Mẹ chồng gọi điện khoe Tết đụng lợn, con dâu rối bời ruột gan chuyện tiề.n nong
Cách đây mấy hôm, mẹ chồng tôi phấn khởi gọi điện khoe đang nuôi đàn gà, dự tính Tết đụng lợn với hàng xóm,…
Bà đâu biết vợ chồng tôi đang lo thắt ruột.
Chỉ còn gần 1 tháng nữa là tới Tết mà lòng tôi rối bời, không biết năm nay có nên về quê chồng ăn Tết hay không. Vợ chồng tôi lập nghiệp ở TPHCM. Quê anh ở miền Trung, quê tôi ở miền Bắc.
Mọi năm chúng tôi đều về quê ăn Tết cả – cứ 2 năm về nội thì 1 năm về ngoại. Nhưng năm nay kinh tế khó khăn, thu nhập của hai vợ chồng giảm đáng kể. Chi phí mỗi lần về quê ăn Tết không bao giờ dưới 30 triệu. Đó là chúng tôi đã đi xe khách để tiết kiệm chi phí.
Chồng tôi là kỹ sư xây dựng, công việc phụ thuộc rất nhiều vào dự án. Năm vừa rồi, công ty anh ấy chỉ làm được một vài công trình nhỏ, thu nhập giảm còn khoảng 10 triệu đồng/tháng.
Tôi làm nhân viên văn phòng, lương cứng cũng chỉ được 8 triệu. Năm nay, công ty gặp khó khăn, tôi bị cắt giảm một nửa tiề.n thưởng, còn anh chẳng có đồng thưởng Tết nào.
Con trai lớn của chúng tôi đang học lớp 2, đứa nhỏ vừa tròn 3 tuổ.i. Chi phí học hành, ăn uống và sinh hoạt đều đè nặng lên vai. Ở TPHCM, chúng tôi mới mua được một căn chung cư mini, tiề.n nợ ngân hàng vẫn chưa trả hết.
Năm trước, vợ chồng tôi cũng về quê chồng ăn Tết. Tính cả tiề.n vé xe, quà biếu bố mẹ chồng, lì xì cho con cháu họ hàng bên nội, rồi những khoản lặt vặt khác như tiề.n đi chợ, mua sắm… tổng chi phí lên đến 40 triệu đồng.
Chỉ riêng tiề.n quà cáp đã hơn 5 triệu vì họ hàng nhà chồng rất đông, chưa kể phong tục ở quê chồng khá cầu kỳ. Chúng tôi mang tiếng đi xa về, đều phải có quà riêng cho mỗi gia đình. Trẻ con lì xì ít nhất 50-100 nghìn đồng. Hầu như tiề.n chi tiêu Tết đều trông vào khoản thưởng Tết của chồng tôi.
Video đang HOT
Nhưng năm nay, số tiề.n đó không có. Nếu về, chúng tôi phải lấy tiề.n tiết kiệm ra để chi tiêu. Biết vợ chồng tôi năm nay khó khăn, ông bà ngoại đã gọi cho tôi nói năm nay không cần phải về quê ngoại. Nhưng nhà nội thì đâu dễ thông cảm như nhà ngoại.
Trong mắt họ nhà nội và mẹ chồng tôi, chuyện vợ chồng không về Tết đồng nghĩa với việc “không biết nghĩ cho gia đình”.
Tôi hiểu chồng cũng rất áp lực. Anh ấy là con trưởng, mỗi lần về quê phải đứng ra lo lắng nhiều việc, từ chuyện sắm sửa cho bố mẹ đến chuẩn bị Tết tươm tất để họ hàng tới chơi. Nhưng tôi cũng không thể không nghĩ đến 2 đứa con mình. Mất mấy chục triệu chi cho cái Tết, ra năm thiếu trước hụt sau, con tôi sẽ là người thiệt thòi.
Thu nhập của 2 vợ chồng giảm mạnh, tôi băn khoăn có nên về quê chồng ăn Tết hay không. Ảnh minh họa: Freepik
Những ngày này, tôi đã bàn với chồng mấy lần. Ban đầu, anh ấy bảo: “Tết mà không về thì kỳ lắm, em ạ. Bố mẹ sẽ buồn, họ hàng cũng hỏi han đủ điều”. Nhưng rồi khi ngồi tính toán, anh cũng thấy lo.
“Hay là mình về mùng 2, ở lại 1-2 ngày rồi lên luôn, đỡ tốn kém”, anh gợi ý. Nhưng tôi hiểu, dù về ngắn hay dài, chi phí vẫn không giảm được là bao. Quà biếu, lì xì, vé xe 2 lượt – chẳng có khoản nào cắt giảm được.
Quyết định ở lại Sài Gòn cũng không dễ dàng. Chồng tôi thương bố mẹ già. Ông bà cả năm chỉ trông chờ dịp Tết để con cháu sum họp. Bà cũng không hề biết con cái khó khăn như thế nào, vì chồng tôi hay giấu mẹ, không thẳng thắn như tôi với nhà ngoại.
Cách đây mấy hôm, bà đã phấn khởi gọi lên khoe đang nuôi đàn gà, dự tính đụng lợn với hàng xóm, rồi năm nay gói bao nhiêu cái bánh chưng…
Càng nghĩ, tôi càng thấy bế tắc. Đã có lúc, tôi tự hỏi: “Mình có ích kỷ quá không?”. Nhưng rồi lại nghĩ: “Chẳng lẽ vì sĩ diện mà để cả nhà rơi vào khó khăn?”.
Tôi chỉ mong nhà nội hiểu cho hoàn cảnh của vợ chồng tôi. Không phải tôi không muốn về, chỉ là năm nay, mọi thứ quá chật vật.
Còn gần một tháng nữa là đến Tết. Tôi vẫn chưa dám chốt với chồng về việc ở lại hay về quê. Có lẽ, tôi sẽ gọi điện về nhà, tâm sự thật với bố mẹ chồng, mong ông bà thông cảm. Nhưng tôi cũng sợ nói ra, bố mẹ sẽ buồn, hoặc cảm thấy thất vọng.
Tôi biết, với một gia đình truyền thống như nhà chồng, việc con cái không về ăn Tết gần như là chuyện “không thể chấp nhận được”.
Ngày bố tôi bị đột quỵ, mẹ chồng muốn đẩy ông về quê, tôi nói một câu mà bà vội vàng đưa cho con dâu 200 triệu
Khi chưa hiểu đầu đuôi mọi chuyện, chỉ nhìn vào vẻ bề ngoài mà đã đán.h giá người khác ăn bám rồi hắt hủi thì bản thân sớm muộn gì cũng gặp quả đắng.
Ngay từ khi tôi còn nhỏ, mẹ đã bỏ đi, bố ở vậy nuôi tôi khôn lớn. Vì muốn tôi học hành đến nơi đến chốn, bố đã ra phố làm việc kiế.m tiề.n nuôi tôi. Khi tôi lập gia đình, bố vẫn ở lại thành phố kiế.m tiề.n tích lũy về già và được ở gần con cháu.
Vợ chồng tôi lấy nhau 7 năm mà vẫn chưa đủ tiề.n mua nhà, bố quyết định bán nhà ở quê và đưa hết số tiề.n tiết kiệm được cho chúng tôi. Nhờ có tiề.n của bố và tiề.n của vợ chồng tôi nên đã mua được ngôi nhà khá đẹp ở trong một con hẻm giữa thành phố sầm uất.
Sau khi mua được nhà, bố đến sống cùng gia đình tôi. Khi mọi người đang sống vui vẻ hạnh phúc thì mẹ chồng và em trai chồng xảy ra mâu thuẫn. Người em muốn bà sang tên hết 2 sào đất nhưng bà không chịu, thế là em ấy đuổi mẹ ra khỏi nhà. Quá bức xúc, mẹ chồng đến nhà tôi sống suốt 2 năm nay.
Từ ngày mẹ chồng đến sống cùng, gia đình trở nên bất ổn. Bà hay bắt lỗi bố tôi như lười làm, ngày nghỉ không phụ giúp con cái dọn dẹp nhà cửa, cứ la cà uống cà phê hay chơi cờ với mấy người hàng xóm, đến bữa ngồi ăn, ăn xong cái bát chẳng rửa.
Bà không chê ông trước mặt con dâu mà chỉ phàn nàn với con trai hay hàng xóm. Tôi biết nhưng lơ đi để sống, tôi sợ bố biết được lại có ác cảm với mẹ chồng.
Tháng trước, trong lúc đang làm việc, bố tôi bị đột quỵ và ngất ngay tại công ty. Sau đó, bố được mọi người đưa đến bệnh viện cấp cứu. Ngày xuất viện, bố tôi phải ngồi xe lăn và không thể đi lại được nữa.
Ảnh minh họa
Bố đang khỏe mạnh, vậy mà giờ đây ông lại ngồi một chỗ không thể làm được gì nữa, ông chán nản và suy sụp. Có lúc bố tôi còn nghĩ quẩn, muốn quyê.n sin.h để cho con cái bớt khổ. Nhưng vợ chồng tôi kịp thời có mặt và động viên ông không phải lo nghĩ gì vì đã có con cái luôn ở bên quan tâm chăm sóc.
Hôm qua, mẹ chồng bảo bố tôi còn có một cô em gái không chồng ở quê rảnh rỗi, chúng tôi nên nhờ cô ấy chăm sóc và hàng tháng trả lương. Bà than sức khỏe yếu, hằng ngày phục vụ con cháu đã đủ mệt, không dư sức lo cơm nước cho thông gia.
Tôi nhẹ nhàng đáp:
"Ngôi nhà mẹ đang ở có một nửa tiề.n là của bố con đó, đây coi như nhà của ông rồi, chúng con lấy quyền gì mà đuổi ông ra khỏi nhà".
Nghe con dâu nói thế, mẹ chồng ngượng đỏ mặt, không đáp trả được câu nào. Lúc sau bà vào phòng lấy ra túi tiề.n và nói cả gia tài có 200 triệu, bà muốn góp với chúng tôi, không muốn mang tiếng ăn bám con cái.
Tôi bảo mẹ cứ cầm lấy mà phòng thân, bây giờ chúng tôi có tiề.n sẽ nuôi mẹ, sau này không có tiề.n sẽ nhờ bà sau. Nhưng mẹ chồng không chịu, bà nhất quyết ép chúng tôi cầm. Tôi không biết có nên nhận tiề.n của mẹ chồng không?
Con dâu không có tiề.n thưởng Tết, rơi nước mắt nghe mẹ chồng nói mấy câu Năm nay là một năm đầy thử thách đối với tôi. Công việc bấp bênh, áp lực tài chính đè nặng lên vai. Đầu năm, tôi đặt mục tiêu tiết kiệm để cuối năm có thể về quê ăn Tết, biếu mẹ chồng một khoản gọi là thưởng Tết. Ngoài mẹ đẻ, mẹ chồng cũng là người yêu thương, đỡ đần và ủng...