Mẹ chồng coi tôi như ôsin
Tôi không phải là con dâu của mẹ mà là ô-sin của nhà chồng thì đúng hơn. Từ ngày tôi bước chân về làm dâu, chưa một lúc nào ngơi tay, ngơi chân. Công việc gì cũng đến tay tôi, mẹ bắt tôi phải làm quần quật từ sáng tới tối, đi đâu mẹ cũng sai tôi đi vì mẹ coi đó là trách nhiệm của người làm dâu. Đã về làm dâu nhà mẹ là phải phục vụ gia đình chồng, không được nói nửa lời.
Khổ nỗi, chồng lấy tôi nhưng khi đó tôi chưa có công ăn việc làm. Có học hành nhưng công việc không phải dễ kiếm, tôi ở nhà chờ việc suốt thời gian dài mà chưa thấy cơ quan nào gọi đi làm cả. Chồng tôi nai lưng kiế.m tiề.n nuôi cả nhà, chỉ có anh là vất vả, mẹ thường nói như vậy. Trong mắt mẹ, con trai mẹ là nhất.
Tôi biết, việc tôi không đi làm khiến mẹ ức chế nhiều. Mẹ nhìn tôi, ngó tôi, soi tôi đủ thứ. Sáng, mẹ ngủ tới bảnh mắt, còn tôi phải dậy thật sớm để chuẩn bị đồ ăn sáng hoặc là ra chợ mua sẵn. Ngày nào cũng như ngày nào, mẹ chỉ định tôi phải dậy thật sớm để quét dọn nhà cửa, dọn nhà cửa, giặt giũ quần áo. Đồ ăn sáng xong xuôi bố mẹ mới dậy ăn. Bố chồng tôi thì không nói gì, vì dù sao bố cũng là cánh đàn ông. Tôi chuẩn bị đồ ăn sáng cho chồng rồi cả nhà chồng, ngày nào cũng vậy. Có hôm mỏi mắt, ngủ không được trọn giấc khiến tôi mệt bã người.
Tôi chuẩn bị đồ ăn sáng cho chồng rồi cả nhà chồng, ngày nào cũng vậy. Có hôm mỏi mắt, ngủ không được trọn giấc khiến tôi mệt bã người. (ảnh minh họa)
Mẹ hay mời khách khứa tới nhà và đương nhiên, tôi làm từ A đến Z, còn mẹ cũng không phụ giúp tôi gì dù mấy mâm cỗ. Mẹ cứ thế ngồi tiếp nước, xơi chè. Tôi cảm thấy buồn lắm, mồ hôi nhễ nhại, chẳng ăn được vì nấu nướng mệt quá. Sau đó, khi quan khách ăn xong tôi lại một mình dọn và rửa hết chỗ bát đó.
Video đang HOT
Mẹ không thông cảm cho tôi, mẹ coi tôi như người giúp việc trong nhà. Không đi làm kiế.m tiề.n thì đương nhiên tôi phải gánh vác những công việc ấy. Tôi cảm thấy mệt mỏi, chán nản vô cùng.
Tôi than với chồng thì chồng không nói lời nào bênh vực tôi cả. Anh chỉ nói, con dâu là phải giúp mẹ chồng. Ở nhà thì làm việc nhà. Tôi đã hiểu cái cảnh ăn bám ê chề, tại sao lại như vậy. Tôi không kiếm ra tiề.n thì bị mẹ khinh chăng? Thà rằng cứ đi làm một công việc nào đó còn hơn là ở nhà như thế này, chắc cũng ức mà chế.t.
Theo Eva
Chị em, sao cứ phải sợ nhà chồng?
Hãy thử đặt địa vị mình giống như con gái của mẹ chồng, cuộc sống sẽ thoải mái hơn. Đọc nhiều bài viết thấy chị em lo lắng, sợ hãi thậm chí là thất kinh hồn vía vì mẹ chồng hay phải sống chung nhà chồng. Xem ra, tư tưởng nàng dâu mẹ chồng và những câu chuyện về gia đình nhà chồng đã khiến chị em bị ảnh hưởng và bị ăn sâu vào mình. Vì thế, có nhiều chị em, dù chưa bước chân về nhà chồng cũng vô cùng hoảng loạn vì nghĩ tới cảnh phải ở chung với mẹ chồng.
Trên thực tế không phải bà mẹ chồng nào cũng ghê gớm và không phải cô con dâu nào cũng khó sống với mẹ chồng. Chỉ là, chính những người trong cuộc chưa thực sự thông thoáng tư tưởng, chưa thực sự thoải mái khi gần gũi nhau nên mới nảy sinh ra quá nhiều vấn đề trong cuộc sống.
Nói một lời đơn giản, hãy coi mọi thứ nhẹ nhàng. Hãy thử đặt địa vị mình giống như con gái của mẹ chồng, cuộc sống sẽ thoải mái hơn.
Có nhiều chị em tâm sự, về nhà chồng, đói ơi là đói, có khi ăn 3 bát cơm nhưng lại chẳng dám ăn, toàn phải ăn 1 bát. Có khi thèm thịt mà không dám gắp nhiều, lại chỉ dám ăn rau vì ngại nhà chồng đán.h giá này nọ. Nhưng thật ra, bố mẹ chồng cũng như bố mẹ mình, thấy con cái ăn khỏe bố mẹ mừng. Nói về chuyện ý tứ, có thể ông bà cũng sẽ đán.h giá cô này cô kia chưa có ý thức nhưng đó chỉ là ngày đầu, còn ngày hai, ngày ba thì không thành vấn đề. Chị em có thể ở nhà mẹ đẻ ăn bao nhiêu thì giờ ăn bấy nhiêu. Nếu đói thì nấu nhiều cơm kêu con đói, nếu muốn ăn món gì thì hỏi bố mẹ và đán.h tiếng với bố mẹ. Vậy là có bữa cơm thịnh soạn mà không phải nghĩ ngợi gì. Dần dần, cái mà bạn sợ là v.ô duyê.n sẽ biến thành sự vô tư hồn nhiên của con trẻ, khiến bố mẹ không còn thấy có khoảng cách với con dâu.
Dần dần, cái mà bạn sợ là v.ô duyê.n sẽ biến thành sự vô tư hồn nhiên của con trẻ, khiến bố mẹ không còn thấy có khoảng cách với con dâu. (ảnh minh họa)
Hoặc đôi khi, có thể mẹ chồng không hài lòng về bạn nhưng chính vì bạn không dám gần gũi, cứ lo lắng rằng bà mẹ chồng này không tốt, hay soi bạn nên không thể khiến mẹ con đồng cảm với nhau được. Thay vì sợ hãi, hãy thử một lần dùng tháng lương của mình, mua cho mẹ bộ quần áo hay cho bố chồng cái cavat để thể hiện lòng hiếu kính. Nói đó là món quà ngày nhận lương, bố mẹ nào chẳng thấy con dâu chu đáo.
Đừng khép lòng, hãy mạnh bạo để thử nghiệm. Bạn sẽ làm được điều bạn mong muốn. Không phải mẹ chồng nào cũng khắt khe với con dâu. Còn nếu cảm thấy quá sợ hãi, hãy nói thẳng với chồng để ra ở riêng.
Tôi thấy, thường là chị em không dám gần gũi bố mẹ chồng, nhất là mẹ chồng và luôn coi mẹ chồng như kẻ thù nên mới thành ra lo sợ. Có nhiều cách nhưng chị em chưa thử, vì vậy, hãy cố gắng thử một lần, khi không được thì tính đường khác. Đừng chưa gì đã rụt cổ rồi.
Chúc các bạn thành công và làm một người con dâu tốt.
Theo Eva
Con dâu cấm mẹ chồng chạm vào cháu Những ngày tôi lên nhà con trai chỉ làm giúp việc, đúng là một người giúp việc, không sai chút nào. Nói ra những lời này thật cay đắng và tủi hổ. Con trai tôi lấy vợ, cô vợ xinh đẹp và lanh lợi, lại là gái thành phố. Ngày đứa con dâu tương lai về ra mắt, cả hàng xóm láng giềng...