Mẹ chồng ghen với cả thông gia
Chứng kiến mẹ chồng ghen tuông, đôi khi em cũng thấy buồn cười vì ông bà đã già rồi, cháu nội cháu ngoại dăm sáu đứa rồi mà ghen “ác liệt” như vợ chồng trẻ. Nhưng dạo này em không cười nổi nữa, vì mẹ chồng ghen với cả thông gia, là mẹ đẻ của em.
ảnh minh họa
Mẹ chồng em ngoài tính hay ghen chồng ra, thì theo em không có gì phải nàn cả.
Bố chồng em là cán bộ về hưu, tuổi tuy đã ngoài sáu mươi nhưng vẫn còn phong độ lắm. Mẹ chồng xưa nay ở nhà nội trợ, chăm con, rất siêng năng, tháo vát và nấu ăn rất khéo. Hồi em chưa về làm dâu cũng nghe nhiều người xì xào là mẹ chồng em ghen tuông dữ lắm. Nhưng bà ghen là có cơ sở, vì bố chồng em cũng khá là đào hoa.
Có lần điện thoại bố chồng đổ chuông, mẹ chồng em nghe máy, vừa nghe đầu dây kia nói: “Anh V. à, em Nga đây” thế là mẹ chồng em ném vèo cái điện thoại ra sân: Em Nga này, Nga này…
Chứng kiến mẹ chồng ghen tuông, đôi khi em cũng thấy buồn cười vì ông bà đã già rồi, cháu nội cháu ngoại dăm sáu đứa rồi mà ghen “ác liệt” như vợ chồng trẻ. Nhưng dạo này em không cười nổi nữa, vì mẹ chồng ghen với cả thông gia (là mẹ đẻ của em).
Bố mẹ em mới chỉ gần 50, mẹ em vẫn đang đi làm, xưa nay vẫn nổi tiếng là trẻ hơn tuổi, xinh đẹp và khéo ăn khéo nói. Từ ngày em lấy chồng, tuy là gần nhà nhưng cũng chỉ có việc cần như đám giỗ hay tết nhất, lễ lạt mẹ em mới qua nhà thông gia chơi. Tuy nhiên dạo này em vừa mới sinh con nên mẹ em ngày nào cũng đáo qua vài lần, lúc thì giặt cho ít đồ, nấu cho vài món ăn, bế cháu cho mẹ cháu ngủ và pha sữa cho cháu. Bố chồng em thấy thông gia sang thì hồ hởi tiếp chuyện. Và mọi chuyện bắt đầu từ đó.
Lúc đầu em cũng không biết là mẹ chồng em ghen, chỉ thấy những khi hai ông bà thông gia ngồi nói chuyện thì mẹ chồng cứ đi qua đi lại, nhiều khi còn đưa việc ra ngồi một bên làm. Cho đến một ngày em đang ngủ thì nghe thấy hai ông bà cãi nhau:
Video đang HOT
- Sao mỗi lần thấy bà thông gia sang là ông cứ lê la ngồi tán chuyện cả buổi thế?
- Đừng nói là bà ghen với cả thông gia nhé
- Chứ chả không, tôi còn lạ gì ông. Cả ngày im ắng vườn tược, vịt gà, hễ thấy bà thông gia sang là hớn hở ngồi tán chuyện. Cái cửa nhà hẹp như thế, bà ấy đi vào thì ông khoan hẵng đi ra, làm sao cứ phải ra vào cũng một lúc để chạm vào người nhau. Bà ấy bế cháu, ông cúi mặt vào đấy nựng cháu làm gì, sao cả buổi không bế mà nựng? Là ông cố tình chứ gì?
- Bà có ghen cũng phải lựa người, ai lại ghen với cả mẹ con dâu mình thế hả. Đúng là “phân gà một nơi, rắc tro một nơi”
- Ông cứ coi chừng đấy, đừng để tôi biết có chuyện gì, thông gia tôi cũng chẳng nể đâu.
Em nghe bố mẹ chồng em cãi nhau thấy hoang mang kinh khủng. Không ngờ mẹ chồng em lại ghen tuông đến mức như thế. Từ đó em để ý mỗi khi mẹ em sang là mẹ chồng em lại cứ canh chừng, còn bố chồng cũng giữ ý, thấy thông gia xuống bếp thì ông lên nhà trên, thấy thông gia lên nhà trên thì ông ra vườn. Mẹ em không biết thỉnh thoảng lại chủ động trò chuyện, em thấy mà lo ngay ngáy. Em đem chuyện nói với chồng em thì chồng mắng: “Em đừng nói năng lung tung. Là dâu con trong nhà, cái gì nên nghe hãy nghe, cái gì cần nói hay nói kẻo lại sinh lắm chuyện”.
Hôm qua, mẹ em bảo: “Không biết mẹ có nói gì, làm gì không phải không mà mấy hôm nay thấy ông thông gia cứ tránh mặt là lạ. Mọi ngày đâu có như thế”. Em không biết mình có nên nói với mẹ mình chuyện mẹ chồng em ghen tuông không?
Theo Dân Trí
Mẹ chồng chuyên vơ của cháu nội cho cháu ngoại
Từ ngày cháu nội lẫm chẫm biết đi, ông bà nội đón thêm cháu ngoại tới sống cùng. Từ đây nhiều chuyện nảy sinh và mẹ chồng tôi thường vơ của cháu nội chăm lo cho cháu ngoại.
Con gái của vợ chồng mình xinh xắn lắm, tuy hơi kẹo còi tí. Hè tới cháu sẽ vào học lớp mẫu giáo lớn rồi. Nhìn con thông minh, ngoan ngoãn, vợ chồng tôi cưng cháu lắm. Công việc của vợ chồng tôi thường phải đi công tác xa, thường là những chuyến đi đột xuất và dài ngày. Vì thế, con cái đành phải cậy nhờ ông bà nội.
Nói thật lương hai vợ chồng tôi mỗi tháng cũng được gần hai chục triệu, đủ để tiêu xài. Chúng tôi muốn thuê bảo mẫu về chăm con cho ông bà nội bớt nhọc. Song ông bà nhất mực phản đối. Ông bà nội bảo không quen có người lạ trong nhà.
Thực chất sau này tôi mới vô tình nghe được mẹ chồng tôi nói với người hàng xóm rằng: Mình trông cháu cẩn thận hơn người ngoài nên phải bắt con dâu chi tiền trông cháu gấp đôi tiền thuê trẻ thông thường. Nghe được câu ấy, tôi ức lắm. Song, một điều nhịn là chín điều lành, tôi đành coi như gió thoảng qua.
Từ ngày cháu nội gần 3 tuổi, ông bà nội đón thêm cháu ngoại tới sống cùng. Mẹ chồng bảo tôi: "Cháu nào cũng là cháu, mẹ nó gửi mình mà không trông phải tội".
Tôi chẳng biết có tội tình gì không, nhưng bố mẹ chồng tôi trông cháu ngoại thì không đòi công một xu, còn cháu nội thì tính lương trông trẻ không thiếu một đồng. Tháng nào mà con dâu đưa đủ 3,5 triệu đồng tiền trông cháu nội là mẹ chồng tôi lại xị mặt ra. Tôi thường phải đưa thêm vào trăm bạc nữa rồi nói khéo: "Mẹ trông cháu vất vả và cẩn thận quá, con biếu mẹ thêm để mẹ dùng".
Vợ chồng tôi cố gắng dành mọi thứ tốt nhất, đẹp nhất cho con gái. Quần áo của cháu toàn hàng shop, hàng Thái Lan. Nhưng nhiều lần bước chân về nhà mà tôi xót lòng. Con gái tôi toàn phải mặc đồ cũ của con gái em chồng.
Có hôm, con gái sà vào lòng tôi ấm ức kể: "Mẹ ơi, bà nội toàn lấy hộp sữa Tây bố mua cho con để cho em My (con của em gái chồng tôi) uống. Còn bà cho con uống hộp này (con chỉ vào hộp sữa đặc có đường). Con chỉ uống được hai hớp rồi thì bà uống nốt".
Tôi nhẹ nhàng khuyên nhủ con: "Con không uống sữa thì ăn thứ khác cũng được". Ai ngờ, con gái tôi lại phụng phịu: "Có gì ngon, bà nội đều cho em My ăn trước. Con mà đòi là bà đánh roi quát con không biết nhường em".
Vợ chồng tôi lăn lộn vất vả để kiếm tiền nuôi con chứ không phải để nuôi cháu. Chúng tôi cũng đã trả tiền trông cháu cho bố mẹ khá hậu hĩnh. Vậy mà mẹ chồng lại bắt con gái tôi ăn kham mặc khổ. Nhìn con gầy gò mà tôi rớt nước mắt thương con.
Giận quá, tôi quyết "ba mặt một lời" với mẹ chồng. Tôi đề nghị: "Nếu con gái con không được mặc đồ đẹp, ăn ngon thì con sẽ không mua nữa. Bố mẹ cứ tự đi mà mua cho cháu ngoại dùng".
Mẹ chồng tôi gọi điện cho con trai tố con dâu hỗn xược. Bà thách thức chồng tôi phải chọn giữa mẹ và vợ. Bà bảo: "Tôi nuôi được anh lớn thế nào thì giờ nuôi con anh lớn được thế ấy".
Không muốn để chồng đứng giữa khó xử, tôi đành nhẫn nhịn giảng hòa với bố mẹ chồng. Thôi thì "trời không chịu đất thì đất phải chịu trời". Coi như phận mỏng rơi vào gia đình nhà chồng chuyên chế vậy.
Tôi mua thêm sữa ngoại cất ở phòng của vợ chồng tôi để sáng sớm và tối về cho con gái uống. Được vài hôm, mẹ chồng tôi vào lục tung phòng tôi phát hiện ra. Bà nổi cơn tanh bành lên rồi ném hộp sữa ra sân.
Đầu óc tôi giờ lúc nào cũng chực nổ tung ra. Con gái tôi đang tuổi ăn tuổi lớn cần được chăm sóc đầy đủ. Vả lại vợ chồng tôi cũng đủ điều kiện để chăm lo cho con tốt nhất. Vậy mà "lực bất tòng tâm".
Dù có tổn hại đến bản thân, người làm mẹ như tôi cũng quyết không để con gái chịu khổ. Tôi muốn trị bà mẹ chồng chuyên vơ của cháu nội cho cháu ngoại nhưng chưa nghĩ ra cách nào. Anh chị em có cao kế gì không xin hãy giúp tôi với?
Theo Một Thế Giới
Không phải mọi nhu cầu sẽ đều được thỏa mãn Nhu cầu thì ai cũng có, nhưng không phải mọi nhu cầu đêu được thỏa mãn, nếu vậy con người sẽ không còn là con người... Tôi nghĩ chị Hoa Mai viết bài này chỉ để thử xem bình luận của các anh đàn ông như thế nào thôi. Và chị đã cho tất cả mọi người đều thấy, hầu hết các anh...