Mẹ chồng giữ vàng cưới
Ngày mẹ chồng nói để mẹ giữ vàng cưới, tôi đã ấm ức, khó chịu. Nhưng trước phận làm dâu con, tôi đành nhịn để êm cửa êm nhà. Đêm tân hôn, dù chồng nói thế nào, tôi cũng rấm rứt khóc.
Mẹ chồng tôi làm kinh doanh, buôn bán. Bà lanh lợi, tháo vát khỏi ai bì kịp. Cả xóm, cả làng ai cũng phải công nhận mẹ chồng tôi giỏi. Trong mắt chồng và bố chồng tôi, không có mẹ là cả nhà… đi đứt.
Ngày mới về ra mắt, nhìn bà bận rộn luôn tay luôn chân, tôi cũng muốn phụ, nhưng chẳng biết bắt đầu từ đâu, cứ lúng ta lúng túng. Hôm ấy bà chỉ đạo tôi vào bếp nấu ăn vì bà đang dở việc quầy hàng. Tôi bước vào với đống nồi niêu xoong chảo mà chẳng nén nổi tiếng thở dài. Mẹ chồng khắt khe thế này sao chịu nổi.
Vậy mà cuối cùng tôi vẫn kết hôn với anh, vẫn gọi mẹ anh là mẹ. Lý do là vì chúng tôi sẽ ở riêng trên thành phố, chẳng phải chung chạ nhiều. Tôi thấy thế cũng ổn, một năm gặp vài ba lần thì có gì đáng nghĩ đâu. Thế nên nhà anh sang bỏ trầu, nhà tôi đồng ý cưới.
Trước hôm cưới, tôi có lên mạng dò hỏi vụ nên giữ vàng cưới hay nên gửi mẹ chồng. Tất cả các chị em trong hội đều bảo tôi nhất định phải giữ, rằng đó là tiền của mình, thuộc về mình, không giữ là dại. Tôi ghi nhớ nằm lòng, định bụng sau đám cưới sẽ đem bán vàng, một ít lo đồ gia dụng trong nhà, một ít thì bỏ thẻ tiết kiệm, sau này sẽ dùng đến.
Ảnh minh họa
Thế nhưng ngay sau hôm đám cưới, mẹ chồng tôi nói dõng dạc: “Cái Ngân đưa vàng cưới mẹ giữ hộ cho, sau này cần thì mẹ đưa. Tụi con còn trẻ, giữ không cẩn thận sẽ mất”.
Tôi sững sờ, tính cãi lại, nhưng chồng tôi nháy mắt. Rồi anh vào phòng, lấy vàng đưa cho mẹ. Hôm ấy tôi giận sôi người, thậm chí tôi còn đá anh xuống giường. Ngay ngày đầu đã bị quản lí tài chính thế này khiến tôi như phát điên lên. Vậy mà phận làm dâu con, cũng không muốn ngày đầu tranh cãi nên tôi phải im lặng. Ngay hôm sau tôi nói cơ quan có việc gấp, phải lên lại thành phố để xử lí. Thật tình, tôi chẳng muốn ở nhà mẹ chồng thêm một ngày nào nữa. Số vàng cưới bà cầm trọn, nhưng tôi sẽ nhất định tìm cách giành lại nó.
Video đang HOT
Về sống chung với chồng được 2 tháng tôi dụ dỗ chồng, nói muốn mua cái tivi xịn, tôi nói anh xin mẹ đưa vàng để mua tivi và mua thêm ít đồ nội thất. Anh cũng gọi điện, tỉ tê tâm sự với mẹ. Nhưng một lát anh vô, lắc đầu ngao ngán. Lúc đó, tôi đùng đùng lên, tôi nói với anh rằng thà như ngày cưới mẹ anh đừng cho tôi vàng bạc, thà như đừng đứng trước mặt bố mẹ tôi trao nhiều vàng để lấy danh nghĩa rồi bây giờ lại đòi lại trắng trợn như vậy. Hoặc là bố mẹ anh mà muốn lấy thì nói thẳng với tôi một câu, chứ sao phải mập mờ là giữ hộ. Nếu giữ hộ thì lúc chúng tôi cần sao lại chẳng chịu đưa?
Anh nhẹ nhàng giải thích với tôi là mẹ thấy chi tiêu như vậy không hợp lí, mẹ nghĩ là để dùng cho việc khác sẽ tốt hơn. Tôi đùng đùng giận dữ, chẳng lẽ tiền đã cho con cái rồi, lại còn tính toán xem việc gì thì mới được dùng, việc gì thì không à? Từ sau hôm ấy, tôi không một lời nhắc đến số vàng đó nữa. Lòng tôi luôn xem như chúng đã mất vào tay mẹ chồng rồi.
Tôi từng rất giận chồng vì anh về phe mẹ (Ảnh minh họa)
Mỗi lần lên nhà chúng tôi chơi, mẹ chồng tôi cũng khéo léo mua cái này, cái kia. Có lần, bà thấy nhà thiếu cái máy xay sinh tố, bà cũng mua giùm. Thế nhưng bao nhiêu đó vẫn chưa thể lấy lại thiện cảm tôi dành cho bà. Trong tất cả mọi lời nói, cử chỉ của tôi đều thể hiện một chút khó chịu, không thích bà. Tôi chỉ mong bà lên rồi về sớm cho nhà cửa của chúng tôi yên bình trở lại.
Vì không có vàng, cũng không có tiền tiết kiệm nên tôi bảo chồng tính toán làm ăn rồi để dành, sau này còn sinh con đẻ cái. Khoảng một năm sau đó, tôi có tin vui, số vàng mẹ chồng giữ, bà cũng không hề khơi lại. Tôi nhắm mắt cho qua, dù sao tôi cũng có chút tiền để dành rồi.
Đến ngày sinh, tôi không sinh thường mà phải sinh mổ, chi phí cũng cao hơn bình thường. Sinh xong tôi lại không có sữa, phải mua sữa ngoài cho con. Mọi chi phí trong nhà dồn hết vào đứa bé. Mẹ chồng tôi lên thăm từ lúc trong viện cho đến lúc tôi về nhà, nhưng tôi cũng chán chẳng buồn nói chuyện.
Bà đã đưa vàng vào lúc vợ chồng tôi cần nhất – Ảnh minh họa
Tới lúc chồng tôi ra ngoài pha sữa, bà mới lại gần tôi thủ thỉ:
“Mẹ không có ý giữ luôn vàng của tụi con, mẹ biết là vợ chồng trẻ thì hay có những sở thích bốc đồng. Khi chưa có con, tụi con sẽ chưa biết chi tiêu hợp lý, đến lúc có con rồi thì nhìn đâu cũng thấy thiếu thốn. Giờ mẹ đưa số vàng này gửi lại con, con có thể tự quyết định làm gì tùy ý. Giờ con cũng đã là một người mẹ rồi, hãy thật chín chắn nhé”.
Tôi cầm số vàng trên tay, nước mắt khẽ chảy. Tự nhiên tôi thấy những món đồ lặt vặt, chiếc tivi thật sang chảnh mà tôi thích bỗng chẳng còn cần thiết lúc này nữa. Thì ra bà giữ vàng là để tôi thấu hiểu, chi tiêu hợp lý. Trước giờ tôi đã hiểu lầm bà, cứ nghĩ bà cất để dành cho riêng mình. Giờ tôi mới thấy mình thật vô tâm, giờ làm mẹ rồi, tôi mới thấy thật không dễ dàng. Tôi gục đầu vào vai bà, khóc mà chẳng thể nói một lời xin lỗi. Tôi đã thật ngu muội khi trách lầm bà bấy lâu nay rồi.
Theo Báo Phụ Nữ
Nàng dâu choáng váng bởi câu nói của bố chồng khi tiệc cưới còn chưa kết thúc
Lễ thành hôn diễn ra khá vui vẻ, suôn sẻ. Nào ngờ, vừa bước xuống sân khấu, bố chồng tôi tiến lại, ghé tai nói những lời làm tôi nghẹn đắng:
Ảnh minh họa
Tôi năm nay 27 tuổi, đám cưới của tôi vừa diễn ra tuần trước. Có lẽ do duyên số nên tôi từng trải qua nhiều mối tình nhưng kết thúc không có hậu. Tôi quen anh ở nơi làm việc. Công ty của anh ở tầng 4 còn công ty tôi ở tầng 3. Thấy tôi nhẹ nhàng, dễ nhìn, anh quyết tâm trồng cây si rồi theo đuổi tôi bằng được. Giữa lúc buồn bã vì mối tình cũ tan vỡ, tôi mở lòng đón nhận tình cảm của anh mong sao quên được quá khứ.
Yêu nhau được 2 tháng, anh làm tôi bất ngờ khi lần đầu tiết lộ về gia cảnh nhà mình. Bố mẹ anh chia tay từ năm anh 10 tuổi, do bố anh phản bội mẹ, qua lại với nhiều người phụ nữ khác. Hiện tại bố anh không có vợ chính thức nhưng có tới 3 người con rơi bên ngoài. Còn mẹ anh đã tái hôn và có với người chồng mới 2 người con nữa. Vậy là nếu tôi về làm dâu nhà anh, tôi sẽ có 2 bố chồng cộng với 5 người anh em nhà chồng.
Thấy gia đình anh phức tạp, lúc đầu tôi cũng sợ hãi, suy nghĩ rất nhiều nhưng chắc do duyên số nên càng ngày tôi càng yêu anh hơn. Anh cũng hứa sẽ luôn đối tốt với tôi, sẽ cố gắng hết sức để tôi không phải khổ. Sau 2 năm hẹn hò, chúng tôi quyết định chấp nhận tất cả để gắn bó cả đời với nhau.
Vì gia đình chồng phức tạp nên quá trình chuẩn bị lễ cưới của chúng tôi cũng diễn ra khá căng thẳng. Vì không còn chung sống nên họ gần như tách bạch toàn bộ về kinh tế. Đầu tiên là quà cưới bố mẹ chồng tặng con dâu, tôi nghe đâu bố mẹ anh ấy đã cãi cọ và cuối cùng thống nhất là mỗi bên đóng góp 1 nửa để mua tặng con dâu 1 chiếc dây chuyền vàng!
Sau phần quà cưới là đến phần cỗ cưới, vì bố mẹ chồng tôi có bạn, họ hàng riêng nên 2 người thống nhất: cỗ đãi bạn, họ hàng của ai thì người ấy thanh toán tiền cỗ, giá mỗi mâm cỗ ở nhà hàng là 2,2 triệu cứ thế nhân lên.
Nghe chồng kể chuyện mà tôi thấy cám cảnh và chán nản thực sự. Nhiều lúc tôi chỉ muốn hủy hôn vì tôi nghĩ rằng tôi về làm dâu ở một gia đình như vậy sẽ không hạnh phúc, chịu nhiều ấm ức.
Ngày cưới của tôi, có khoảng 20 người họ hàng, bạn thân đưa tôi đi từ quê đến nhà hàng nơi nhà trai tổ chức tiệc cưới. Tôi cũng mời thêm 3 mâm bạn bè làm cùng ở Hà Nội, không có cơ hội để về quê ăn cưới. Lễ thành hôn diễn ra khá vui vẻ, suôn sẻ. Nào ngờ, vừa bước xuống sân khấu, bố chồng tôi tiến lại, ghé tai nói những lời làm tôi nghẹn đắng: "Lát con ở lại thanh toán 6 mâm cỗ họ hàng và bạn bè con nhé, 2,2 triệu 1 mâm rồi hãy về".
Những lời nói của bố chồng làm tôi sốc vô cùng. Tôi thật chưa thấy một đám cưới nào mà đoàn đưa dâu phải tự trả tiền cỗ trong ngày lễ thành hôn. Tôi không nghĩ là bố chồng tôi có thể xử sự tệ đến vậy. Tôi nói chuyện này với chồng thì anh nói: "Bố mẹ cãi nhau vì không ai chịu thanh toán 6 mâm cỗ họ hàng và bạn bè của em".
Tôi thấy mắt nhòa đi, đầu óc quay cuồng vì ức chế, tủi nhục. Nếu biết trước sẽ xảy ra chuyện này, chắc chắn tôi không cưới anh, không về làm dâu nhà anh làm gì. Việc nhà trai đãi cỗ nhà gái trong ngày rước dâu là lễ nghĩa, chẳng ai tính toán chuyện tiền bạc làm gì, vậy mà....
Vậy là ngày vui của tôi bớt vui đi mấy phần. Suốt từ lúc đó đến khi kết thúc buổi tiệc, tôi không thể nở một nụ cười. Kết thúc buổi tiệc, tôi chẳng nói chẳng rằng chỉ nhẹ nhàng cầm tiền thanh toán 6 mâm cỗ cho bố chồng. Nhìn ông ấy cười nhoẻn rồi đếm tiền, tôi cảm thấy khinh bỉ vô cùng.
Không biết cuộc sống của tôi sẽ như thế nào với bố chồng ích kỷ, tham lam như thế này.
Theo Danviet
Thấy vợ bước ra từ chiếc ô tô ấy, tôi chết đứng biết lý do vì sao mãi chúng tôi vẫn chưa có con Tôi vội vã theo vợ cùng gã đàn ông lạ mặt đó vào một quán cà phê. Cuộc đối thoại của họ khiến tôi nhạn ra tất cả. Tôi sinh ra không may mắn sở hữu ngoại hình được như người ta, dù có điều kiện đi chỉnh sửa một chút nhưng kết quả vẫn xấu hoàn xấu. Vì thế mà tôi rất...