Mẹ chồng chợt tỉnh ngộ khi nhận được lá thư bỏ đi của con dâu
Cùng là phận làm dâu, cùng là đàn bà nhưng có lẽ chưa một lần mẹ cảm thông cho con. Mẹ luôn xem con mình là nhất còn con thì xem như rơm rác. Nhưng mẹ à, con là con dâu mẹ, là mẹ của Bi – đứa cháu trai mà mẹ yêu thương nhất.
Ảnh minh họa
Ngày anh đưa chị về ra mắt, mẹ anh không lấy làm hài lòng vì trong mắt bà con bà là nhất, nên vợ anh phải đẹp như hoa hậu, người mẫu thì mới xứng đôi vừa lứa. Còn chị, chị nhìn duyên, xinh gái nhưng không đẹp nổi bật, chị cũng không cao.
Anh cao 1m75 trong khi chị chưa được 1m6, nhưng vì tình yêu anh vẫn quyết tâm lấy chị bằng được. Nhà anh được mỗi anh là con trai, nên mẹ anh lúc nào cũng sợ phải san sẻ yêu thương với người khác. Thấy anh yêu thương quan tâm chị thì bà khịa khoáy tỏ ra khó chịu, bóng gió này nọ. Nhiều hôm chị nói nhẹ với anh hay mình ra ở riêng, anh gạt phăng ý định đó vì nhà anh rộng, chỉ có mỗi bố mẹ nên vợ chồng phải ở lại phụng dưỡng ông bà.
Anh luôn động viên chị hãy cố gắng: “Tính mẹ thế em chấp làm gì”. Chị chỉ biết câm lặng và tự nhủ thôi thì cố gắng. Chị yêu thương chăm lo cho gia đình chồng, tranh thủ hết mọi thời gian để làm việc nhà nhưng mẹ chồng chị vẫn chẳng thể nào ưng ý.
Nhiều khi chị mệt mỏi lắm, ngày chị sinh cháu trai bà mừng ra mặt, nhưng bà chỉ vui mừng và yêu thương cháu trai thôi còn con dâu thì với bà vẫn như… người dưng.
Chị buồn tủi, nhưng không dám cho bố mẹ biết. Sinh con được mấy hôm chị đã cố gắng lết người dậy giặt đồ, làm việc vặt trong nhà. Vì chị không làm mẹ chồng cũng đâu có làm, bà hết ngồi xem ti vi, rồi đi buôn dưa lê bán dưa chuột với hàng xóm, thỉnh thoảng chạy lên ngó cháu tý rồi lại thôi.
Video đang HOT
Chị mệt mỏi chăm con, thân hình sau khi sinh cũng chẳng còn đẹp như trước, da rạn nứt. Soi gương chị không nhận ra mình là ai nữa, vẻ đẹp ngày nào nay còn đâu. Còn chồng chị thì ngày một đẹp ra, phong độ và lịch lãm, anh đi sớm về muộn vì lý do công việc bận rộn.
Mẹ chồng suốt ngày tự hào về con trai, rồi khi ở cữ xong chị đi làm trở lại. Lúc đó mẹ chồng giữ con giúp, ngày nào chị cũng nghe bài ca đau lưng rồi con quấy, rồi mệt của bà. Chị hiểu bà vất vả nhưng mẹ chồng cứ làm quá lên. Lúc chị đòi thuê giúp việc thì bà lại phản đối bảo là chị chơi sang, lại làm khổ con trai bà, nên chị đành thôi.
Từ khi lấy chồng, chẳng có ngày nào chị thấy dễ thở cả. Rồi một hôm đang thất thần trên đường về, chị suýt đâm vào chiếc ô tô đậu ven đường vì thấy chồng đang nắm tay cô gái nào đi từ nhà nghỉ ra. Đang định chạy lên đâm cho đôi tình nhân đó phát chết ai thì chết, nhưng họ lại leo lên xe đi mất hút.
Chị như rơi xuống hố sâu của vực thẳm, nhiều khi chị muốn chết cho xong nhưng nghĩ đến con chị lại cố gắng. Chị thấy ghê sợ và thất vọng về chồng. Chị gặp riêng chồng để nói chuyện, anh cầu xin chị tha thứ và mong chị đừng nói gì với mẹ. Chị cắn răng bỏ qua vì con trai chị.
Nửa năm sau, khi chị đang bế con thì bạn chị gọi điện bảo rằng thấy anh đang đi với cô gái nào đó trong khách sạn ra, vì đợt đó chồng chị nói bận đi công tác. Một lần nữa trái tim chị như bị bóp nghẹt, chị nhớ bạn chụp ảnh gửi qua.
Hôm sau chị nói với mẹ chồng, chị ôm con đi tiêm phòng rồi chị bỏ đi luôn. Tối rồi không thấy hai mẹ con đâu, bà đâm ra nóng ruột gọi điện tìm thì chị tắt máy. Bà lên phòng thì thấy có 1 bức thư để ở bàn:
” Gửi mẹ
Từ ngày con về làm dâu của mẹ, con đã cố gắng rất nhiều để mẹ vui lòng. Nhưng dường như với mẹ con chỉ là người ngoài, chứ chưa bao giờ là thành viên của gia đình này. Cùng là phận làm dâu, cùng là đàn bà nhưng có lẽ chưa một lần mẹ cảm thông cho con. Mẹ luôn xem con mình là nhất còn con thì xem như rơm rác. Nhưng mẹ à, con là con dâu mẹ, là mẹ của Bi – đứa cháu trai mà mẹ yêu thương nhất. Con trai mẹ đâu tốt đẹp như mẹ nghĩ, lúc con đang cặm cụi với việc nhà, bận rộn chăm con, thì anh ta đang vào nhà nghỉ với cô khác đấy, nếu mẹ cần con sẽ gửi ảnh cho mẹ xem. Con mệt mỏi lắm rồi, con muốn đưa con của con đi đâu đó yên tĩnh một thời gian, bao giờ thích hợp con sẽ về.
Chào mẹ”
Đọc được bức thư để lại trước khi bỏ đi của con dâu khiến bà bừng tỉnh, đúng là bà quá khắc nghiệt với chị. Còn đứa con trai của bà, người mà bà luôn tự hào lại hư đốn như vậy ư? Bà hiểu được nỗi đau bị phản bội, vì bà đã bị bố của anh phản bội một lần.
Sau khi thấu hiểu nỗi lòng chị, mẹ chồng vội vã gọi cho con trai về và dạy cho 1 bài học. Hai mẹ con luống cuống đi tìm con dâu và cháu trai nhưng chẳng tìm được. Vì gọi về nhà vợ, cô ấy cũng không về đó. Gia đình chị trách móc gia đình anh vì khiến chị phải bỏ đi. Còn anh, sự hối hận có lẽ chẳng còn nghĩa lý gì nữa vì trái tim chị dường như đã chết. Ngồi nhớ cháu đến mất ăn mất ngủ bà tự hứa sẽ đối xử với chị tốt hơn khi chị quay về.
Theo blogtamsu
Chê con rể kém vì mừng tuổi bố mẹ có 50 nghìn
Đến ngày hôm nay thì câu chuyện ấy đến tai tôi. Điều đó khiến tôi thất vọng vô cùng về bố mẹ vợ mình.
Năm nay kinh tế kém, hai vợ chồng thưởng Tết cũng không đáng là bao nên hai chúng tôi phải vay mượn thêm tiền tiêu tết. (ảnh minh họa)
Vì trước giờ tôi luôn coi trọng bố mẹ, nghĩ bố mẹ là người không tính toán, không chi li, không coi trọng vật chất và con nào cũng như nhau. Ai ngờ bố mẹ để ý và để trong lòng hết làm tôi phiền não vô cùng.
Hôm rồi mùng 1 Tết, tôi có đưa các cháu qua nhà bố mẹ vợ chúc Tết. Thì năm nào cũng như năm nào. Mọi năm, tôi mừng tuổi bố mẹ 100 nghìn mỗi người, đó là chưa kể chuyện mua quà Tết. Nói cho cùng thì đâu cũng vào đó vì ông bà cũng mừng tuổi các cháu. Nên dù có mừng tuổi ông bà thì ông bà mừng tuổi lại cũng chẳng thua thiệt gì. Tôi không tính toán cái chuyện thiệt hơn nhưng câu chuyện là vậy.
Năm nay kinh tế kém, hai vợ chồng thưởng Tết cũng không đáng là bao nên hai chúng tôi phải vay mượn thêm tiền tiêu tết. Có lẽ, trong số các anh chị em thì chúng tôi là người kinh tế yếu nhất. Hai vợ chồng chỉ làm công việc bình thường, mức thu nhập cũng không cao. Mùng 1 Tết, đưa các cháu tới chúc Tết và mừng tuổi bà với ông mỗi người 50 nghìn. Thái độ thì không có gì, ông bà còn bảo để tiền mà tiêu pha, mừng tuổi làm gì. Nhưng mà, không ngờ sau đó, bà có đi nói chuyện với hàng xóm rằng, con rể út của bà kém, thua xác các anh chị khác. Họ còn mừng tuổi được bố mẹ những 2 trăm mà anh con rể út lại mừng tuổi ông bà có 50 nghìn. Tính ra ông bà mừng tuổi lại các cháu thì nhà tôi lãi, hoặc là cũng chẳng thua thiệt đồng nào.
Mẹ vợ tôi chê con rể kém cư xử vì đằng nào ông bà chả mừng tuổi các cháu nên không biết dùng nhiều tiền để lì xì, coi như là lịch sự. Bảo là con rể tính toán không khéo. Thực ra, tôi nào nghĩ cái chuyện đó. Tôi chỉ nghĩ, mừng tuổi là thủ tục, 5 chục hay 100 nghìn cũng là tấm lòng cả. Mừng tuổi để lấy may chứ ai tính là thiệt hơn làm gì. Nếu như tính chuyện thiệt hơn, thua kém thì đúng là ông bà đã quá rồi. Thời đại nào rồi còn chi li vài đồng tiền mừng tuổi.
Mấy hôm nay, nghe người ta nói ra nói vào như vậy, tôi chán hẳn. Trước giờ tôi quý bố mẹ vợ lắm, thế mà giờ bố mẹ lại có thái đọ với tôi như vậy, khiến tôi rất phiền lòng. Thế mà trước giờ, tôi luôn lo lắng cho bố mẹ, thi thoảng gọi điện hỏi thăm, rồi lại đưa tiền cho bố mẹ lo chữa bệnh, hay tẩm bổ mà bố mẹ không nghĩ đến sao. Có vài đồng bạc mà ông bà còn tính toán cả với con cháu. Chả lẽ, cái chuyện anh chị mừng tuổi nhiều hơn là tình cảm nhiều hơn.
Điều này khiến tôi thất vọng vô cùng. Lần này về nhà vợ chơi, bố mẹ cũng không hỏi han, niềm nở với tôi như trước nữa. Không biết có phải vì chuyện này mà bố mẹ thay đổi không, hay là còn có chuyện gì nữa. Thật tình tôi buồn và mệt mỏi lắm. Tôi phải làm sao đây?
Theo VNE
Người yêu cũ dù sắp cưới người khác vẫn đeo bám tôi Anh chưa bao giờ hết yêu em, bây giờ vẫn vậy nhưng "cô ấy" có thai và cả đôi bên gia đình ép cưới. ảnh minh họa Tôi và anh là bạn thân rồi yêu nhau ngót nghét gần 10 năm. Trải qua bao nhiêu sóng gió bao nhiêu lần chia tay rồi lại quay đầu hàn gắn nhưng anh vẫn cứ không...