Mẹ chồng dè bỉu quà quê của thông gia, con dâu đáp 1 lời khiến bà tím mặt
Những cơn nghén ngẩm, nôn ọe khiến tôi quá mệt mà phải xin nghỉ làm không lương ở nhà 1 tháng cho lại sức. Song chỉ được 1 tuần, tôi đã xin đi làm lại luôn vì không thể chịu nổi.
Ngay từ lần đầu về nhà anh ra mắt, tôi đã biết mẹ chồng chẳng ưa gì mình. Tôi cũng biết sự không thiện cảm đó chẳng phải đến từ việc tôi kém cỏi hay cư xử hỗn hào gì, chỉ đơn giản một điều vì bà cho rằng chúng tôi không môn đăng hộ đối.
Thức hơn tôi 3 tuổi và đang là nhân viên ngân hàng còn tôi thì đang làm tại một tập đoàn xăng dầu. Xét về thu nhập, ngoại hình hay vấn đề gì khác, tôi không thấy mình có điều gì thua kém anh song trong con mắt của bà, việc gia đình tôi ở nông thôn chính là điều cản trở.
Hồi ấy những lần anh đưa tôi về nhà chơi, bà khó chịu ra mặt rồi chẳng ngại phản đối ngay trước mặt. Bà bảo chúng tôi vốn đến từ 2 thế giới, có cố đấm ăn xôi rồi cũng chẳng đến đâu. Thật lòng tôi ngoại hình có, công việc thu nhập chẳng dưới 15 triệu/tháng, nay phải nhận những lời như thế từ mẹ của bạn trai có ai là không uất.
Tôi chủ động nói lời chia tay dù biết anh là người rất tốt. Anh tìm mọi cách cầu xin tôi và nói nhất định sẽ không từ bỏ, cả đời này không lấy ai khác ngoài tôi. Vậy là sau một thời gian đôi bên giận dỗi, cuối cùng mẹ anh đã phải chấp nhận cho chúng tôi lấy nhau.
Ảnh minh họa.
Sau kết hôn, tôi mới chính thức bước chân vào cuộc sống làm dâu đầy tủi hổ. Tôi cứ nghĩ mẹ chồng mình phần nào đã nghĩ thông, thời gian sẽ chứng minh được năng lực của tôi, bà sẽ hiểu hơn về con dâu mình. Thế nhưng tất cả chẳng có ý nghĩa gì. Mẹ chồng luôn tìm cách làm khó tôi lần này đến lần khác.
Video đang HOT
Sự thay đổi đầu tiên của nhà chồng sau khi có tôi đó là cho bác giúp việc nghỉ. Mẹ chồng thừa hiểu công việc của tôi vất vả, bận rộn thế nào song không một chút thông cảm, bà thẳng tay đuổi osin với lý do giờ có thêm con dâu, có người giúp việc nữa thì thành ra thừa. Bà nói vậy chẳng phải nói tôi chính là giúp việc mới của nhà sao?
Bản thân tôi biết chồng mình là người rất tốt, tôi cũng muốn có cuộc sống hôn nhân hòa hợp với gia đình chồng nên cố gắng làm theo những lời mẹ chồng nói, không muốn nảy sinh mâu thuẫn. Nhưng đúng là cái gì từ một phía cũng không thể nên chuyện, chỉ có mình tôi cố gắng gần gũi mẹ chồng thì kết quả cũng như không.
Bố chồng rất thông cảm và hiểu công việc của chúng tôi rất áp lực song mẹ chồng thì không hề. Bà luôn cho rằng việc đó ai cũng làm được hoặc nói rằng nhà cũng không thiếu thốn đến mức khát tiền như vậy, có thể nghỉ việc. Tôi cũng phải có sự nghiệp riêng, đâu phải vì câu nói đó là nghỉ được. Vậy là dù công việc vất vả, tôi vẫn cố thu xếp để lo mọi việc nấu nướng. Vậy mà sau tất cả những nỗ lực đó, mẹ chồng vẫn giữ nguyên thái độ dè bỉu với cái gốc gác quê mùa của tôi. Nếu không vì có chồng luôn ở bên động viên, có lẽ chúng tôi đã mỗi người một nơi khi vừa chung sống chưa được 1 năm.
Thế rồi tôi có thai, lại là thai bé trai. Chồng tôi biết thì mừng lắm, tôi cũng trộm nghĩ chắc từ giờ mẹ chồng sẽ không còn làm khó mình nhưng hóa ra không phải. Những cơn nghén ngẩm, nôn ọe khiến tôi quá mệt mà phải xin nghỉ làm không lương ở nhà 1 tháng cho lại sức. Song chỉ được 1 tuần, tôi đã xin đi làm lại luôn vì không thể chịu nổi. Mẹ chồng con dâu ra vào chạm mặt nhau, sự soi mói của bà khiến tôi đến khi mang thai được 6 tháng rồi mà không lên một lạng nào, thậm chí còn sút mất 2kg.
Hôm đó mẹ đẻ tôi ở quê gọi điện lên, bảo hay là xin về ngoại một thời gian cho lại người. Tôi muốn về lắm chứ nhưng cũng ngại nói với nhà chồng và một phần là vì không muốn mẹ lo lắng. Người đang thèm đồ gì chua chua ngọt ngọt, tôi bỗng nhớ đến trái chay mình mê mẩn một thời rồi nhờ mẹ hái để gửi lên.
Hôm sau thùng hàng mẹ gửi lên đúng lúc tôi chưa đi làm về nên mẹ chồng ở nhà nhận hộ. Vừa bước chân về đến nhà, tôi đã nghe thấy tiếng oang oang:
“Này! Nhà này mới được thông gia gửi quà quý từ hẳn quê lên đấy. Tôi cứ tưởng nhung hươu hay nấm quý gì, hóa ra là dăm ba cái quả chay vớ vẩn rồi mấy thứ rau củ linh tinh. Bảo sao quê vẫn mãi là quê”.
Ảnh minh họa.
“Con bầu bí 6 tháng trời không lên cân nào mà còn sút cân, hôm trước bỗng thèm ăn quả chay nên mới bảo mẹ con gửi. Con nghĩ mẹ không có quyền xúc phạm mẹ con như vậy. Chẳng phải nhà mình những đời trước cũng là từ nhà quê mà ra hay sao ạ?”.
Tôi như con giun xéo lắm cũng quằn. Tôi có thể nín nhịn để cho qua nhiều thứ nhưng những lời xúc phạm bố mẹ thì tuyệt nhiên không bao giờ. Tôi không cho phép bất cứ ai có quyền làm điều đó. Nói xong câu trên, dù biết mẹ chồng giận tím mặt, tôi vẫn thẳng thừng quay đi không buồn để ý bà đang nói gì phía sau.
Theo Khám phá
Tâm sự đàn bà im lặng: Tôi không còn gì để nói với chồng ngoài con
Tôi nói mãi, khóc mãi mà chồng không thay đổi nên đành buông xuôi. Đàn bà im lặng vì bất lực, vì kiệt sức, vì đã quá mệt mỏi và chán chường rồi.
Là một người vợ, có ai không mong muốn được bày tỏ, san sẻ với chồng những niềm vui, nỗi buồn? Nhưng với chồng, tôi đã trở thành người đàn bà im lặng. Vui hay buồn, gặp trục trặc trong công việc, chán chường trong cuộc sống tôi cũng không nói cho chồng biết. Tôi im lặng vì tôi biết, có nói ra thì chồng cũng không hiểu, không thèm đếm xỉa. Thậm chí anh đã từng quát vào mặt tôi rằng: "Sao cô phiền phức và lắm lời như thế!".
Tôi im lặng vì biết mình có nói ra chồng cũng không quan tâm, không thèm đếm xỉa - Ảnh minh họa: Internet
Chẳng phải một vài ngày, một vài tuần hay một vài tháng bị chồng vô tâm, đối xử hờ hững mà phụ nữ đã trở nên buông xuôi và bất cần. Với riêng tôi, khoảng thời gian chính xác là 8 năm, bằng với thời gian tôi trở thành vợ. Thời gian ban đầu, cuộc sống hôn nhân của tôi cũng vui vẻ, có những ngày tháng ngập tràn hạnh phúc. Nhưng theo thời gian, mọi thứ nguội lạnh dần dần.
Việc có con, bận rộn chăm con cùng những áp lực cuộc sống khiến vợ chồng xa nhau dần dần. Chồng tôi ăn nhậu nhiều, thường xuyên về nhà muộn. Cả ngày ở công ty, sáng ra vội vã lao ra khỏi nhà, để rồi nửa đêm mới về nhà thì lấy đâu ra thời gian để vợ chồng quan tâm, chăm sóc nhau?
Chồng tôi cho rằng do tôi quá sung sướng nên không bao giờ biết đủ - Ảnh minh họa: Internet
Tôi cũng từng khuyên nhủ, từng khóc lóc, từng than vãn về chuyện anh bỏ bê gia đình. Nhưng với một người chồng vô tâm thì mọi lí lẽ, mọi lời nói của vợ đều hết sức vô lí. Anh cho rằng tôi sung sướng quá nên không bao giờ biết đủ. Tôi có một cuộc sống no đủ, buổi chiều về chỉ việc đón con, ăn uống rồi đi ngủ. Anh cho rằng tôi lắm lời, hay đòi hỏi ở chồng. Anh còn bảo rằng thiên hạ ngoài kia bao nhiêu người chồng tệ bạc, vũ phu, ngoại tình. Anh chẳng phải là tốt hơn cả vạn đàn ông ngoài kia sao?
Mọi lí lẽ chồng đưa ra càng khiến tôi chua xót, bẽ bàng. Điều tôi cần là những bữa cơm vui vẻ, đầm ấm. Tôi mong mỏi chồng quan tâm, cùng tôi săn sóc con cái. Vậy mà anh đổ hết mọi gánh nặng lên vai tôi mà tự bảo rằng tôi sung sướng. Tôi nói mãi, khóc mãi mà chồng không thay đổi nên tôi đành buông xuôi. Thực tế, phụ nữ im lặng vì bất lực, vì kiệt sức, vì đã quá mệt mỏi và chán chường rồi.
Đàn bà im lặng vì bất lực, vì kiệt sức, vì quá chán chường rồi - Ảnh minh họa: Internet
Căn nhà chúng tôi lạnh lẽo vô cùng. Vợ chồng sống chung với nhau nhưng mỗi khi mở miệng nói chuyện đều là vì con cái, vì những hóa đơn đến kì phải thanh toán. Là gia đình, nhưng tuyệt nhiên không hề có những lời yêu thương, không hề có sự quan tâm, chia sẻ. Chỉ có những người đàn bà sống trong một cuộc hôn nhân lạnh lẽo mới thấu hiểu sự cô đơn ấy đáng sợ đến thế nào. Thôi thì cứ im lặng mà sống, đến khi không cố được nữa thì buông tay có lẽ sẽ tốt hơn.
Nam Khuê
Theo phunusuckhoe.vn
Nghe tiếng thủ thỉ trong phòng giúp việc, tôi hoảng loạn đẩy cửa vào thì phát hiện sự thật trái ngang Em run lẩy bẩy, toát hết mồ hôi vì lo lắng đoán xem ai đang tạo ra âm thanh nóng bỏng ấy. Sau cả năm lao đao tìm người giúp việc, em cũng duyệt được một chị giúp việc góa chồng, hơn em 5 tuổi, nhìn khá hiền lành và chất phác. Chị ấy đến được một tuần đã sắp xếp sinh hoạt...