Mẹ chồng đòi giữ hết của hồi môn
Trước khi lấy chồng, mẹ chồng tương lai ngọt nhạt nịnh nọt mình suốt.
Lúc nào mẹ cũng tỏ vẻ quan tâm mình, rất nhẹ nhàng tình cảm với mình. Sang nhà mẹ ăn cơm, mẹ gắp thức ăn, thậm chí còn không bắt mình vào làm bất cứ việc gì. Chỉ là mình tình nguyện bếp núc cùng mẹ mà thôi.
Thấy mẹ đon đả, chồng mình cũng vui lắm. Vì một tương lai tốt đẹp về mẹ chồng nàng dâu được vẽ ra trước mắt. Mình thấy hài lòng về chuyện đó và thầm cảm ơn tất cả, cảm ơn anh đã cho mình có một gia đình hạnh phúc, vui vẻ như vậy. Mình đã không còn sợ cái ngày mình chính thức về làm dâu nữa.
Ngày cưới, ai cũng vui mừng vì tôi lấy được người chồng như ý. Qua lời tôi kể, họ hàng lại yên tâm vì tôi sẽ có một gia đình hạnh phúc. Bố mẹ chăm sóc, lo lắng cho con gái đủ thứ. Bao nhiêu tiề.n tiết kiệm mẹ dồn cho tôi. Tôi không lấy nhưng vì nhà chỉ có một cô con gái nên mẹ muốn tôi được đầy đủ, sung túc. Mẹ cũng chẳng cần nhiều tiề.n. Với bố mẹ có lương nên chỉ lo dành tiề.n làm hồi môn cho con thôi. Tôi xúc động vô cùng, lại khóc trong ngày cưới. Tôi khóc vì nhớ bố mẹ, vì hạnh phúc khi được làm con của bố mẹ và làm vợ của anh.
Ngày cưới, ai cũng vui mừng vì tôi lấy được người chồng như ý. Qua lời tôi kể, họ hàng lại yên tâm vì tôi sẽ có một gia đình hạnh phúc. (ảnh minh họa)
Video đang HOT
Ngày đầu về làm dâu, mẹ đon đả lắm. Lúc nào cũng con dâu, con dâu, mờ lời con dâu, hai lời cho con dâu. Tôi cảm thấy mẹ quan tâm tôi quá nhiều, có khi còn ái ngại cho chồng. Nhưng được vài ngày, mẹ gọi chúng tôi lại và nói, của hồi môn của hai đứa cứ đưa cho mẹ giữ. Rồi mấy nữa mẹ thêm thắt cho, chúng tôi sẽ có tiề.n mua nhà mua cửa, sắm sáp cho bản thân. Tôi cũng thấy hơi ái ngại vì tiề.n của bố mẹ cho tôi muốn đích thân mình cất giữ. Dù sao đó cũng là tiề.n tiết kiệm của bố mẹ nên tôi không muốn đưa cho người khác giữ hộ. Nhưng mẹ có vẻ không hài lòng. Tôi cũng không nói gì, lên phòng bảo để con suy nghĩ.
Tôi bàn với chồng thì chồng nói, cứ đưa mẹ giữ hộ, chắc mẹ sợ vợ chồng tôi trẻ tiêu hoang. Nhưng rồi tôi lại lo, nếu sau này có việc gì cần tiề.n muốn lấy, thật sự tôi rất ái ngại nếu phải hỏi mẹ. Nhiều bà mẹ chồng còn tính chuyện giữ khư khư của hồi môn của con cái để chúng không đòi được. Thật sự tôi cũng không phải đứa ki ke gì nhưng nghĩ tới chuyện mẹ đòi giữ mọi thứ mà tôi nghi ngờ. Nghi ngờ ngay cả lòng tốt và sự vồn vã của một người mẹ chồng với cô con dâu mới như tôi. Có phải tôi quá ích kỉ hay không? Chị em hãy cho tôi một lời khuyên nào. Tôi sẽ cảm thấy thoải mái hơn nhiều về quyết định của mình.
Theo eva
Có nhà to mẹ chồng vẫn bắt đi ở trọ
Có một căn nhà 3 tầng to đùng, rộng rãi lại thêm 3 dãy nhà trọ và 1 căn nhà cấp 4 cho thuê nhưng mẹ chồng vẫn bắt hai vợ chồng Hòa phải ở một phòng trong dãy trọ của gia đình.
Ngày Hòa lấy Vũ, gia đình, bạn bè ai cũng mừng cho cô vì lấy được "đại gia đất". Nhà Vũ ở Mỹ Đình - Từ Liêm - Hà Nội và đúng là nhiều đất thật. Nhà anh có tận 4 dãy trọ 4 tầng và 01 nhà cấp 4 để cho thuê. Chưa kể căn nhà chính 3 tầng rộng rãi ở gần UBND xã Mỹ Đình.
Hòa quen Vũ trong một lần anh thay bố mẹ đến thu tiề.n trọ và bị hút hồn bởi sự trong sáng, đáng yêu của cô. Từ đó, anh thường xuyên đến xóm trọ với tư cách là chủ nhà, khi thì kiểm tra đường điện, đường nước, khi thì thu tiề.n nhà...
Sau thời gian "trường kì kháng chiến" với phương châm "đẹp trai, không bằng chai mặt", tán từ nhân vận chính đến các bạn cùng phòng, thậm chí tìm sự đồng tình của cả xóm trọ cuối cùng Vũ cũng có được trái tim của người đẹp.
Trước ngày cưới, cô bạn thân cùng phòng còn đùa với Hòa: Từ nay mày được làm bà chủ rồi nhé. Không phải đi đóng tiề.n nhà nữa, mà còn được mỏi tay đếm tiề.n người khác nộp cho mình. Sau này tao có lỡ chậm tiề.n nhà thì cũng nhắm mắt cho qua nhé...
Tuy nhận lời yêu Vũ không phải vì anh là trai Hà Nội hay nhà anh nhiều đất mà bởi sự chân thành của anh nhưng Hòa vẫn rất vui bởi từ nay sẽ thoát kiếp sống nhà trọ. Nhưng điều hòa không ngờ nhất là, nhà chồng cô rộng rãi thế kia mà mẹ chồng vẫn bắt hai vợ chồng đến sống một phòng trong xóm trọ của gia đình. Lý do bà đưa ra là, hai vợ chồng phải ra ở riêng, phải tự lập ngay từ đầu mới trưởng thành được. Hơn thế, ở đây còn giúp mẹ quản lý xóm trọ.
Có bầu, vợ chồng cô lại nuôi hi vọng đến ngày sinh sẽ được chuyển về nhà. Nhưng hi vọng rồi lại thất vọng, ngày trở dạ sắp đến mà bố mẹ chồng chẳng ý kiến gì. (ảnh minh họa)
Thấy mẹ nói vậy, Vũ xin mẹ cho hai vợ chồng ra riêng tại căn nhà cấp 4 ở gần đó, vừa rộng rãi hơn vừa vẫn quản lý được xóm trọ thì mẹ anh quát: Nhà đó cho thuê tận 4 triệu/tháng, trong khi đó phòng trọ chỉ có 1,5 triệu/tháng. Mẹ đã mất 1,5 triệu/tháng rồi, anh còn đòi gì nữa. Mới lấy vợ đã đòi này, đòi nọ, hay vợ anh lại chê.
Nghe mẹ nói vậy, Hòa chỉ biết lôi áo Vũ, bảo anh đừng nói nữa. Vậy là hai vợ chồng lại lịch kịch chuyển đồ về phòng trọ hơn 15m2. Khi độc thân, đồ ít sắp xếp phòng thấy đã chật chội, giờ hai vợ chồng với biết bao là đồ nào tủ, nào giường, nào bàn... sắp xếp xong chẳng còn đâu là không gian.
Mới đầu, Hòa còn hi vọng mẹ sẽ cho hai vợ chồng thu tiề.n nhà để tiết kiệm cho tương lai. Ai dè, cuối tháng mẹ vẫn gọi yêu cầu Vũ đưa tiề.n về như thường lệ.
Có bầu, vợ chồng cô lại nuôi hi vọng đến ngày sinh sẽ được chuyển về nhà. Nhưng hi vọng rồi lại thất vọng, ngày trở dạ sắp đến mà bố mẹ chồng chẳng ý kiến gì. Nhà bé, giờ lại thêm đồ của em bé, Hòa ức đến phát khóc, lầm bầm với chồng: Người ta đi thuê trọ còn được chọn phòng, mình đã không được chọn lại còn mang tiếng là được ở miễn phí. Vài hôm nữa mẹ em lên chăm cháu, không biết ngủ ở đâu đây.
Ngày mẹ Hòa lên chăm con sinh, thấy hai vợ chồng sống trong căn phòng trọ bé tí không khỏi ngạc nhiên. Sợ mẹ lo, Hòa chỉ dám nói dối: Bên cạnh nhà con đang có công trường xây dựng, ồn ào không có lợi cho em bé nên bọn con sống tạm ở đây. Mẹ cô nghe vậy, cũng chỉ ầm ừ cho qua. Cô không biết mẹ có tin không, nhưng cô không muốn mẹ buồn, cũng không muốn chồng khó xử. Phòng nhỏ, không đủ kê hai giường, buổi tối Vũ phải trải chiếu ngủ ở giữa sàn nhà.
Chỉ xin nghỉ được hơn 1 tuần lên chăm cháu, khi mẹ đẻ về Hòa cứ tưởng mẹ chồng sẽ đến đỡ đần mình. Không ngờ, hai, ba ngày bà mới ghé một lần, bế cháu một lúc rồi lại về. Bà bảo, dạo này mẹ hơi mệt, buổi tối không ngủ được, con chịu khó chăm cháu vậy.
Sinh con được 10 ngày, Hòa đã phải tự làm mọi thứ từ giặt giũ đến nấu ăn. Chồng chỉ đỡ đần được vào buổi tối, vì ban ngày anh còn phải đi làm. Cũng may, những người quanh xóm trọ tốt bụng, cũng thường xuyên bế con giúp những lúc cô bận dọn dẹp nhà cửa.
Nhiều lúc, Hòa chỉ muốn chuyển nhà, tìm một căn phòng rộng rãi, thoáng mát hơn, tốn tiề.n cũng được vì lương hai vợ chồng trả tiề.n thuê nhà xong cũng không đến nỗi... Cô nghĩ, bố mẹ chồng "bạc" thế, cô cần gì phải nể nang, ái ngại. Nhưng nghĩ đến chồng, thương anh cũng khó xử vì dù sao đó cũng là bố mẹ mình, cô lại băn khoăn.
Theo eva
Khinh mẹ chồng ít học, con dâu cấm chăm cháu Người ta sướng vì có được con dâu đảm, còn bà Tuyết thì khổ vì con dâu đảm đến mức không để cho mẹ chồng chăm cháu. Bà Tuyết chỉ có duy nhất một người con là anh Hùng. Chồng mất sớm, một mình bà tần tảo nuôi con trai khôn lớn, trưởng thành. Khi con trai tốt nghiệp Trường Học viện Biên...