Mẹ chồng giải thoát thành công nàng dâu khỏi bố chồng gia trưởng
Đến một ngày, mẹ chồng giải thoát cho chị và con trai khỏi bố chồng. Bà nói “Cả đời mẹ đã chịu đựng ông ta… nên mẹ hiểu cho con”.
Chị đã tin tưởng rằng, có con bố chồng sẽ đối xử khác với chị. Nhưng không, đó chỉ là sự tưởng tượng của người con gái đang khao khát được yêu thương mà thôi.
Lẽ ra xa nhau cả ngày, tối đến anh chị sẽ dành cho nhau những yêu thương nhưng thay vào đó là sự cãi vã, chì chiết, thậm chí là những đêm dài thức trắng. Đó là câu chuyện của nàng dâu “cưới chạy”.
Đó là câu chuyện của chị Hoàng Thị Nga ở Cao Xá, Đan Phượng, Hà Tây. Kể từ ngày lấy chồng, chưa đêm nào chị được ngủ yên. Mỗi khi đóng cửa phòng ngủ, anh chị lại cãi nhau, thậm chí nhiều đêm hai vợ chồng đều thức trắng ngồi mỗi người một góc trong sự cám cảnh.
Chị sinh ra và lớn lên trong một gia đình nghèo khó. Tuy nhiên, sự khổ cực ấy đâu thấm thía bằng nỗi đau mất mẹ. Như người đời có câu “Mồ côi cha ăn cơm với cá, mồ côi mẹ lót lá nằm đường” quả không sai. Từ ngày mẹ chị mất, chị chưa một đêm được ăn ngon ngủ yên. T.uổi thơ của chị lớn lên trong đòn roi và tủi nhục bởi bà dì ghẻ khó tính.
Bao đêm chị khóc gọi tên mẹ, chị tự hỏi “ở trên cao mẹ có biết chị em con khổ cực thế nào?”. Chị biết hi vọng nhận được tình yêu thương từ “kẻ khác m.áu tanh lòng” là không thể, nên chỉ cầu mong sau này khi lớn lên chị sẽ gặp được người chồng biết yêu thương và chia sẻ.
Video đang HOT
Năm 18 t.uổi, chị gặp anh quê ở Hà Nội. Anh hiền lành, lại khéo ăn nói nên chị sớm phải lòng. Cũng vì cuộc gặp gỡ định mệnh, chớp nhoáng ấy mà sau 4 tháng chị đã trao đời con gái cho anh, để rồi sớm bước vào cuộc sống hôn nhân. Nhưng chị đâu ngờ, cũng chính sự vội vàng ấy mà đời chị bước vào một bi kịch mới.
Từ ngày về làm dâu nhà chồng, chị chỉ nhận được sự coi khinh hắt hủi từ bố chồng khó tính. Ông chê chị học thức kém, không nghề nghiệp. Ông sỉ vả chị vì làm mất mặt gia đình ông, ông c.hửi cái đám cưới &’chạy làng’ đó. Không chỉ vậy, ông còn luôn miệng chì chiết, chú ý chị cả trong bữa ăn, giấc ngủ.
“Người ta đối xử với tôi không khác gì một kẻ ở, người ăn xin. Bữa ăn tôi gắp bao nhiêu miếng rau, miếng thịt đều bị bố chồng đếm hết “Cô ăn thế thôi, không nghề ngỗng ở nhà ăn bám chồng thì chỉ ăn thế thôi nhé. Từ nãy tới giờ đã ăn 3 bát rồi đấy”- chị Nga chia sẻ.
Nghe thế nước mắt chị lưng trào, bát cơm đang ăn bỏ dở vì uất nghẹn, tủi nhục. Chồng chị ngồi cạnh thương vợ, nhưng không dám ý kiến vì sợ bố. Trong khi đó, cô em út của chồng lại nhoẻn miệng cười khinh khỉnh với chị dâu.
Nói về em chồng hiện tại gia đình anh có 3 cô em. Hai cô đã lấy chồng, chỉ còn cô em út đang độ t.uổi cập kê. Tuy nhiên, đây lại là cô em chồng đanh đá nhất. Cô ta suốt ngày chành chọe, khinh khỉnh với chị dâu. Thậm chí là “đồng minh số 1″ của bố chồng trong việc h.ành h.ạ con dâu.
Dù chị Nga đã cố gắng để giữ nền nếp, cố gắng siêng năng chăm chỉ để làm hài lòng gia đình chồng, nhưng dường như mọi thứ đều trở nên bất lực.
Ngày chị hạ sinh một cậu con trai kháu khỉnh cho nhà chồng, chị đã gửi gắm hết niềm hi vọng vào đứa con trai. Chị đã tin tưởng rằng có con bố chồng sẽ đối xử khác với chị. Nhưng không, đó chỉ là sự tưởng tượng của người con gái đang khao khát được yêu thương mà thôi.
“Khi tôi mới sinh chưa đầy một tuần đang cho con ăn, em chồng từ đâu chạy vào lôi tôi xình xịch từ trên giường xuống bảo dậy làm việc nhà. Tôi đẩy nó ra, nó khóc ầm lên nói rằng tôi đ.ánh nó. Bố chồng không hiểu chuyện còn dọa đ.ánh tôi nói tôi không đáng mặt làm chị. Nhưng hôm đó, nhờ có mẹ chồng mà tôi tránh được trận đòn chí mạng”- chị Nga nước mắt ngắn dài.
Hận chị dâu, cô em chồng không ít lần trả đũa. Có lần, cô ta hất đổ bát cơm của chị Nga trong bữa ăn. Không chỉ vậy, cô ta còn gọi chó vào và cạnh khóe “Em lỡ tay, thôi chị vứt cho chó ăn cũng được chị ạ, cơm này đừng ăn lại nữa”. Chị thừa hiểu thâm ý của em dâu, chị đưa mắt cầu cứu chồng, hi vọng anh sẽ vùng lên mà bênh vực cho chị. Đáp lại, anh chỉ im lặng cúi đầu ăn tiếp.
Tối đó, vẫn như bao hôm khác khi đóng cửa phòng anh chị lại cãi nhau. Kể từ ngày chị về đây, anh chị chưa một đêm ngủ yên, lúc nào anh chị cũng tranh luận chuyện ai đúng ai sai. Nhiều đêm chẳng ai ngủ cả, anh chị vì giận nhau nên mỗi người một góc phòng.
Chị kêu anh không biết thương vợ, còn anh thì lại cho rằng chị phải chịu đựng vì hạnh phúc gia đình, vì con. Anh nói anh không thể bênh chị vì đó là bố anh, là em gái anh. Anh chỉ biết im lặng để “nuốt bồ hòn làm ngọt”. Anh hi vọng chị sẽ hiểu cho nỗi khổ tâm của anh.
Và thế, chị cứ phải chịu đựng những nỗi đau ấy một mình. Chị nhớ rất rõ cảm giác bố chồng không cho chị quyền lên tiếng trong gia đình. Ông uy h.iếp dành quyền nuôi cháu, dạy cháu mà không cho chị ý kiến…
Cho tới một ngày, mẹ chồng tìm cách giải thoát cho con dâu và con trai ra ở riêng. Mẹ chồng cũng hết lời xin lỗi con dâu về cuộc sống những năm tháng qua. Bà nói “Cả đời mẹ đã chịu đựng ông ta, cả đời chịu đựng cảnh làm dâu, nên mẹ hiểu cho con”.
Chị thầm cảm ơn mẹ chồng, ít ra trong cuộc đời tính cho tới thời điểm này vẫn còn có người thấu hiểu cho nỗi đau của chị. Nước mắt chị cứ thế rơi, lần đầu tiên trong đời trong căn nhà mới, chị mới có được một giấc ngủ ngon trọn vẹn tới như vậy.
Theo Kiến Thức
Hãy cho nhau một cơ hội để giãi bày!
Rất nhiều sự việc trong cuộc sống mà tận mắt thấy, nghe thấy tận tai, nhưng nó chưa chắc đã tương tự với những gì ta nghĩ và ứng xử với người
Một người đàn ông ra ngoài săn b.ắn, để con chó ở nhà trông chừng đ.ứa b.é. Khi ông trở về, nhìn thấy khắp sàn nhà toàn là m.áu, nhưng lại không thấy đ.ứa b.é đâu cả. Còn con chó thì vừa liếm m.áu tươi ở khóe miệng, vừa vẫy vẫy cái đuôi vui vẻ nhìn ông.
Người đàn ông nổi giận, liền rút s.úng b.ắn vào đầu con chó. Sau tiếng nổ của s.úng. Con chó chỉ kịp rú thảm lên một tiếng, làm cho đ.ứa t.rẻ đang ngủ say trên mình nó tỉnh dậy và bật khóc thét lên vì sợ. Cúi xuống bế đ.ứa b.é lên ông ta mới kịp phát hiện ra một con chó sói bị thương nặng đang nằm bên cạnh góc tường... Khẩu s.úng rơi khỏi tay và toàn thân ông ta như bị nhũn ra rồi từ từ khựu xuống.
Rất nhiều sự việc trong cuộc sống mà tận mắt thấy, nghe thấy tận tai, nhưng nó chưa chắc đã tương tự với những gì ta nghĩ và ứng xử với người.
Trong giao tiếp, nên cho người ta có cơ hội để trình bày, và hãy nhẫn nại lắng nghe những lời giải thích của người ta. Có như vậy, cuộc đời chúng ta sẽ tránh được rất nhiều điều khiến ta phải hối tiếc về sau này.
Không cho và nghe người khác giải thích đó không phải là thể hiện sự mạnh mẽ, hoặc cá tính gì mà nó chính là sự gia trưởng độc đoán và bất công, không có trách nhiệm với chính mình và những người khác. Mình không hỏi, bạn không nói, sẽ tạo ra khoảng cách. Mình hỏi rồi, bạn không trả lời, cuối cùng cũng rời xa. Mình hỏi, bạn trả lời, sẽ là tôn trọng. Mình muốn hỏi, bạn muốn nói, cả hai sẽ thấu hiểu nhau. Mình chưa hỏi, bạn đã nói, đó chính là tín nhiệm. Cho gì, nhận nấy: ta tôn trọng người và người cũng sẽ tôn trọng ta
Theo Gocyeuthuong
Đòi lên trên lúc ân ái, tôi bị chồng tát cho xây xẩm mặt mày Tôi thật không ngờ chồng tôi lại cổ hủ đến như vậy. Từ sau chuyện đó xảy ra, giữa vợ chồng tôi dường như có một khoảng trống khó lấp đầy. Tôi mới kết hôn được hơn 2 tháng. Chồng tôi là bác sĩ, còn tôi là giáo viên cấp 2. Từ hồi yêu nhau, tôi cũng biết anh là người khá gia...