Mẹ chồng giúp con dâu đuổi tình địch, chấn chỉnh con trai
Nhiều nàng dâu than vãn vì mẹ chồng đáo khiến mình khó thở nhưng mẹ chồng tôi là động lực giúp tôi vượt qua những phút u ám nhất của cuộc đời, khiến chồng tôi ngoan như “cún con” …
Chúng tôi kết hôn được 2 tháng thì bố mẹ chồng tôi dọn về ngoại thành. Tôi cảm thấy nhẹ thở vì mẹ chồng tôi hay cằn nhằn, uốn nắn tôi từng ly từng tí. Theo lời mách của bạn bè “đi trước”, tôi luôn giữ sự khách sáo với mẹ chồng để chặn việc bà can thiệp quá sâu. Có lẽ nhận được sự miễn cưỡng của tôi nên sau này mẹ chồng tôi cũng không nói nhiều nữa. Thi thoảng và chồng ra ngoại thành chơi với bố mẹ, mọi người đều vui vẻ. Cuộc sống hôn nhân của tôi toàn màu hồng hoặc chỉ có vài điểm đen nho nhỏ suốt 11 năm. Nhưng một ngày tôi phát hiện chồng tôi ngoại tình với một cô nhân viên trẻ.
Khi tôi làm ầm lên thì không những chồng tôi không hối lỗi, còn đòi bỏ vợ, đi theo “tình yêu đích thực”. Đến lúc này, tôi đành đến cầu cứu bố mẹ chồng. Mẹ chồng tôi lắng nghe tôi khóc lóc, sụt sùi rồi mới bảo: “Mẹ nhiều lần đã muốn nói với con về chuyện con quá chiều chồng, làm hư nó nhưng con lại có vẻ không muốn mẹ can thiệp quá sâu vào chuyện vợ chồng con nên mẹ không tiện nói. Mẹ đã cố gắng dạy con trai mẹ có trách nhiệm nhưng tính nó “thân lừa ưa nặng”, không thúc ép, không áp lực nó sẽ buông xuôi, lười biếng. Con không nên nóng nảy ra mặt, khoét sâu thêm mâu thuẫn vợ chồng. Mọi chuyện để mẹ”.
“Mẹ nhiều lần đã muốn nói với con về chuyện con quá chiều chồng” (Ảnh minh họa)
Sau này, theo lời bà kể lại, bà gọi cả chồng tôi và cô bồ đến gặp cùng với luật sư. Bà cho biết, bà rất tôn trọng tình cảm chân thành của hai người. Ngôi nhà hiện tại mà vợ chồng con trai ở đứng tên vợ chồng bà. Vì thế, nếu ly hôn, bà sẽ nhận con dâu (tức là tôi) là con gái nuôi, thừa kế toàn bộ tài sản cho tôi và hai cháu. Giám đốc công ty mà chồng tôi đang làm trưởng phòng và cô bồ công tác là đàn em của bà. Bà sẽ đề nghị đàn em “mời” cả hai người ra khỏi công ty. Hai người sẽ tự đi thuê nhà, tự đi xin việc để bắt đầu lại với tình yêu đích thực. Đương nhiên cũng phải bế một đứa con đi nuôi.
Bà cũng nói với cô bồ ấy rằng sau đám cưới cô ta sẽ phải “hầu hạ” chồng tôi thế nào. Vợ hiện tại hàng ngày dậy từ 6h làm bữa sáng cho chồng, đặt cháo cho con. Sau đó, cô ấy sẽ phải đánh thức 2 đứa trẻ, cho con ăn, đưa con đi học. Rồi lại tranh thủ đánh thức chồng, vì sáng dậy chồng có tật xấu rất cáu kỉnh nên phải lựa lời ngọt nhạt. 5h chiều vợ lại tất tả từ chỗ làm về đón con, tắm giặt cho con, cơm nước, dọn dẹp nhà cửa. Còn chồng chỉ 7-8h mới bò về nhà, ăn xong rồi ngủ. Cơm phải phong phú 4-5 món vì con bà kén ăn. Con trai bà hôi chân nên sáng sáng con dâu phải lau giày và xịt nước khử mùi vào giày cho chồng. Sơ mi cũng phải là sẵn… Vợ hiện tại đang làm như vậy mà chồng vẫn còn phản bội, đòi đá ra khỏi nhà nên cô bồ đó nên lựa xem mình phải làm gì. Đừng thấy con trai bà hiện tại hầu hạ mà tưởng bở vì khi yêu vợ cũ, con trai bà cũng phục dịch y như vậy. Nhưng sau đám cưới lại coi như con ở.
Video đang HOT
Mẹ chồng tôi bảo: “Làm phụ nữ có thể nhường nhịn nhưng không thể hy sinh” (Ảnh minh họa)
Khi mẹ nói đến đây thì tôi bật khóc. Hóa ra tôi ở xa bà, ít khi tâm sự nhưng tôi làm gì, sống thế nào bà đều biết. Mẹ để tôi khóc rồi bảo: “Con thật dại. Chiều chồng vô điều kiện mà không đòi hỏi gì chỉ khiến anh “tầm thường hóa” công sức và tình cảm của con thôi. Nếu con tha thứ cho con trai mẹ thì hãy để lại phần việc, phần trách nhiệm mà nó phải làm. Phải vất vả vun vén gia đình mới không dám để mất”.
“Liều thuốc” quá mạnh của mẹ đã khiến chồng tôi choáng váng. Đương nhiên, cô gái kia cũng chạy làng khi biết chồng tôi chỉ có cái vỏ. Mẹ chồng tôi cũng về sống với tôi một thời gian cho không khí gia đình đỡ gượng gạo và có thời gian cho tôi đi du lịch, bớt mệt mỏi, căng thẳng.
Sóng gió gia đình đã qua hơn 2 năm. Hiện tại tình cảm của hai vợ chồng tôi đã vui vẻ trở lại. Anh ấy vẫn chưa chăm chỉ lắm nhưng đã biết về sớm, chơi với con và chia sẻ với tôi những việc đơn giản như lau nhà, phơi quần áo, rửa bát. Thi thoảng tôi không ngại ngần dí con cho chồng để tự đi mua sắm, vui chơi với bạn. Tôi còn học một lớp rumba, sống vui vẻ “mặc kệ” chồng. Càng ngày chồng tôi lại càng “nể” tôi hơn.
Vì mẹ chồng tôi bảo: “Làm phụ nữ có thể nhường nhịn nhưng tuyệt đối không thể hy sinh. Vì sự hy sinh chỉ tạo ra người hầu và ông chủ chứ không tạo ra tình yêu. Và các ông chủ chắc chắn sẽ đi tìm tình yêu mới”. Điều đó thật thấm thía.
theo Dân Việt
Tình địch lớn nhất của tôi lại là người sống cùng nhà, ăn cùng mâm, đôi khi ngủ cùng giường
"Tình địch" này nhiều khi muốn tôi phát điên lên, nhưng không làm sao "xua" đi được.
Tôi chẳng biết cô em chồng của tôi còn ế đến bao giờ nữa. (Ảnh minh họa)
Trên đời này tất thảy mọi người đều nói tôi sướng khi có chồng giỏi giang, hiền lành lại chung thủy. Vâng điều này thì tôi sướng thật. Nhưng có ai biết được tôi cũng đang mệt mỏi, chán nản vì người thứ ba không? Đó đúng là một người phụ nữ, nhưng không phải kẻ tranh giành tình yêu mà là người chuyên chen chân, phá ngang mọi cuộc vui của chúng tôi. Đó là L - cô em chồng ế chỏng chơ và cũng là cô bạn thân nhất từ thời đại học với tôi.
Hồi đại học, tôi và em chồng học cùng lớp nên ở chung phòng trọ. Chúng tôi thân thiết với nhau như hai chị em ruột, chia sẻ với nhau tất cả mọi chuyện. Có thể nói cô ấy chính là bà mối để tôi gặp được chồng mình.
Sau khi bố mẹ chồng mất trong một vụ tai nạn thì L là người ruột thịt duy nhất của chồng tôi trên cõi đời này. Vì thế hai anh em thân thiết vô cùng. Trong mắt chồng tôi, lúc nào L cũng bé nhỏ, non nớt, ngây thơ và cần được che chở. Tôi cũng chẳng thấy phiền gì, vì tôi và cô ấy rất thân thiết, gần gũi với nhau. Nhưng có vẻ L cũng chẳng biết ý gì, cứ vô tư đón nhận sự quan tâm của chúng tôi. Đôi khi thành kỳ đà cản mũi khiến chúng tôi chẳng có phút giây nào thoải mái.
Tôi và em chồng thân thiết với nhau như hai chị em ruột, chia sẻ với nhau tất cả mọi chuyện. (Ảnh minh họa)
Nhớ hồi mới cưới, vợ chồng tôi đi trăng mật ở Đà Nẵng, L ỉ ôi: "Anh chị cho em đi với nhé, ở nhà buồn lắm. Với cả em chưa được đi Đà Nẵng bao giờ", thế là chồng tôi gật đầu, kèm theo câu nói: "Cho mày đi nhưng không được làm phiền bọn tao". Thực tình tôi không muốn nhưng một bên là chồng, một bên là em chồng cũng là người bạn thân thì làm sao tôi phản đối được. Chỉ trách vì cô ấy vô duyên quá mà thôi. Suốt cả kỳ nghỉ, đi ăn đi chơi gì L cũng kè kè bên cạnh, chỉ còn thiếu ngủ chung giường nữa là thành kỳ trăng mật ba người thôi.
Còn một điều nữa, dù 30 tuổi rồi, nhưng L chẳng đoái hoài gì đến yêu đương, chồng con cả. Vợ chồng tôi mối lái rồi nhờ nguời mai mối cô ấy vẫn dửng dưng nói chưa muốn kết hôn. L đi làm cả tuần rồi nhưng cuối tuần cũng chỉ quanh quẩn ở nhà nấu nướng hay ngủ nghỉ, chẳng chơi bời hẹn hò gì thì biết đến bao giờ mới lấy được chồng. Vợ chồng tôi cũng đi làm cả tuần, chỉ mong cuối tuần được nghỉ ngơi vui vẻ với nhau, cô ấy cũng không tha cho. Rủ tôi làm món này, món nọ, đi mua thứ này thứ khác mà chẳng nghĩ đến vợ chồng tôi cũng cần có thời gian giành cho nhau.
Có hôm, vợ chồng tôi muốn hâm nóng tình cảm, hẹn hò nhau đi ăn tối, nhưng L đi làm về không thấy thì gọi điện vậy là lại điệp khúc "Anh ơi, giờ em qua luôn nhé, ăn một mình buồn lắm". Rồi chồng gắp cho tôi một miếng thì cô ấy cũng giơ bát ra hiệu phải gắp cho mình như thế.
Hay có những hôm, ngó đầu vào phòng thấy vợ chồng tôi đang xem phim, cô ấy tự nhiên nhảy lên giường nằm xem cùng cứ như chẳng nhớ ra chúng tôi là vợ chồng trẻ vậy. Thậm chí có hôm còn nằm ngủ luôn với chúng tôi.
Thực lòng, tôi thương L lắm nên dù khó chịu đến mấy tôi cũng không thể hiện ra bên ngoài, chỉ phàn nàn với chồng. Anh an ủi "Thôi, bố mẹ mất rồi, chỉ có hai anh em, chiều nó một chút, kẻo mấy năm nữa nó lấy chồng lại hụt hẫng". Nhưng tôi chẳng biết cô em chồng của tôi còn ế đến bao giờ nữa. Mà nếu cứ ế dài, ế mãi thì tôi cũng phải theo sao?
Cách đây không lâu tôi có ý định làm mối cho em chồng. Có đôi lần nói dối để lừa cô ấy đến điểm hẹn. Ấy vậy mà vừa nhìn thấy cậu bạn kia, em chồng quay gót đi ngay kèm theo ánh mắt giận dữ về phía tôi. Từ hôm đó chẳng thèm nói với tôi câu nào, cứ lầm lầm lỳ lỳ rất khó chịu.
Tôi cũng chẳng ngại, vừa trêu đùa cũng là góp ý: "L ơi, 30 tuổi rồi, con gái có thì. Cậu T thích cô thật đấy, triển đi thôi. Chứ cứ kén chọn, hờ hững thế này thì định xây lô cốt làm bà cô già à". Chỉ có thế mà L gào khóc, nói tôi không muốn để cô ấy sống cùng. Chồng tôi cũng góp ý động viên thì cô ấy nói "Anh ơi, em không lấy chồng đâu, ở thế này cũng vui mà. Vừa không phải lo toan gì lại được chăm sóc. Còn nếu anh chị cứ thích gán ghép, đuổi em đi lấy chồng thì không anh em, chị em bạn bè thân thiết gì nữa. Em ra ngoài thuê nhà".
Đến nước ấy thì tôi cũng chịu. Dẫu tôi và em chồng thân thiết, quý mến nhau nhưng cô ấy cũng phải biết điểm dừng chứ. Thà là sống chung, ăn chung, ở chung nhưng cũng phải để chúng tôi có không gian riêng nữa chứ. Cứ như thế này chắc tôi phát điên lên mất.
Theo mọi người tôi nên làm gì đây?
Theo Afamily
Bi hài cuộc chạm trán bất ngờ giữa 'cơm' và 'phở' Người phụ nữ trung niên và cả cô gái trẻ đều nhận ra tình địch của mình ngồi ngay trước mặt nhưng tất nhiên chẳng ai dám nói ra. Vừa lúc đó, hai ông chồng xuất hiện. Chuyện gì tiếp theo chắc ai cũng đoán được. Tiệm nail hôm ấy đông nghẹt người. Cuối tuần, lại sắp đến ngày lễ nên các quý...