Mẹ chồng chê con dâu không biết kiếm tiền mà xài tiền như đại gia
Tôi chìa hóa đơn mua sắm cả đống hàng hiệu ra mà mẹ chồng và hàng xóm vẫn không tin.
ảnh minh họa
Tôi từng là giáo viên dạy toán cấp 2, do chưa có biên chế nên cứ làm ở trường này được vài tháng lại chuyển đi trường khác. Sau khi lấy chồng, chỗ làm cách xa nhà lại bụng bầu nên tôi quyết định nghỉ dạy học để tập trung vào chăm sóc con cho tốt.
Do chưa có điều kiện mua nhà nên vợ chồng tôi sống chung với bố mẹ chồng. Sinh con xong tôi bị mất sữa nên con phải ăn sữa ngoài rất tốn kém, dù mỗi tháng chồng đưa cho vợ 10 triệu đồng nhưng tháng nào cũng thiếu trước hụt sau.Mỗi khi thiếu tiền tôi không bao giờ dám kêu ca với chồng mà chỉ âm thầm mượn ông bà ngoại hay vay bạn bè khi nào có tiền lại trả ngay.Nhưng tôi không thể sống kiểu tạm bợ thế này được, phải tìm cách kiếm tiền cùng chồng chứ không thể trông chờ vào mỗi đồng lương của chồng được. Sau nhiều đêm nằm suy nghĩ tôi quyết định đi theo con đường của ông ngoại đó là môi giới bất động sản.
Được sự ủng hộ của ông bà ngoại nên họ đã cho tôi 700 triệu đồng làm vốn để kinh doanh. Sau khi vay bạn bè người thân tôi cũng được một chút nữa và mua được miếng đất theo tư vấn của ông ngoại là rất có tiềm năng.
Chồng tôi cũng biết mọi việc làm của vợ nhưng anh không nói gì mà rất tôn trọng quyền lựa chọn của vợ. Chính sự vô lo vô nghĩ của chồng khiến tôi được tự do làm những việc mình cho là đúng.
Vận may đã đến với tôi, mới mua miếng đất chưa đầy năm đã có người mua lại với giá cao hơn 300 triệu đồng. Sau khi bán miếng đất đầu tiên bố tôi tư vấn, tôi tiếp tục đầu tư những miếng đất rẻ tiền ở xa trung tâm. Và cứ thế đồng tiền của tôi liên tục quay vòng tạo lời.
Từ khi có tiền trong tay, tôi ăn mặc đẹp hơn mẹ con ăn uống thoải mái hơn không phải tằn tiện như trước nữa. Mỗi khi đi shop tôi thích gì mua đấy chẳng cần phải đắn đo cân nhắc nữa.
Video đang HOT
Bố chồng tôi là tổ trưởng khu phố, hôm ấy mọi người có cuộc họp ở nhà tôi nên tụ tập rất đông đủ. Đúng lúc mọi người đang nói chuyện xôn xao thì mẹ con tôi đi siêu thị về. Một cô ở cạnh nhà nói: “Hai mẹ con mua đồ chơi xịn quá nhỉ, nhiều lần tôi định mua cho cháu mà những 2 triệu đồng cái đồ chơi đấy nên không dám mua mà chỉ đứng nhìn thôi”.
Mẹ chồng tôi bĩu môi đáp: “Ở nhà ăn bám chồng không làm ra tiền mà tiêu tiền như thể tiểu thư giàu có lắm, đấy mọi người nhìn xem con trai tôi phải đi cày cả tháng còn mẹ con nó ở nhà chỉ tiêu loáng cái là hết. Chỉ trách con trai sao mà nó ngu vậy nghe vợ đến thế chứ”.
Bị mẹ chồng chế giễu trước bà con trong khu phố, tôi nhịn không được liền nói: “Mẹ ạ cái váy con đang mặc có giá 4 triệu đồng, đôi giày con đang đi 8 triệu đồng còn những đồ con vừa mua từ siêu thị về cũng đáng giá hơn 10 triệu đồng. Mẹ đừng tưởng con mẹ đưa về 10 triệu đồng một tháng là lớn lắm”.
Mọi người không tin lời tôi nói nên tôi buộc phải vào nhà lấy những hóa đơn mua sắm cho họ coi và công khai với mọi người về nghề nghiệp hiện tại của mình. Có lẽ từ trước đến nay trong mắt bố mẹ chồng và bà con trong khu phố tôi chỉ là kẻ ăn bám chồng tiêu xài hoang phí.
Cứ nghĩ nói rõ mọi chuyện thì họ sẽ hiểu ai ngờ mẹ chồng tôi chép miệng: “Buôn bất động sản hay buôn chồng người?”.
Tôi nói đến mức thế rồi mẹ chồng vẫn còn đặt câu hỏi vô duyên khó chịu khiến tôi không muốn nói nữa mà giận dữ bỏ vào phòng ngồi chờ chồng về giải thích với mẹ chồng.
Tưởng chồng sẽ nói đỡ cho vợ câu ai ngờ anh bảo kệ mọi người muốn nghĩ thế nào thì nghĩ có chồng tin vợ là đủ rồi.
Chồng không muốn phiền phức nhưng tôi cần phải nói cho mọi người hiểu tôi là con người đàng hoàng kiếm tiền sạch sẽ chứ không phải xấu xa như họ đã nghĩ. Vậy bây giờ tôi phải làm sao đây các bạn?
Theo Phunnews
Thắt lòng khi 4 năm trở về, con đã không còn nhận tôi là mẹ
Nhìn thấy con đang chơi ở sân, tôi chạy đến ôm chầm lấy con thì bị thằng bé đẩy ra. Sau đó con chạy vào nhà mách một người phụ nữ: "Mẹ, cô này tự nhiên ôm con. Cô ấy là người xấu phải không mẹ?".
18 tuổi, tôi lên xe hoa cùng người đàn ông hơn mình 5 tuổi. Ngày ấy, tôi còn quá trẻ để có thể phòng tránh thai và biết cách bảo vệ bản thân nên bước chân về nhà chồng với cái bụng bầu 5 tháng.
Mẹ chồng của tôi là một người hay soi mói. Bất cứ việc gì tôi làm bà cũng không vừa lòng. Chung quy cũng vì mẹ chồng không thích con dâu như tôi - một cô con dâu vừa non dại và cũng không có tương lai.
Tôi về làm dâu khi đã mang thai nhưng vẫn phải làm hết việc nhà. Sáng ra, tôi phải dậy từ 5 giờ để chuẩn bị bữa sáng, cả ngày quần quật với bếp núc và dọn dẹp nhưng chồng tôi lại thờ ơ. Về đến nhà là anh hỏi chuyện cơm nước nhà cửa. Có những đêm chồng tôi đi chơi vớ bạn đến sáng sớm mới về. Lúc đó tôi rất tủi thân, trong khi bạn bè cùng trang lứa đang được ăn học thì tôi phải vật lộn với rất nhiều mối quan hệ.
Đến bây giờ, khi đã trưởng thành và từng trải tôi mới nhận ra cuộc hôn nhân của vợ chồng tôi tan vỡ là do cả 2 còn quá non trẻ. Tôi chưa đủ dũng cảm và bản lĩnh để làm vợ, làm mẹ còn chồng tôi khi ấy cũng còn quá trẻ để có thể lo toan gánh vác mọi việc trong gia đình.
Tôi đã làm điều mà một người mẹ không nên làm, đó là đùn đẩy trách nhiệm nuôi con về phía chồng. Ảnh minh họa
Khi con được 3 tuổi, tôi quyết định ly hôn vì không tìm được tiếng nói chung với chồng. Chúng tôi ra toà và chồng cho tôi được quyền nuôi con vì khi ấy con tôi cần mẹ hơn là bố. Vậy nhưng tôi lại không đồng ý. Tôi đã làm điều mà một người mẹ không bao giờ làm, đó là đùn đẩy trách nhiệm nuôi con về phía chồng.
Lúc đó, tôi muốn được thoải mái không vướng bận chồng con để rồi bây giờ cũng chính lựa chọn ấy khiến tôi luôn ân hận trong lòng. Ly hôn xong, tôi như được sống lại lần nữa, tôi làm hồ sơ sang Nhật xuất khẩu lao động và quyết tâm làm lại cuộc đời.
Những ngày tháng xa quê, tôi thấy nhớ con da diết nhưng gọi điện về nhà tôi mới biết nhà chồng đã chuyển đi từ lâu. Tôi mất liên lạc với con, ngay cả một tấm hình để hình dung con trưởng thành cũng không có. Tôi đã muốn trở về ngay khi biết tin nhà chồng chuyển đi nhưng nghĩ đến số tiền bố mẹ đã vay mượn để tôi đi làm, nghĩ đến tương lai của mình, tôi đã cắn răng chịu đựng cuộc sống tha hương suốt 4 năm trời.
Tôi mới về nước cách đây không lâu. Khi về nước, việc đầu tiên tôi làm đó là tìm con. Một lần gặp được bạn thân của chồng, tôi gặng hỏi anh ta địa chỉ mới mà con tôi ở. Có lẽ do thương tình nên anh ta đã cho tôi.
Tôi đã chuẩn bị rất nhiều thứ để mang đến cho con. Quần áo, đồ ăn và cả những món đồ chơi mà đứa trẻ nào cũng thích. Nhìn thấy con đang chơi ở sân, tôi chạy đến ôm chầm lấy con thì bị thằng bé đẩy ra. Sau đó con chạy vào nhà mách một người phụ nữ: "Mẹ, cô này tự nhiên ôm con. Cô ấy là người xấu phải không mẹ?".
Nghe con gọi người khác là mẹ, nước mắt tôi rơi lã chã. Ảnh minh họa
Nghe con gọi người khác là mẹ, nước mắt tôi rơi lã chã. Tôi luống cuống làm rơi hết đồ chơi và những thứ mình mang đến. Người phụ nữ ấy là vợ mới của chồng tôi, có lẽ cô ấy biết tôi nên từ tốn dặn con lên phòng để tôi và cô ấy nói chuyện.
Nhìn thấy con mình thân thiết với cô ấy như vậy, tôi hiểu đó là một người phụ nữ tốt. Quả thật khi ra khỏi căn nhà đó, tôi cảm thấy rất đau lòng. Tôi không tiếc nuối vì đã ly hôn. Chỉ buồn lòng khi chứng kiến cảnh con mình không nhận ra mẹ. Tôi đã trở về sau 4 năm sống ở nơi đất khách quê người. Vậy mà sau ngần ấy năm, ngoài số vốn ít ỏi thì tôi đã mất tất cả. Chẳng lẽ đây là cái giá mà tôi phải trả để có được cuộc sống như vậy sao?
Theo Emdep
Cô con dâu 'dối trên dối dưới' làm mẹ chồng nước mắt lưng tròng Có bà mẹ nào vui nổi khi một ngày con mình đưa một người lạ về và ngỏ ý muốn đi cùng người ấy hết phần còn lại của con đường, mà bà thì phải đứng lại nhìn chúng đi ngày một xa. Con dâu gọi điện: "Mẹ ơi, mẹ con mới lên thành phố, chiều nay mẹ đừng nấu cơm, chúng con...