Mẹ chồng không cho đẻ con vào “tháng cô hồn”
Đó là một phần thực tế mà rất nhiều chị em đang phải đối diện khi trong nhà có “mẹ chồng mê tín”.
Đến thăm chị Phương Thảo (Đống Đa, Hà Nội) khi vừa sinh con được gần 3 tuần, điều mọi người đều ấn tượng lại không phải em bé, mà với câu chuyện liên quan đến mẹ chồng.
Cháu bé tròn 3 tuần, gương mặt bụ bẫm nhưng mũi chảy ròng. Nhìn con, chị xót lòng kể chuyện: “Cháu lẽ ra sẽ khỏe mạnh hơn nếu được ra đời đúng ngày đủ tháng. Đằng này mẹ chồng tôi mê tín lắm, bà bắt phải sinh con trước tháng 7 âm lịch. Bà nghĩ rằng tháng 7 thì xui xẻo, cho cả gia đình, rồi thì cho chính đứa bé. Thế là bà bắt tôi phải đẻ mổ. Bà thuyết phục từng người trong gia đình, cuối cùng chính tôi cũng phải theo mà trong lòng không thoải mái tí nào. Nghĩ mà thương con. Một ngày trong bụng mẹ còn hơn vạn ngày ra đời. Nếu ra đời đủ ngày đủ tháng chắc hô hấp rồi hệ miễn dịch của cháu đã tốt hơn rồi”.
Không riêng gì chị Thảo có mẹ chồng mê tín. Chị Hoài Dương (Cầu Giấy, Hà Nội) cũng gặp phải thảm cảnh tương tự khi bị mẹ chồng cấm sắm sửa quần áo cho con sắp sinh dù chị chỉ còn một tháng nữa là sinh con. Mẹ chồng chị quan niệm: “Không mua bán gì trong tháng cô hồn, không xuất tiền cũng không vay tiền, nhất cử nhất động là phải tuân thủ, ai không làm theo sẽ bị bà chì chiết cho thậm chí bắt mang trả lại”.
Nhiều con dâu khốn đốn vì mẹ chồng mê tín (Ảnh minh họa)
Chị kể: “Nhiều lúc sắp đến ngày sinh con mà tôi như ngồi trên đống lửa, muốn mua sắm cho con mà cứ phải chờ qua tháng 7 âm. Chỉ sợ con đòi ra sớm rồi thì chẳng chuẩn bị được gì. Nhiều lúc mệt mỏi lắm với mẹ chồng mê tín.”.
Cũng trong hoàn cảnh trớ trêu vì vướng “tháng cô hôn”, Thảo Nhung (Lương Sơn, Hà Tĩnh) lại ngày đêm khóc ròng vì cái thai cứ lớn dần trong bụng mà mẹ chồng tương lai của cô nhất quyết bắt phải qua tháng 7 âm lịch mới được cưới. Vì sự “từ chối” này mà Nhung và người yêu “cơm chẳng lành, canh chẳng ngọt” suốt.
Video đang HOT
Gia đình Nhung không muốn quan khách nhìn thấy cái bụng lùm xùm của cô trong lớp váy cưới, vì thế muốn “càng nhanh càng tốt”. “Cứ phải chờ hết tháng 7 âm mới được cưới, cô ấy bụng mang dạ chửa mà cứ thở vắn than dài, gia đình hai bên thì trục trặc, tôi cũng thấy mệt mỏi theo”, chồng sắp cưới của Nhung tâm sự.
Những câu chuyện nêu trên là một phần nào thực tế mà rất nhiều chị em đang phải đối diện khi trong nhà có “mẹ chồng mê tín”. Theo các chuyên gia, ý nghĩa về tháng cô hồn, về rằm tháng 7 âm đã bị bóp méo đi rất nhiều, vì sự hiểu sai mà mang nhiều mầu sắ c mê tín. Về kiêng kị chuyện cưới hỏi, do thời tiết của tháng 7 trước đây thường mưa nhiều, hoặc nóng bức, không thuận lợi cho việc cưới hỏi nên nhiều người kiêng kị.
Chuyên gia khẳng định, quan niệm dân gian có khi đúng, có khi sai vì mọi quan niệm đều có thể lỗi thời. Ngay cả khí hậu và thời tiết cũng đã có nhiều biến đổi. Vì vậy, trong mọi quyết định, phải xét ở khía cạnh phù hợp với hoàn cảnh của mình chứ đừng nặng theo những quan niệm truyền miệng. Thực tế, cũng không có căn cứ nào cho thấy rằng, mua sắm vào tháng 7 thì xui xẻo. Và chợ búa, trung tâm thương mại vẫn được giao dịch trong những tháng này.
Ngoài ra, có rất nhiều thứ kiêng kỵ trong tháng 7 mà người ta rỉ tai nhau như “kiêng quan hệ vợ chồng”, kiêng soi gương, kiêng chụp ảnh, kiêng may quần áo, kiêng mài dao kéo…trong tháng 7.
Thượng tọa Thích Thanh Duệ, Phó Trưởng ban Nghi lễ Trung ương Giáo hội Phật giáo Việt Nam cho biết: “Dân gian quan niệm tháng Bảy là tháng ma quỷ hành hoành khắp nơi nên làm việc gì cũng không tốt. Tuy nhiên, Phật giáo hoàn toàn không có quan niệm này cũng như quan niệm về ngày tháng tốt, xấu. Nếu tâm tốt thì ngày nào cũng là ngày tốt. Kiêng kỵ là phản khoa học. Nếu kiêng, hãy kiêng làm việc xấu, ảnh hưởng tới mình và tới người khác, hãy làm việc tốt. Vì chỉ có làm những điều tốt, điều lành, tâm con người ta mới được an vui.”
Theo 24h
Có ai ghen thâm hiểm và tàn khốc như chồng tôi
Chồng tôi thật sự quá tàn khốc khi đối xử với vợ bằng những đòn ghen hiểm độc thế này.
Tôi úp tay lên mặt khóc nức nở. Trời ơi, anh có cần thiết phải là thế trước mặt con không...(Ảnh minh họa)
Tôi và Khôi lấy nhau được chín năm nay, có với nhau hai mặt con, một bé năm tuổi, một bé bảy tuổi. Tôi làm công chức trong một cơ quan nhà nước của tỉnh còn chồng tôi công tác trong ngành ngân hàng. Chồng tôi là một người đàn ông yêu vợ và thương con, điểm trừ duy nhất là đôi khi anh hơi cục tính mà thôi. Từ ngày lấy nhau đến giờ, cuộc sống hai vợ chồng tôi khá hoà thuận và êm ấm.
Tháng hai vừa rồi, chồng tôi được thuyên chuyển công tác xuống chi nhánh ngân hàng ở huyện, hai vợ chồng ít gặp nhau hẳn. Anh chỉ về nhà vào cuối tuần để thăm vợ con. Những ngày chồng ở xa, nói thật tôi rất cô quạnh quẽ và trống trải dù có hai con bên cạnh. Sau cả một ngày mệt mỏi, chỉ muốn nằm xuống cạnh chồng để được anh vỗ về yêu thương. Nhưng không có chồng, đối diện với tôi chỉ là bên giường trống không, lạnh lẽo.
Mỗi lần chồng về, anh cũng an ủi tôi rất nhiều là hãy cố gắng. Anh đi cũng là vì tôi, vì con để gia đình chúng tôi có một cuộc sống tốt hơn. Biết là vậy, nhưng tôi vẫn rất buồn và thấy cô đơn.
Chính những ngày này tôi đã ngã vào vòng tay của Tài - người đàn ông đã trải qua một lần hôn nhân cùng cơ quan. Tài ăn nói có duyên, lại lịch sự với phụ nữ, những lần thấy tôi ngồi buồn nhìn ra cửa sổ giờ nghỉ trưa anh hay lại và trò chuyện cùng tôi. Trái tim tôi đập rộn ràng mỗi khi ở gần anh dù tôi biết điều đó là không đúng. Và rồi, chúng tôi đã giấu giếm mọi người hẹn hò bí mật.
Không phải tôi hết yêu chồng nhưng ở bên Tài khiến tôi cảm giác mình được chở che và vui vẻ. Chuyện ngoại tình của tôi kéo dài khoảng được hơn hai tháng.
Không hiểu sao chồng tôi lại biết được tôi và Tài lén qua lại. Khi cùng Tài bước ra khỏi một nhà nghỉ nhỏ khá kín đáo ở ngoại ô, tôi đứng hình khi thấy chồng đang ôm con trai bé của tôi đứng trước cửa. Tôi run rẩy không nói được lời nào, Tài cũng không khá hơn tôi.
Chồng tôi chỉ nhẹ nhàng cất lời: "Bảo mẹ về nhà đi con" với con trai chúng tôi. Bé con nhà tôi ngoan ngoãn lặp lại theo lời bố và chạy lại kéo tay tôi lên xe. Cả nhà chúng tôi yên lặng về nhà, tôi ngồi sau xe chồng mà sợ hãi không dám mở miệng.
Về đến nhà, chồng tôi vẫn cư xử như bình thường, anh còn bảo tôi xuống bếp nấu cơm và cho con ăn. Dù tim đập thình thịch vì không biết ý định của chồng nhưng tôi vẫn làm theo. Sau bữa ăn, anh gọi hai con trai tôi ra phòng khách và lấy ra tập truyện cổ tích bảo con trai lớn tôi đọc to chuyện "Sự tích hòn vọng phu" cho cả nhà cùng nghe.
Thấy con trai vui vẻ đọc câu chuyện từ đầu đến cuối mà lòng tôi thắt lại. Đọc vừa hết, anh quay ra bảo con: "Nàng Tô thị đáng khâm phục con nhỉ, người phụ nữ chung thuỷ chờ chồng như vậy mới là chuẩn mực con ạ. Ai như mẹ con, chờ bố có vài ngày mà chờ luôn vào nhà nghỉ đấy..." Tôi cúi gằm mặt không dám nói câu nào khi con quay ra hỏi bố nó: "Nhà nghỉ là gì hả bố?" "À, cái này mẹ con sẽ giải thích cho con nhé, mẹ con rành việc này lắm...". Tôi úp tay lên mặt khóc nức nở. Trời ơi, anh có cần thiết phải là thế trước mặt con không...
Chưa dừng lại ở đó, sau khi việc ngoại tình của tôi vỡ lở, Khôi còn xin nghỉ phép để ở nhà với vợ. Anh lên mạng download rất nhiều phim sex về và bắt tôi ngồi xem cùng để chọn ra "kiểu" mình thích nhất.
"Sao không chọn được à em, thế bình thường thằng Tài nó hay phục vụ em thế nào, em chỉ đi thì anh mới biết đường chiều em được chứ, vợ nhỉ?". Tôi nhìn người chồng của mình đầy xa lạ, hình như ghen tuông đã khiến anh biến thành một con người hoàn toàn khác.
Cứ đêm xuống, tôi sợ hãi khi phải đối diện với chồng mình. Anh còn bắt tôi gọi anh là "Tài" ở trên giường để tôi cảm thấy "thân thuộc" khiến tôi thấy anh thật biến thái. Anh liên tục đay đi đay lại chuyện ngoại tình của tôi hàng đêm, còn buổi tối là nghe con đọc những câu chuyện cổ tích về tấm gương chung thuỷ son sắt.
Tôi đã quỳ xuống van xin chồng tha thứ: "Em xin anh, em biết em đã sai, phải làm thế nào để anh có thể tha thứ cho em, anh hãy nói cho em biết. Anh cứ thế này, em không chịu nổi...". Đáp lại tôi chỉ là ánh nhìn hờ hững của chồng, anh muốn giày vò tôi đến khi nào mới hả lòng hả dạ đây.
Tôi biết việc tôi ngoại tình là không đúng nhưng là con người, ai chả có những lúc sai lầm. Tôi biết mình sai, tôi cũng đã dừng lại và thành tâm muốn chồng tha lỗi vì những phút bồng bột ấy. Nhưng chồng tôi thật sự quá tàn khốc khi đối xử với vợ bằng những đòn ghen hiểm độc thế này. Tôi nên làm gì mới được đây, nên mang con về ngoại để anh nguôi giận rồi về hay tiếp tục chịu đựng? Mọi người hãy giúp tôi với...
Theo blogtamsu
Tình yêu đi qua, mấy ai còn tiếc nuối? Em hứa, em sẽ mỉm cười dù mình không còn bên nhau. Một ngày nào đó, lại vô tình gặp lại anh sẽ thấy em cười. Em đã sốc khi nhìn thấy anh cười nói, nhìn thấy anh dường như đang rất vui vẻ bên những người bạn. Nó làm em cảm thấy đau. Có lẽ em sẽ cảm thấy ít bị tổn...