Mẹ chồng hứa sẽ giao toàn bộ tiệm vàng cho tôi quản lý nhưng khi nghe lời đề nghị của bà, tôi xanh mặt gọi chồng về gấp
Nghe đến tiệm vàng, tôi đặt câu hỏi trong lòng, tổng tài sản ở đó phải lên đến cả chục tỷ, vậy mà bà dễ dàng trao cho con dâu sao?
Tôi vừa kết hôn được một tuần. Cuộc sống sau hôn nhân quả thật không hề dễ dàng. Bản thân tôi từng nghĩ, mình đủ cao thượng và bao dung để có thể sống trong một gia đình phức tạp như thế này, nhưng sau chuyện vừa xảy ra, tôi buộc phải suy nghĩ lại tất cả.
Tôi không phải người vợ đầu tiên của chồng. Trước đây, chồng tôi đã từng trải qua một đời vợ. Người vợ trước của anh qua đời vì bệnh ung thư. Chị ấy ra đi khi tuổi đời còn quá trẻ, để lại hai đứa con thơ và nhiều dự định vẫn chưa làm được.
Ngày ấy khi quen biết và nghe được hoàn cảnh gia đình anh, tôi cảm thấy thấu hiểu và muốn bù đắp những mất mát mà bố con anh đã gánh chịu. Hơn nữa chồng tôi cũng là một người đàn ông tốt, có lẽ đã trải qua nhiều biến cố nên anh từng trải và hiểu đời hơn. Đó cũng là một điểm khiến tôi yêu anh say đắm.
Gia đình chồng tôi khá giàu có, thế nhưng đám cưới được tổ chức khá sơ sài. Bản thân tôi dù hơi thiệt thòi, có điều vẫn thông cảm được. Bởi chẳng ai muốn tổ chức đám cưới thứ hai mà rình rang.
Mẹ chồng tôi nói, bà muốn tôi triệt sản để có thể chăm con riêng của chồng thật tốt. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Có lẽ biết tôi thiệt thòi nên thời gian sống chung, mẹ chồng không bắt tôi phải làm bất cứ việc gì. Ngày nào cũng thế, khi tôi đi làm về, cơm nước đều đã được chuẩn bị tươm tất. Các con riêng của chồng cũng rất quý tôi, ngay từ khi tôi sống chung, hai đứa đều gọi tôi là mẹ. Không khí trong gia đình tôi vui vẻ, giống như một gia đình thực thụ vậy.
Thế nhưng hôm vừa rồi, mẹ chồng bày tỏ một nguyện vọng khiến tôi bất ngờ vô cùng. Thấy tôi đang chơi với cháu, bà liền gọi tôi vào phòng, cầm tay thủ thỉ: “Có chuyện này, mẹ nhất định phải nói với con”. Nhìn ánh mắt bà, tôi đoán được sự nghiêm túc trong câu chuyện ấy.
Mẹ chồng tôi nói, bà muốn tôi triệt sản để có thể chăm con riêng của chồng thật tốt. Dù sao tôi cũng rất yêu các con, chồng tôi cũng đã có hai đứa con trai nên không cần nghĩ đến chuyện sinh đứa thứ 3. Nếu tôi đồng ý triệt sản, hoặc hứa sẽ không sinh con, mẹ chồng sẽ giao toàn bộ tiệm vàng của bà cho tôi quản lý.
Nghe mẹ chồng nói, tôi sốc vô cùng. Hôm ấy về nhà, tôi hỏi chồng và thấy thái độ bình thản của anh, tôi ngầm hiểu anh cũng không muốn có thêm sự xuất hiện của đứa trẻ nào khác. Càng nghĩ tôi càng có cảm giác mình bị lừa dối. Tôi nên trả lời thế nào với mẹ chồng, và phải làm sao để thuyết phục chồng tôi chuyện con cái đây?
Quần quật làm mọi việc lớn nhỏ trong nhà vẫn bị mẹ chồng trách mắng, tôi tháo găng tay đáp trả mà bà lắp bắp không nên lời
Cãi lại mẹ chồng chẳng phải cách hay. Vậy nên, hôm ấy đang rửa bát mà bị mắng chậm chạp, lười biếng, tôi bình thản đáp trả lại khiến bà không thốt nên lời.
Tôi sống chung với mẹ chồng ngay từ ngày đầu về làm dâu. Mẹ chồng tôi nói ghê cũng không phải ghê, nói hiền cũng chẳng phải hiền, mọi thứ chỉ ở mức bình thường. Nhưng tôi cực kì ghét cái tính đội chồng, con lên đầu, đặc biệt là con trai.
Cũng chính vì lẽ đó mà mọi việc lặt vặt trong gia đình từ cơm nước cho tới lau nhà cho giặt đồ, rửa bát... đều con dâu và con gái làm cả. Mà phần lớn thời gian cô em chồng đi học đại học trên thành phố nên thành ra một mình tôi lo cả.
Mỗi khi tôi sai Chiến giúp đỡ việc gì anh mãi mới chịu làm. Nhưng chỉ cần mẹ chồng về mà nhìn thấy thì thôi xong, bà bắt đầu ca một bài rằng tôi lười biếng, ỷ nại, chỉ giỏi sai vặt chồng.
Đã vài lần tôi "bật lại" bà, ra sức cãi rằng việc nhà là của chung chứ chẳng riêng gì ai. Chồng giúp vợ âu cũng là điều hết sức bình thường. Ấy thế mà mẹ chồng tôi chẳng nghe, bù lu bù loa rằng con dâu láo, dám lên mặt dạy đời mẹ chồng: "Có đời thuở nhà ai mà con dâu lại trèo lên đầu lên cổ mẹ chồng thế này không? Hay do mẹ dễ dãi quá mà con được thể? Nhà nào thì mẹ không cần biết, nhưng con về làm dâu nhà này thì phải theo nhà này. Đàn ông họ làm việc, kiếm tiền vất vả rồi, về nhà phải nghỉ ngơi".
"Con đừng có thái độ như thế với mẹ. Làm con dâu về đây được mấy ngày đã như thế..." - mẹ chồng vẫn không ngừng mắng nhiếc.
Nói gì thì nói, thấy bà nổi nóng tôi cũng vẫn sợ. Vậy nên, cơn bực bội của tôi xụi lơ, thay vì thế tôi im re nghe bà mắng. Và cuối cùng, tôi đành ngậm ngùi xin lỗi bà.
Nhưng đúng là càng nhịn thì mẹ chồng lại càng lấn tới. Bà không cho phép Chiến giúp vợ việc gì.
Thời gian gần đây tôi phải tăng ca nhiều, 7h mới về tới nhà mà còn phải tự nấu cơm. Mẹ chồng chẳng đỡ lại trách tôi là trốn việc. Và cũng vì bận rộn nên mọi thứ không được chu toàn cho lắm, bà trách mắng tôi là bừa bộn, làm việc chậm chạp.
Vừa áp lực công việc, lại mệt chuyện nhà, tôi quay sang gắt gỏng với chồng. Chiến cũng bối rối, bảo: "Thôi, để mai anh nói mẹ đừng bắt em làm hết việc nhà. Để anh làm, như thế mẹ sẽ xót mà làm thay".
Nhưng tôi nghĩ như thế vẫn chưa phải cách tốt nhất. Bởi có thể bớt việc nấu nướng nhưng tôi lại bị ăn mắng nhiều hơn. Nên tôi quyết định làm cách khác.
Tối hôm sau, khi tôi đang rửa bát thì mẹ chồng thấy bàn ăn vẫn chưa lau, liền gắt gỏng, mắng tôi chậm chạp, lười biếng. Tôi bình thản tháo găng tay ra rồi đáp trả: "Mẹ ơi, mẹ bảo đàn ông con trai phải đi kiếm tiền nên không làm việc nhà, vậy con phải làm việc nhà thì thôi kiếm tiền nhé!"
Chiến đang ngồi vểnh râu xem phim ở bên cũng hùa vào bênh vợ: "Đúng rồi đấy, nếu mẹ muốn vợ con làm chu toàn mọi thứ thì để cô ấy xin nghỉ việc đi."
Bà cứ "anh... anh... chị... chị" mãi nhưng không thốt nên lời. Bởi bà thừa hiểu, tôi đi làm lương cũng đâu có kém Chiến đâu.
Bà hàng xóm nói xấu con dâu, mẹ chồng xông vào "xử đẹp" và cái kết không thể nhịn cười Tình huống dở khóc dở cười cho thấy sự nhiệt tình nhưng có phần dại dột của mẹ chồng. Câu chuyện được chia sẻ trong nhóm đông thành viên Facebook. Xưa nay, mối quan hệ mẹ chồng - nàng dâu vốn có nhiều định kiến không tốt. Thế nhưng, gia đình này hoàn toàn khác. Mẹ chồng quý con dâu như con đẻ,...