Mẹ chồng đã ‘cứu’ tôi trong ngày cưới
Khi đi lại, tôi bị người đi sau giẫm vào tà áo và rách toạc. Mẹ chồng đã cởi áo khoác che cho tôi, khâu áo cho tôi và dìu tôi lên phòng cưới.
ảnh minh họa
Từ lúc tôi và anh quen nhau, đến được với nhau như bây giờ cũng trải qua rất nhiều khó khăn, thử thách. Vì những hiểu lầm ấy, những tưởng sẽ chẳng đến được với nhau nhưng giờ, chúng tôi đã về cùng một nhà và đang sống rất hạnh phúc. “Bà tiên” hóa giải những điều đó lại chính là mẹ chồng của tôi bây giờ – mẹ thứ hai của tôi.
Khi quen anh, tôi cũng được nghe anh nhắc đến và kể nhiều về sự nhân hậu, tốt bụng của mẹ anh đối với những người xung quanh. Tôi đã thấy điều đó khi tôi về nhà anh chơi. Mẹ anh với dáng người nhỏ nhắn, nụ cười hiền từ và dễ gần. Lần đầu tiên khi tiếp xúc với mẹ anh, tôi không cảm giác run sợ hay khó gần như suy nghĩ lúc đầu của tôi. Mẹ anh đã cho tôi thêm sức mạnh để tôi gắn kết với gia đình anh như chính gia đình của tôi.
Sau 3 năm quen nhau và chờ đợi, chúng tôi có một đám cưới thật đúng như trong mơ của tôi. Ngày tôi sắp bước chân chính thức vào gia đình anh, mẹ anh đã cùng tôi đi mua sắm những vật dụng linh tinh để trang trí phòng đêm tân hôn. Mẹ hỏi tôi thích gì và mua những vật dụng theo ý thích của tôi. Chính mẹ là người trang trí, tư vấn cho tôi cách mua và sắp xếp mọi thứ để dung hòa màu sắc với nhau. Tuy mẹ là người sống rất đơn giản nhưng mẹ tâm lý và hiện đại.
Ngày làm lễ ở nhà thờ, mọi thứ đều diễn ra theo lịch trình nhưng sự cố lại dính vào chính tôi. Hôm đó, tôi mặc áo dài đỏ với chiếc đuôi áo dài phá cách. Trong lúc di chuyển từ phòng thay đồ lên nhà thờ, tôi bị người theo sau giẫm lên tà áo và “toạc”, những chiếc cúc áo bị văng ra. Tôi luống cuống không biết thế nào. May lúc đó có mẹ chồng tôi đi bên cạnh và mẹ đã lấy áo khoác của mẹ che lại cho tôi. Sau đó, mẹ dùng kim khâu lại cúc áo rồi dìu tôi ra làm lễ. Lúc ấy, ai cũng nhìn mẹ chồng tôi bằng ánh mắt ngạc nhiên và cảm kích. Tụi bạn thân cứ hít hà khen tôi có phước. Lòng tôi có một cảm xúc thật hạnh phúc đến dường nào và mẹ đã cho tôi thêm một cuộc sống bình yên.
Video đang HOT
Khi về làm dâu nhà mẹ, mọi thứ trong nhà tuy gần nhưng cũng chưa hẳn là thân quen như nhà mình. Mẹ hiểu cái suy nghĩ đó của tôi nên khi làm một công việc gì, mẹ cũng từ từ dạy dỗ tôi. Mẹ nấu ăn, tôi phụ xung quanh. Mẹ nhắc đến các sở thích của những người trong gia đình và cách nấu để hòa hợp cho mọi người, tuy có lúc tôi làm chưa được nhưng mẹ không trách tôi, chỉ nhắc nhở nhỏ nhẹ thôi. Tình cảm giữa mẹ chồng và nàng dâu ngày càng gắn kết như hai người bạn. Hai mẹ con còn hay tâm sự nhiều chuyện. Mẹ kể cho tôi nghe về những việc mẹ đã làm từ lúc mẹ đi lấy chồng cho đến nay. Những khi chồng tôi đi công tác nước ngoài, tôi hay qua phòng mẹ ngủ để nghe mẹ kể chuyện cho dễ ngủ.
Khi chuẩn bị cưới chồng, tôi cũng đọc nhiều tâm sự của những người đi trước về làm dâu và câu chuyện mẹ chồng – nàng dâu muôn thuở. Nhưng đến khi tôi bước vào làm dâu thì tôi hiểu rằng: “Mỗi thời mỗi khác và cuộc sống mẹ chồng – nàng dâu thời hiện đại bây giờ không như xưa. Chỉ cần mỗi người làm dâu biết cách ứng xử khéo léo, tinh ý thì sẽ dễ dàng sống chung gia đình chồng như trong chính gia đình mình. Đơn giản chỉ bắt nguồn từ chính bản thân của mình”.
Hạt mầm hạnh phúc của tôi nảy nở khi tôi mang thai. Mẹ chồng tôi rất vui, chăm sóc và lo lắng cho tôi nhiều hơn mỗi khi thai nghén hay trở trời. Tôi cảm giác như chính mình là con gái của mẹ chồng tôi vậy. Bây giờ, mỗi ngày con tôi lớn lên là mỗi ngày niềm vui của mẹ chồng tôi nhiều hơn. Hạnh phúc của tôi tràn ngập khi cuộc sống tôi có mẹ chồng bên cạnh. Nhân Ngày của mẹ, tôi muốn nói rằng: “Con cảm ơn mẹ về tất cả. Con yêu mẹ – mẹ thứ hai của con”.
Theo Ngoisao
Vì thủ dâm, tôi đã mất chồng
Khi chồng chỉ vào mặt tôi và nói: "Tôi sợ cô quá rồi, cô định làm trò bậy bạ này tới bao giờ?" thì tôi biết, mình thực sự đã mất anh.
Người đàn ông tôi yêu thương nhất cuộc đời này cuối cùng lại bỏ tôi ra đi nhưng không phải lỗi tại tôi mà là tại chính anh. Nhưng anh không hiểu, anh luôn đổ tội cho tôi, cho rằng, tôi chính là nguyên nhân gây ra chuyện này.
Còn nhớ lần đầu tiên, khi anh đang nằm bên cạnh và thấy tôi có động tác lạ, anh đá hét toáng lên trong đêm bảo: "Em làm gì vậy, em định dọa anh ấy à?". Lúc đó có lẽ, anh chưa bao giờ dám tưởng tượng ra, vợ mình, người con gái lúc nào cũng nhu mì, hiền lành, ngoan ngoãn lại... thủ dâm.
Tình dục là nhu cầu chung của con người. Với một ngườiphụ nữ như tôi, chuyện được chồng ân ái, yêu chiều là điều tôi mong muốn nhất. Nhưng chính anh, chồng của tôi đã không thể khiến tôi cảm thấy thoải mái, dễ chịu hay được hưng phấn khi tham gia vào &'cuộc yêu' với chồng. Lúc nào tôi cũng cảm thấy mình bị ra dìa, chẳng có chút hứng thú nào khi bên cạnh chồng vì anh không chủ động đến gần với vợ. Anh bảo, cái gì cũng có chừng mực, chuyện vợ chồng quan hệ là tốt nhưng mà nhiều cũng không phải là hay. Anh bảo chỉ mặc định 2 tuần một lần, như thế là đủ.
Anh bảo, cái gì cũng có chừng mực, chuyện vợ chồng quan hệ là tốt nhưng mà nhiều cũng không phải là hay. Anh bảo chỉ mặc định 2 tuần một lần, như thế là đủ. (ảnh minh họa)
Nghe anh nói tôi thấy hài hước. Vợ chồng yêu nhau, quan hệ với nhau thì cứ gì phải quy định ngày nào ngày nào. Chỉ cần hứng, chỉ cần có cảm xúc là có thể gần gũi nhau. Vậy mà anh nhất định làm vậy, anh bảo đó là nguyên tắc. Nếu như không làm thế, không thưa ra thì chẳng mấy chốc mà vợ chồng chán nhau. Tôi thì không nghĩ như vậy, nếu cứ thử thì được, còn nếu thưa quá, cứ thưa mãi như vậy dần dần sẽ khiến đối phương không còn cảm hứng với nhau nữa và lâu dần sẽ chán nhau hẳn.
Chồng quản tôi cả chuyện chăn gối vợ chồng khiến tôi chán ngấy. Nhu cầu của phụ nữ cũng như đàn ông, có thể không cao bằng nhau nhưng với phụ nữ, cuộc sống không thể thiếu chăn gối vợ chồng. Vậy mà anh nhất định không chịu đáp ứng tôi, khiến tôi phải thủ dâm.
Tôi nghi ngờ về sinh lý của anh, chẳng có người chồng nào lại chịu để cho vợ vài tuần không động vào người nếu như anh ta thật lòng yêu vợ. Hay là, anh ta có người khác bên ngoài, đó là suy luận của tôi.
Đã đến 5 lần, chồng bắt được tôi thủ dâm, chồng đều la toáng lên trong đêm. Tôi không biết như vậy có phải là tôi dâm đãng hay lẳng lơ hay không, nhưng thú thực, tôi cần chuyện vợ chồng, nhưng chồng lại không thể khiến tôi hài lòng.
Tôi không biết như vậy có phải là tôi dâm đãng hay lẳng lơ hay không, nhưng thú thực, tôi cần chuyện vợ chồng, nhưng chồng lại không thể khiến tôi hài lòng. (ảnh minh họa)
Lúc này, tôi buồn lắm vì chồng coi tôi như người ngoài hành tinh vậy. Anh coi việc phụ nữ nghiện sex là chuyện không thể chấp nhận được, thủ dâm thì càng không bao giờ. Anh xua đuổi tôi mấy ngày hôm đó, bảo tôi bị bệnh và cách ly tôi bằng việc anh sang phòng khác ngủ.
Từ đó tới nay đã được gần 1 tháng, anh không đoái hoài gì tới tôi. Cứ ăn cơm xong là anh về phòng ngủ, không nói với tôi một câu. Sống với nhau, là vợ chồng mà giống như hai người lạ trong nhà. Nghĩ lại cảnh anh hờ hững với mình, tôi đau khổ vô cùng.
Tôi đã làm gì sai chứ, có phải tôi cần anh là sai không? Ai chẳng như tôi, chỉ có anh là lạ, chính anh đã khiến tôi thành ra thế này, sao anh còn nghĩ tôi bị bệnh. Đó đâu phải bệnh. Tôi đang lo sợ, nếu cứ tiếp tục tình trạng này thì vợ chồng chúng tôi sẽ sợ nhau, không thể hòa thuận được nữa và lâu dần, hôn nhân sẽ chấm dứt. Tôi phải làm sao đây?
Theo VNE
Anh xin lỗi vợ vì cái tát Có lẽ, đó là cái tát đầu tiên anh dành cho phụ nữ mà lại là người phụ nữ anh yêu thương nhất. Khi anh đưa tay lên, anh đã có chút hối hận và muốn dừng lại nhưng đã không kịp nữa rồi. Bàn tay ấy quá nhanh, cái tát ấy cũng quá vội vàng để em phải chịu tổn thương quá...