Mẹ chồng ác độc và nhẫn tâm khi lừa con dâu phá thai
Thấy thái độ bà vui vẻ, hòa nhã, nhiệt tình hơn xưa rất nhiều, tôi như mở cờ trong bụng. Tôi đồng ý theo bà đến 1 phòng khám của bạn thân bà để khám thai. Nào ngờ, mẹ chồng tương lai và bà bạn móc nối với nhau, tiêm thuốc mê cho tôi và phá thai.
Phải sống cùng bà như thế, tôi cảm thấy như đang sống trong địa ngục. Nhưng tôi không biết phải làm thế nào?
Hải Oanh, tác giả tâm sự “Tôi muốn gửi cho mẹ chồng một bức thư của ‘cô con dâu mất dạy’ ơi!
Đọc tâm sự bạn mà tôi hẻ hê vô cùng. Tôi phục bạn lắm. Bạn thật mạnh mẽ, khôn ngoan khi đứng lên đấu tranh và thắng được mẹ chồng cay nghiệt. Nhìn lại bản thân mình, tôi chán nản lắm. Mẹ chồng tôi ác gấp mấy lần mẹ chồng bạn mà tôi không phản kháng nổi. Thứ nhất là vì không có tiền ra riêng, thứ hai là vì chồng tôi nhu nhược, bênh vực mẹ.
Từ ngày yêu nhau tôi đã bị gia đình anh phản đối kịch liệt. Lý do là vì tôi nhỏ người nên mẹ anh sợ tôi không đẻ được. Đúng là so về ngoại hình, tôi và chồng tôi có nhiều chênh lệch. Nhưng hai đứa yêu nhau là yêu tính cách, yêu tâm hồn chứ ngoại hình thì chẳng liên quan.
Tôi kiên nhẫn tiếp cận, lấy lòng gia đình nhà anh với hi vọng mẹ anh sẽ nhìn thấy những đức tính tốt đẹp của tôi mà bỏ qua sự thiếu hụt vẻ bề ngoài. Xét về sự đảm đang, về học thức, về đạo đức con người, tôi không hề thua kém ai cả. Tôi tự tin sẽ thuyết phục được mẹ chồng tương lai.
Một thời gian qua đi, bà vẫn bài xích tôi. Bà không đưa ra được lý do gì ngoài việc bảo tôi gầy gò, nhỏ người, khó đẻ. Vì vậy, tôi và chồng tôi quyết định có 1 đứa cháu để cho bà yên tâm, đồng ý cho chúng tôi cưới.
Khi tôi có bầu được 1 tháng rưỡi, tôi và anh báo với mẹ để sớm tổ chức cưới. Mẹ chồng tương lai của tôi lúc đó hơi giật mình nhưng cũng đồng ý để hai đứa kết hôn.
Video đang HOT
Vài ngày sau, bà gọi điện thoại cho tôi, nói là muốn đưa tôi đi khám thai. Thấy thái độ bà vui vẻ, hòa nhã, nhiệt tình hơn trước rất nhiều, tôi như mở cờ trong bụng. Tôi đồng ý theo bà đến 1 phòng khám của bạn thân bà để khám thai.
Nào ngờ, mẹ chồng tương lai của tôi và bà bạn móc nối với nhau, tiêm thuốc mê cho tôi và phá thai. Lúc tôi tỉnh dậy mọi sự đã rồi, tôi sốc nặng và hận bà đến xương tủy.
Chồng tôi biết chuyện cũng nổi đóa lên, làm ầm ĩ 1 trận với bà một trận. Bà ngoa ngoắt phản ứng lại, nói “Chúng mày tưởng lừa tao vào mức đường cùng dễ lắm đấy à? Con đấy tính kế với tao thì tao cũng lập mưu lại với nó thôi!”.
Sau đợt đó, tôi quyết tâm phải lấy bằng được anh để bà già đó biết tay. Dự định của tôi là sẽ cướp lấy con trai của bà để bà phải ân hận, về già sẽ phải sống cô độc và trả giá cho những gì đã làm.
Cuối cùng thì chúng tôi cũng đến được với nhau. Nhưng tôi lại không trả thù được mẹ chồng của mình như những gì tôi dự tính. Lúc tôi cưới chồng thì đang mang trong mình 1 sinh linh nhỏ, tôi không muốn tạo nghiệp chướng cho con. Vả lại nhìn chồng đứng giữa sự giằng co của 2 người đàn bà, tôi cũng thấy tội nghiệp.
Nhưng đúng là tôi càng nhân nhượng, địch càng lấn tới. Từ ngày về làm dâu, chưa lúc nào tôi được yên ổn với mẹ chồng. Suốt ngày bà bới móc, hạch sách, chửi con dâu. Nhưng tôi ghét nhất là việc bà tỏ ra cao thượng, tốt đẹp trong khi thật ra rất bẩn tính, xấu xa.
Lúc tôi có bầu, mẹ chồng tôi đi du lịch mua về mấy can sữa dê. Bà khoe khắp hàng xóm là sữa dê tốt, mua về cho con dâu bồi bổ. Trong khi thực sự thì bà bảo với tôi rằng “Thích ăn thì trả tiền, không thì tao bán cho con cô Hưởng cùng cơ quan”.
Chồng tôi đi làm được nhiều lương hơn tôi nên mẹ chồng lúc nào cũng chăm chăm dò xét xem tôi có đào mỏ của chồng không. Tôi mua hộp sữa về biếu mẹ ruột đang ốm cũng bị chửi. Ngày sinh nhật tôi, chồng tôi rủ tôi và bà đi ăn nhà hàng.
Khi về bà cũng làm lanh tanh bành, bảo tôi phung phí, vòi vĩnh chồng. Bà còn bảo: “Có phải trẻ con đâu mà phải sinh với chả nhật”. Thế nhưng ra đường thì lại khoe là nhà tôi sinh nhật con dâu tổ chức tiệc chúc mừng rất ấm cúng, ra chiều tử tế lắm.
Điên nhất là mỗi khi bà tỏ ra là 1 người bà nội thương yêu cháu. Con trai tôi bụ bẫm, khỏe mạnh, đáng yêu nên bà luôn giành hết công về mình. Nào là gen nhà nội tốt, nào thì bà nội mua đồ bổ, nào thì bà nội ở nhà dạy cháu. Trong khi bà chẳng thèm trông cháu hay chăm bẵm cho cháu nội của mình.
Trước đây tôi còn cố nhịn mẹ chồng, chỉ đôi khi ức lắm mới cãi 1 vài câu là do chồng đứng về phía tôi, bảo vệ tôi. Nhưng dạo gần đây, chồng cũng tỏ ra nhu nhược. Nhiều khi mẹ chồng tôi cực vô lý nhưng anh vẫn bỏ qua và bảo “Cho yên chuyện”.
Anh cũng không hỏi han tôi có bị mẹ ở nhà chèn ép gì không như trước. Mỗi khi tôi kể chuyện xích mích với mẹ chồng và nhờ anh đi làm cầu nối giúp thì anh từ chối “Em tự đi nói với mẹ đi. Anh mệt lắm”.
Càng ngày tôi càng cảm thấy mình bị cô lập ở nhà chồng. Mẹ chồng thấy chồng tôi im lặng thì càng làm quá, càng ngày càng moi móc lỗi lầm của tôi. Bà chửi càng lúc càng ngoa.
Tôi rất buồn. Tôi cảm thấy mình đang phải trả giá vì cứ cố bám vào 1 người chồng, 1 gia đình không phù hợp với mình. Đặc biệt mỗi khi nhìn con trai nhỏ, tôi vẫn nhớ như in cái ngày bà lừa tôi phá thai. Mỗi lần như thế, tôi lại đau đớn, tôi lại hận bà.
Phải sống cùng bà như thế, tôi cảm thấy như đang sống trong địa ngục. Nhưng tôi không biết phải làm thế nào? Tôi có nên vùng dậy và trả thù mẹ chồng tôi lần nữa?
Theo VNE
Đàn bà ngủ với đàn ông, thiệt gì?
Nói về đàn ông, họ luôn luôn nghĩ, chuyện họ chơi bời là đương nhiên nhưng lại cấm phụ nữ chuyện chăn gối trước khi lấy chồng.
Tôi không cổ cũ cho chuyện sống thử, cũng không phải cổ xúy cho con gái sống dễ dãi hơn, chỉ là tôi có chút suy nghĩ thoáng. Quan điểm của tôi, yêu là cho hết mình, nhưng phải biết chịu trách nhiệm với những gì bản thân mình làm, đừng làm rồi ân hận, đừng làm rồi khóc lóc than đời. Và cũng đừng đổ tội cho bất kì ai, dù là đàn ông hay đàn bà.
Nói về đàn ông, họ luôn luôn nghĩ chuyện, họ chơi bời là đương nhiên nhưng lại cấm phụ nữ chuyện chăn gối trước khi lấy chồng. Có nhiều anh chàng miệt thị, khinh bỉ, coi thường người vợ của mình khi biết cô ấy không còn trong trắng. Và thậm chí có là vợ thì cũng ra rìa luôn, không được coi trọng nữa vì tội đã trót ăn nằm với ai đó trước anh ta. Nhưng anh ta lại không tự kiểm điểm lại bản thân mình xem mình đã thực sự trong sạch, xứng với người con gái đó hay chưa.
Nhiều cô gái cũng vì chuyện không còn trinh tiết mà dại dột, lo lắng, sợ hãi không dám nghĩ tới chuyện lấy chồng. Có người vì căm hận bị người yêu phản bội khi đã trao thân mà không dám yêu ai, ngậm đắng nuốt cay chấp nhận quá khứ. Bởi vì sao, vì đàn ông luôn khiến họ lo sợ, đàn ông luôn khiến họ nghĩ, họ đã mất đi &'cái ngàn vàng' rồi thì không xứng là vợ anh ta?
Nhiều cô gái cũng vì chuyện không còn trinh tiết mà dại dột, lo lắng, sợ hãi không dám nghĩ tới chuyện lấy chồng. (Ảnh minh họa)
Có quy định nào về việc, con gái mất đi cái trong trắng của mình thì không được làm vợ hay không? Hay có ai quy định, đàn ông được chơi bời, buông thả, còn phụ nữ thì không? Xin thưa, chẳng ai quy định cả, chỉ là người ta tự tạo ra rào cản ấy, tự quy kết hết trách nhiệm cho người phụ nữ, nhất là cánh đàn ông. Trong khi họ không hề nghĩ rằng, phụ nữ buông thả với ai, đàn bà ngủ với ai để phải chịu tiếng xấu?
Cái thiệt của chuyện quan hệ trước hôn nhân chính là việc, bị người đàn ông coi thường và khinh rẻ đó. Nhưng, với những người phụ nữ, khi yêu là luôn trao hết mình. Vậy, khi họ cho đi bản thân mình cho người mình yêu thương, trong giây phút hạnh phúc ấy, họ thực sự không nghĩ được nhiều. Họ chỉ biết sống thực với tình cảm của mình, còn đâu thời gian để cân đong đo đếm tương lai.
Có thiệt gì không chỉ có tự bản thân họ hiểu? Nếu như thực sự nghĩ tương lai sẽ khó khăn nếu như không đến được với người mình đã trao thân, thì phụ nữ nên sống kín kẽ, nên có lập trường hơn nữa. Còn nếu chỉ nghĩ sống theo cảm xúc, làm chuyện đó theo cảm xúc thì hãy chịu trách nhiệm về hành động của mình.
Điều quan trọng hơn cả là đàn ông hay có suy nghĩ rộng lượng hơn về chuyện trinh tiết, sự trong sáng của phụ nữ. Có không còn trong trắng thì có sao, đó là người dám yêu, dám sống. Có không còn nguyên vẹn thì cũng có sao, chỉ cần họ không phải là hạng, với gã đàn ông nào cũng có thể &'lên giường'. Cánh cửa cuộc đời rất rộng, hãy cho họ một lối thoát, vì khi yêu, ai cũng khó lòng mà kìm chế được bản thân. Và trách nhiệm họ chịu cũng chỉ phụ thuộc vào cánh đàn ông mà thôi!
Trinh tiết, hay trong trắng, tất cả cần phải được suy nghĩ thoáng hơn, cần được người trong cuộc hiểu và thông cảm. Đừng bao giờ đòi hỏi quá cao ở một người đã từng yêu nếu như bản thân mình cũng từng giống như vậy, đàn ông ạ!
Theo VNE
"Nếu sợ yêu tốn kém, một chút tình cũng đừng hòng mong có" Đàn ông chỉ được chọn một trong hai. Nếu cứ sợ yêu tốn kém, sợ bị người khác tham tiền của mình khi yêu thì một chút tình cũng đừng hòng có được. Thân gửi Đàn ông chớ dại gái - tác giả bài viết "Đấy, mình cao giá nên cũng được nhận món quà đắt giá". Tôi viết những dòng này khi...