Mẹ chồng đòi cả trăm triệu tiêu cuối năm lý do đưa ra khiến con dâu bất ngờ đến sốc
Dịp cuối năm, mẹ chồng tôi lại đưa ra loạt yêu sách, trong đó có khoản tiề.n rất lớn để bà tiêu vặt, về quê.
Cuối năm biết bao nhiêu là việc cần giải quyết, công ty tăng cường làm thêm, báo cáo sổ sách, tổng kết… cứ gọi là ngập đầu. Vậy mà, lại phải lo tiề.n để chu cấp cho mẹ chồng tiêu pha vào dịp này cũng đủ để “chóng mặt”. Năm nào cũng vậy, mẹ chồng tôi đòi hỏi vợ chồng tôi phải đưa tiề.n cho bà đi chơi, sắm Tết, biếu tặng họ hàng…
Hôm vừa rồi tôi tiếp tục nhận được yêu cầu của mẹ chồng mà không khỏi sốc. Mẹ chồng tôi nói thẳng cho tôi, cuối năm con phải chuẩn bị cho mẹ một chuyến xe riêng để mẹ về quê nội, quê ngoại của mẹ. Còn phải chuẩn bị quà, tiề.n để biếu xén anh em, họ hàng và một số bạn thân của mẹ dưới quê, phải chu đáo hơn năm ngoái.
Mẹ chồng tôi còn nói: “Ngày xưa, ai cũng tốt với mẹ, nên giờ ở xa, cuối năm cũng phải quà cáp cho chu đáo, không là họ cười cho dân thành phố gì mà quà bèo bọt. Đến nhà ai chơi, thấy họ làm gì, bán gì cũng phải mua ủng hộ họ với giá gấp đôi họ bán. Con đi cùng thì chi hộ mẹ, không thì chuẩn bị tiề.n cho mẹ tự đi”.
Nhẩm tính sơ sơ mẹ chồng tôi về hai quê, rồi tiề.n tiêu của mẹ chồng dịp cuối năm trên này nữa, ngót nghét cũng đến cả trăm triệu. Mẹ chồng tôi nói, giờ họ hàng, người quen không mấy ai thích được tặng đồ nội đâu, họ chỉ thích loại xịn, nhập khẩu nó mới “oách”. Cố gắng cho mỗi nhà một chai rượu ngoại, loại bình thường cũng được. Mẹ chồng tôi còn kể, có lần tặng quà ở quê b.ị ch.ê nên giờ phải chú ý.
Ảnh minh họa
Video đang HOT
Bình thường mẹ chồng tôi tiết kiệm với con cháu lắm, nhưng mỗi lần về quê thì không khác Việt kiều về nước, bắt tôi phải dẫn đi mua vài bộ quần áo, giầy dép, làm tóc… Đi đến cửa hàng nào cũng tiện thể mua tặng người này, người kia dưới quê. Tôi đi cùng trả tiề.n mà méo mặt.
Về quê rồi, mẹ chồng tôi gặp ai cũng tặng quà, cho tiề.n. Đến nỗi, chỉ cần nghe tin có bà về quê là trẻ con lũ lượt kéo đến xin tiề.n, xin bánh kẹo. Mỗi lần từ quê lên là cả một xe ô tô chất đầy đồ quê mà mẹ chồng tôi mua với giá “khách Tây”, khổ nỗi mang về chất đống không ai ăn, dùng những đồ đó, đúng là tốn kém, lãng phí.
Thấy tôi nói dạo này công ty cũng đang khó khăn chưa tiết kiệm được là bao, còn thưởng Tết thì chưa có… Mẹ chồng nổi giận, đổi giọng xưng tôi – cô với tôi. Bà nói luôn lý do tôi phải đưa cho bà tiề.n: “Tiề.n đó cô phải đưa tôi chứ không phải tôi ngửa tay xin nhé. Cô ở nhà chồng không phải đóng tiề.n nhà, cả năm nay tôi vất vả thu dọn nhà cửa, cơm nước những lúc cô bận việc, về muộn. Tôi còn chăm con cho cô khi tụi nó liên tục nghỉ học vì dịch… Nếu thuê giúp việc và thuê nhà, không phải tới cả trăm triệu à?”.
Tôi thực sự choáng váng khi nghe mẹ chồng nói thế. Nếu mà mẹ tôi đòi mấy khoản này, tôi thà đi ở trọ còn sướng hơn. Đem việc này kể với chồng, anh ấy cũng thấy vô lý nhưng cũng động viên tôi cố gắng thu xếp được bao nhiêu thì đưa, không phải vay mượn để đưa cho bà. Cuối năm, cố để nhà cửa yên ấm.
Tôi không thể chu cấp được theo ý thích của mẹ chồng vì thu nhập của tôi và chồng có hạn. Tôi rất buồn khi mẹ chồng còn tính toán chuyện chăm cháu, vợ chồng tôi ở nhà bà…
Bây giờ tôi rất buồn và bối rối, không biết phải làm gì để mẹ chồng tôi hiểu. Tôi có nên cố để lo tiề.n đưa cho mẹ chồng cho bà vừa lòng, hay chỉ đưa một khoản hợp lý để mẹ chồng chấm dứt kiểu đòi hỏi quá đáng?
Xin được giấu tên
Ở cữ mẹ chồng khắc nghiệt cho ăn đói, nhìn bát cơm của bà tôi khóc lả biết nguyên do
Hôm qua bữa cơm tối chỉ có mỗi canh rau và chút muối vừng, tôi không ăn nổi nên đến đêm đói quá mới xuống bếp tìm xem có gì ăn không.
Tôi không muốn về quê nội ở cữ nhưng chồng kiên quyết bắt nghe theo. Anh bảo mình còn bận nhiều việc, không có thời gian chăm tôi và con, về quê có mẹ thì anh mới yên tâm. Mẹ tôi mất sớm, bố đã có gia đình mới nên tôi không nương nhờ được nhà ngoại. Chẳng thuyết phục được chồng, cuối cùng tôi đành gạt nước mắt về quê nội ở cữ.
Về quê ở cữ mà đêm nào tôi cũng khóc thầm vì bị mẹ chồng đối xử t.ệ bạ.c. Chồng tôi đi làm lương không cao lắm nhưng chắc chắn là vẫn đủ nuôi vợ con. Anh dặn tôi cứ yên tâm, anh đã gửi tiề.n cho mẹ. Vậy mà mỗi bữa bà cho tôi ăn kham khổ thiếu thốn vô cùng, chỉ có chút rau dại hái ở vườn, thêm ba miếng thịt lợn rang mặn đắng. Ngoài ra chẳng có gì khác. Đồ ăn quá đạm bạc khiến tôi không ăn được cơm.
Chẳng thuyết phục được chồng, cuối cùng tôi đành gạt nước mắt về quê nội ở cữ. (Ảnh minh họa)
Khổ quá tôi mới gọi cho chồng than thở, ban đầu chồng bảo để anh nói với mẹ nhưng tình hình chẳng được cải thiện. Lần tiếp theo tôi kể lể, chồng quát tôi cố gắng chịu đựng, đừng đòi hỏi nữa, có sao thì ăn vậy. Tôi lâm vào bế tắc, đêm nào cũng lấy nước mắt rửa mặt. Mẹ chồng cay nghiệt, chồng thì quay lưng chẳng còn yêu thương vợ, tôi cũng không có nhà ngoại để về, chỉ biết nhìn con mà cố gắng chống đỡ qua ngày.
Hôm qua bữa cơm tối chỉ có mỗi canh rau và chút muối vừng, tôi không ăn nổi nên đến đêm đói quá mới xuống bếp tìm xem có gì ăn không. Bất ngờ tôi gặp mẹ chồng trong đó, bà đang ăn lưng cơm nguội khô khốc với ít muối trắng vài nghìn mua được cả cân.
Tôi giật mình nhận ra mẹ chồng không có tiề.n thật chứ không phải bà cố tình bạc đãi con dâu. Nhưng tại sao lại như vậy?
"Còn sắp không có nhà mà ở nữa rồi đây này, ăn vài bữa cơm với muối cũng có sao đâu", mẹ chồng đờ đẫn thốt ra một câu khiến tôi bàng hoàng. Tôi cuống quýt hỏi bà chuyện gì. Cuối cùng bà mới kể là chồng tôi làm ăn thua lỗ, nợ số tiề.n khổng lồ. Bà đã bán căn nhà này đi để trả nợ cho anh mà vẫn chưa hết. May người mua tốt bụng cho bà ở nhờ một thời gian. Bà còn nói chồng tôi trên thành phố có khi đi trốn nợ rồi, không có tiề.n trả chủ nợ sẽ chẳng để anh sống yên ổn.
Hay là tôi l.y hô.n, tự gây dựng cuộc sống mới cho mình, tìm kiếm một hạnh phúc khác? (Ảnh minh họa)
Tôi òa khóc gọi điện cho chồng, lúc đó anh mới thú nhận mọi chuyện đúng như mẹ nói. Hiện tại anh đã trốn vào Nam rồi, đi theo vài người bạn. Anh sẽ cố gắng tìm việc, ổn định cuộc sống rồi lúc đó sẽ đón mẹ con tôi cùng mẹ chồng vào đó.
Tôi nhìn con mà khóc cạn nước mắt. Mẹ chồng thấy vậy cũng chẳng buồn an ủi một câu, có lẽ bà cũng tuyệ.t vọn.g và đau khổ đến chế.t lặng rồi. Sao số phận chúng tôi lại khổ thế này? Chồng tôi là người tốt, yêu thương vợ con nhưng anh lại luôn làm ăn thua lỗ. Bản thân không biết tính toán kinh doanh mà vay mượn khắp nơi, thậm chí còn vay nặng lãi để làm ăn. Sự nóng nảy bộp chộp, thiếu suy tính kỹ lưỡng của chồng đã đẩy gia đình tôi vào bước đường cùng. Mẹ chồng còn mất cả nhà vì con trai.
Bây giờ tôi thấy tương lai thật mịt mù. Tôi có nên chờ chồng ổn định rồi vào đó với anh, gia đình đoàn tụ không? Hay là tôi l.y hô.n, tự gây dựng cuộc sống mới cho mình, tìm kiếm một hạnh phúc khác? Đừng trách tôi bội bạc vì thực sự tôi thấy tương lai với chồng tối tăm quá. Có chắc sau này anh có thể trở thành chỗ dựa vững chắc cho mẹ con tôi, hay lại thêm một phần bỏ xứ vì trốn nợ tiếp?
Chồng về quê nội 1 tuần, đêm đầu tiên quay lên anh cởi áo, tôi ám ảnh cả đời Hóa ra là một tuần qua anh không về quê nội, mẹ chồng cũng vào hùa nói dối con dâu giúp con trai. Một tuần trước, chồng tôi về quê nội có việc. Anh chỉ bảo bố mẹ chồng gọi về chưa rõ là việc gì. Tối hôm đó, tối đầu tiên chồng vắng nhà, tôi gọi hỏi thăm thì được biết là...