Mẹ chồng không cho tôi bước chân vào nhà vì đã gửi con cho bà để cùng chồng đi du lịch
Khi chúng tôi trở về, mẹ chồng chỉ cho chồng tôi vào nhà. Bà không cho tôi vào nhà vì tôi không có tư cách làm mẹ.
Trước khi lấy chồng, sinh con, cuộc sống của tôi tràn ngập tiếng cười. Tôi có thời gian cho bạn bè và cho gia đình. Lúc rảnh rỗi, tôi hẹn bạn bè đi cà phê, du lịch. Lâu lâu chúng tôi có thể đến một nơi nào đó thật đẹp để thăm thú, vui chơi.
Ấy vậy mà khi làm vợ, làm dâu, tôi gần như mất hết những thú vui ấy. Đi sớm về muộn cũng bị soi mói. Ăn diện một chút thì mẹ chồng bảo đua đòi. Đến cả đi sinh nhật bạn cũng không thể thoải mái giờ giấc như thời còn con gái.
Sinh con xong, những thú vui của tôi cứ thế giảm dần. Vì ở nhà chỉ có người nhà nên tôi chẳng được mặc những bộ quần áo đẹp. Mỗi khi mở tủ quần áo, nhìn đến những bộ váy xếp xó tôi lại tiếc nuối thời thanh xuân.
Nhìn cơ thể bệ dạc, những vết rạn hằn sâu trên da, tôi lại thấy buồn lòng. (Ảnh minh họa)
Bận tối ngày với con cái nên tôi chẳng còn tâm trí nào để dành thời gian cho mình. Nhìn cơ thể bệ dạc, những vết rạn hằn sâu trên da, tôi lại thấy buồn lòng. Con tôi thì hay quấy khóc, mẹ chồng lại không mặn mà với cháu nên một tay tôi phải chăm con từ khi còn đỏ hỏn.
Chắc ai làm mẹ cũng mong có một giấc ngủ xuyên đêm, một ngày được thoải mái vui chơi mà không phải màng đến chuyện bỉm sữa. Tôi cũng thế. Suy nghĩ nhiều nên tôi còn bị gầy đi, tâm lý càng ngày càng nặng nề.
Video đang HOT
Có lẽ chồng tôi cũng để ý và thấy vợ hay buồn. Đợt này công ty chồng tôi tổ chức đi du lịch, anh đăng ký cho tôi một suất đi cùng. Về nhà bàn bạc với mẹ chồng, chồng tôi bị mẹ mắng một trận vì con còn nhỏ mà đã le te rủ vợ đi chơi. Tôi đang vui vì sắp được đổi gió, nghe mẹ chồng nói vậy nên hy vọng tắt ngấm.
Không ngờ đến hôm đi, chồng tôi bảo cứ lén lút đi rồi để con cho bà trông vài bữa. Dù gì con tôi cũng dùng sữa ngoài hoàn toàn. Chẳng hiểu sao khi ấy tôi lại nông cạn như thế. Tôi xách vali đi du lịch cùng chồng và ra đến sân bay thì gọi về để gửi ông bà trông con.
Nhưng tôi nghĩ đi nghĩ lại, tôi đâu có làm gì sai. (Ảnh minh họa)
Chuyến du lịch này đối với tôi như một chiếc phao cứu sinh. Bởi đã rất lâu rồi tôi mới có lại được cảm giác như những ngày còn son rỗi. Thế nhưng tôi không biết là cái giá phải trả cho cuộc vui này đắt không kém.
Khi chúng tôi trở về, mẹ chồng chỉ cho chồng tôi vào nhà. Bà không cho tôi vào nhà vì tôi không có tư cách làm mẹ. Quá đáng hơn là mẹ chồng gọi cho bố mẹ đẻ của tôi và nói ông bà dạy lại con gái.
Kết quả là bây giờ tôi đang ở nhà bố mẹ đẻ. Còn con của tôi thì vẫn ở với bố và bố mẹ chồng. Chồng tôi nói anh sẽ thuyết phục để tôi được về nhà. Nhưng tôi nghĩ đi nghĩ lại, tôi đâu có làm gì sai. Chẳng qua tôi đã không thấu đáo vì lén đi mà không nói trước. Chỉ trông cháu vài ngày thôi, sao mẹ chồng tôi lại phải làm quá lên như vậy chứ?
Theo afamily.vn
Choáng khi tìm thấy chiếc hộp của người cũ mà chồng gìn giữ cẩn thận
Biết là ai cũng từng có những mối tình đẹp thời thanh xuân, bản thân tôi và chồng cũng không phải ngoại lệ. Chúng tôi từng yêu sâu đậm một người trước khi đến với nhau.
Nhưng chuyện tình của tôi đơn giản, kiên quyết hơn bởi bản tính tôi quyết dứt là dứt, không dây dưa. Khi đến với chồng, những thứ liên quan đến người cũ, tôi đều đốt bỏ hoặc vứt đi hết. Tôi muốn trân trọng cuộc hôn nhân hiện tại.
Thế nhưng chồng tôi lại làm điều ngược lại. Khi yêu nhau, chồng tôi vẫn còn lén lút liên lạc với người cũ. Tôi phát hiện ra, anh hứa hẹn đủ điều, còn thề thốt sẽ không tái phạm. Vì tin anh, tôi bỏ qua.
Không ngờ, ngay đêm tân hôn, tôi lại tiếp tục phát hiện chồng nhắn tin an ủi người cũ. Lúc đó, anh quá say nên ngủ mất, không đủ sức động phòng. Tôi nằm một mình, buồn chán nên cầm điện thoại anh chơi game. Rồi có tin nhắn đến. Anh lưu tên cô ấy là "Mẹ"???
Không ngờ, ngay đêm tân hôn, tôi lại tiếp tục phát hiện chồng nhắn tin an ủi người cũ. (Ảnh minh họa)
"Mẹ" nhắn tin thế này: "Giờ chắc anh đang hạnh phúc với vợ lắm. Dù anh đã an ủi em nhiều nhưng em vẫn không thể quên được anh. Em không thể dằn lòng mình được để chúc anh hạnh phúc. Em xin lỗi".
Đọc tin nhắn, tôi giận sôi máu. Mỗi khi có điện thoại, anh đều đưa cho tôi xem và nói "Mẹ" gọi nên đi ra ngoài nghe. Thật không ngờ, anh lại giấu tôi, đi an ủi người cũ khi mình lấy vợ. Sau chuyện đó, tôi hủy luôn tuần trăng mật. Tôi cũng cấm vận chồng một tháng cho anh chừa.
Suốt hai năm nay, tôi thường xuyên kiểm tra điện thoại anh nhưng không thấy anh liên lạc với người yêu cũ nữa. Theo tôi biết, cô ấy cũng mới có chồng cách đây mấy tháng. Rõ ràng hai bên đã có vợ có chồng hết rồi nhưng chồng tôi vẫn cứ tơ tưởng đến người cũ là sao nhỉ?
Tôi có bắt ép anh đâu? Mà anh lại viết ra những lời thật lòng như vậy. (Ảnh minh họa)
Tuần trước, chúng tôi đã cãi nhau một trận to nhất từ trước đến nay. Chẳng là khi dọn dẹp nhà cửa, tôi dọn luôn phòng làm việc của chồng. Khi dọn tủ để giấy tờ, hồ sơ hàng năm của anh, tôi phát hiện dưới đáy tủ có một chiếc hộp trái tim nhỏ bằng bàn tay.
Cầm chiếc hộp, tôi tò mò mở ra và bàng hoàng khi thấy những thứ bên trong. Đó là một chiếc nhẫn bạc và những lá thư. Bên trong chiếc nhẫn bạc ấy là tên của chồng tôi và người yêu cũ được khắc lồng vào nhau. Có người vợ nào nhìn thấy nó mà không đau lòng?
Rồi tôi cầm những lá thư lên đọc. Toàn là những lời lẽ yêu thương, nhớ nhung của chồng tôi gửi đến cô ấy. Đặc biệt hơn, có một lá thư được viết cách ngày cô ấy lấy chồng được vài ngày. Anh viết rằng rất đau lòng khi nghĩ cô ấy sẽ thuộc về người khác, anh yêu cô ấy,... rằng nếu không do mẹ anh ngăn cản thì người vợ hiện tại của anh là cô ấy chứ không phải tôi?
Càng đọc, tôi càng giận, càng đau lòng. Rõ ràng là anh theo đuổi, nói yêu rồi cầu hôn tôi. Tôi có bắt ép anh đâu? Mà anh lại viết ra những lời thật lòng như vậy.
Chiều, anh đi làm về, tôi đưa chiếc hộp ra, chất vấn anh về chiếc nhẫn và nội dung những lá thư. Tôi nói thẳng tôi sẵn sàng ly hôn để anh đến với người cũ chứ không chịu cảnh "đồng sàng dị mộng" như thế này mãi được. Lần này, anh cũng không nhận lỗi nữa mà quay sang trách tôi đã động tới cuộc sống riêng tư của anh. Trong lúc tranh cãi, tôi bực quá nên ném luôn cái hộp xuống hồ sen trước nhà. Anh sững người một lúc rồi tát tôi.
Từ đó đến nay, chúng tôi chiến tranh lạnh. Ăn riêng, ngủ riêng, tôi lo cho con mọi thứ. Đến con, anh cũng không thèm nhìn đến. Có nên đưa đơn luôn cho rảnh nợ không đây?
Theo Afamily
Đừng nắm lấy một bàn tay đã không còn ấm áp, đừng yêu thương một tình cảm đã cạn "Bão trong lòng người ngoài ai đâu thấu, khóc trong lòng cũng chỉ là giọt nước mắt chảy ngược." Đừng vì sợ cô đơn mà cứ nắm lấy một bàn tay không chịu buông, mà tự nhận lấy về mình nhiều tổn thương. Con gái lúc yêu rất mù quáng, mù quáng tới mức cho dù chịu trăm ngàn tổn thương, giọt nước...