hay do tôi nhạy cảm? Thật sự tôi chưa làm dâu ngày nào nên rất bỡ ngỡ với cách hành xử của mẹ chồng. Mong các bạn cho tôi lời khuyên.
Theo vnexpress.net
Đang ăn cơm, chồng tôi bỗng đề cập tới chuyện mẹ chồng bị liệt phải nằm một chỗ rồi tuyên bố một việc khiến tôi giật thót người vì sợ hãi
Tuyên bố như đinh đóng cột của chồng khiến tôi giật thót người vì sợ hãi. Tôi không bao giờ nghĩ anh lại bắt tôi phải làm việc này.
Tôi và mẹ chồng không hợp nhau ngay từ những ngày đầu chung sống. Tính tình mẹ chồng tôi khá cổ quái, tiết kiệm đến mức keo kiệt. Bà lại hay bắt bẻ, soi mói đủ điều. Từ việc cầm chổi quét nhà, lau dọn nhà tắm, tới việc phơi đồ đạc, nấu nướng, bà luôn tìm cách bắt bẻ tôi. Bà bắt bẻ đến mức tôi làm gì cũng nơm nớp lo sợ mình làm sai, mình làm còn vụng về. Bởi bà sẽ nói cho khắp xóm khắp làng biết thay vì chỉ nói trong gia đình.
Cuộc sống căng thẳng đến nỗi tôi đã bỏ nhà chồng đi khi đang mang thai 4 tháng. Chỉ vì ốm nghén, thường xuyên nôn mửa mà tôi bị mẹ chồng chửi sấp mặt bằng những ngôn từ nặng nề. Tủi thân, chán nản, bất mãn dồn nén bao lâu nay, tôi lấy xe đi một mạch về nhà mẹ đẻ và nhắn tin với chồng sẽ ly hôn.
Chồng tôi sợ mất vợ con nên về nhà tôi ở. Bố mẹ tôi thương con gái nên cho chúng tôi mảnh đất nhỏ. Bằng tiền dành dụm và cả tiền cưới, tôi cất được căn nhà nhỏ nhưng ấm cúng. Chúng tôi ở đây được 5 năm rồi.
Tôi vẫn nhớ như in cái ngày tôi sinh con ở bệnh viện. Ngày đó mẹ chồng tôi không hề xuống hỏi han lấy một tiếng. Bà còn đi rêu rao đó không phải là cháu bà, do chồng tôi ngu dại nên phải "đổ vỏ" cho người khác. Tôi giận khủng khiếp và tuyên bố với chồng sẽ không cho con nhận bà.
Thời gian này, tôi và con không hề về bên nhà ấy. Chồng tôi thì chạy qua chạy lại giữa hai nhà. Cách đây nửa năm, anh nói mẹ bị đột quỵ, giờ nằm một chỗ rồi. Tôi cười cười, coi như đó là phần nào quả báo bà phải gánh. Tôi cũng chưa từng nghĩ đến việc sẽ nuôi mẹ chồng bởi những gì bà đối xử với tôi quá cay nghiệt, tôi không thể quên được.
Tại sao phải là tôi chăm sóc bà sau bao nhiêu đau khổ bà đã gây ra. (Ảnh minh họa)
Nhưng mẹ tôi bảo nghe phong thanh bên nhà ấy chẳng ai chịu nuôi bà cả. Con dâu cả mà mẹ chồng tôi thương nhất giờ cũng đùn đẩy trách nhiệm, không chịu chăm sóc một bà cụ già, ăn uống tiểu tiện một chỗ. Mẹ tôi hỏi có khi nào chồng tôi sẽ đem mẹ về đây chăm không? Lúc đó tôi quả quyết rằng chắc chắn anh sẽ không làm thế. Bởi nửa năm nay anh chưa từng đề cập đến chuyện đó. Có mấy lần mẹ chồng tôi nhập viện, anh cũng tự chăm chứ không hề gọi tôi đến chăm.
Ấy thế mà chiều nay, khi đang ăn cơm, chồng tôi lại tuyên bố như đinh đóng cột: "Ngày mai sẽ đưa mẹ đến đây ở. Bên ấy không ai chịu chăm bà nữa hết". Tôi giật thót người vì sợ hãi. Tôi bảo với chồng tôi không thích và tôi không có trách nhiệm phải chăm sóc bà.
Đáp lại, chồng tôi bực bội đập bàn đứng dậy mắng tôi là kẻ vô lương tâm, mẹ chồng đau bệnh bao lâu nay mà không chăm một ngày. Giờ bà nằm liệt một chỗ, chẳng ai chăm sóc mà tôi cũng nhẫn tâm bỏ mặc. Tôi tức đến phát khóc. Tại sao phải là tôi chăm sóc mẹ chồng sau bao nhiêu đau khổ bà đã gây ra? Hơn nữa lúc tôi cần bà nhất, bà có quan tâm đến tôi đâu? Vả lại đây là nhà tôi, tôi có quyền từ chối. Tôi có nên nói thẳng rồi yêu cầu chồng chọn vợ hoặc mẹ không?
T.H.A.N
Theo toquoc.vn
Mẹ chồng chê nhà thông gia "nghèo khó, bẩn thỉu" nên không đồng ý cho con dâu về ở cữ, bực mình mẹ tôi nói vài câu khiến bà tức đỏ mặt Tôi không biết phải cư xử sao bây giờ nữa, một đằng mẹ chồng, một đằng mẹ đẻ... Ngày cưới mọi ai cũng nói tôi may mắn khi được Quang yêu và cưới làm vợ. Anh là sĩ quan trong quân đội, bố mẹ lại là cán bộ hưu trí. Chắc chắn cuộc sống sau này của tôi sẽ thoải mái và không...