Mẹ chồng giàu
Mãi về sau khi đã làm dâu nhà chồng đến hơn mười năm, khi đã là một phụ nữ thành đạt trên thương trường, có uy tín trong công ty, cô mới thấy ân huệ của mẹ chồng giàu như trời biển.
Cô lấy chồng nhà giàu. Mỗi lần về thăm nhà cô được nhận bao nhiêu sự nuông chiều từ gia đình mình.
Mỗi lần đi chơi với bạn bè cũ, cô vui lòng chỉ dẫn bạn đến những nơi vui chơi mới, và cô cũng sẵn lòng trả tiền. Những lời xưng tụng về sự sung sướng của cô giống như những liều thuốc giảm đau ngắn ngủi. Nó an ủi cô nỗi đau “làm dâu nhà giàu”.
Trong sâu thẳm, cô trách oán thân phận mình làm dâu nhà giàu, tiền đầy trong túi nhưng lúc nào cũng sống trong tâm trạng “học trò không thuộc bài”, tình cảm gia đình chồng thiếu hẳn sự cảm thông ruột thịt.
Ngay tuần lễ đầu tiên, mẹ chồng đã đưa cô đi dự một buổi tiệc của công ty đối tác. Cô không vượt qua được con mắt thẩm mỹ thời trang theo tiêu chuẩn của mẹ. Cô mặc một cái váy đẹp nhất các phụ nữ thường diện chốn công sở, và cô có cảm giác mình như “bà giám thị” nghiêm khắc, cổ hủ ở hành lang trường học. Điều này làm cô lúng túng và để mất cơ hội làm quen với mọi người.
Sau một tháng, mẹ chồng bảo cô thu xếp cho bữa gặp mặt gia đình nội ngoại. Cô lật giở album để xem tất cả các bữa tiệc năm ngoái năm kia, và soạn một bữa cỗ linh đình, thức ăn được một nhà hàng uy tín nấu đem đến. Bà mẹ chồng vừa vào đã khựng lại, bởi cô đã để người giúp việc xếp đặt khoảng mười mấy thương hiệu chén bát khác nhau trên bàn ăn sang trọng.
Một năm, cô đã khá sành điệu về ứng xử, những lỗi lặt vặt nói trên cô đều khắc phục được, nhưng cuộc sống đều là bài học dài dằng dặc và bất ngờ. Lúc này cô được chồng đưa vào công ty của gia đình để phụ giúp ở phòng hành chính.
Video đang HOT
Cô ân hận khi nhớ đến thời gian đầu mình đã làm cho mẹ chồng khổ tâm, lo lắng khi chỉ muốn dựa dẫm vào cha mẹ và hưởng thụ (Ảnh minh họa).
Vốn từ môi trường công chức, cô thấy phòng hành chính ở công ty tư nhân này thật quá hoàn hảo, nên chẳng mấy chốc đã chủ quan thỏa mãn với môi trường làm việc, và thấy công việc thật dễ dàng thoải mái. Cô dành nhiều thời gian để chăm sóc bản thân, đi học lớp khiêu vũ dành cho quý bà.
Cô chuẩn bị những cuộc họp mà chủ tịch chính là mẹ chồng với thái độ tự tin. Cô ngầm hiểu ánh mắt của mẹ chồng muốn thấy cô lúc nào cũng phải lo lắng tất bật, nên muốn thể hiện sự ung dung như là sự chống đối.
Ngay sau cuộc họp, một phó giám đốc của công ty đã gọi cô vào nói chuyện, thẳng thắn đưa ra hàng loạt thiếu sót chuẩn bị cuộc họp, từ việc không kiểm tra đường truyền Wi-Fi, đến việc thông gió và phun nước thơm làm vệ sinh phòng.
Từ việc không huấn luyện nhân viên hiểu thói quen uống nước của từng thành viên HĐQT, nên xảy ra việc đưa trà cho ông muốn uống cà phê. Gửi thư mời các thành viên chậm trễ khiến nhiều người không thu xếp dự họp. Cô hiểu, mẹ chồng đã ra lệnh “phê và tự phê” này là để răn đe. Nhưng cô ức là câu chuyện lại đến từ một người ngoài.
Mãi về sau khi đã làm dâu nhà chồng đến hơn mười năm, khi đã là một phụ nữ thành đạt trên thương trường, có uy tín trong công ty, cô mới thấy ân huệ của mẹ chồng giàu như trời biển.
Bà không cần dạy cô từng li từng tí, mà mong cô có một thái độ tự học đến từng giây từng phút, muốn cô phải luôn nghĩ đến hoàn thiện bản thân, lao vào học cách sống với các thói quen tốt, nỗ lực để tiếp quản công việc làm ăn của gia đình chứ không phải một cô gái hiền lành chỉ biết chăm chồng, nuôi con.
Cô ân hận nhớ đến lúc oán thán cảnh lấy chồng giàu mà phải làm việc hơn mười tiếng mỗi ngày để làm quen với bản báo cáo kế toán, mệt đến không ăn nổi cơm mà mẹ chồng vẫn làm ra vẻ không biết sự nỗ lực của mình.
Cô ân hận khi nhớ đến thời gian đầu mình đã làm cho mẹ chồng khổ tâm, lo lắng khi chỉ muốn dựa dẫm vào cha mẹ và hưởng thụ, oán trách mẹ chồng khó tính khi đặt ra quá nhiều chuyện phức tạp bắt cô phải vượt qua.
Chỉ đến bây giờ đã là người phụ tá đắc lực của mẹ, mỗi ngày được nhận một bài học nhẹ nhàng từ mẹ, cô mới hiểu ra rằng, sự giàu sang bền vững là ở người con dâu mạnh mẽ và tài giỏi, điều mà mẹ ngày đêm mong muốn cô hiểu.
Đến bây giờ khi hai mẹ con đã nói chuyện thoải mái và bình đẳng về công việc, và về gia đình, cô thấy thật hạnh phúc khi bên mình, mẹ chồng là người thầy nghiêm khắc.
Theo VNE
Ăn cơm Việt thì đừng nên chê trai Việt
Yêu được anh ngoại quốc, cô này về chê đàn ông Việt thôi rồi! Nào là đàn ông Việt gia trưởng, nào là họ chỉ biết khư khư cái túi tiền, nào là đàn ông Việt bảo thủ, trì trệ,...
Đàn ông Việt chẳng thua gì trai Tây (ảnh minh họa)
Nhiều chị em hạnh phúc vì lấy được chồng Tây?
Tôi có một cô bạn, có người yêu Việt Nam 4 năm nhưng vì phải đi du học, nên cô ấy đã lập nghiệp bên nước ngoài và công thành danh toại. Nhưng cũng trong thời gian đó, cô ấy đã đem lòng yêu một anh chàng Tây và bỏ luôn anh người yêu Việt 4 năm tình nghĩa. Dù là cũng có chút đau khổ nhưng thời gian ở bên cạnh người yêu ngoại quốc, cô ấy bảo, &'đó là một người đàn ông tuyệt vời, sống thoáng, không gia trưởng, lại rất chiều người yêu'. Cô ấy bảo, &'lửa gần rơm lâu ngày cũng bén', thế nên cô có cảm tình và đã yêu anh ta trong thời gian cảm thấy cô đơn. Thế là cuộc tình 4 năm nhanh chóng tan thành mây khói. Cô ấy trở thành người phụ nữ được gắn mác lấy chồng Tây. Với mọi người ở nhà cô ấy, cái chuyện yêu đường chàng trai Tây là to tát lắm. To tát hơn là cái mác đi học ở nước ngoài lại còn lấy được chồng Tây thì thử hỏi, có ai bằng. Cô ấy thật sự cảm thấy hãnh diện với gia đình về điều đó và quên đi chuyện, trước đây mình cũng từng sống chết yêu anh chàng người Việt này thế nào. Tất nhiên, gia đình cô ấy có lý do để tự hào. Học ở bên Tây về thì tất nhiên trình độ của mình phải hơn hẳn người học ở Việt Nam. Đó là người ta luôn nghĩ như vậy, cứ ra nước ngoài là ngon ăn đã, còn chẳng biết thực hư ra sao, họ có học thật sự bên ấy không hay là chỉ nhanh nhanh chóng chóng tóm được anh chàng ngoại quốc rồi nghĩ rằng, tương lai mình sẽ có được cuộc sống sung sướng và giàu có.
Đàn ông Việt cũng có nhiều nhược điểm, cô bạn tôi nói không sai. Nhưng không phải ai cũng giống nhau, ở đâu chẳng có người này người nọ. (ảnh minh họa) Yêu được anh ngoại quốc, cô này về chê đàn ông Việt hết lời. Nào là đàn ông Việt gia trưởng, nào là họ chỉ biết khư khư cái túi tiền, kiếm được tí tiền thì giương oai, nào là đàn ông Việt bảo thủ, trì trệ, không tâm lý với vợ con. Khi yêu thì ngọt ngào, khi lấy về thì họ không còn là người yêu như trước nữa, bắt đầu khô khan, nhạt nhòa, không bao giờ biết tặng hoa, tỏ tình hay nói những lời ngọt ngào với vợ. Nói chung, cuộc sống hôn nhân với đàn ông Việt giống như trách nhiệm, làm cho có vậy.
Cứ bước vào hôn nhân là hết tình yêu. Nên đó là lý do vì sao người ta sợ hôn nhân đến vậy. Nói chung, cô ấy nói vậy không hẳn là sai, cũng có cái đúng. Hôn nhân vốn là &'nấm mồ chôn tình yêu', nhiều người vẫn nói thế. Tuy vậy, không phải gia đình nào cũng hết ngọt ngào khi kết hôn. Chỉ là một vài trường hợp, có lẽ là do chính bản thân họ không biết điều phối cuộc hôn nhân của mình mà thôi.
Đàn ông Việt &'cây nhà lá vườn', quá tốt
Đàn ông Việt cũng có nhiều nhược điểm, cô bạn tôi nói không sai. Nhưng không phải ai cũng giống nhau, ở đâu chẳng có người này người nọ. Vì bản thân đàn ông Việt, họ vốn sinh ra đã được quy định chuyện, đàn ông là trụ cột gia đình, phụ nữ là người vợ, người mẹ và là người làm nội trợ. Tuy xã hội phát triển, nhưng gần như sự phân biệt ấy vẫn chưa thể xóa bỏ. Và vì vậy, đàn ông họ luôn coi trọng trách của mình là việc kiếm tiền. Tất nhiên như vậy, tức là, phụ nữ phải đảm đương việc nhà. Tuy là việc đó không hẳn đúng đắn, nhưng chúng ta cũng không thể trách họ được, vì chuyện tự cho mình là người có quyền hành trong gia đình, không phải từ họ mà ra.
Chịu thương chịu khó cũng là một đặc tính tốt. Đàn ông ngoại thoáng nhưng vì văn hóa của họ quy định như thế. (ảnh minh họa) Tôi thấy, đàn ông Việt mình nhiều người quá chiều người yêu, cung phụng người yêu hết lòng. Có những người hi sinh vì vợ con, dù đã có con cái lớn rồi, họ vẫn gánh trách nhiệm với gia đình, vẫn yêu thương và chăm sóc cả nhà không nề hà gì. Đàn ông dù có chơi bời một tí nhưng họ luôn hướng về gia đình mình.
Phụ nữ hay chê đàn ông Việt bởi vì họ trọng tư tưởng &'được voi đòi tiên'. Thú thực, có chồng rồi thì chán chồng. Chưa lấy được thì yêu đương nồng thắm, lấy được rồi thì kêu than đủ thứ. Nói chung, phụ nữ cũng lắm chuyện...! Chịu thương chịu khó cũng là một đặc tính tốt. Đàn ông ngoại thoáng nhưng vì văn hóa của họ quy định như thế. Chúng ta là người phụ nữ Việt, hãy cứ ăn cơm Việt, uống nước Việt và lấy chồng Việt. Không nên vì thấy những điểm khác của đàn ông ngoại mà chê bai người mình. Bởi, ở mỗi nơi có mỗi kiểu người, tốt xấu là do chúng ta nhận định. Đàn ông ngoại chưa hẳn đã tốt, bản thân họ sốn thoáng nhưng cũng không thể khẳng định, sự thoáng đãng ấy không khiến họ nghĩ, có vợ rồi nhưng quan hệ với cô gái khác, ôm hôn người khác là chuyện thường.
Vậy thử hỏi, nếu bạn là phụ nữ Việt, bạn có chấp nhận như vậy không. Bạn thích họ chỉ vì bạn đã quen với lối sống của người ngoại quốc, chỉ vậy mà thôi, chứ chưa hẳn, họ đã hơn đàn ông Việt... Và đặc biệt, tôi không thích những người phụ nữ chê đàn ông Việt, &'vơ đũa cả nắm'...
Theo VNE
Những bố mẹ chồng khiến con dâu phát... sợ Cấm đưa con về nhà bố mẹ đẻ Câu chuyện của chị Nguyễn Thị Ngọc Hạ ở Phùng Khoang (Thanh Xuân, Hà Nội) kể về những tình huống chết dở vì phải sống chung cùng với bố mẹ chồng khó tính. Hiện vợ chồng chị Hạ đã có với nhau một cậu con trai gần 2 tuổi và phải sống với bố mẹ...