Mẹ chồng ác độc và nhẫn tâm khi lừa con dâu phá thai
Thấy thái độ bà vui vẻ, hòa nhã, nhiệt tình hơn xưa rất nhiều, tôi như mở cờ trong bụng. Tôi đồng ý theo bà đến 1 phòng khám của bạn thân bà để khám thai. Nào ngờ, mẹ chồng tương lai và bà bạn móc nối với nhau, tiêm thuốc mê cho tôi và phá thai.
Phải sống cùng bà như thế, tôi cảm thấy như đang sống trong địa ngục. Nhưng tôi không biết phải làm thế nào?
Hải Oanh, tác giả tâm sự “Tôi muốn gửi cho mẹ chồng một bức thư của ‘cô con dâu mất dạy’ ơi!
Đọc tâm sự bạn mà tôi hẻ hê vô cùng. Tôi phục bạn lắm. Bạn thật mạnh mẽ, khôn ngoan khi đứng lên đấu tranh và thắng được mẹ chồng cay nghiệt. Nhìn lại bản thân mình, tôi chán nản lắm. Mẹ chồng tôi ác gấp mấy lần mẹ chồng bạn mà tôi không phản kháng nổi. Thứ nhất là vì không có t.iền ra riêng, thứ hai là vì chồng tôi nhu nhược, bênh vực mẹ.
Từ ngày yêu nhau tôi đã bị gia đình anh phản đối kịch liệt. Lý do là vì tôi nhỏ người nên mẹ anh sợ tôi không đẻ được. Đúng là so về ngoại hình, tôi và chồng tôi có nhiều chênh lệch. Nhưng hai đứa yêu nhau là yêu tính cách, yêu tâm hồn chứ ngoại hình thì chẳng liên quan.
Tôi kiên nhẫn tiếp cận, lấy lòng gia đình nhà anh với hi vọng mẹ anh sẽ nhìn thấy những đức tính tốt đẹp của tôi mà bỏ qua sự thiếu hụt vẻ bề ngoài. Xét về sự đảm đang, về học thức, về đạo đức con người, tôi không hề thua kém ai cả. Tôi tự tin sẽ thuyết phục được mẹ chồng tương lai.
Một thời gian qua đi, bà vẫn bài xích tôi. Bà không đưa ra được lý do gì ngoài việc bảo tôi gầy gò, nhỏ người, khó đẻ. Vì vậy, tôi và chồng tôi quyết định có 1 đứa cháu để cho bà yên tâm, đồng ý cho chúng tôi cưới.
Khi tôi có bầu được 1 tháng rưỡi, tôi và anh báo với mẹ để sớm tổ chức cưới. Mẹ chồng tương lai của tôi lúc đó hơi giật mình nhưng cũng đồng ý để hai đứa kết hôn.
Vài ngày sau, bà gọi điện thoại cho tôi, nói là muốn đưa tôi đi khám thai. Thấy thái độ bà vui vẻ, hòa nhã, nhiệt tình hơn trước rất nhiều, tôi như mở cờ trong bụng. Tôi đồng ý theo bà đến 1 phòng khám của bạn thân bà để khám thai.
Nào ngờ, mẹ chồng tương lai của tôi và bà bạn móc nối với nhau, tiêm thuốc mê cho tôi và phá thai. Lúc tôi tỉnh dậy mọi sự đã rồi, tôi sốc nặng và hận bà đến xương tủy.
Chồng tôi biết chuyện cũng nổi đóa lên, làm ầm ĩ 1 trận với bà một trận. Bà ngoa ngoắt phản ứng lại, nói “Chúng mày tưởng lừa tao vào mức đường cùng dễ lắm đấy à? Con đấy tính kế với tao thì tao cũng lập mưu lại với nó thôi!”.
Sau đợt đó, tôi quyết tâm phải lấy bằng được anh để bà già đó biết tay. Dự định của tôi là sẽ cướp lấy con trai của bà để bà phải ân hận, về già sẽ phải sống cô độc và trả giá cho những gì đã làm.
Video đang HOT
Cuối cùng thì chúng tôi cũng đến được với nhau. Nhưng tôi lại không trả thù được mẹ chồng của mình như những gì tôi dự tính. Lúc tôi cưới chồng thì đang mang trong mình 1 sinh linh nhỏ, tôi không muốn tạo nghiệp chướng cho con. Vả lại nhìn chồng đứng giữa sự giằng co của 2 người đàn bà, tôi cũng thấy tội nghiệp.
Nhưng đúng là tôi càng nhân nhượng, địch càng lấn tới. Từ ngày về làm dâu, chưa lúc nào tôi được yên ổn với mẹ chồng. Suốt ngày bà bới móc, hạch sách, c.hửi con dâu. Nhưng tôi ghét nhất là việc bà tỏ ra cao thượng, tốt đẹp trong khi thật ra rất bẩn tính, xấu xa.
Lúc tôi có bầu, mẹ chồng tôi đi du lịch mua về mấy can sữa dê. Bà khoe khắp hàng xóm là sữa dê tốt, mua về cho con dâu bồi bổ. Trong khi thực sự thì bà bảo với tôi rằng “Thích ăn thì trả t.iền, không thì tao bán cho con cô Hưởng cùng cơ quan”.
Chồng tôi đi làm được nhiều lương hơn tôi nên mẹ chồng lúc nào cũng chăm chăm dò xét xem tôi có đ.ào m.ỏ của chồng không. Tôi mua hộp sữa về biếu mẹ ruột đang ốm cũng bị c.hửi. Ngày sinh nhật tôi, chồng tôi rủ tôi và bà đi ăn nhà hàng.
Khi về bà cũng làm lanh tanh bành, bảo tôi phung phí, vòi vĩnh chồng. Bà còn bảo: “Có phải trẻ con đâu mà phải sinh với chả nhật”. Thế nhưng ra đường thì lại khoe là nhà tôi sinh nhật con dâu tổ chức tiệc chúc mừng rất ấm cúng, ra chiều tử tế lắm.
Điên nhất là mỗi khi bà tỏ ra là 1 người bà nội thương yêu cháu. Con trai tôi bụ bẫm, khỏe mạnh, đáng yêu nên bà luôn giành hết công về mình. Nào là gen nhà nội tốt, nào thì bà nội mua đồ bổ, nào thì bà nội ở nhà dạy cháu. Trong khi bà chẳng thèm trông cháu hay chăm bẵm cho cháu nội của mình.
Trước đây tôi còn cố nhịn mẹ chồng, chỉ đôi khi ức lắm mới cãi 1 vài câu là do chồng đứng về phía tôi, bảo vệ tôi. Nhưng dạo gần đây, chồng cũng tỏ ra nhu nhược. Nhiều khi mẹ chồng tôi cực vô lý nhưng anh vẫn bỏ qua và bảo “Cho yên chuyện”.
Anh cũng không hỏi han tôi có bị mẹ ở nhà chèn ép gì không như trước. Mỗi khi tôi kể chuyện xích mích với mẹ chồng và nhờ anh đi làm cầu nối giúp thì anh từ chối “Em tự đi nói với mẹ đi. Anh mệt lắm”.
Càng ngày tôi càng cảm thấy mình bị cô lập ở nhà chồng. Mẹ chồng thấy chồng tôi im lặng thì càng làm quá, càng ngày càng moi móc lỗi lầm của tôi. Bà c.hửi càng lúc càng ngoa.
Tôi rất buồn. Tôi cảm thấy mình đang phải trả giá vì cứ cố bám vào 1 người chồng, 1 gia đình không phù hợp với mình. Đặc biệt mỗi khi nhìn con trai nhỏ, tôi vẫn nhớ như in cái ngày bà lừa tôi phá thai. Mỗi lần như thế, tôi lại đ.au đ.ớn, tôi lại hận bà.
Phải sống cùng bà như thế, tôi cảm thấy như đang sống trong địa ngục. Nhưng tôi không biết phải làm thế nào? Tôi có nên vùng dậy và trả thù mẹ chồng tôi lần nữa?
Theo VNE
"Nếu sợ yêu tốn kém, một chút tình cũng đừng hòng mong có”
Đàn ông chỉ được chọn một trong hai. Nếu cứ sợ yêu tốn kém, sợ bị người khác tham t.iền của mình khi yêu thì một chút tình cũng đừng hòng có được.
Thân gửi Đàn ông chớ dại gái - tác giả bài viết "Đấy, mình cao giá nên cũng được nhận món quà đắt giá".
Tôi viết những dòng này khi đọc đến câu "Thật bất công quá mức" của anh. Nhưng thiết nghĩ dù gì cũng nên tôn trọng và suy nghĩ thật công tâm cho những lý lẽ mà người đàn ông tôi cho rằng "vô cùng ích kỷ" đã viết ra. Thế nên tôi đã quay lại đọc và cố gắng nuốt hết mớ lập luận khiến tôi thấy anh không chỉ ích kỷ, mà còn vô cùng hoang tưởng.
Tôi bỗng dưng thấy sợ hãi nếu một ngày nào đó anh hay ai đó giống anh dùng vẻ ngoài "sang chảnh" và xấp t.iền "không biết là nhiều đến bao nhiêu" khuyến mãi thêm vẻ hiền lành, đạo mạo và lịch thiệp để theo đuổi tôi hay bất kỳ một cô gái bình thường nào khác.
Và điều khủng khiếp hơn là tôi hay cô gái xấu số nào đó không biết người đàn ông cũng ra dáng phẩm hạnh đó lại là người viết ra những điều mà bất cứ người con gái nào đọc được cũng cảm thấy k.hinh b.ỉ.
Anh chỉ mới đi SH, anh mới chỉ đủ hào phóng để tặng một cái thẻ điện thoại 200 nghìn cho người mới quen. Và như những gì tôi nghĩ chắc anh cũng chỉ là một chàng thanh niên trẻ có chút thành công (với điều kiện những thứ mà anh đang có không phải là của ba mẹ hay anh chị anh cho).
Con gái chúng tôi đúng là thích hoa, thích quà. Tôi nghĩ điều đó chẳng có gì sai. Người con gái nào cũng muốn được yêu thương và việc tặng quà không hề có ý nghĩa là bòn rút, hôi của hay tham lam gì cả (Ảnh minh họa)
Nhưng những gì anh có và những điều anh nghĩ làm tôi có cảm tưởng như đang đọc một bài viết của người có tài sản cỡ vài trăm nghìn đô ấy chứ. Xin lỗi, thứ anh có so với nhiều người đàn ông bên ngoài bây giờ tôi gặp chẳng có gì nổi bật hơn, nhưng tư tưởng của anh thì quả thật là "ánh hào quang sáng chói" trong mắt mọi người. Kiểu như ánh đèn pin bình thường nhưng cứ chăm chăm rọi thẳng vào mắt người khác khiến ai cũng sợ chẳng dám nhìn ấy ạ!
Đầu tiên, anh nói là anh tin rằng: "Bạn yêu ai không quan trọng. Quan trọng là bạn yêu người đó trong bao lâu". Có lẽ vì anh nghĩ yêu ai không quan trọng, nên cuộc đời bạn đến nay chỉ gặp những người không ra gì. Một cô gái chỉ vì 200 ngàn để cho anh sờ mó khắp cơ thể thì thái độ và biểu hiện của cô ấy nếu có cố gắng chắc cũng không thanh cao được là bao. Và tôi chắc anh nhìn thấy điều đó nên mới buông lời "tán tỉnh bâng quơ".
Bản thân anh biết người đối diện không hề có nhân phẩm, anh lại tự trêu ghẹo, tự nộp t.iền để được sờ mó, rồi lại buông lời khinh miệt kiểu như "Đời là thế, ông mày bỏ tí t.iền ra là lòi mặt chuột ngay". Nói thật, anh nên đổi bút danh đi, nói về dại gái chắc anh là số một rồi đấy.
Ngay từ lúc bắt đầu anh đã tự hạ thấp bản thân mình rồi thì còn trách ai không có đạo đức. Anh biết người ta tham t.iền mà tự dâng ra, rồi trách sao người ta lại lấy? Vì anh mãi mãi chỉ chăm chăm nhìn vào những người chăm chăm nhìn vào những thứ anh có - dù nó chẳng là gì - nên mãi mãi banh cũng không tìm được cho mình một người yêu đúng nghĩa.
Anh yêu chính anh. Anh cho rằng anh rất cao sang? Anh cho rằng ai vây quanh anh cũng chỉ vì thứ anh đang ve vãn nên sẽ chẳng bao giờ có được một tình yêu thật lòng vì chính anh chẳng bao giờ chân thành cả.
Đàn bà có nhiều hạng đàn bà, đàn ông cũng có nhiều hàng đàn ông. Anh khư khư giữ t.iền của anh rồi hàng ngày ôm cái suy nghĩ nông cạn của mình và tìm đến với những người không ra gì mà đ.ánh đồng hết thảy con gái đều xấu xa như vậy. Có bao giờ anh dừng nghĩ rằng bản thân anh có t.iền không?
Có bao giờ anh thử dẹp cái suy nghĩ hẹp hòi và lối mòn ấy để gặp gỡ và cư xử chân thành với những người khác không? Hay có bao giờ anh ngừng việc lấy t.iền ra để thử người khác không? Nếu anh chưa từng, và sẽ giữ mãi tư tưởng ấy, thì xin chào mừng anh đến với "hội những người đàn ông hoang tưởng".
Anh nói: "Nhiều em gái tỏ ra thùy mị, dịu dàng lúc mới làm quen. Chúng tôi lại phải sấn tới lên lịch hẹn hò với em gái nhiều hơn nữa. Đồng nghĩa với ví t.iền của đàn ông theo đó mà cạn vơi. Nếu chỉ chi trả tình phí thông thường thì e rằng đến mùa hoa quýt cũng chẳng xích lại gần hơn được với các em". Chắc anh có thói quen ghi chép và tính toán tình phí để sau khi chia tay ngẫm nghĩ coi vố này anh mất bao nhiêu t.iền nhỉ? Hay là ghi lại để tính xem thứ anh bung ra với thứ anh nhận lại có song phẳng chưa?
Xin thưa với anh, con gái chúng tôi đúng là thích hoa, thích quà. Tôi nghĩ điều đó chẳng có gì sai. Người con gái nào cũng muốn được yêu thương và việc tặng quà không hề có ý nghĩa là bòn rút, hôi của hay tham lam gì cả. Việc tặng quà cho nhau vào những dịp đặc biệt chỉ là cách để thể hiện tình yêu và giá trị món quà đương nhiên phải nằm trong khả năng kinh tế của anh.
Tôi có bao giờ đòi bạn trai tặng nhẫn, dây chuyền hay đồng hồ quý giá gì đâu dù anh ấy hoàn toàn có khả năng. Mà chắc cũng chỉ có mình anh mới nghĩ ra việc tặng mấy thứ giá trị đó. Vì đơn giản anh chỉ muốn làm chuyện mà ai cũng biết là chuyện gì. Anh biết đối với những người ấy chỉ cần bao nhiêu đó thì đã có thể cùng anh lăn lộn trên giường.
Nhưng xin lỗi, không chỉ với tôi mà còn rất rất nhiều cô gái khác nữa, anh thử tặng cái gì đó quý giá hơn nữa rồi đề nghị vào khách sạn với anh thử xem anh có được tặng lại vài cái tát không? Anh nói: "Giá trị của con gái nằm ở việc cô ta được nhận quà gì, giá trị bao nhiêu từ người yêu", thì giá trị của các cô gái vì mấy đồng t.iền không ngại lên giường với bạn tương đương với cái đồng hồ hay dây chuyền bạn tặng. Còn giá trị của người đàn ông như anh thì hết đếm được rồi, chắc là khoảng "âm vô cực".
Về quan điểm sống và yêu của anh, tôi đọc mà không nhịn được cười. Yêu nhau mà cứ như là đi đ.ánh giặc ấy nhỉ? Đó không phải là yêu, mà là lợi dụng nhau. Hai người yêu nhau mà mang cái suy nghĩ ấy thôi thì khi nào muốn anh cứ ra ngoài ăn bánh trả t.iền tôi còn thấy anh có chút gì đó gọi là chấp nhận được đấy.
Đừng có nghĩ ai cũng tham t.iền của bạn. T.iền thì dù là gái hay trai đều thích như nhau cả. Nhưng với một người con gái bình thường thì người đàn ông yêu thương cô ấy thật lòng mới là điều quý giá nhất. Còn những người con gái anh gặp thì có lẽ là "bất thường" giống anh nên tôi không tính.
"Đàn ông cũng chỉ được chọn một trong hai. Nếu cứ sợ bị người khác tham t.iền của mình khi yêu thì một chút tình cũng đừng hòng có được" (Ảnh minh họa)
Anh hãy thử một lần nào đó thôi nghĩ về t.iền của anh mà khách quan đ.ánh giá một cô gái nào đó và yêu thương cô ấy thật lòng nếu cô ấy đáng được như thế - và đừng đem t.iền ra để thử lòng ai nữa nhé. Chỉ cần như thế, anh cũng sẽ nhận được một tình yêu ngọt ngào và tuyệt đẹp.
Tôi biết anh đã từng yêu, nhưng trên đường đời ai mà không có lúc vấp ngã. Aạn cũng đâu thể vì những điều không đẹp đẽ trong quá khứ mà c.oi t.hường giá trị của những người thực sự tốt đang hiện diện. Như thế là không công bằng cho họ, và cho cả chính anh vì anh đang tự ngăn cản mình yêu và được yêu.
Cuối cùng, anh khẳng định: "Phụ nữ chỉ được chọn một trong hai. Có tí tình rồi, đàn bà đừng hòng dành được t.iền của đàn ông nữa". Vậy thì tôi cũng xin nói luôn: "Đàn ông cũng chỉ được chọn một trong hai. Nếu cứ sợ yêu tốn kém hay sợ bị người khác tham t.iền của mình khi yêu thì một chút tình cũng đừng hòng có được".
Đây chỉ là những gì tôi nghĩ. Còn rất nhiều hệ lụy khác từ cách suy nghĩ nông nổi của anh nữa mà bạn Shi Lí Lắc - Tác giả bài viết "Đi với bụt mặc cà sa, đi với ma mặc áo giấy" đã thay nhiều người nói ra rồi. Lời cuối cho bạn, hy vọng anh sớm cải thiện tư tưởng và tìm được cho mình một tình yêu đích thực.
Thân!
Theo VNE
Người thứ ba đừng hi vọng hạnh phúc! Tôi có một cô bạn, yêu người có vợ đã 3 năm. Cô ấy tính ra đã gần 30 t.uổi, cái t.uổi mà nếu không lấy chồng thì có thể sẽ bị liệt vào danh sách ế. Tôi đã nói với cô ấy rất nhiều rằng, đừng tin đàn ông có vợ nhưng cô ấy không chịu nghe tôi, cứ dấn thân vào...