Mẹ chồng bất ngờ đến xin lỗi, mong được đón con dâu và cháu về
Cuối tuần rồi, mẹ chồng tôi đã bất ngờ đến nhà thông gia và chính thức xin lỗi với mong muốn được đón con dâu và cháu về. Nhưng bố mẹ đẻ nhất định không cho tôi về lại.
Nhìn con gái khóc ngằn ngặt trên tay, lòng tôi như thắt lại. Ôm con vào lòng tôi vừa dỗ con mà hai dòng nước mắt cứ tự tuôn ra, tôi chưa bao giờ nghĩ mình rơi vào cảnh bi đát như vậy.
Tình yêu của chúng tôi phải trải qua bao nhiêu sóng gió mới đến được với nhau, từ lúc yêu nhau tôi đã không được sự đồng ý của gia đình nhà chồng. Mẹ anh chê gia đình tôi nghèo, còn tôi hình thức kém… Bố mẹ muốn anh lấy một người môn đăng hộ đối. Anh phải gạt bỏ những ngăn cản của gia đình để đến với người mình yêu.
Tôi về làm dâu trong sự ghẻ lạnh của gia đình nhà chồng. Tôi tự nhủ với bản thân sẽ cố gắng để hòa nhập với mọi người. Nhưng càng cố bao nhiêu thì mọi thứ càng trở nên tồi tệ.
Tôi nhớ như in lần đầu tiên tôi về làm dâu được một tháng. Sau khi từ công sở trở về, tôi đã rất mệt mỏi với công việc lu bù và không ăn được gì cả ngày vì nghén. Vừa về đến nhà, tôi cố gắng mặt tươi tỉnh chào mẹ chồng nhưng bà chẳng nói chẳng rằng nguýt một cái rõ dài rồi mắng tôi xối xả.
Mẹ anh chê gia đình tôi nghèo, còn tôi hình thức kém (Ảnh minh họa)
Tôi ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì thì bà đã lên tiếng chê trách với những câu như: “Tôi chưa thấy ai đoảng như chị, người ta thì không được cái nọ thì bù cái kia. Đằng này chị chẳng được tích sự gì. Cả ngày chồng không hạt cơm vào bụng cũng không hỏi han, giờ nó đang bị đau dạ dày nằm vật vã trên giường… Chả biết con tôi được chị cho ăn bùa mê thuốc lú gì mà nó lại cưới chị…”.
Sau đó là một tràng về việc đi sớm về muộn. Bà còn nói: “Cứ như thế này thì chắc có ngày con tôi chết. May mà nó còn ở cùng với gia đình tôi chứ ở riêng thì nó cũng sớm thân tàn ma dại…”.
Video đang HOT
Tôi nghe lời mẹ chồng đay nghiến mà cảm giác như có ngàn con kiến đốt trên đỉnh đầu. Tôi định cãi lại vài câu, nhưng kịp kìm chế được. Tôi lê từng bước lên phòng, chồng tôi vẫn nằm ngủ. Tủi thân quá, tôi òa khóc mà anh không hề hay biết.
Rồi đứa con của chúng tôi ra đời. Lẽ ra như những đứa trẻ khác bé sẽ được sống trong vòng tay yêu thương của cả gia đình. Nhưng con tôi lại bị chính bà nội và bố nó ghẻ lạnh.
Khi tôi vẫn nằm trong phòng sau sinh, chồng tôi đưa bà vào thăm cháu. Chưa được lời động viên, bà đã lu loa lên: Sao nó chẳng giống thằng H (H là tên chồng tôi). Rồi bà hết nhìn tôi sang nhìn con trai bà để so sánh khiến tôi chỉ biết nức nở khóc.
Nghi ngờ về đứa trẻ, khi mẹ con tôi từ viện về nhà, bà không một lần vào chăm cháu. Chồng tôi vì bị mẹ tác động mặt lúc nào cũng tỏ vẻ khó ưa. Thấy con khóc, anh ấy lại quát tôi. Thời gian đó tôi bị trầm cảm trầm trọng.
Vất vả nuôi con, không được sự chăm sóc của chồng, tôi lúc nào cũng chỉ biết ôm con mà khóc. Mẹ chồng tôi tung tin, tôi bị thần kinh rồi xui chồng tôi bỏ đi lấy người khác.
Lúc đầu chồng tôi còn mắng lại mẹ, nhưng sau đó tôi phát hiện ra anh có những tin nhắn lạ. Tôi nói thì anh quát lớn và bảo không nói chuyện với người thần kinh. Mỗi lời nói của chồng khiến lòng tôi như xát muối. Tôi muốn bỏ đi thật xa, nhưng nghĩ tới con, tôi nhẫn nhịn. Thời gian đó, tôi bị khủng hoảng trầm trọng.
Rồi chuyện gì đến cũng phải đến, chồng tôi có bồ. Bồ của anh không ai khác mà chính là người mà bố mẹ anh đã từng mai mối. Nghe được tin, tôi đã ngã gục, không ngừng kêu khóc và kể với mẹ chồng. Bà chẳng được câu động viên mà còn nói: “Mọi việc vào đúng chỗ vốn có mà thôi, cô bây giờ không còn là con dâu tôi nữa, tốt nhất nên tìm cách thu xếp cho cả hai ổn thỏa”.
Gần 2 năm ở nhà chồng, nửa đêm tôi bế con nhỏ lao ra khỏi nhà. Thế giới rộng lớn là thế, nhưng cảm giác như không có chỗ cho mẹ con tôi dung thân. Sợ bố mẹ đẻ biết chuyện mà đâm lo nghĩ, tôi đã thuê nhà nghỉ ở tạm, rồi nhờ bạn bè tìm nhà trọ.
Mỗi khi nghĩ lại cảnh bị họ hành hạ tinh thần, tôi lại rùng mình (Ảnh minh họa)
Suốt hơn 3 tháng, mẹ con tôi sống vất vưởng cho đến khi gia đình nhà đẻ tôi biết được sự thật. Bố mẹ tôi đã nước mắt ngắn dài và lên đón mẹ con tôi về ở cùng. Hiện mẹ con tôi đã về nhà ngoại ở.
Thế nhưng, trong suốt thời gian này, chồng tôi bị cô gái kia lừa cả tiền lẫn tình. Anh ta không còn mặt mũi nào gặp tôi nên nhờ chị gái chồng gặp gỡ nói chuyện và khuyên tôi cho anh ấy một cơ hội. Nếu tha thứ và chấp nhận, anh xin đón mẹ con tôi về.
Cuối tuần rồi, mẹ chồng tôi đã bất ngờ đến nhà thông gia và chính thức xin lỗi với mong muốn được đón con dâu và cháu về. Nhưng bố mẹ đẻ nhất định không cho tôi về lại. Bản thân tôi mỗi khi nghĩ lại cảnh bị họ hành hạ tinh thần, tôi lại rùng mình. Đã rất khó khăn tôi mới thoát khỏi cánh cửa địa ngục ấy, giờ tôi có nên dứt khoát với chồng với nhà chồng không hay nên cho chồng 1 cơ hội vì con đây?
Theo Afamily
Chồng bảo, không có bầu thì sẽ bỏ tôi
Lấy nhau 3 năm rồi, vậy mà tình nghĩa vợ chồng chỉ thế thôi sao. Tôi chưa từng nghĩ, anh lại có thể thốt ra những lời cay độc như vậy.
ảnh minh họa
Anh khiến trái tim tôi rụng rời, đau đớn, tôi không còn niềm tin vào anh, vào cuộc sống nữa.
Tôi và anh cưới nhau đã được 3 năm. Thời gian đó, tôi có bầu nhưng bị thai chết lưu. Tôi cũng không biết nguyên nhân vì sao. Mất đi đứa con đầu lòng đã mang nặng suốt thời gian dài, tôi như người chết đi vậy. Tôi mất tinh thần suốt mấy tháng, không còn nghị lực sống. Lúc đó, chồng tôi còn lạnh lùng với tôi. Anh trách tôi là người không cẩn thận, chu đáo, làm mất con của anh. Thế nên trong chuyện này, dường như với gia đình anh, lỗi hoàn toàn là do tôi.
Khi tôi đau khổ nhất, anh lại lạnh lùng. Anh chưa một lần hỏi han, quan tâm tôi. Anh bảo tôi là người đã gây ra cái chết cho con làm tôi đã tuyệt vọng còn tuyệt vọng hơn. Nhưng tôi cứ cố gắng như vậy, cứ nghĩ đến con mà sống để sinh cho con những đứa em khác.
Suốt thời gian dài, tôi bị stress nặng. Tôi ốm trầm trọng cũng tự mình chăm sóc bản thân. Nhà tôi sống riêng nên chỉ có hai vợ chồng với nhau. Chồng tôi lại kiếm được tiền nên nhiều khi anh cáu gắt, coi thường tôi. Hễ nhìn thấy con cái nhà ai ngoan ngoãn theo lời bố mẹ là anh lại ghen tị và nhìn tôi bằng ánh mắt khó chịu. Không thể có ai hiểu được nỗi lòng của tôi lúc ấy đâu.
Tôi và con đã khổ sở thế nào, đến khi mất con tôi cũng không biết. Vậy mà một lời động viên cũng không có. Bố mẹ chồng thì thờ ơ, coi như đó là chuyện riêng của chúng tôi nên không can thiệp.
Sau đó một thời gian, tôi cũng đi làm và lấy lại tinh thần. Tôi lại trở về là người vợ hiền thục, chăm chồng những bữa cơm và giấc ngủ. Nhưng thái độ của anh bây giờ không được như trước. Dù có ân ái vợ chồng anh cũng rất nóng vội, giống như là cho xong trách nhiệm và khát khao có một đứa con.
Thời gian sau đó, tôi mãi không có tin vui, anh cứ hỏi tại sao liên tục. Anh giục tôi đi khám nhưng tôi không đi, vì tôi nghĩ, chuyện con cái đâu phải nói có là có được. Tôi cứ từ từ tính chuyện nhưng mà bản thân tôi cũng mong có con lắm. Vì mất đi một đứa con rồi, tôi cảm thấy chán nản kinh khủng nhưng còn cách nào khác đâu là cố sinh đứa con để tìm kiếm niềm vui.
Nhưng mà, mãi chẳng thấy tín hiệu gì. Bố mẹ bảo tôi phải đi khám tôi cũng không nghĩ đến. Vì tôi mất đi đứa con đầu nên có lẽ cũng ảnh hưởng. Cứ thấy tôi chần chừ, có vẻ anh bực bội. Gần đây, anh hay nổi cáu với tôi vô cớ. Tôi không làm gì sai anh cũng kiếm cớ gắt gỏng, khó chịu. Tôi bực bội vô cùng nhưng phải nín nhịn.
Thế mà đêm đó, anh đùng đùng nổi giận khi bạn gọi điện mai tới sinh nhật con anh ta. Anh bảo tôi là: "Nếu không sinh được con thì nói rõ đi, đừng có giấu giếm. Không sinh được con nữa thì tôi bỏ, cho cô thời hạn 6 tháng. Đi khám thì không đi, chắc là cô có vấn đề. Nếu vậy, tôi sẽ ngoại tình kiếm con cho cô coi, đừng thất vọng!". Nghe anh nói vậy, tôi sốc nặng, tôi như chết lặng trước từng câu từng lời chồng thốt ra. Nếu như anh chịu động viên, an ủi tôi thì biết đâu tinh thần tôi sẽ tốt, tôi không bị áp lực nặng nề thế này.
Thú thực, tôi cũng đã đi khám nhưng không nói với anh. Vì bản thân tôi muốn thử xem anh đang có thái độ thế nào với mình. Tôi không dám tin là anh lại phũ phàng như vậy.
Đợt này, tôi thấy anh đi sớm về muộn, thi thoảng lại ra ngoài nói chuyện rất lâu. Phải chăng anh đang ngoại tình? Hay là anh đang cố tình muốn làm vậy để tôi có động lực? Nhưng dù sao, những lời anh nói ra đã không còn tình nghĩa gì nữa rồi, chắc là anh đang rũ bỏ tôi vì tôi không sinh được con cho anh. Nhưng nhiều khi tôi nghĩ, tại sao anh không nghĩ chính anh mới là nguyên nhân khiến chúng tôi không thể có con. Nếu mà như vậy thì sao nhỉ...?
Theo VNE
Cưới hay không khi chưa xác định được đứa bé đó là con mình? Suốt 5 tháng liền, cứ đều đặn 1 tuần 2 lần, chúng tôi lại ân ái với nhau. Chúng tôi đang muốn nhanh có con nên đã lên mạng tìm hiểu nhiều biện pháp để chóng đậu thai. Vốn là dân tỉnh lẻ bám trụ lại ở giữa thủ đô hoa lệ, tôi với cô ấy đã phải nương tựa vào nhau để...