Mẹ chồng đau khổ rình bắt con dâu ngoại tình
Nghĩ tới việc niềm tin đặt không đúng chỗ, bao lâu nay bà tin tưởng kỳ vọng con dâu bao nhiêu, giờ thất vọng thật nhiều.
Bà Huệ vốn là một cán bộ đã về hưu, bà có một con trai một con gái. Con gái đầu vì học hành đỗ đạt nên lấy chồng là Việt Kiều cuộc sống sung túc. Còn cậu con trai thứ hai lập gia đình cách đây 3 năm, hiện bà đã có 1 cháu gái đáng yêu. Vì ông bà có điều kiện nên rất thương yêu và vun vén cho gia đình con trai. Khi con dâu sinh cháu, bà không ngại vất vả đón cả hai vợ chồng cùng cháu về chăm sóc.
Ban đầu khi con trai mới dẫn người yêu về giới thiệu, ông bà cũng không ưng ý lắm. Phần vì con dâu nghề nghiệp không ổn định, phần vì cảm thấy cô ta không thật lòng. Nhưng sau nhiều lần tiếp xúc, cô gái cũng biết quan tâm qua lại hỏi han nên ông bà đồng ý cho con trai kết hôn.
Một năm 3 ngày, nghĩa là họ đã qua lại hơn một năm mà con bà cũng chẳng hay biết.
Để con dâu đỡ phải đi xa và có thời gian chăm con. Bà Huệ đã hướng con dâu thi về cơ quan cũ của bà để làm. Nhờ được gia đình chồng tạo điều kiện, cùng với sự thông minh sắc sảo. Cô con dâu của bà cuối cùng cũng làm ông bà mát mày mát mặt sau mấy vòng thi cử.
Những tưởng cuộc sống sẽ mãi hạnh phúc êm đềm, nhưng rồi bà Huệ phát hiện những thay đổi ở người con dâu. Nhiều lần bà thấy con dâu nghe điện thoại tình cảm với một người đàn ông, xưng là chú cháu, nhưng đôi khi lại cợt nhả vô cùng. Bà lân la hỏi chuyện, con dâu bà nói “chú họ mẹ à”. Nhưng theo cách nói chuyện và bà tìm hiểu, đằng gia đình con dâu làm gì có chú họ nào.
Với lại, bà để ý dạo này con dâu bà ăn diện hơn trước, váy ngắn cũn cỡn lại xịt nước hoa thơm nức. Vì khó chịu nên nhiều lần bà góp ý con dâu cách ănmặc, nhưng con dâu bà lại cười nói rằng bà đang lạc hậu, đây là mốt mà nhiều chị em đang thích. Nhiều lần nói không được bà nói con trai, nhưng khi nghe bà nói, anh con trai cũng lắc đầu nói mẹ lắm chuyện. Thế là bà lặng thinh nghe ngóng thêm.
Ngày ngày bà vẫn ra vào đỡ đần con dâu, con trai chăm cháu. Phải nói rằng, nhờ có bà mà đứa cháu vốn ít sữa mẹ vẫn mập ú. Thêm vào đó, con trai con dâu đi làm về không phải động tay động chân vào việc gì, chỉ có tắm rửa ngồi bàn ăn. Ăn xong ông bà lại dục lên phòng nghỉ ngơi: “Các con cứ lên nghỉ xem ti vi, bát đũa để đấy mẹ dọn. Chúng mày đi làm về vất vả rồi, giờ là lúc dành thời gian chơi với con”.
Được chiều quá, nên con dâu đâm ra cũng coi thường mẹ chồng. Nhiều lần bà Huệ cũng tủi thân vì đôi khi hỏi han, lại bị con dâu gắt gỏng.
Video đang HOT
Rồi hôm nọ, bà có việc qua cơ quan cũ. Lúc đó, con dâu bà đi vắng, bà ngồi nói chuyện với mấy người bạn cũ ngày xưa làm cùng tổ. Thấy bà thật thà thương con, nên có người mách nước con dâu bà đang ngoại tình với gã phó giám đốc công ty, tình cảm đến đâu thì chưa ai rõ. Bà nghe mà chân tay rụng rời, lẽ nào con trai bà lại bị cắm sừng thật.
Bà loạng choạng đi vào nhà vệ sinh, đang mải suy nghĩ bà nghe tiếng con dâu ngồi phòng kế bên nghe điện thoại. Cô ta đang ỡm ờ với một người đàn ông lớn tuổi hơn, khi chú khi anh “Thế chú đã về phòng chưa”, xong lại chuyển sang “Anh vào đi, không có ai đâu, mình gặp nhau tí nhé”. Xong bà nghe tiếng một ai đó đi vào, rồi khóa trái cửa phòng lại.
Hai người đó hôn lấy hôn để, thi thoảng bà vẫn nghe tiếng của con dâu “Mình cứ thế này bao lâu rồi anh nhỉ”, tiếng người đàn ông kia “1 năm 3 ngày rồi”, “anh không chỉ kinh nghiệm mà còn trí nhớ tốt, đúng là gừng càng già càng cay”, “ừ trưa mai mình đi nhà nghỉ nhé, giờ mình vào làm việc không người ta biết”,… cô con dâu “vâng dạ”.
Nghĩ tới việc niềm tin đặt không đúng chỗ, bao lâu nay bà luôn tin con dâu giờ thất vọng thật nhiều.
Một năm 3 ngày, nghĩa là họ đã qua lại hơn một năm mà con bà cũng chẳng hay biết. Giờ thì lộ rõ bản chất ả đàn bà lẳng lơ. Tới nước này bà không nhịn được nữa, bà đẩy cửa đi ra. Cô con dâu và nhân tình thấy có người thì hoảng hốt bỏ chạy, nhưng khốn nỗi vừa nãy khóa trái cửa phòng nên không kịp. Quay lại thấy bà Huệ đứng đó, cô con dâu váy áo xộc xệch quỳ xuống van xin tha thứ. Nhưng giờ bà có thiết tha gì nhìn mặt cô ta “Tôi không muốn nhìn thấy mặt cô nữa”.
Hôm đó, bà trở về nhà, tâm trạng sầu thảm. Bà cũng quên luôn cả việc nấu cháo cho cháu, cơm nước chiều cho cả nhà. Nghĩ tới việc niềm tin đặt không đúng chỗ, bao lâu nay bà tin tưởng kỳ vọng con dâu bao nhiêu, giờ thất vọng thật nhiều. Chưa kể con trai suốt ngày bênh vực vợ, lại còn chăm chỉ cày kéo để vợ bằng bạn bằng bè,… Ôi chừng đấy cũng đủ khiến bà rơi nước mắt.
Theo Phunutoday
Từ vụ thai phụ tự tử, ngẫm chuyện mẹ chồng nàng dâu
Bảo con dâu yêu mẹ chồng như mẹ đẻ là điều hơi vô lý. Nhưng biết cách sống với mẹ chồng, con dâu chỉ có lợi.
Dư luận đang chấn động về việc một thai phụ ôm đứa con trai hơn 2 tuổi tự tử trên sông Lô đầu tháng 9. Người phụ nữ tự tử là một người chuẩn bị bước sang tuổi 30, tuổi bắt đầu trong ứng xử chín chắn của con người, nhất là đối với phụ nữ.
Chị ôm đứa con đẹp như trong tranh để chết là một cách trừng phạt những người sống. Bản thân chị, khi đã kết thúc cuộc sống, không biết có nhẹ nhàng hơn không? Tôi vẫn tin triết lý nhà Phật: Khi nhắm mắt xuôi tay, tâm mình phải thật thanh thản thì hồn mới siêu thoát dễ dàng được. Đó là tôi lo xa.
Tôi cũng là một nàng dâu, hơn người phụ nữ kia 3 tuổi. Nói thật, cuộc sống ở nhà chồng, nhất là sống chung với bố mẹ chồng và em chồng thật không dễ chịu chút nào. Những thói quen sinh hoạt rất bình thường của tôi ở nhà trở thành xa lạ đối với nhà chồng.
Tôi có cảm giác mọi người trong gia đình nhà chồng đều đang soi mói mình tôi và tôi thực sự không tìm được đồng mình ở đây, kể cả chồng tôi. Tôi hơi lo lắng và bắt đầu "ủ mưu" để đối phó với sự khó chịu kia.
Lúc yêu nhau, chồng tôi ra điều kiện: Em chỉ cần biết cách ứng xử với bố mẹ anh là anh mãn nguyện rồi. Tôi rât tự tin vào bản thân vì tôi sống rất hài hòa với những người xung quanh. Nhưng khi sống chung với bố mẹ chồng, mọi niềm tin bắt đầu sụp đổ.
Các cụ tổng kết về mối quan hệ mẹ chồng, nàng dâu cấm có sai. Ai đó bảo cứ coi mẹ chồng như mẹ đẻ, tôi thấy nếu mới lập gia đình mà nói coi mẹ chồng nư mẹ đẻ thì... hơi vô lý. Mẹ chồng và con dâu là hai người xa lạ.
Mẹ chồng kỳ vọng con dâu một kiểu; con dâu kỳ vọng cuộc sống gia đình một kiểu. Thành ra, ban đầu mọi người sẽ hụt hẫng về nhau. Nhiều bà mẹ chồng ghê gớm khiến con dâu phát sợ.
Có những thứ khó chịu lặt vặt ban đầu tôi vẫn nhớ. Như việc tôi thấy chồng tôi chỉ là một người đàn ông không có gì quá giỏi giang. Nhưng đối với mẹ chồng tôi, ông xã tôi là niềm tự hào của cả dòng họ. Vốn tính cũng thẳng thắn, tôi đã chế giễu chồng tôi về việc đó.
Rồi mẹ chồng tôi bắt đầu chê tôi cách chăm sóc chồng. Bà nói tôi không hiểu chồng và rất hay "soi" câu chuyện vợ chồng tôi. Lúc chồng tôi giúp vợ làm việc nhà, bà bắt đầu can thiệp bóng gió. Lúc tôi nấu ăn, bà "khéo léo" nói cái này không được, cái kia chưa được.
Nhưng nói thật, "gout" thẩm định món ăn của mẹ chồng tôi cũng làm tôi không phục. Tôi từng nấu ăn cho bạn bè ăn nhiều, không ai chê tôi nấu ăn, có mẹ chồng tôi chê tôi.
Có lần, khi tôi cắt tóc, để đầu tomboy. Ai cũng khen đầu mới của tôi cá tính, thậm chí chồng tôi cũng khen vợ để tóc hợp khi đón vợ đi làm về cùng. Tôi đang hí hửng với nhiều niềm vui trong ngày, được ngày hôm sau đi làm về, mẹ chồng gọi ra nói nhỏ: "Mẹ nói thật, mày đừng tự ái, chỉ vì mẹ lo cho mày thôi. Mẹ đi ra đường người ta bảo con dâu bà để tóc tai như con điên ấy. Ở đây có em dâu, có hàng xóm, con đừng làm gì quá làm mọi người đánh giá".
Nói thật, tôi tức sôi máu lên. Trong đầu tôi nghĩ: Chẳng có hàng xóm nào nói với mẹ hết, chỉ có mẹ không thích thì mẹ mượn cớ nói thế. Con sống có tự do của con, mẹ đang can thiệp quá sâu vào cuộc sống của con đấy! Rất may, tôi đã không bật lại mẹ chồng, chỉ im lặng và cằn nhằn với chồng. Chồng tôi thì coi như... không nghe thấy tôi ca thán điều gì.
Có một thời gian dài, tôi đã phải nói chuyện với đồng nghiệp để xả những chuyện lặt vặt giữa mẹ chồng và con dâu. Rồi bỗng một ngày, tôi đi làm về, thấy mẹ chồng lọ mọ dọn phòng cho vợ chồng tôi (thường trong phòng vợ chồng tôi, chúng tôi bày bừa sách vở, đồ dùng, quần áo), tôi giật mình. Tôi định bảo mẹ tôi không nên vào phòng của tôi, nhưng tôi kiềm chế được. Tôi bỗng nhớ tới hình ảnh của mẹ mình. Tôi nhớ mẹ đẻ mình tuần nào cũng vào phòng dọn dẹp cho tôi.
Tôi bỗng suy nghĩ cả quá trình tôi sống chung với mẹ chồng. Thực ra, nếu để mẹ đẻ ra chồng mà không nói gì đến mình thì cuộc sống gia đình đúng là bi kịch. Tôi cân nhắc: Mẹ nói không đúng, nhưng mình cũng chẳng cần phải khó chịu. Khi mình khó chịu, người thiệt đầu tiên là bản thân mình.
Tôi quyết định điều chỉnh thái độ sống với mẹ chồng. Thay vì khó chịu, xị mặt mỗi khi mẹ chồng nói, tôi cứ cười "ngây ngô" khi bị mắng, nhắc nhở. Mẹ chồng tôi nhắc nhở, nói chán thì cũng phải chịu thua. Tính trây ì của tôi chuyển từ dạng chống đối sang công nhận nhưng không... sửa đổi. Đơn giản muốn sửa đổi thì cần phải thời gian thích nghi rất dài.
Dần dần mẹ chồng tôi bớt ca thán về tôi hơn, mặc dù tôi vẫn là một đứa con dâu như vậy, thậm chí còn "bựa" hơn ngày đầu về làm dâu. Và cũng dần dần, tôi không thấy việc mẹ chồng mắng là một điều khó chịu. Tôi chuyển từ thái độ đối phó sang thái độ vui vẻ thật sự. Tôi chẳng cần nịnh mẹ chồng trên các trang mạng hoặc đâu đó để nói về mớ lý thuyết mẹ chồng nàng dâu, tôi nói cảm giác thật của mình. Mẹ chồng ghê gớm thì đó là chuyện của mẹ chồng.
Thực ra, có nhiều lúc tôi cũng thấy muốn cãi mẹ chồng tôi và lắm lúc khó chịu vô cùng. Nhưng tôi đã dùng phương pháp: Không nghĩ quá nhiều những chuyện nhỏ nhặt. Mà dần dần, quen nếp sống của nhau, mọi người đỡ "soi mói" nhau hơn. Bản thân mình tỏ thái độ cởi mở trước thì mình sẽ nhận lại sự cởi mở từ tất cả thành viên trong gia đình, không riêng gì mẹ chồng. Đây là thực tế, không hề lý thuyết suông.
Để thích nghi cuộc sống chung, ngay cả vợ chồng còn khó khăn, huống chi mẹ chồng nàng dâu. Chúng ta luôn có những định kiến về nhau. Nhưng vượt qua được những định kiến, cuộc sống của chúng ta sẽ thỏai mái. Việc yêu quý mẹ chồng không phải hô khẩu hiệu hay làm vì chồng là được. Chúng ta làm vì chúng ta, vì cuộc sống thỏa mái hơn.
Cuộc sống vợ chồng không thể tách mẹ chồng ra khỏi được, vì đó là người đẻ ra chồng, nuôi và dạy chồng mình. Bảo một người con trai bênh vợ, cãi mẹ chồng thì người chồng đó cũng vứt đi. Có nhiều mẹ chồng quá đáng, nhưng có quá đến mức nào thì cũng là một người mẹ. Bài toán mẹ chồng - nàng dâu sẽ do tùy mỗi người giải sẽ có đáp số riêng của mình.
Tốt xấu là do bản thân mình thôi! Nhưng dù có chuyện gì thì tính mạng của mình và con cái cũng là điều quan trọng, không nghĩ đến mình thì phải nghĩ đến những người sinh thành ra mình. Chết không chắc đã là cách giải quyết duy nhất...
Theo Phunutoday
Mẹ chồng nằm liệt giường vẫn cố tình "hành" con dâu Tôi chỉ ước ngày trước mẹ chồng bị tai biến nặng thêm một chút nữa đủ để chết hẳn hoặc nhẹ là không nói được để bà đỡ nói ra những điều ác. Đôi khi tôi không ngăn được những suy nghĩ độc ác. Tôi và mẹ chồng chưa bao giờ hợp nhau. Bà chưa bao giờ hết hành hạ tôi ngay cả...