Mẹ chồng cao tay ‘trị’ nàng dâu khéo ăn
Từ ngày về hưu, bà Vân tích cực hoạt động Hội phụ nữ khu phố, nhưng thực chất các bà túm năm tụm ba “buôn dưa lê”, mà chủ đề rôm rả nhất lúc nào cũng là mối quan hệ mẹ chồng – nàng dâu.
Cô con dâu “tinh ăn” lại mau mồm mau miệng đôi khi khiến mẹ chồng phát ngại và khó chịu
Một hôm, sau khi bà Tổ trưởng phổ biến chương trình hoạt động 2 quý đầu năm, chẳng ai bảo ai, các bà lại tự chia nhóm rồi bàn tán xôn xao về những “scandal” mới xảy ra trong khu phố.
Bà tóc xoăn khơi mào: “Không biết các bà nghĩ thế nào, theo tôi, phận làm dâu thì đừng quá khách sáo đến nỗi cứ phải nịnh nọt hay biếu xén lấy lòng bố mẹ chồng, để rồi bị cho là giả tạo. Nhưng cũng đừng quá suồng sã đến nỗi cái gì cũng có thể chê thẳng thừng, để rồi làm mất lòng người khác. Là bậc cha mẹ cũng đừng quá xét nét con dâu, bởi sau thời gian chung sống thì dâu rể gì cũng là con mình, hãy cứ coi con dâu như con gái thì chắc chắn mẹ chồng – nàng dâu sẽ hiểu và thông cảm với nhau hơn”.
Kết thúc màn “hùng biện” hoành tráng, chưa ai kịp phản hồi thì bà tóc xoăn đã kịp đánh mắt sang bà Vân, gợi chuyện: “Ô hay, hôm nay đến lượt bà Vân tâm sự cơ mà, sao bà cứ im ỉm thế? Nếu có khúc mắc ở đâu, bà phải nói ngay, có gì chị em sẽ giúp đỡ”.
Chỉ chờ có thế, bà Vân xả một tràng: “Không biết nàng dâu quý hóa nhà các bà thế nào, nhưng danh hiệu “nàng dâu khéo ăn” thì nhất định phải thuộc về con dâu tôi. Nó vốn “tinh ăn”, lại quá thẳng tính nên cứ hễ ăn món gì ngon hay không là nó lại “phát biểu ý kiến”. Hồi mới về làm dâu, thấy vợ chồng tôi kỳ cạch làm món nem rán không cho hành tây vì ông nhà tôi bị dị ứng với hành, thế là nó ý kiến ngay: “Con thấy nem rán mà không cho hành tây thì mất cả ngon, chả thấy mùi thơm, nhà mình ăn gì mà kỳ lạ quá!”.
Tôi biết nó không có ác ý, nhưng ít nhiều cũng khiến ông nhà tôi phật lòng. Lần khác, khi tôi đang nấu cơm, nó liếc thấy tôi cho tất cả cà chua vào nồi nước canh, nó liền kêu toáng lên: “Sao mẹ không xào cà chua trước chứ, thế này thì canh làm sao có màu được, nhìn chẳng ngon mắt đâu”.
Video đang HOT
Bực ở chỗ nó không hề để ý thái độ của tôi, nếu tinh ý ra, chắc chắn nó phải thấy tôi đang dành cho nó ánh mắt không mấy thiện cảm. Rồi không ít lần khác nữa, ngồi vào mâm cơm, món nào nó nấu thì không sao, nhưng người khác nấu là thế nào nó cũng cho nhận xét: Món khoai tây chiên này cháy thế, canh cà bung mà chả thấy mùi thơm của cà đâu, sao rau luộc lại đỏ như vậy? Dù không ít lần bị tôi nhắc nhở, nhưng hình như thói quen “làm giám khảo” đã ăn sâu vào máu nên nó chẳng thay đổi được là bao”.
Bức xúc thay cho bà Vân, bà Tổ trưởng cũng phải lên tiếng: “Giời ơi, với những đứa cứng đầu và thích dạy đời như thế thì bà phải có biện pháp mạnh, nhắc nhở nhỏ nhẹ chẳng những nó không nghe mà nó còn cười sau lưng bà. Nói thật, con gái ruột như thế mình còn ức nữa là con dâu. Để tôi bày cho bà cách này nhé!”.
Sau nhiều lần góp ý với con dâu không thành bà Vân đành nhờ đến sự hỗ trợ của những bà bạn trong tổ dân phố
Sau khi lĩnh hội chiêu trị cô con dâu tinh quái từ bà Tổ trưởng, bà Vân có vẻ khá đắc ý. Về nhà, bà không tìm cách “chỉnh” con dâu nữa, cô con dâu càng được đà lấn tới, bữa ăn nào mà không có “món” phàn nàn thì hình như nó không thấy… ngon miệng.
Cuối tuần có khách đến chơi nhà, bà Vân mời khách ở lại dùng bữa, thấy con dâu bà Vân đon đả bưng ra nhiều món ăn được trang trí rất bắt mắt, khách không ngớt lời khen ông bà Vân có cô con dâu khéo nấu nướng. Chỉ chờ có thế, bà Vân cười tủm tỉm: “Tôi tốt phước mới rước về được cô con dâu có mồm “tinh” ăn, nấu ăn ngon hơn hẳn cả nhà, thế nên mẹ chồng mà nấu là con dâu thấy khó nuốt lắm”.
Trong khi cô con dâu sạm mặt vì xấu hổ với khách thì bà Vân lại được phen hả hê, bà nhủ thầm trong bụng: “Công nhận! Cứ phải dùng biện pháp mạnh mới ăn thua!”.
Theo Dân Việt
Cứ mỗi lần mẹ chồng bé con là tôi lại giật mình thon thót
Ngân không biết góp ý với mẹ chồng thế nào cho phải, nhìn cách mẹ chồng chăm con mà Ngân xót thằng bé quá.
Mâu thuẫn xảy ra khi Ngân sinh con...(Ảnh minh họa)
Ngay từ lúc mới bắt đầu, tình yêu của Ngân và Đức đã gặp nhiều sự phản đối của gia đình, bạn bè. Cũng bởi 2 người có hoàn cảnh không tương xứng. Ngân là con gái Hà Nội chính gốc, còn Đức, anh quê ở một xã miền núi Hà Tĩnh xa xôi, nghèo khó.
Phải mất rất nhiều thời gian phấn đấu để khẳng định mình, Đức mới nhận được cái gật đầu chấp thuận của bố mẹ Ngân. Đám cưới được tổ chức linh đình trong hạnh phúc của đôi vợ chồng trẻ.
Kết hôn rồi, Đức thuê chung cư ra ở riêng vì không muốn mang tiếng ở nhà vợ. Cuộc sống gia đình Đức luôn vui vẻ, hạnh phúc. Đến khi Ngân chuẩn bị sinh con, mẹ Đức ngỏ ý muốn ra Hà Nội trông cháu, khỏi phải nói 2 vợ chồng Đức mừng thế nào. Có bà nội lên chăm cháu thì còn gì bằng, bố mẹ Ngân vẫn đang công tác nên cũng chỉ qua được lúc nào hay lúc đấy.
Mẹ chồng Ngân hiền lành, chất phác, thương con thương cháu. Ở với bà Ngân thấy thoải mái lắm, nhiều khi cũng cảm thấy mình may mắn, được mẹ chồng coi như con gái. Từ ngày mẹ chồng ra, Ngân có nhiều thời gian nghỉ ngơi hẳn, việc nhà cửa, bếp núc bà tranh làm hết. Sáng nào bà cũng chịu khó dậy sớm đi chợ mua đồ ăn tươi, bà bảo gái đẻ phải ăn tươi mới có chất, chứ cứ đi siêu thị mua về chất đầy tủ lạnh thế kia, ăn chẳng ra sao cả. Ngân sợ mẹ chồng vất vả, nhưng bà nói thế này đã là gì so với việc đồng áng ở quê.
Mọi chuyện êm xuôi cho đến khi Ngân sinh con, giữa mẹ chồng và Ngân bắt đầu nảy sinh những mâu thuẫn về cách chăm con, chăm cháu.
Ngân sinh thường, cu Tít nặng hơn 3kg, khỏe mạnh, bà nội thích lắm, bà tranh bế cháu có khi nhiều hơn cả Ngân. Chỉ lúc nào cho cháu bú bà mới sang tay cho Ngân, còn lại bà cứ giữ rịt cháu khư khư cả ngày. Ngân góp ý, bảo sợ mẹ bế nhiều quá cháu nó rịt hơi, đến lúc không ai bế cháu lại quấy, nhưng mẹ chồng Ngân mặc kệ. Bà bảo, nó bé thế mà không bế ẵm thì tội lắm. Thế là cu Tít đâm ra khó tính, hơn 1 tháng mà cứ đặt xuống là khóc thét, đến bao giờ bà hoặc mẹ chịu bế trên tay mới thôi.
Ngân ít sữa nên phải nuôi con bằng sữa ngoài. Cứ mỗi lần pha sữa, có khi mẹ chồng Ngân đang nấu bếp, bà chẳng thèm rửa tay, chỉ lau qua vào quần rồi đi pha sữa, Ngân xót con nhưng ngại bà không dám nói. Bà cũng chẳng mấy khi pha sữa đúng tỉ lệ, cứ ước chừng lượng sữa với nước mà pha. Có lần, Ngân bảo, bà để ý tỷ lệ cho chuẩn. Mẹ chồng Ngân dỗi, bà vùng vằng bảo, chả gì ngày trước tôi cũng nuôi thằng Đức thành người đấy. Bà nói thế Ngân còn biết nói sao.
Cu Tít ngoài 3 tháng, biết cười, biết nô đùa. Mẹ chồng Ngân chân tay mạnh mẽ, bế cháu là cứ tung thằng bé lên rồi đỡ dưới. Thằng cu được nô đùa thì cười như nắc nẻ, chỉ có Ngân là thon thót mỗi lần thấy bà nội chơi trò đấy. Dại mồm, chẳng may bà đỡ không kịp...Ngân không dám nghĩ thêm. Bà chỉ dừng lại khi thằng bé thấy sợ mà khóc ré lên, hoặc bị chớ hết sữa ra ngoài vì xóc bụng.
Rồi bà sợ cháu đói, cứ tầm một tiếng lại đi pha sữa một lần. Ngân bảo sợ thế thằng bé no quá, vì thỉnh thoảng cô vẫn cho bú thêm, nhưng bà mặc kệ, chỉ bảo cháu tôi tôi khác biết chăm. Nói nặng lời với bà thì Ngân không dám, vừa mang tiếng hỗn hào, mà nhỡ bà dỗi rồi về quê mất thì chẳng có ai đỡ đần mẹ con cô.
Ngân sợ nhất là việc mẹ chồng thỉnh thoảng mớm cơm cho cháu, bà cứ nhai đồ ăn rồi đút vào miệng cháu, cứ nhìn thấy là Ngân ghê cổ, mà Ngân sợ nhỡ đâu lây bệnh đường răng miệng cho thằng bé thì khổ.
Ngân không biết góp ý với mẹ chồng như nào, cô biết bà yêu thương cháu nên mới vậy, nhưng cô sợ với cách chăm con thiếu khoa học của mẹ chồng, không sớm thì muộn cu Tít sẽ gặp các vấn đề về sức khỏe. Nói với chồng thì sợ anh giận, lại bảo cô kiếm cớ gây chuyện với mẹ chồng, nhưng nếu cứ tình trạng này kéo dài, Ngân sốt ruột và lo cho con lắm.
Theo Phunutoday
Nản vì bạn gái tôi quá vô duyên Em uống ừng ực, tu một hơi hết cốc rượu, làm tôi choáng vô cùng. Tôi chưa từng biết, người yêu mình có khả năng uống rượu Buồn vì bạn gái vô duyên, góp ý không nghe (ảnh minh họa) Ngày mới gặp em, tôi cực kì ấn tượng vì em là một cô gái cá tính, sôi nổi, ănnói vui vẻ, hòa...