Mẹ chồng chưa bao giờ giơ tay… bế cháu
Vợ chồng Hạnh công tác trên thành phố nên không ở cùng nhà chồng, chỉ thỉnh thoảng về chơi vài hôm nên cô thấy mọi thứ khá ổn, mọi người trong gia đình đều bình thường. Nhà chồng Hạnh có 4 anh em trai nhưng đều đã có gia đình, 2 gia đình ở ngay gần nhà chồng cô.
ảnh minh họa
Lúc chuẩn bị đến ngày sinh, dù Hạnh rất muốn ở lại thành phố bên cạnh chồng nhưng chồng cô cứ tha thiết muốn vợ sinh xong về ở nhà nội ông bà vui nên cô đồng ý sẽ ở nhà nội 3 tháng đầu. Nhưng sau khi mẹ con Hạnh bồng bế nhau về nhà ông bà nội, cô thấy bà nội đâu có “vui” như chồng cô từng nghĩ. Dù bà vẫn tỏ ra bình thường, nói chuyện vui vẻ, thỉnh thoảng cũng ngồi kể chuyện làng chuyện xóm với Hạnh… nhưng chưa bao giờ thấy bà đưa tay đòi bế cháu. Thường chỉ khi Hạnh nhờ bà trông giúp để làm gì đó thì bà cũng chẳng bế cháu nổi vài phút, chỉ một tí là gọi Hạnh ra “bàn giao” vì bà còn phải làm việc khác. Lần nào bà cũng lặp lại: “Cháu có chịu theo bà đâu, với lại mẹ già rồi, giờ các con tự phải lo lấy thôi”. Thỉnh thoảng bà lại kể gương của mình để “đ.ánh phủ đầu” như sợ con dâu đòi hỏi: “Ngày xưa ông bà nội thằng Thắng mất sớm nên mẹ đẻ cả 4 đứa đều tự túc hết, làm gì có ai dạy cho cách nuôi con. Đi đẻ cũng dễ, tự đi xe đạp ra trạm xá rồi lên bàn là đẻ ngay”. Mẹ chồng nói thế thì Hạnh còn kêu ca được gì. Nhất là mấy hôm đầu mới sinh xong về nhà, mới sinh con lần đầu nhưng đợi mãi không thấy mẹ chồng truyền cho chút kinh nghiệm nào, hầu như cô phải tự bế con, trông con; may có hai chị dâu ở gần nhà cũng hiểu nên thường chạy qua chạy lại chuẩn bị đồ ăn, giúp Hạnh việc giặt giũ. Khi con được khoảng 2 tuần là Hạnh phải bắt tay vào cơm nước, giặt giũ, đi chợ Ban đầu Hạnh cũng thấy lạ vì mẹ chồng khô khan quá mức, nhưng những lúc vừa trông con khóc, vừa làm đủ thứ việc thì trong cô trào dâng nỗi bức xúc không thể tả khi không được mẹ chồng đỡ đần cho việc gì. Thế mà trước khi Hạnh sinh con bà bảo chồng cô: “Vợ con đẻ mà về quê thì mẹ chăm, chứ mẹ chẳng lên thành phố được đâu”. Nhưng con dâu và cháu về bấy nhiêu ngày có thấy bà “chăm” được ngày nào đâu. Hạnh bức xúc nhắn tin cho chồng kêu ca thì chồng cô sợ mất lòng bố mẹ cũng chỉ an ủi cho qua chuyện: “Thôi em đừng để ý, có việc gì muốn nhờ thì gọi các chị sang giúp, mẹ toàn con trai nên không quen chăm sóc nhẹ nhàng”. Nhưng sức chịu đựng của Hạnh đã đến đỉnh điểm khi trước hôm chồng về thăm 2 mẹ con, cô bị đau bụng do ăn phải đồ nguội. Lúc Hạnh mệt, cần mẹ chồng hỗ trợ nhất thì bà lại về nhà họ hàng chơi đến tối mới về. Ngày hôm sau thì Thắng về chơi, quá mệt mỏi nên Hạnh bảo chồng: “Nhân tiện về quê chơi anh đưa mẹ con em lên thành phố nhé. Trên đấy em tiện chăm sóc con hơn”. Vừa nghe Hạnh nói vậy, mẹ chồng cô vội xen ngay vào: “Ừ vợ con nói đúng đấy, trên đấy nhiều thứ tiện hơn, với lại ở nhà mẹ bận quá nên cũng chả có thời gian chăm cháu được”. Hạnh thấy Thắng có vẻ hơi buồn, dù sao thì cô cũng đã chịu đựng hết mức có thể để không làm mất lòng cả chồng và mẹ chồng.
Theo Xaluan
'Cậy xinh', gái trẻ bị lừa cay đắng
Cô ngộ nhận về bản thân khiến cô phải lĩnh hậu quả cay đắng là mất đời con gái cho người đàn ông mua tình qua tay tú bà, mà cuối cùng là một đồng "tiền công" cô cũng không được hưởng.
Ảnh minh hoạ: Internet
Sau những gì xảy ra trong câu chuyện Mất đời con gái vì tin lời đường mật của tú bà cao tay, một điều quá rõ ràng là không ai ép buộc cô đi vào con đường sai lầm này, tất cả là do cô tự chọn mà thôi.
Lẽ ra ở vào cái t.uổi 19 đẹp đẽ, tràn đầy sức sống, tràn đầy khát vọng như cô, cô sẽ có tương lai rộng mở, chí ít cũng là an bình, yên lành nếu cô biết mình là ai, biết việc gì phù hợp với hoàn cảnh, với khả năng của mình. Đằng này cô ngộ nhận về bản thân khiến cô phải lĩnh hậu quả cay đắng là mất đời con gái cho người đàn ông mua tình qua tay tú bà, mà cuối cùng là một đồng "tiền công" cô cũng không được hưởng.
Theo tôi cô nên từ bỏ ý định đổi đời ở thành phố đi, nơi phồn hoa, đô hội hào nhoáng này không dành cho những người như cô. Hãy bình tâm trở về quê kiếm sống ở nơi cô đã quen thuộc là an toàn nhất. Đồng t.iền chân chính mình kiếm được do sức lao động của mình là quí nhất, dẫu cuộc sống còn khó khăn, còn thiếu thốn thì tôi nghĩ đến với cô bây giờ việc lựa chọn khôn ngoan, hợp lí nhất vẫn là quê hương, là nơi chôn nhau cắt rốn của mình đấy cô ạ.
Cô còn trẻ, tương lai còn ở phía trước, rồi cô sẽ tìm được tình yêu, tìm được hạnh phúc với người đàn ông biết thông cảm, biết sẻ chia những lỗi lầm, mất mát của cô.
Mạnh mẽ, nghị lực lên cô nhé. Thông cảm cùng cô, chúc cô luôn khỏe và gặp may mắn.
Theo NGỌC HÀ/Tienphong
Khi chồng ném bịch bỉm xuống, mọi người trong phòng chờ sinh đều quay lại nhìn mình bằng ánh mắt thương hại Đứng trước ranh giới sinh tử để sinh con cho chồng. Vậy mà anh ta còn đối xử với mình như vậy. Khi ngồi viết những dòng tâm sự này, mình đã quyết định ngày mai sẽ làm đơn l.y h.ôn đơn phương. Mặc dù mình mới sinh con chưa lâu. Con mình cũng sẽ thiệt thòi khi bố mẹ chia rẽ. Nhưng...