Mẹ chồng ghê gớm dạy con dâu cả cách ‘chiều chồng’
Nhiều người khen tôi may mắn khi lấy được chồng thành phố vừa đẹp trai lại vừa giàu có. Bản thân tôi lúc yêu và mới cưới cũng nghĩ như vậy.
ảnh minh họa
Nhưng rồi thời gian qua đi sống trong gia đình anh tôi mới hay, giàu có đâu phải là tất cả.Tôi là cô gái miền sơn cước sinh ra trong một gia đình có hoàn cảnh khá khó khăn. Từ khi tôi lên hai, mẹ tôi đã qua đời vì căn bệnh ung thư dạ dày quái ác. Cho tới giờ tôi vẫn không thể mường tượng ra khuôn mặt của mẹ tôi như thế nào, tôi chỉ nghe nội nói mẹ tôi rất hiền và đẹp. Tới năm tôi vào cấp 3 nội cũng từ biệt ba và tôi để đi về cõi vĩnh hằng.
Một mình tôi và ba trong căn nhà vắng cô đơn, lạnh lẽo. Nhiều lần tôi khuyên ba nên đi bước nữa, nhưng ba nói khi nào tôi vào đại học ba mới lấy vợ mới. Ba cũng nói với tôi rằng ba đã tìm được ý trung nhân, chắc chắn tôi sẽ rất vui.
Chờ mãi, cũng tới ngày tôi đỗ đại học. Ba giữ lời hứa khi đưa dì Hường về giới thiệu với tôi. Trong giây phút đó, tôi hạnh phúc vô cùng. Ngày ba đi lấy vợ, tôi đã khóc rất nhiều, tôi chỉ mong sao ba tôi tìm được hạnh phúc của riêng mình. Bởi tôi biết một ngày không xa tôi sẽ đi lấy chồng và chỉ còn mình ba trong ngôi nhà ấy.
Chặng đường 4 năm học của tôi đầy những gian nan vất vả, cho tới một ngày tôi gặp Thắng- chàng kiến trúc sư người Hà Nội. Anh nói, anh thích tôi và muốn hai đứa tìm hiểu, hẹn hò. Thắng là con nhà khá giả, bố mẹ đều là những người làm kinh doanh gỗ. Còn anh hiện đang theo đuổi giấc mơ nghành kiến trúc của mình.
Sau 2 tháng tìm hiểu chúng tôi chính thức hẹn hò. Từ khi làm người yêu của anh, tôi từ một cô gái xinh đẹp càng trở nên lộng lẫy hơn. Anh lo lắng cho tôi từ t.iền học tới mua quần áo, diện cho tôi thật đẹp. Nói thật đôi khi tôi không còn nhận ra mình là ai nữa. Bố mẹ anh vốn là những người ưa hình thức nên cũng rất tự hào khi chúng tôi yêu nhau.
Video đang HOT
Khi tôi hỏi anh rằng, nếu biết hoàn cảnh thật của tôi bố mẹ anh có đồng ý cưới không thì anh trả lời thẳng thắn là “không vấn đề gì”. Và quả thật họ không hề quan tâm tới điều kiện gia đình tôi. Ngày tôi tốt nghiệp, bố mẹ anh tức tốc về quê làm lễ ăn hỏi, rồi xin cưới. Bố và dì thấy gia đình anh lịch sự lại đi xe sang nên gật đầu đồng ý luôn mặc kệ tôi nói chưa muốn.
Thế là tôi lên xe hoa ngay khi vừa tốt nghiệp. Công việc của tôi nhà chồng lo từ A đến Z, nhưng sao khi đó tôi cảm thấy hụt hẫng vô cùng. Người ngoài nhìn vào ai cũng khen tôi, nhưng chỉ ai ở trong hoàn cảnh như tôi mới hiểu được nỗi khổ ấy.
Mọi người ạ! Gia đình anh trông bề ngoài hào nhoáng, nhưng bên trong thì gia trưởng vô cùng. Từ ngày cưới, anh không cho tôi giao tiếp bạn bè, thậm chí chỉ đi đi về về trong phạm vi anh quản lý. Hễ tôi không nghe máy, tắt điện thoại là anh làm ầm lên, tra hỏi đủ kiểu. Còn bố mẹ anh lúc nào cũng chăm chăm bắt tôi lo và phục vụ cho anh.
Mẹ anh còn nhắc tôi cả chuyện tế nhị rằng không để anh thiếu thốn cả về vật chất lẫn tình cảm. Điều tôi tủi thân nhất là từ ngày cưới tới nay đã 5 năm, nhưng chưa một lần bố mẹ anh cho tôi về quê. Khi tôi đề cập tết năm nay xin phép để hai vợ chồng về nhà ngoại ăn tết, bố mẹ anh gạt đi ngay “Con dâu là phải ở nhà chồng. Nhà ngoại để đấy năm sau về cũng được”.
Nghe thế tôi buồn vô hạn, bởi 5 năm qua tết nào tôi cũng nghe câu nói quen thuộc ấy, nhưng rồi khi mọi chuyện đến gần bố mẹ anh lại tìm cớ trì hoãn, gạt đi. Liệu tôi có cơ hội nào để về quê chơi một lần không? Tôi buồn, tôi cô đơn, tôi nhớ gia đình vô cùng. Đứa con đi xa chỉ muốn về thắp cho mẹ một nén nhang ngày tết sao mà khó lòng vậy…
Theo Doisongphapluat
Tôi n.goại t.ình bị con gái bắt gặp
"Tôi sững người khi đụng độ con gái ở nhà nghỉ, nó còn choáng hơn tôi, nhưng ngay sau đó, ánh mắt nó đầy sự kinh bỉ" - tâm sự của người phụ nữ ngoài 40 t.uổi ở TP HCM.
Tôi mới ngoài 40, đang ở vào lứa t.uổi đẹp nhất của người phụ nữ. Đủ ngọt ngào tinh tế để trở nên quyến rũ, đủ thông minh để không đưa ra những yêu cầu ngốc nghếch, đủ từng trải để không đ.ỏng đ.ảnh. Nhưng tôi lại vấp phải sự dửng dưng của chồng.
Anh hơn tôi gần 20 t.uổi. Khi tôi mới ra trường thì gặp anh. Khi đó anh đã ngoài 40, đang cô đơn sau cuộc hôn nhân đầu tiên dang dở. Tôi chân ướt chân ráo đến nhận việc ở một nơi xa lạ. Anh dìu dắt tôi, chở che tôi. Tôi tìm thấy ở anh một người tình, một người thầy, một người cha. Tôi đồng ý kết hôn với anh với tình yêu, sự kính trọng.
Những năm đầu hôn nhân trôi đi trong suôn sẻ và hạnh phúc. Tôi sinh được 2 đứa con, con gái trước, con trai sau. Anh cũng khá thành đạt trong sự nghiệp, có vị trí tương đối cao trong một cơ quan nhà nước. Cuộc sống chúng tôi không quá sung túc, nhưng tôi hài lòng với cuộc sống đó.
Thời gian gần đây thì đời sống vợ chồng có phần nguội lạnh. Mươi năm trước khi còn bận rộn con cái, tôi không có nhiều nhu cầu, nên cũng không để ý lắm. Tuần 1-2 lần cũng là đủ đối với người phụ nữ phải chăm lo con cái, gia đình. Nhưng 5 năm trở lại đây, khi các con tôi bước sang t.uổi dậy thì, trở nên tự lập hơn, bắt đầu đỡ đần mẹ nhiều hơn, tôi có thêm thời gian cho mình, thì tôi chợt nhận ra tôi đang thiếu vắng dần tình cảm vợ chồng.
Tôi c.hết đứng người khi thấy con gái 20 t.uổi của tôi nắm tay bạn trai đi ngược lại chiều tôi. Nó còn choáng hơn tôi, nhưng ngay sau đó, khi nhìn thấy anh, ánh mắt nó đầy sự kinh bỉ. (Ảnh minh họa)
Cách đây 3 năm, anh kiếm cớ ngủ riêng hoàn toàn, thảng hoặc 10 ngày mới rẽ qua phòng tôi một tối, yêu nhau chốc lát rồi lại trở về phòng mình. Anh chỉ nói ngắn gọn: "Anh già rồi". Không thể đòi hỏi nhiều hơn ở một người đàn ông đã ngoài 60.
Như một nhu cầu khó chối bỏ của người phụ nữ ở t.uổi hồi xuân, tôi có bồ. Ban đầu chỉ là sự tình cờ khi đi công tác cùng anh ấy tại một nơi hẻo lánh. Cứ tưởng sau đợt công tác ấy, tôi sẽ trở lại với cuộc sống bình thường. Nhưng trở lại thành phố, đối mặt với nhu cầu của mình, vấp phải sự dửng dưng của chồng, nhớ lại những khoảnh khắc mặn nồng ở nơi xa kia, tôi lại quên đi tất cả, tìm đến với người bạn mới của mình.
Sau mỗi lần như thế, tôi trở về nhà lòng đầy hoang mang và lo âu. Tôi vẫn yêu chồng. Tôi không hề muốn lừa dối hay phản bội anh ấy. Nhưng tôi cũng không có cách giải quyết nào khác.
Rồi bằng sự nhạy cảm của đàn bà, tôi hiểu rằng chồng tôi biết rõ rằng tôi đang n.goại t.ình. Anh rẽ qua phòng tôi thưa hơn. Một tháng đôi lần. Ít trò chuyện với tôi hơn. Và có lần, khi tôi cố nói chuyện với anh ấy, anh ấy đã thở dài, nhìn vào mắt tôi thật sâu, không nói gì cả rồi lặng lẽ bỏ đi.
Tôi hiểu anh không cổ súy, nhưng cũng không phản đối quan hệ ngoài luồng của tôi. Miễn là gia đình còn, miễn là tôi vui.
Nhưng chuyện không dừng ở đó. Đợt 8/3 vừa qua, tôi hẹn người tình đến một nhà nghỉ quen. Anh mang theo hoa và sôcôla làm tôi vô cùng hạnh phúc. Cũng vì một dịp quá đặc biệt, nên tôi quên khuấy mất tinh thần cảnh giác và đã bước ra khỏi phòng cùng anh.
Tôi c.hết đứng người khi thấy con gái 20 t.uổi của tôi nắm tay bạn trai đi ngược lại chiều tôi. Nó còn choáng hơn tôi, nhưng ngay sau đó, khi nhìn thấy anh, ánh mắt nó đầy sự kinh bỉ.
Cả người đàn ông của tôi, lẫn người đàn ông của nó đều không biết chuyện gì đã xảy ra trong khoảnh khắc ngắn ngủi đó.
Tôi đi khỏi nhà nghỉ lòng ngổn ngang. Lát sau tôi nhận được tin nhắn của con gái: "Thật kinh tởm. Tôi thật không ngờ!"
Đọc tin con gái mà lòng như xát muối, tôi bật khóc nức nở trên taxi. Tối đó, khi tôi về nhà, chồng tôi nói ngắn gọn rằng, con gái tôi viện cớ học nhiều, xin phép bố dọn đến căn phòng thuê gần trường để ở.
Tôi không biết phải làm sao bây giờ?
Theo VNE
Chồng đi nước ngoài 7 năm, mẹ đẻ ép tôi bỏ Vừa cưới chồng xong được 1 tháng thì anh chuẩn bị hành lý sang Nhật để làm việc k.iếm t.iền. Lấy chồng xong thì anh đi tu nghiệp Vừa cưới chồng xong được 1 tháng thì anh chuẩn bị hành lý sang Nhật. Tôi biết, chuyện anh đi nước ngoài là dự tính trước khi chúng tôi kết hôn nhưng không ngờ, khi...