Mẹ chồng dè bỉu con dâu: “3 triệu bạc chẳng bằng 1 góc con nhà người ta biếu Tết bố mẹ!”
Tôi không đồng ý với ý kiến biếu bà 5 triệu đó nên đã cãi lại thì anh ta gào lên quát: “Không nhiều thì ít kiểu gì cô cũng phải lo được tiền biếu mẹ tôi”.
Tết đang đến gần, ai cũng háo hức chuẩn bị Tết, riêng tôi thì thấy sợ Tết và muốn Tết này bị hoãn lại. Bởi một điều, tôi chẳng có tiền mà chuẩn bị Tết. Hơn nữa, mấy ngày gần đây, tôi còn đang bị ức chế với một ông chồng ăn hại, không làm ra tiền nhưng lại gia trưởng cùng 1 bà mẹ chồng chỉ thích tiền, cho bao nhiêu cũng ít.
Tôi lấy chồng đến nay đã được 5 năm. Mọi năm, Tết nhất tôi chỉ đưa tiền cho mẹ chồng là xong. Nhưng năm nay, bà nói mệt nên không đi chợ nữa, bà giao lại hết cho tôi. Vậy là tôi đảm nhiệm trách nhiệm lo Tết cho cả đại gia đình.
Năm nay, mẹ chồng giao cho tôi đảm nhiệm trách nhiệm lo Tết cho cả đại gia đình.
Mẹ chồng tôi dặn trước, Tết này nhà 3 cô em chồng sẽ sang ăn Tết cùng chúng tôi từ mùng 2 Tết đến mùng 6. Các năm trước, các cô em chồng chỉ ăn tết ngày mùng 2 rồi đi. Vì cả nhà chẳng mấy khi sum họp đủ đầy Tết này nên mẹ chồng muốn tôi chuẩn bị mua sắm và đón tiếp thật chu đáo.
Mọi năm không sắm Tết được thì tôi đưa tiền cho bà để bà thoải mái chi tiêu. Năm nay bà giao lại cho tôi nhưng chẳng phụ thêm cho tôi đồng nào. Trong khi bà có lương hưu còn cao hơn cả lương đi làm của tôi, rồi còn tiền bán thêm hàng mã ở nhà nữa.
Bà không lo gì đến Tết nhưng lại liên tục đòi hỏi món nọ món kia phải có trong ngày Tết để tiếp đón 3 anh con rể quý cùng đàn cháu ngoại.
Video đang HOT
Tôi bắt đầu lâm vào cảnh khốn khó, phải mổ cả lợn tiết kiệm của con trai sớm để lấy tiền sắm Tết dần. Cứ ra khỏi nhà là phải tiêu đến tiền mà tiền thì không có.
Đã vậy, bà mẹ chồng tôi còn liên tục kể chuyện nhà hàng xóm, bà nọ ông kia được con cái biếu tiền Tết. Bà thi thoảng lại nói: “Nhà người ta, Tết nhất con cái biếu tiền quà, tha hồ mà tiêu. Nhà này chẳng đứa nào hỏi đến”. Nghe những câu đó, tôi cũng chạnh lòng. Nhưng thật lòng là tôi cũng chẳng biết tìm đâu ra tiền để biếu bà nữa vì toàn bộ mọi thứ tôi đã phải nai lưng lo liệu.
Ấy vậy mà ông chồng sĩ hão của tôi còn ra cái giọng gia trưởng. “Tết này biếu bà 5 triệu, bà thích tiêu gì thì tiêu”. Tôi thấy vậy hỏi lại: “Tiền đâu ra mà biếu bây giờ”, thì anh nói: “Đấy tiền lợn tiết kiệm đấy, xong thiếu đâu thì đi vay mà biếu”.
Tôi phát nản với kiểu ăn nói xanh rờn của chồng. Bản thân anh 7 tháng nay, vợ phải nuôi vì thất nghiệp mà lại còn bày đặt biếu này biếu nọ.
Nghĩ đến cảnh Tết này phục vụ thêm cả 3 cô em chồng trong suốt 5 ngày Tết mà tôi cũng đã chán ngán Tết từ giờ…
Tôi không đồng ý với ý kiến biếu bà 5 triệu đó nên đã cãi lại chồng. Chồng tôi gào lên quát: “Không nhiều thì ít kiểu gì cô cũng phải lo được tiền biếu mẹ tôi”. Thấy anh vằn mắt lên như vậy, tôi cũng không muốn to chuyện vì Tết nhất đến nơi rồi nên cũng cố gắng thu xếp vay thêm 3 triệu biếu riêng mẹ chồng.
Cứ tưởng bà từ chối vì biết hoàn cảnh tôi chẳng có, ấy vậy mà bà cầm ngay lập tức rồi cũng chẳng được lời nào hay ho. Bà lại còn thủng thẳng: “3 triệu bạc, tưởng to, chẳng bằng 1 góc con nhà người ta biếu Tết bố mẹ!”.
Nếu tôi có tiền, được nhờ chồng nhiều đã đành, đằng này tự chèo lái, lo liệu từ a tới z vậy mà bà còn cố bòn thêm tiền của tôi. Tết đến nơi rồi nhưng tôi lúc nào cũng thấy mệt mỏi và chán nản. Nghĩ đến cảnh Tết này phục vụ thêm cả 3 cô em chồng trong suốt 5 ngày Tết mà tôi cũng đã chán ngán Tết từ giờ…
Theo Emdep
Kinh doanh buôn bán mà có nhà chồng như mình thì chỉ còn nước phá sản sớm!
Mình đau đầu quá, cầm cuốn sổ nợ mà nói không thành lời mọi người ạ.
Mình là dân buôn bán. Hồi trước mình bán ở chợ nhưng sau khi lấy chồng thì mình mở một shop riêng để kinh doanh. Vừa kết hợp bán trực tiếp vừa bán online và chịu khó đi ship hàng cho khách nên hàng tháng mình thu nhập khá ổn định. Chỉ là mình bắt đầu ghét cả nhà chồng. Nếu tình trạng này cứ tiếp diễn chắc trong tương lai mình cạn cả vốn lẫn lời quá.
Nhà chồng mình đất đai rộng rãi nên cả mấy hộ gia đình cứ xây nhà sát nhau mà ở. Mình ở giữa vì chồng mình là con trai giữa. Anh chị đầu ở cùng với bố mẹ chồng. Thậm chí chị chồng mình cũng về bon chen một mảnh đất nhỏ cất nhà. Cuối tuần tập trung cả nhà lại là còn hơn cả một đám hát vì quá đông người.
Mà nếu tự ai nấy ở, phận ai nấy lo thì mình không nói làm gì. Đằng này mang tiếng là ở riêng nhưng mấy anh chị chồng cứ xen vào cuộc sống riêng tư của vợ chồng mình. Thậm chí còn xen cả vào chuyện kinh doanh.
Mình nói thì chị chồng mắng mình keo kiệt. (Ảnh minh họa)
Lúc đầu mình định mở shop quần áo dành cho tuổi teen kết hợp với quần áo trẻ em nhưng chẳng ai chịu. Mình phải đấu tranh một thời gian mới nhập được hàng. Nhập hàng về rồi, mấy anh chị chồng dẫn con qua lựa, thử đầu tiên. Xong rồi cái nào đẹp họ lấy hết. Mà còn lấy không trả tiền nữa chứ.
Mình tính tiền thì họ cứ ỡm ờ: "Thím phải tính giá gốc nhé. Bán cho con cháu mà lấy lãi là khó coi lắm đó". Bao nhiêu đồ đẹp, họ lấy hết với giá gốc thì mình lời vào đâu nữa. Chưa kể tới bây giờ có người vẫn chưa chịu trả nợ cho mình.
Cứ thế thành thói quen, mình nhập hàng về là họ lại kéo sang cả nhà. Để đối phó mình phải chuyển địa điểm nhập hàng về nhà mẹ mình rồi tranh thủ tối hai vợ chồng lén chở hàng về. Mình bán hàng, nhập hàng bằng tiền của mình mà cứ như ăn trộm thế đấy.
Sau đó mình mở thêm quán bán bún riêu, bún bò sáng để kiếm thêm thu nhập. Lúc mình nấu nướng, chuẩn bị chẳng thấy ai bước chân sang phụ. Mà cứ vừa mở quán ra là cả bốn gia đình họ kéo sang ăn uống cho đã rồi đứng dậy. Thi thoảng lắm mới có người trả tiền một lần mà cũng không trả tiền cho mấy đứa nhỏ. Mình ức chế lắm. Bún, rau, thịt cứ đầy tô mà tiền chẳng đưa ra, làm như của chùa vậy.
Nhiều lúc ức chế quá mình chỉ muốn đuổi họ luôn thôi. (Ảnh minh họa)
Mình cũng góp ý nhỏ nhẹ chuyện này một vài lần nhưng chỉ nhận được những cái huýt dài. Chị chồng mình cạnh khóe: "Nhà chồng ăn có bát bún cũng tính toán". Miệng thì nói thế mà sáng nào cũng qua ăn. Chồng mình bực quá bảo mình dẹp luôn quán đi.
Giờ mình tận dụng không gian mở quán trà sữa cho học sinh. Thế là cháu chồng vô tư dẫn bạn đến ăn uống rồi hứa hẹn: "Để mẹ cháu trả". Đến tận giờ mình dẹp luôn quán cũng chẳng thấy ai trả đồng nào mọi người ạ.
Mình chán tận cổ nhà chồng. Mình chỉ muốn mua nhà ở một nơi hoàn toàn tách biệt nhà chồng cho dễ làm ăn. Cứ kiểu này chắc mình cạn vốn cạn lời họ mới chịu hay sao?
Theo Afamily
Ký ức buồn của người đàn bà từng chấp nhận cảnh chồng chung Là người con gái có nhan sắc trong làng, được nhiều người theo đuổi, cuối cùng, chị cũng chọn cho mình được người đàn ông như ý. Nhưng chẳng thể ngờ, sự lựa chọn đó lại khiến cuộc đời chị chìm vào những tháng ngày đau khổ, tủi nhục. Người đàn ông mà chị tin tưởng lấy làm chồng bỗng dưng "giở chứng",...