Mẹ chồng cho tôi 200 triệu để ký vào đơn ly dị, ngay sau đó bà đã phải hối hận
Tôi biết họ cần đứa con trong bụng chứ chẳng cần gì tôi. Tôi giờ đã chịu tổn thương quá nhiều nên không muốn trở về cái nhà đó nữa nhưng… con tôi cần có bố.
Tôi với chồng cưới nhau đã 3 năm nay. Với một cặp vợ chồng bình thường, chắc họ đã có 1-2 con, tất bật suốt cả ngày với việc chăm sóc con cái. Nhưng vợ chồng tôi không may mắn có được niềm hạnh phúc đó. Sau 1 năm thấy khó thụ thai, tôi với chồng đi khám. Bác sỹ nói chồng tôi hoàn toàn khỏe mạnh, không gặp bất cứ vấn đề gì còn tôi thể trạng quá yếu nên cơ hội mang thai thấp hơn bình thường.
Tôi nghe bác sỹ nói mà rơm rớm nước mắt. Với 1 người phụ nữ chỉ cao 1m47, nặng 40kg như tôi thì đánh giá của bác sỹ cũng chẳng có gì sai lầm. Thấy tôi buồn tủi, chồng tôi vẫn vỗ về, an ủi và nói rằng: “Có con sớm hay muộn quan trọng gì. Quan trọng nhất là mẹ khỏe, con khỏe thì anh mới mừng”.
Tôi biết rằng ngay cả khi chồng tôi nói vậy, anh ấy vẫn rất mong muốn được làm bố. Chồng tôi là con trai duy nhất trong gia đình nên anh sẽ là người hương khói và có trách nhiệm sinh con nối dõi. Mẹ chồng tôi ngay từ lần đầu gặp mặt đã chẳng ưa gì tôi. Bà nói rằng tôi thấp bé, nhẹ cân lại trông già hơn so với tuổi nên sẽ khó đường sinh nở.
Bàng hoàng khi biết tin mẹ chồng muốn con trai bỏ vợ. Ảnh minh họa
Nay tôi mãi chẳng có bầu, bà lại càng được thể chê bai. Tôi nhớ bà đã không ít lần nói chuyện với chồng tôi và cố tình để tôi nghe được. “Mẹ đã bảo với con bao nhiêu lần…”, “Mẹ đã bảo với con ngay từ đầu là…”, “Biết thế mày nghe lời mẹ, lấy luôn con Nhàn nhà cô Hương thì giờ đã 2 đứa rồi. Con đấy to cao, tướng mắn, đẻ sòn sòn ra có phải sướng không”.
Mẹ chồng tôi chắc cũng chịu nhiều áp lực từ họ hàng nên thường xuyên tác động, thúc giục chúng tôi sinh con. Tôi đã cố tẩm bổ, thuốc thang, sinh hoạt đều đặn nhưng vẫn chẳng có gì khiến bà vô cùng thất vọng.
Một ngày nọ, tôi đi làm thì nghe tin mẹ chồng sẽ đến nhà chơi. Tôi ra chợ mua tạm 1 con gà và ít rau quả để đãi mẹ. Nào ngờ, khi về đến nơi, tôi thấy mẹ và chồng đang ngồi ở bàn nói chuyện. Mẹ chồng quát chồng tôi sa sả: “Con thấy đó, con đã cưới vợ được 3 năm chứ không phải 3 tháng. Vậy mà vợ con không thể sinh nở. Người ta nói cây độc không trái, gái độc không con chẳng sai con ạ. Nếu cứ tiếp tục ở với con vợ này, mẹ sợ nhà này tuyệt tự”.
Video đang HOT
Cũng vì chuyện con cái mà vợ chồng tôi gần đây cơm chẳng lành, canh chẳng ngọt. Chúng tôi chẳng mấy khi trò chuyện hay ăn cơm cùng nhau như trước. Chồng tôi luôn miệng hỏi: “Vì sao, vì sao lại thế?” khiến tôi chẳng biết trả lời sao. Cuối cùng, không chịu đựng được áp lực từ gia đình chồng, tôi với chồng thuận tình ly hôn. Mẹ chồng đã đồng ý đưa tôi 200 triệu để tôi ký vào đơn ly dị mà không đòi chia đôi tài sản.
(Ảnh minh hoạ)
Sau khi hoàn tất thủ tục ly hôn, tôi trở về nhà mẹ đẻ với nỗi tủi nhục, ê chề. Ngoài đi làm ra, tôi chỉ ru rú ở trong nhà, chẳng dám trò chuyện, tiếp xúc với ai vì sợ bị hỏi thăm, dị nghị.
Hôm đó, mẹ tôi nấu món canh cá mà tôi thích nhất. Tuy nhiên, tôi ăn vào thì thấy buồn nôn. Mẹ nói tôi nên mua que về thử thai, tôi nghe theo và thật bất ngờ, que thử lên 2 vạch.
Mẹ chồng và chồng tôi biết chuyện thì vui mừng lắm, vội đến nhà tôi để hỏi han “nhận con, nhận cháu”. Họ hy vọng tôi có thể tái hôn với chồng. Bà nói với tôi, bà vô cùng hối hận.
Tôi biết họ cần đứa con trong bụng chứ chẳng cần gì tôi. Tôi giờ đã chịu tổn thương quá nhiều nên không muốn trở về cái nhà đó nữa nhưng… nhưng con tôi cần có bố. Tôi có nên trở lại ngôi nhà đó không đây?
Theo Eva
Đêm khuya, khi tôi định ra về thì chồng cũ ôm chầm lấy tôi và thế là tôi bước chân vào con đường tội lỗi ấy
Sáng hôm sau khi trở về nhà, chồng tôi còn nhiệt tình hỏi thăm về cô bạn của tôi mà không biết rằng tôi đã phản bội anh.
Có lẽ tôi là người phụ nữ đáng bị khinh bỉ. Hơn ai hết, tôi là người hiểu rõ nỗi đau khi bị phản bội. Thế nhưng, chính tôi lại đi vào vết xe đổ ấy một cách tự nguyện.
Tôi kết hôn lần đầu tiên vào năm 20 tuổi. Ở lứa tuổi ấy, tôi vẫn còn bồng bột và non nớt để có thể chọn cho mình một người đàn ông chung thuỷ, chín chắn. Chúng tôi đều là những người chưa trải đời nên cuộc sống vợ chồng nảy sinh nhiều mâu thuẫn.
Nhất là sau khi tôi sinh con, gánh nặng kinh tế khiến tôi và chồng cũ nảy sinh nhiều mâu thuẫn hơn. Một tuần lễ thì có đến 4,5 ngày chúng tôi cãi nhau. Chồng cũ của tôi sinh ra chán nản nên đã ngoại tình với người phụ nữ khác.
Sau khi biết chuyện, tôi làm đơn ly hôn vì quá sốc trước nỗi đau bị phản bội. Khi ấy tôi đã nhường chồng được quyền nuôi con vì bản thân không đủ điều kiện tài chính.
Sau khi biết chuyện, tôi làm đơn ly hôn vì quá sốc trước nỗi đau bị phản bội. (Ảnh minh họa)
Tôi lên thành phố, thi vào một trường cao đẳng và may mắn đỗ. Khoảng thời gian làm sinh viên, tôi chỉ biết nghĩ đến con mà cố gắng. Nhờ vào sự hoạt bát và lanh lợi, khi ra trường tôi đã xin vào làm cho một công ty với mức lương ổn định. Cũng từ đó tôi mới có thể lo lắng và quan tâm con hơn.
Hàng tháng, tôi gửi tiền cho chồng cũ để phụ cấp nuôi con. Dù chồng cũ của tôi bây giờ đã có vợ mới nhưng cô ấy cũng là người biết điều khi đồng ý cho chúng tôi đi chơi cùng con vào ngày cuối tuần.
Nói đến công việc mới, ở công ty này tôi đã gặp chồng mình. Chồng tôi hơn tôi 7 tuổi. Khác với chồng cũ của tôi, anh là một người đàn ông chững chạc và rất cao thượng. Dù biết tôi từng vấp ngã, lại có con nhỏ nhưng anh vẫn chấp nhận cưới tôi về làm vợ.
Thời gian đầu chúng tôi sống với nhau khá hạnh phúc. Tuy nhiên, có một chuyện tế nhị mà tôi không dám tâm sự cùng chồng. Chồng tôi năm nay chỉ mới 37, vậy mà nhu cầu sinh lý của anh rất ít.
Có khi cả tháng anh chẳng đụng đến vợ. Hoặc mỗi lần gần gũi tôi anh cũng chỉ qua loa cho xong chuyện. Tôi buồn và hay suy nghĩ về chuyện này rất nhiều. Bản thân tôi không phải người có nhu cầu cao, nhưng hạnh phúc của vợ chồng sẽ bị ảnh hưởng rất nhiều nếu chuyện ấy không được thoả mãn.
Hạnh phúc của vợ chồng sẽ bị ảnh hưởng rất nhiều nếu chuyện ấy không được thoả mãn. (Ảnh minh họa)
Đã có lúc tôi nghĩ rằng mình sẽ tìm tình một đêm để khuây khoả bản thân. Chỉ không ngờ rằng người mà tôi ngoại tình lại chính là chồng cũ của tôi.
Hôm ấy như thường lệ, chúng tôi đi chơi cùng con trai từ sáng sớm. Lúc chúng tôi về nhà chồng cũ thì không có ai vì vợ của anh đã đi công tác. Chồng cũ rủ tôi ở lại nấu cơm và ăn uống. Ăn cơm xong, khi tôi đưa con lên giường ngủ và chuẩn bị ra về thì chồng cũ bất ngờ ôm lấy tôi và nói nhớ tôi. Không hiểu sao khi ấy tôi lại u mê đến vậy. Tôi đáp lại cái ôm ấy, và chúng tôi đã làm chuyện đáng hổ thẹn kia.
Tôi nhắn tin cho chồng mình là ngủ lại nhà bạn thân vì cô ấy mới cãi nhau với chồng. Sáng hôm sau khi trở về nhà, chồng tôi còn nhiệt tình hỏi thăm về cô bạn của tôi mà không biết rằng tôi đã phản bội anh.
Tôi dặn lòng đó là lần đầu tiên cũng sẽ là lần cuối cùng tôi phản bội chồng. Nhưng tôi không làm được điều đó. Mỗi lần tôi và chồng cũ có cơ hội, tôi lại không thể kìm chế được bản thân. Càng ngày tôi càng thấy ghê tởm bản thân hơn. Tôi phải làm gì để có thể chấm dứt mối quan hệ với chồng cũ bây giờ?
Theo Afamily
2 năm tới tôi muốn ly dị với chồng, có nên nói trước cho anh biết Những cảm xúc của tôi như bong bóng chờ vỡ, vì vậy tôi quyết định mình không thể vờ như hạnh phúc nữa rồi. Chúng tôi cưới nhau 5 năm, con đầu 4 tuổi, đang mang thai bé thứ hai được 8 tháng. Ý muốn ly hôn đã nảy nở trong lòng tôi suốt 3 năm nhưng đến giờ mới có quyết định...