Mẹ chồng bắt tôi bỏ thai khi biết đó là con gái
Biết tôi siêu âm con gái, bà bảo bỏ đi. Tôi không đồng ý, bà chửi tôi ngu và nhiều lời nặng nề khác.
Ảnh minh họa
Tôi và chồng quen nhau khi còn học đại học, ra trường ổn định công việc chúng tôi tính chuyện kết hôn nhưng không được sự đồng ý của nhà anh ấy, lý do là nhà tôi nghèo. Nhà tôi có ba anh chị em, bố mẹ đều là cán bộ về hưu, bố ngày xưa cũng là người có chức có quyền nhưng ông thanh liêm hết mực nên cuộc sống gia đình chỉ ở mức trung bình. Chị em chúng tôi lớn lên được ăn học đàng hoàng, công việc khá, nhà tôi được nhiều người ngưỡng mộ.
Gia đình chồng tôi bố mẹ làm nông, anh là con trai một nên được đi học, còn chị làm “thợ đụng” (gặp việc gì làm việc đó), em gái buôn bán linh tinh. So với nhà chồng thì gia thế nhà tôi hơn hẳn, vậy mà vẫn bị chê nghèo vì bố mẹ chồng tôi muốn anh ấy lấy người nào có bố làm to để nâng đỡ được sự nghiệp cho con họ, rồi nhà giàu có để có thể lo nhà cửa cho con họ chứ họ không phải lo. Cuối cùng vì muốn được bố mẹ đồng ý chúng tôi dọn về ở chung khi tôi có thai nhưng ông bà vẫn không chấp nhận. Chồng tôi cương quyết về quê tôi đăng ký rồi nhờ cơ quan đứng ra tổ chức, vì vậy bố mẹ chồng đành phải lên dự lễ cưới của chúng tôi. Tưởng là mọi chuyện đã êm xuôi, đâu ngờ cuộc sống của tôi chan đầy nước mắt.
Khi sinh con gái đầu tôi định về nhà ngoại nhưng chồng nói cứ ở lại thành phố rồi anh nhờ bà nội lên chăm cho có tình cảm mẹ con, tôi chấp nhận. Anh hay phải đi công tác xa nên đâu biết hai tháng bà ở cùng tôi là hai tháng tôi sống trong nước mắt. Ngay ngày đầu tiên lên chăm cháu bà đã hỏi tôi một câu: “ Sao lúc biết có thai không bỏ nó đi, để lỡ ông bà không chịu thì sao”? Sau đó bà đi khắp xóm nói xấu gia đình tôi, chê nhà tôi nghèo, bố mẹ nhìn quê mùa, rồi đem cả chuyện tôi có bầu trước ra rêu rao.
Cả chuyện ăn uống nữa, sáng nào bà cũng nấu bánh phở khô với thịt băm cho tôi ăn liên tục nửa tháng liền, đến nỗi tôi thấy là sợ. Hôm nào ngán quá tôi nói bà đừng nấu ăn sáng, tôi ăn cái bánh ngọt rồi uống sữa cũng được, thế là bà lu loa lên chửi tôi, về nói với anh là tôi cứng đầu, không nghe lời bà. Bà còn đi kể cả với hàng xóm, nào là tôi thích ăn toàn đồ đắt tiền, một ngày hết mấy chục ngàn, còn hai mẹ con bà mua 20.000 đ thịt về ăn cả ngày.
Bà còn suốt ngày khoe với hàng xóm là con trai bà đẹp trai lồng lộng, làm nhiều tiền thế mà lấy vợ nhà nghèo, vừa đần vừa xấu (dù về hình thức tôi hơn hẳn chồng, trình độ ngang nhau, tiền lương tôi làm lúc đó cũng xấp xỉ chồng). Bà còn khen con gái bà đẹp lắm, lại tài giỏi nữa (dù nó chỉ học chưa hết cấp hai). Vì nghĩ con gái mình giỏi nên cái gì nó làm cũng đúng, cái gì nó mua cũng xịn, tôi may cho bà bộ đồ gấm bà chê ỏng chê eo, còn con gái mua cho bộ đồ hàng chợ 60.000 đồng thì suốt ngày đi khoe là nó mua toàn đồ xịn, không mua vớ vẩn đâu.
Nói gì thì nói, tôi vẫn luôn tôn trọng mẹ chồng và lo lắng cho bà những lúc ốm đau. Đến sự việc mới đây như giọt nước tràn ly, nó làm tiêu tan hết chút tình cảm còn lại của tôi dành cho mẹ chồng. Số là tôi mang thai đứa con thứ hai, đi siêu âm bác sĩ bảo con gái, tôi vốn dĩ không quan tâm con trai con gái vì con nào cũng quý. Thế mà khi nghe tin bà bảo tôi bỏ đi, tôi không đồng ý nên bảo là hơn bốn tháng rồi (thực tế mới ba tháng), thế là bà chửi tôi ngu và nhiều lời nặng nề khác. Cho đến khi tôi sinh cháu bà không một lời hỏi thăm xem mẹ con tôi như thế nào dù biết tôi bị nghén rất nặng. Bà chỉ gọi hai lần, một lần kêu tôi gửi tiền cho bà đi đám ma, một lần kêu tôi nhờ anh trai xin việc cho cháu bà (anh tôi làm giám đốc sở).
Trời hay trêu người, đứa con tôi sinh lại là con trai. Từ khi nghe tin tôi sinh con trai bà liên tục gọi kêu về nhà bà cho bà chăm, tôi không về bà kêu nhớ thằng cu quá (dù bà chưa gặp nó lần nào), tôi nghe mà uất nghẹn trong lòng. Nếu tôi là đứa yếu đuối, coi trọng con trai thì giờ này không biết thế nào.
Giờ đây đối với mẹ chồng tôi chỉ sống bằng trách nhiệm, không còn tí tình cảm nào. Kể cả hai đứa con tôi cũng không muốn cho gần bà, chúng nó có tội tình gì chứ, sao hết lần này đến lần khác bà bắt tôi phải bỏ chúng? Có người bà nào lại nhẫn tâm như vậy. Nói gì thì nói tôi cũng còn may mắn hơn nhiều chị em khác là có người chồng tốt, anh rất yêu thương mẹ con tôi và cũng biết tính mẹ mình nên hay đứng về phía tôi lúc bị bà mắng chửi. Vì vậy có nhiều chuyện tôi không muốn cho anh biết, không muốn anh phiền lòng vì phải đứng giữa mẹ và vợ. Âu đó cũng là điều tôi làm được cho anh để đền đáp ân tình anh dành cho mẹ con tôi.
Video đang HOT
Theo Ngoisao
Bạn có đang ứng xử thiếu chuẩn khi yêu?
Một trái tim yếu mềm trải nghiệm ái tình theo cách hoàn toàn khác biệt. Nhưng người quá nhạy cảm lại thường ứng xử 'thiếu chuẩn'.
1. Khi chàng buồn bực, bạn cho đó là lỗi của mình
Là khi người ấy chưa trả lời tin nhắn sau một lúc hay là khi chàng câm như hến trong suốt bữa ăn.
Đó có thể chỉ vì anh ấy vừa trải qua một ngày mệt nhọc ở cơ quan, ở trường hay bất đồng với người thân... hay một chuyện gì đó mà chẳng hề liên quan gì đến bạn cả. Vậy mà, bạn lại không biết làm gì ngoài việc cứ cho mình là mọi nguồn nguyên cớ. Từ sáng đến tối, bạn chỉ đau đầu ngồi lật lại từng ngày đã qua để xem mình có làm gì sai không... và ứng xử như một kẻ tự kỉ: 'Mình có nói gì nặng lời?', 'Mình có rên rỉ gì trên facebook?', 'Mình đã làm gì vậy chứ?'...
Người nhạy cảm ghi nhớ tất tần tật mọi chi tiết rất giỏi (Ảnh minh họa: Internet)
2. Thuộc lòng từng trang trong cuốn sách cuộc đời chàng, dù chỉ đọc qua một lần
Người nhạy cảm ghi nhớ tất tần tật mọi chi tiết rất giỏi. Đặc biệt là với mối tình hiện tại, nơi mà người ấy là trọng tâm duy nhất thì dù cho tiểu tiết vụn vặt nhất cũng có xá gì. Từ quê quán, từng học trường gì... cuốn sách gối đầu, tên cậu bạn thân hồi bé tí, size áo quần (cả quần chip) hay là loại nước hoa hay dùng...
Sự thật là mấy chi tiết đó bạn chỉ mới nghe thoáng qua một lần là đã có thể khắc ghi vĩnh viễn vào bộ nhớ rồi. 'Chuyên nghiệp' hơn nữa, bạn còn tinh tế nhận ra những thay đổi nhỏ nhất cả về diện mạo lẫn tâm tính. 'Áo mới phải không anh?' hay 'Anh có chuyện gì buồn hả?'. Không để tâm tới chàng một phút đúng là việc khó nhất trên đời với bạn rồi.
3. Thật khó đưa ra quyết định
Đối với bạn, chọn một bộ phim để xem cùng nhau hay ăn tối ở đâu quả là một thử thách. Dù mê tít mấy bộ phim tình cảm lãng mạn nhưng cũng không dám nói ra vì sợ khi xem phim này, chàng sẽ chán chết mất. Dù ghét cay ghét đắng đồ Ý, nhưng bạn vẫn ngoan ngoãn ngồi gặm pizza bên cạnh chàng.
Người nhạy cảm như bạn luôn hết lòng hòa hợp với ý muốn của người ấy, nên việc phải đưa ra quyết định dựa trên sở thích của bản thân thật là khó khăn. Khi đó điều-bạn-muốn không còn quan trọng nữa, chỉ còn lại mong ước của anh ấy mà thôi.
4. Bất cứ lời nặng nề nào (với ý tốt) cũng khiến bạn buồn đau
Vì trái tim yếu mềm nên bạn rất 'mẫn cảm' với những lời chê bai, phê bình. Hơn nữa, vì bạn rất coi trọng ý kiến của chàng nên khi những lời đó xuất phát từ miệng của anh ấy (dù hoàn toàn là ý tốt), bạn còn ủ rũ nhiều hơn bình thường gấp chục lần.
Cho rằng những lời cay đắng của chàng rất sâu xa, nhằm châm chích con người bạn, bạn càng nghiền ngẫm từng lời nói và đau lòng nhiều hơn nữa.
5. Một lần sai lầm, vạn lần ăn năn
Ai cũng cảm thấy khó chịu khi hối tiếc về những lầm lỡ, nhưng vì bạn là kiểu người hay ngập sâu trong mọi chuyện, nên sai sót đó còn khiến bạn tiếc nuối nặng nề hơn nữa. Cho dù hai người đã hòa giải và mọi việc đã ổn lên, bạn vẫn không ngừng suy nghĩ và cứ lo rằng tình cảm sẽ bị vạ lây.
Vì chỉ muốn là người tình lý tưởng nhất nên một bước chân đi lạc cũng khiến bạn mất thăng bằng.
Bạn chăm chút cho cái cảm xúc 'mong manh dễ vỡ', không lúc nào nghỉ ngơi (Ảnh minh họa: Internet)
6. Chàng lúc nào cũng thấy bạn khóc
Bạn khóc nhiều lắm. Mà ai nhạy cảm lại chẳng thế. Không may, người đàn ông tội nghiệp của bạn luôn phải nhìn thấy khuôn mặt bạn lem luốc, sưng húp đẫm nước mắt nhiều hơn ai hết. Có lẽ vì chàng là người gần gũi nhất nên bạn thấy rất thoải mái thổ lộ mọi tâm tư với người. Dù bạn vẫn muốn người ấy luôn được ngắm nhìn bạn vui tươi, hạnh phúc. Dù cũng biết là xấu hổ nhưng con tim và đôi mắt bạn quá mật thiết với nhau. Biết làm sao bây giờ?
7. Lo tới lo lui
Bạn chăm chút cho cái cảm xúc 'mong manh dễ vỡ', không lúc nào nghỉ ngơi. Người ta thì chôn vùi cảm giác cuả mình lại, chờ tới khi chật chội đến phát nổ ra hết một lần. Còn bạn thì chẳng thể nào nén lòng lại một phút.
Người nhạy cảm rất ghét những tình huống ngại ngùng khó xử. Tuy vậy, họ lại lưỡng lự giữa hai ngã rẽ: Bên phải là nói ra những suy nghĩ trong lòng (có thể gây ra những tình huống khó xử), bên trái là kiềm chế lại (thế thì lòng lại thêm đau). Cuộc chiến chống lại sự độc đoán của cảm xúc mới thật cam go làm sao.
8. 'Đồng vui cộng buồn' với người ấy
Một trái tim yếu mềm chẳng bao giờ thôi chạy theo những cảm xúc của người ấy. Nếu anh ấy buồn, bạn quẫn trí. Nếu anh ấy vui, bạn như nở hoa. Còn nếu chàng tức giận, bạn chỉ muốn tát vào mặt kẻ gây ra tội lỗi đó.
Mang gánh nặng cảm xúc của người khác lên tâm trí chắc chắn rất mệt mỏi, nhưng bạn lại cảm thấy hạnh phúc khi được như thế! Đó cũng là dấu hiệu cho thấy bạn đã ứng xử 'thiếu chuẩn' trong tình yêu.
9. Linh cảm mình là người yêu nhiều hơn
Bạn thấy bất an mỗi khi nghĩ rằng mình đã phủ kín người yêu bằng quá nhiều tình cảm, hay lo lắng khi cho rằng người kia không hy sinh nhiều bằng bạn. Vì rất dễ cảm thấy mình đã yêu người nhiều hơn, nên bạn luôn cần có bằng chứng để tự trấn an mình rằng ân tình của chàng chỉ dành cho riêng bạn mà thôi. Bạn không đòi hỏi những âu yếm nồng nhiệt, chỉ cần những thứ giản đơn giúp bạn yên lòng rằng hai người vẫn đang hạnh phúc bên nhau.
10. Luôn nghe câu 'Đừng suy nghĩ sâu xa quá', 'Thật là hay tự ái'...
Nói thật nhé, bạn chẳng thể đếm được số lần người ta khuyên những câu như vậy nữa. Bạn cũng đã cố, cố gắng rất nhiều, nhưng 'giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời', biết làm sao nữa. Bạn chỉ muốn hét lên 'Đừng có phê phán tôi!' và khóc... Như thế là bạn đang ứng xử quá nhạy cảm rồi.
Theo Afamily
"Anh thà có lỗi với con anh, còn hơn có lỗi với con em" Anh bảo nếu tôi không bỏ thai, anh sẽ mặc kệ tôi, anh sẽ bỏ đi thật xa đến nơi nào tôi không tìm thấy anh. Anh nói: "Anh thà có lỗi với con anh, còn hơn có lỗi với con em". Tôi đã lập gia đình được hơn 10 năm và đã có con. Tôi lập gia đình khá sớm. Khi ấy...