Mẹ chồng đi xem bói, bắt chồng phải bỏ tôi
Tôi mệt nhoài vì sự khó tính của mẹ chồng, mệt mỏi vì phải sống theo phong cách của nhà chồng.
Từ ngày cô ấy về, mẹ ghét tôi ra mặt. Và hôm nay là chuyện không ngờ tới, mẹ muốn anh bỏ tôi vì sợ tôi không sinh được con. (ảnh minh họa)
Mới cưới nhau được 5 tháng, tình yêu còn đang chín muồi, mọi thứ còn đang đơm hoa kết quả, thì đùng một cái, mẹ chồng nói chúng tôi phải ly hôn. Tôi choáng váng, không hiểu chuyện gì xảy ra nhưng nước mắt đã ứa ra và nghẹn đắng trong cổ họng. Tôi mệt nhoài vì sự khó tính của mẹ chồng, mệt mỏi vì phải sống theo phong cách của nhà chồng, tuân thủ mọi lễ nghĩa của mẹ chồng. Thế rồi giờ đây tôi nhận được kết cục cay đắng như thế này.
Chồng tôi ngồi im, anh không nói lời nào. Xem ra chuyện này anh đã biết từ trước. Vốn là người đàn ông nhu nhược, hay nghe lời bố mẹ nên sự phản pháo của anh chỉ giống như tiếng thở hắt ra rồi lại tắt ngấm.
Số là, mẹ chồng tôi vô cùng mê tín. Ngày mùng 1 hay Rằm nào mẹ cũng bắt tôi chở đi chùa chiền lễ bái. Lễ cúng mẹ đầu tư vài triệu, thậm chí cả chục triệu để thờ phụng. Tôi không chì chiết gì chuyện này vì mỗi người một tín ngưỡng, nhưng sự mê tín thái quá của mẹ đã vô tình làm ảnh hưởng tới cuộc sống của những người không liên quan việc đó như chúng tôi.
Mẹ đi xem bói một thầy mới được giới thiệu, người ta nói nhà mình có khắc tinh. Rồi họ còn chỉ đích danh đó là tôi, thế nên nếu cứ để tôi làm dâu, sợ là mẹ khôn có cháu đích tôn. Người ta bảo mẹ phải lấy cho con trai người như này như nọ và người đó sắp đến nhà tôi rồi. Nghe dáng vẻ được miêu tả thì người đó gần giống với cô bạn gái cũ của anh trước đi nước ngoài về. Dù giờ anh có vợ nhưng cô ấy vẫn qua lại nhà mẹ như con cái trong nhà và xem ra vẫn có tìn ý với anh. Mẹ nói nhận người đó là con nuôi nhưng tôi hiểu, mẹ vẫn muốn có một cô con dâu như thế.
Từ ngày cô ấy về, mẹ ghét tôi ra mặt. Và hôm nay là chuyện không ngờ tới, mẹ muốn anh bỏ tôi vì sợ tôi không sinh được con. Mới có chưa đầy nửa năm mà mẹ đã lo lắng sốt sắng việc con cái cháu chắt. Người ta muộn con còn chờ cả năm, vài năm mới có. Mẹ không thương tôi nên kiếm cớ như vậy, tôi ngậm ngùi vì biết xưa nay mẹ chẳng ưng gì tôi.
Video đang HOT
Còn chồng tôi, anh đâu có tự quyết được gì. Có lẽ lần này tôi bại trận thật. Tôi có nói với chồng, chồng bảo từ từ, nhưng từ từ đến bao giờ. Tôi sợ anh cũng sẽ nghe lời mẹ mà bỏ tôi giống như ngày trước anh cũng suýt bỏ tôi vì mẹ anh không thích cô con dâu này. Nếu không phải bạn gái cũ của anh không về thì có lẽ anh đã bỏ tôi từ lâu rồi.
Điều tôi tiếc không phải cái gia đình này, chỉ là tôi cảm thấy sợ, cảm thấy chán nản, cảm thấy ái ngại với gia đình, họ hàng bạn bè. Rồi bố mẹ tôi sẽ đau khổ thế nào khi biết con chịu đựng cuộc sống như thế. Người khác không hiểu sẽ nghĩ tôi là loại đàn bà hư hỏng nên mới bị chồng bỏ nhanh đến vậy. Tôi bế tắc vô cùng. Người chồng tôi yêu đây sao, tại sao lại ra nông nỗi này. Vậy mà tôi lại từng chết mê chết mệt người ấy, thật ân hận vô cùng.
Theo VNE
"Yêu" tôi vì thương hại
26 tuổi, trải qua 4 cuộc tình và một đời chồng, tôi vẫn chưa tìm thấy hạnh phúc thực sự.
Năm 19 tuổi, tôi đã yêu một người, đó là mối tình đầu trong sáng và đầy lãng mạn. Tuy nhiên, khi đó tôi cũng chưa thực sự nghĩ đến chuyện tiến xa hơn với anh vì anh còn phải vào Sài Gòn học đại học, còn tôi vẫn là cô nữ sinh lớp 12.
Trong suốt một năm đó, chúng tôi vẫn thường xuyên liên lạc với nhau, dành cho nhau những tình cảm yêu thương ngọt ngào. Và ngày tôi vào Sài Gòn để chuẩn bị cho kỳ thi đại học, anh đã ra tận bến xe đón tôi, lo cho tôi từng bữa cơm, giấc ngủ, đèo tôi đi mỗi buổi đến phòng thi.
Những con đường ấy, những hình ảnh về anh tôi vẫn còn nhớ mãi. Anh là tình yêu đầu đời của tôi và tôi cũng đã dành trọn tình yêu của mình cho anh ấy.
Nhưng thời gian sau đó, không biết vì lý do gì hay vì anh đã có người con gái khác mà phụ tình tôi. Khi đó, trái tim tôi như chết lặng... Mối tình đầu tan vỡ, tôi đã khóc rất nhiều... đó là những giọt nước mắt đầu tiên tôi khóc vì người tôi yêu thật sự.
Tôi đã tự nhủ với lòng mình sẽ không bao giờ yêu ai nữa... cho đến một ngày, tôi gặp một người con trai khác. Anh rất yêu tôi, chăm sóc, lo lắng cho tôi rất ân cần. Bố mẹ anh cũng rất mến tôi nên mong muốn hai đứa sẽ cùng nhau xây dựng hạnh phúc gia đình về sau.
Nhưng nào đâu ngờ được, noel năm đó, anh mời tôi lên nhà anh chơi để cùng chung vui với gia đình. Thế nhưng, anh lại tranh thủ trốn tôi để đi hẹn hò với người con gái khác. Cũng thật tình cờ khi đi qua bờ hồ, tôi đã bắt gặp anh và cô ta đang chuyện trò thân mật tại một quán cà phê. Tôi đã rất bình tĩnh và thản nhiên xử trí mọi việc xong xuôi ngay lúc đó. Và đấy cũng là lần thứ hai, tôi bị người yêu phụ tình, phản bội.
Sau những nỗi đau đó, tôi đã rơi vào tuyệt vọng, chán nản. Tôi chẳng còn hy vọng vào cái gọi là tình yêu nữa... chỉ mong gượng dậy để sống tốt hơn với cuộc sống của mình.
Tôi đã sẵn sàng để đón nhận tình yêu của anh ấy dành cho mình (Ảnh minh họa)
Sau một thời gian dài nghỉ ngơi, cho đến một ngày tôi quay vào Sài Gòn để đi làm thì cũng trên chuyến xe đó, tôi bất ngờ gặp lại anh - người bạn cũ từ thời cấp hai của mình. Chúng tôi đã nói chuyện với nhau rất nhiều, chia sẻ với nhau rất nhiều về cuộc sống, công việc.
Nhờ có anh bên cạnh mà tôi cũng đã dần quen với lối sống của đất thành thị phồn hoa này.Thời gian trôi qua, tôi đã cảm nhận được tình cảm của anh dành cho mình... và tôi cũng đã sẵn sàng đón nhận những tình cảm ấy.
Anh yêu tôi, luôn mang đến cho tôi những niềm vui, hạnh phúc bất ngờ nhưng anh không bao giờ hứa sẽ cùng nhau xây dựng hạnh phúc gia đình với tôi. Chính vì thế nên tôi cứ để cuộc tình đó dần trôi qua theo thời gian...
Rồi một ngày tôi quay về Hà Nội để bắt đầu công việc mới thì anh vẫn còn ở trong Sài Gòn. Chúng tôi vẫn thường xuyên liên lạc với nhau, dành cho nhau những tình cảm mặn nồng... nhưng anh không hứa hẹn với tôi bất cứ điều gì khiến tôi không dám tin vào cuộc tình ấy. Chính vì điều đó nên thời gian xa cách, tôi cũng bắt đầu "cách lòng" với anh.
Khi thấy tôi đã nhiều tuổi, bố mẹ bắt ép tôi lấy một chàng trai bố mẹ đã ưng từ trước. Nghĩ mình không còn sự lựa chọn nào khác, tôi cũng đành nhắm mắt kết hôn với anh ấy.
Vậy là tôi và người ấy chia tay nhau, không một lời nói, không một cú điện thoại, cũng chẳng cần một lý do. Tôi biết người ấy đau đớn lắm nhưng tôi không còn sự lựa chọn nào khác. Chỉ mong rằng người ấy sẽ hiểu và tha thứ cho sự ích kỷ của tôi.
Nhưng tôi nào đâu ngờ được, sự lựa chọn của tôi đã không có được kết quả như tôi mong muốn. Tôi đã cố vun vén cho mái ấm hạnh phúc gia đình mình nhưng càng cố gắng bao nhiêu, tôi lại càng bị tổn thương bấy nhiêu. Chỉ hơn nửa năm cưới nhau, tôi đớn đau khi biết chồng mình ngoại tình. Vậy là bao nhiêu sự hy sinh của tôi, bao nhiêu niềm hy vọng vào anh, cuối cùng, tôi nhận về cho mình nỗi đau đớn khôn nguôi...
Khi không thể chịu đựng được nữa, anh đã chấp nhận ly hôn để trả tự do cho nhau. Những ngày tháng sống một mình trong nỗi cô đơn, buồn tủi đó, tôi cứ nghĩ rằng, mình không thể nào đủ bản lĩnh để vượt qua nỗi đau này. Nhưng cuộc sống đã có những điều không thể nào lường trước được...
Trong những ngày tháng buồn tủi ấy thì tôi đã gặp lại anh - người bạn từ thuở cấp 3 của mình. Anh lại đến bên tôi, an ủi, lo lắng, quan tâm cho tôi rất chân thành. Anh khiến tôi thực sự rung động và cảm nhận được tình yêu thương thật sự.
Sau những cuộc hẹn hò, chia sẻ, tôi và người ấy đã tan chảy vào nhau, cùng tận hưởng niềm hạnh phúc, thăng hoa. Tôi đã ngỡ rằng, cuối cùng mình cũng đã tìm thấy được niềm hạnh phúc thật sự bên người đàn ông tôi yêu... nhưng nào đâu ngờ được, những cử chỉ quan tâm ân cần đó, những cuộc yêu đương mãnh liệt anh dành cho tôi chỉ là sự thương hại.
Dẫu biết rằng, anh đến với tôi không chân thành nhưng tôi vẫn không có một lời trách cứ anh. Vì tôi hiểu, những gì tôi phải chịu tổn thương ngày hôm nay cũng không bằng những đau khổ, dằn vặt anh đã phải chịu đựng trong thời gian tôi bỏ anh đi lấy chồng.
Tôi - người đàn bà 26 tuổi, đã qua 4 cuộc tình và một đời chồng nhưng đến bây giờ, tôi vẫn chưa tìm được tình yêu thực sự của đời mình. Trong suốt những năm tháng đó, điều tôi nhận lại được chỉ là sự tổn thương, đau khổ từ những người đàn ông tôi thương...
Theo VNE
Sự ngọt ngào giết chết anh Em đâu biết sự ngọt ngào của em đang xé lòng anh ra thành những mảnh vụn? Người ta nói trong tình yêu hợp rồi tan cũng là lẽ bình thường, yêu rồi không yêu nữa cũng chẳng xa lạ gì với ai. Không ít người yêu một lần rồi bên nhau cả đời nhưng còn biết bao nhiêu người tìm hết mảnh...