Mẹ chồng cũ đến đòi cháu nội, mẹ chồng mới liền bảo: ‘Ngày trước bà đuổi mẹ con nó đi giờ vẫn còn mặt mũi đến tìm à?’
Trước đây tôi từng có 1 cuộc hôn nhân khá hạnh phúc, ai nhìn vào cũng phải đưa lời ganh tị. Tôi vốn là gái quê, con nhà nghèo, lấy anh là công tử nhà giàu trên thành phố.
Cuộc sống của 2 đứa sẽ thật hoàn hảo nếu như tôi mau chóng sinh được 1 đứa con trai cho gia đình. Tiếc là niềm vinh hạnh đó không đến như dự kiến, chúng tôi cưới nhau đã hơn 1 năm mà vẫn chưa có tin vui. 2 vợ chồng đã đưa nhau đi thăm khám nhiều nơi, các bác sĩ đều bảo chúng tôi vẫn khỏe mạnh bình thường.
Tôi đã từng bàn với anh việc đi thụ tinh nhân tạo. Ngờ đâu không chỉ anh mà cả gia đình chồng đều gạt đi. Họ bày ra đủ mọi lý do để ngăn cản. Loanh quanh mãi, cuối cùng họ đổ lỗi lên đầu tôi để xả mọi bực dọc trong người.
Từ niềm kiêu hãnh, tôi giờ đây như kẻ tội đồ, cảm thấy gượng gạo khi có ai đó nhìn vào khen ngợi gia đình mình. Tôi ngậm đắng nuốt cay chịu đựng những lời chì chiết bóng gió của mẹ chồng và thái độ hờ hững, lạnh nhạt của anh. Tôi cứ nghĩ chỉ cần mình cố gắng, rồi may mắn sẽ lại mỉm cười với mình. Tôi tin là anh chỉ giận mình vì áp lực của gia đình chứ vẫn còn rất yêu thương vợ.
Thế mà 1 ngày anh làm tôi vỡ mộng.
Ảnh minh họa
- Cô ký đi.
- Cái gì thế này? Tại sao lại li hôn chứ?
- Tôi bảo cô ký đi. Đừng có nói nhiều! – Anh vừa gằn giọng vừa vứt lá đơn li hôn xuống bàn.
- Tại sao lại như thế? Có phải anh đã có người khác rồi đúng không?
Tôi ngỡ ngàng, chạy tới túm lấy áo chồng gào lên. Anh tỏ vẻ khó chịu, cố gỡ tôi ra khỏi người mình.
- Cô điên à, buông tôi ra!
Nghe thấy tiếng cãi vã, mẹ chồng liền mở cửa bước vào. Bà cứ ngẩn người nhìn 2 đứa 1 lúc. Rồi như hiểu ra, bà tiến đến vừa gỡ tay tôi khỏi người con trai mình vừa quát:
- Cô làm cái gì thế, thả nó ra!
- Mẹ à, anh ấy đòi li hôn.
Tôi mếu máo bảo. Mẹ chồng không 1 chút sửng sốt. Bà chỉ thở dài, nghĩ 1 lúc rồi nói:
- Nếu cô thương nó thì hãy buông tha đi. Cô thử nhìn lại mình xem, cô có gì? Cô đã mang đến cho nó và cho cái nhà này thứ gì chứ? Có mỗi việc sinh con cũng không thể làm được…
Tôi quỵ xuống đất, khóc cho cạn khô nước mắt, chẳng còn biết phải nói lại câu gì với mẹ chồng lúc ấy. Anh chẳng mảy may 1 chút do dự, hờ hững vùng tay tôi ra rồi bỏ đi.
Suốt đêm ấy tôi thức trắng, suy nghĩ nhiều thứ rồi cũng quyết định giải thoát cho mình.
Tôi run run kí vào lá đơn rồi đưa nó cho anh. Chồng tôi ngồi thụp xuống giường, chẳng nói năng gì. Tôi trễ nải kéo cái vali ra khỏi nhà. Kể từ giờ phút đó, tôi quyết định rũ bỏ tất cả những kí ức liên quan đến anh ra khỏi trái tim mình. Anh đã ruồng rẫy tôi 1 cách phũ phàng như vậy thì chẳng có lý do gì để tôi cứ mãi đớn đau về nó nữa.
Tôi bỏ về nhà ngoại được 3 tuần thì bất ngờ nhận được cái tin mình đã mang thai. Tôi chẳng biết mình đã vui hay buồn, chỉ biết cầm cái tờ giấy siêu âm khóc nấc.
- Con nói cho nó biết đi. Chứ con sinh ra mà không có bố tội lắm.
Nghe mẹ nói thế, tôi cũng đã định báo tin đó cho anh biết. Nhưng chưa kịp nói gì thì tôi phát hiện ra anh đã công khai hẹn hò với người mới và chuẩn bị đám cưới.
Tôi quyết định bỏ vào miền Nam, làm mẹ đơn thân nuôi con trưởng thành.
Video đang HOT
Ông trời đã an bài cho tôi sinh được 1 đứa con trai kháu khỉnh, đáng yêu. Nhiều lúc nằm bên con tôi cứ nghĩ, nếu như con đến với mình sớm hơn thì cuộc sống của chúng tôi lúc này đã không phải chịu nhiều khó khăn tới vậy.
Duyên số lại 1 lần nữa sắp đặt cho Hải đến bên tôi. Anh cũng từng qua 1 đời vợ nhưng giữa 2 người họ chưa từng có con. Chúng tôi là những người đồng cảnh ngộ nên dễ dàng thông cảm cho nhau.
Tôi suy nghĩ mãi, cuối cùng cũng đồng ý cưới anh làm chồng.
Thật may mắn, gia đình chồng mới lại hết mực yêu thương, quan tâm tôi. Họ xem con trai tôi như thể con cháu trong nhà mình vậy.
Đôi lúc tôi bật khóc khi thấy mọi người trong nhà vui đùa với thằng bé vì cảm thấy thật sự xúc động.
1 ngày, tôi đưa mẹ chồng đi chợ về đã thấy trong nhà mình có khách. Tôi bước chân vào, sững người nhìn thấy mẹ chồng cũ đang ngồi trên ghế.
- Chị ơi, có bác này muốn gặp chị ạ. Bác đợi từ sáng đến giờ rồi đấy ạ!
Cô em chồng nhanh nhảu bảo. Tôi ngượng ngùng gật gù rồi rụt rè bước lại, trong lòng cứ dấy lên nỗi bất an. Tôi ấp úng bảo:
- Bác tới tìm con có việc gì ạ?
- Kìa, Hạnh! Hạnh ơi…
Bà ấy vội vàng tiến đến ôm chầm lấy tôi khóc nấc. Tôi bối rối gỡ tay bà ra khỏi người mình.
- Mẹ đã biết chuyện rồi. Cu Bon đâu rồi, cho nó ra gặp mẹ 1 lát được không?
Tôi giật mình. Tôi đã nhiều lần nhắc khéo mẹ đẻ đừng để cho nhà bên ấy biết chuyện mình đã sinh con thế mà mẹ chẳng nghe. Mẹ tôi hận gia đình anh đối xử tệ bạc với con gái nên từ khi biết chuyện vợ mới của anh không sinh được con thì cứ nằng nặc đòi tôi phải nói ra sự thật.
Tôi chưa kịp nói sao thì mẹ chồng mới đã bước thẳng từ dưới bếp lên. Bà chẳng chào hỏi gì mà bảo luôn:
- Cu Bon nhà tôi đi lớp rồi. Bà cần gặp cháu tôi để làm gì?
Dường như mẹ chồng cũ hiểu được nên tỏ ra ngại ngần. Bà ấp úng mãi:
- Tôi… tôi… xin ông bà, mẹ xin con cho mẹ được nhận lại cu Bon. Hạnh ơi, con biết rồi mà, cả nhà chỉ có mình thằng Quang là con trai. Nhà mình không thể tuyệt tôn được.
Tôi chết điếng, vội giằng tay mình ra khỏi tay bà ấy, run rẩy chưa biết nói sao thì mẹ chồng đã nói luôn:
- Bà nghĩ đi đâu thế? Ngày xưa bà nhẫn tâm đuổi mẹ con nó đi, giờ vẫn còn mặt mũi đến đòi cháu à?
Bà ấy cứng lưỡi, sững sờ nhìn 2 chúng tôi 1 hồi lâu, nước mắt giàn dụa.
Mẹ chồng tôi ức quá, liền chạy tới kéo tay bà ấy đuổi ra khỏi nhà mình.
- Bà đi đi, đừng ở đây lát nữa cu Bon về nhà lại trông thấy. Nó sẽ đau lòng lắm nếu biết có 1 người bà nội tệ như bà đấy!
Tôi thẫn thờ đứng nhìn cái ô tô đi khuất, cảm giác thật khó diễn tả được bằng lời…
Theo WTT
Đến cơ quan thăm con trai bất ngờ gặp lại dâu cũ, mẹ chồng khinh khỉnh: 'Lại chèo kéo con tôi hả?' Lúc sau bà giật nảy mình khi thấy cô đi với 1 người
Lúc còn yêu nhau Hạnh đã bị gia đình Quang từ chối. Cô là gái quê, gia đình lại nghèo, em ún nheo nhóc thật chẳng môn đăng hộ đối với nhà anh tí nào.
Quang yêu Hạnh thật lòng nên cứ chày cối gây áp lực với bố mẹ. Mãi đến khi anh giả vờ uống thuốc ngủ tự vẫn, gia đình mới đồng ý để 2 đứa làm đám cưới.
Chính bởi thế mà Hạnh về làm dâu khổ sở trăm bề. Mẹ chồng luôn nghĩ ra đủ mọi trò để chọc tức cô. Bà hận Hạnh vì nếu như cô không xuất hiện, Quang sẽ nên đôi với Vy - cô con gái "rượu" 1 người bạn của bà.
Ảnh minh họa
- Nấu nướng thế này ai mà nuốt được. Đổ hết đi! Ăn uống gì rõ là tào lao.
Hạnh buồn rầu bê bát bún bò mà mình đã cố công dậy sớm hí húi xào nấu xuống bếp. Cô sợ nên đứng luôn ở đó 1 lúc lâu mới dám bước lên nhà.
Quang mắt nhắm mắt mở bước xuống, đang định hỏi vợ đồ ăn sáng thì mẹ chồng đã bước tới dúi vào tay anh cái bánh bao mua hồi nào rồi bảo:
- Vợ anh nó không nấu được, ăn tạm cái này đi. Tôi phải dậy sớm ra chợ đi mua đấy!
Hạnh chết trân, cứng lưỡi chẳng biết phải nói lại câu gì.
Tối ấy, cô về phòng than vãn. Quang chỉ biết ôm lấy vợ động viên. Anh hứa sẽ sớm đưa vợ ra ở riêng vì bản thân anh cũng cảm thấy chán nản với cảnh mẹ chồng - con dâu đấu đá nhau thế này.
Chẳng hiểu bà nghe lỏm được hồi nào mà mới sáng ngày hôm sau đã la ó khiến cả nhà mất ngủ.
- Ôi giời ơi là giời! Rước nó về làm dâu mà không hầu được nên nó nổi đóa, đòi ra ở riêng. Cả nhà có mình thằng con trai, nó cướp đi rồi thì tôi còn sống làm chi nữa hả giời!
2 vợ chồng méo mặt. Hạnh ức đến trào nước mắt.
Quang chán lắm, đi làm đã áp lực, mệt mỏi, về nhà lại thêm cái cảnh mẹ quát con cãi khiến anh nhức hết cả đầu. Quang bỏ đi uống rượu thường xuyên, rồi bất ngờ gặp Vy cũng tới quán bar đó.
Lâu nay Vy thích Quang nhưng anh toàn hờ hững. Ngày anh cưới, cô đứng nhìn từ xa với vẻ ghen tị. Sâu trong thâm tâm Vy chỉ mong 2 người họ không hạnh phúc, để có thể giành Quang lại về mình.
Vừa thấy bóng Quang, cô mừng quýnh tiến lại hỏi chuyện. Quang hơi giật mình, chẳng nghĩ lại gặp cô trong hoàn cảnh ấy.
Thấy Quang say khướt, Vy đỡ lấy anh, bắt taxi tìm đến 1 nhà nghỉ gần đó. Cô nằm bên ôm anh, cảm thấy thật mãn nguyện.
Suốt đêm ấy Hạnh thức trắng. Trong lòng cứ có cảm giác bồi hồi không yên. Quang thường xuyên về muộn, nhưng chẳng bao giờ đi đến hết đêm chưa về mà điện thoại thì chẳng chịu bắt máy.
Cô cố tình gọi thêm 1 cuộc nữa, đầu dây bên kia là giọng 1 người con gái:
- Anh ấy chiều tôi mệt quá nên ngủ rồi, chị muốn nhắn gì không?
Cô thót tim, cảm giác như mình đang vỡ vụn.
Suốt nhiều ngày sau đó gia đình cô chìm trong những oán thán, trách móc, khóc lóc. Mẹ chồng bênh Quang, cho rằng việc anh ra ngoài cặp kè với gái là do cô không biết chiều chuộng, quan tâm chồng. Trong lòng bà lúc ấy đang nghĩ nếu 2 đứa chia tay, Vy sẽ trở thành con dâu của mình.
Chuyện anh qua đêm với Vy đã rõ mười mươi, những tấm hình ôm ấp hôn hít được cô ấy chuyển sang điện thoại cho Hạnh thấy hết cả rồi. Cô bấn loạn thật sự, không thể giữ được bình tĩnh mà nghe anh giải thích nữa.
- Anh ký đi!
Cô vứt tờ đơn ly hôn xuống bàn. Quang mệt mỏi cầm lấy, không ký nhưng cũng chẳng nói câu gì.
Hạnh đơn phương ly hôn vì nghĩ rằng mình không thể chịu đựng được khi ở lại trong căn nhà đó. Mẹ chồng thì hắt hủi, chồng không chung thủy, hà cớ gì mà phải ép buộc với những nỗi thống khổ đó chứ!
Cô bỏ vào miền Nam lập nghiệp. Không lâu sau thì tái hôn với 1 người đàn ông khác. Anh ấy cũng từng ly hôn vì vợ ngoại tình, thế nên giữa 2 người luôn có sự đồng cảm.
Gần đây chồng cô mở thêm 1 chi nhánh làm ăn mới ngoài Bắc. Dịp cuối năm, anh tính bắt chuyến bay ra đó, tổ chức teambuilding với các đồng nghiệp. Lần đó, anh cũng cho Hạnh theo cùng.
Cô đang đứng đợi chồng họp hành với lãnh đạo các bộ phận thì đột nhiên trông thấy mẹ chồng cũ. Bà xách 1 cặp lồng cơm bước tới, cũng không khỏi ngỡ ngàng khi trông thấy cô.
- Đúng là trái đất tròn. Lâu lắm rồi không gặp.
- Dạ, bác ạ!
Hạnh ngại ngần cúi đầu đáp lại. Cô nghĩ mình nên giữ hình ảnh cho cả bản thân lẫn bà ấy, nhất là ở chốn này.
- Cô làm ở đây à?
- Dạ cháu...
- Chắc là thằng con tôi nó xin cho hả? Người như cô nửa chữ cắn làm đôi không biết, sao tự nhiên mà vào đây ngồi được chứ!
Hạnh chết sững, cảm thấy muối mặt khi có 1 vài người đang liếc nhìn. Cô chưa kịp nói sao thì Quang hớt hải bước ra, anh chưa kịp nhận ra cô nên mới chỉ chạy tới gần mẹ.
- Mẹ à, sao phải khổ sở thế. Con tự đi ăn được mà!
- Bụng dạ anh đang kém, đi ăn hàng về lại đau bụng thì sao? Cầm lấy.
- Giời ạ, mẹ cứ tự làm khổ bản thân.
- Cái Vy nó bận tắm cho thằng cu, mẹ đi coi như tập thể dục luôn.
Anh gãi đầu gãi tai rồi ngước mắt lên nhìn quanh, bất ngờ chạm phải ánh mắt của Hạnh. Quang sững sờ, há hốc miệng nhìn cô kinh ngạc.
Từ khi cô bỏ đi khỏi nhà, anh vẫn tìm cách níu kéo mà Hạnh chẳng chịu. Mãi đến lúc nghe tin cô lấy chồng, anh mới chịu dừng lại, không lâu sau thì cũng cưới Vy.
Hạnh chẳng biết nói gì, liếc mắt sang hướng khác trốn tránh. Đột nhiên cô thấy sợ khi nhìn vào đôi mắt anh. Cùng lúc ấy thì chồng cô bước tới, nắm lấy tay vợ hỏi han:
- Em đói chưa? Mình đi ăn chút gì nhé!
Hạnh khẽ gật đầu, khoác tay anh bước đi luôn.
Quang trân người đứng đó nhìn theo bóng 2 người đi khuất. Đến lúc mẹ véo vào tay 1 cái anh mới giật mình.
- Này, anh lấy con Vy rồi thì phải nhớ mà đối xử tốt với nó. Đừng có mà...
Quang buồn rầu bảo:
- Mẹ nghĩ đi đâu vậy. Cô ấy bây giờ là vợ Sếp tổng của con đấy!
Anh chào mẹ cho có lệ rồi lủi thủi xách cái cặp lồng đi vào. Mẹ Quang đứng ngây người 1 lúc, mãi mới định hình lại được. Suốt dọc đường về nhà bà cứ tặc lưỡi mãi...
Theo WTT
Lừa gái ngoan vào nhà nghỉ, cô không chống cự mà cười bảo: Anh phải cẩn thận không lây bệnh từ em đó "Bỏ mặc tôi nằm đó, Đức xuống lấy xe ra về 1 mình. Gã đi rồi tôi mới run rẩy lao ra khỏi phòng, vừa chạy vừa gạt nước mắt. Hôm nay nếu tôi không nhanh trí thì đã bị cướp mất đời con gái dưới tay gã người yêu đốn mạt này rồi..." - Em ơi, anh đau bụng quá, không đi...