Mẹ cấm yêu vì anh…lùn
Em thấy điều kiện của anh rất tốt nhưng chỉ vì anh cao 1m 6 nên mẹ em ngăn cản.
ảnh minh họa
Em đang rơi vào một hoàn cảnh rất khó khăn đó là bị gia đình ngăn cản tình yêu. Em không biết phải làm như thế nào để thuyết phục gia đình, mong chị cho em một lời khuyên!
Năm nay em 18 tuổi. Em quen anh ấy được khoảng 4 tháng.Mẹ em rất khó nên mỗi khi đi chơi em đều lén đi. Đi đêm lắm cũng có ngày gặp ma chị ạ! Em lén đi chơi với anh ấy thì bị mẹ phát hiện. Mẹ kêu em dắt anh ấy về nhà để mẹ biết mặt, em đành đồng ý. Nhưng khi em dắt anh về thì mẹ 1 mực không chịu vì….anh nhỏ con.
Em thấy anh không có gì để mẹ chê cả, mẹ anh là bác sĩ, chị anh là dược sĩ, ba anh làm trong 1 công ty. Anh nhìn đẹp trai, lại có học đàng hoàng, nhưng anh chỉ cao 1m6. Nhưng chiều cao đâu quan trọng đâu chi. Anh ấy rất tốt với em, tôn trọng em. Em và anh ấy đã từng ở chung với nhau mấy ngày, ngủ chung giường với nhau, nhưng chưa bao giờ anh làm gì quá đà. Mẹ em cấm em đi chơi, thậm chí đến ngày Giỗ Tổ Vua Hùng em đi chơi cùng bạn trong lớp mẹ cũng nói: “Con mà đi với thằng đó mẹ đánh chết”.
Về phía ba em, mặc dù bị mẹ tác động nhiều nhưng ba chưa bao giờ cấm em quen anh ấy. Mẹ em cứ kiếm chuyện chửi em, tạo áp lực để tụi em chia tay. Nhưng chị ơi! làm sao em có thể từ bỏ được 1 người con trai tốt như vậy được. Bây giờ em phải làm sao để thuyết phục được mẹ. Xin chị hãy giúp em! (Em gái)
Video đang HOT
Trả lời:
Em gái thân mến! Cảm ơn em đã gửi những tâm sự của mình về cho chuyên mục. Qua thư chị hiểu rằng em đang yêu một chàng trai nhưng tiếc thay mẹ em lại ngăn cản tình yêu đó với lí do ngoại hình của anh ấy không được lí tưởng cho lắm. Em không biết làm thế nào để thuyết phục gia đình đồng ý với tình yêu đó.
Chị nghĩ rằng trong câu chuyện của em, lí do mẹ em phản đối không hẳn chỉ vì anh ấy lùn mà còn vì em đang còn rất trẻ. 18 tuổi đủ để biết rung động và yêu thương nhưng chưa đủ để nhận định đúng đắn nhất một con người. Mẹ em sợ rằng em chưa hiểu hết về anh ấy, có sự lựa chọn sai lầm nên mới càng cấm cản.
Thực ra, việc gia đình anh ấy như thế nào, bố mẹ anh ấy ra sao chỉ là một phần trong số những điều em cần hiểu về anh ấy. Cái qaun trọng là đạo đức và tính cách của anh ấy em ạ. Các em mới chỉ quen nhau 4 tháng, điều đó chưa hoàn toàn đủ để em kết luận về con người anh ấy. Lẽ ra ở khoảng thời gian đó, em chỉ nên dừng lại ở việc giữ mối quan hệ, hai bên tìm hiểu nhau, xem xét tích cách của nhau có phù hợp hay không. Những hoạt động như lén lút đi chơi với nhau, thậm chí còn đi chơi qua đêm, đi chơi mấy ngày với nhau là điều không nên có. Nó chỉ càng khiến mẹ em thêm nghi ngờ về sự chân thành của chàng trai ấy, càng không chấp nhận tình cảm của em với anh ấy mà thôi.
Em còn rất rẻ, mới có 18 tuổi thôi, những kinh nghiệm về cách nhìn cuộc sống, về con người còn rất non kém. Chị nghĩ lúc này, em nên duy trì một quan hệ tình cảm trong sáng, lành mạnh với anh ấy. Đừng có những cuộc đi chơi dài ngày giấu giếm gia đình. Điều ấy không có lợi gì cho em và cho tình yêu này cả. Em hãy để thời gian trả lời anh ấy là một người như thế nào. Rồi đây, 1 năm, năm rưỡi hoặc một mốc thời gian nào đó em cảm thấy mình đã hiểu đủ rồi, khi cả hai khẳng định được tình cảm dành cho nhau thì hãy công khai nói chuyện với bố mẹ. Em cần phải có tiếng nói chính thức để bảo vệ tình cảm của mình. Chuyện bố em không hề phản đối là một tín hiệu tốt để em có “đồng minh” trong chuyện này để giải quyết được vấn đề gia đình ngăn cản tình yêu.
Chị nghĩ rằng điều quan trọng là chính bản thân em phải xác định được tình cảm đó có thực sự đáng để theo đuổi hay không, anh ấy có xứng đáng là người yêu em hay không khi ấy em sẽ có cách để bảo vệ tình yêu của mình. Mà để chắc chắn những điều đó, em cần tìm hiểu thật kĩ, 4 tháng là quá ít ỏi.
Theo VNE
Vì thủ dâm, tôi đã mất chồng
Khi chồng chỉ vào mặt tôi và nói: "Tôi sợ cô quá rồi, cô định làm trò bậy bạ này tới bao giờ?" thì tôi biết, mình thực sự đã mất anh.
Người đàn ông tôi yêu thương nhất cuộc đời này cuối cùng lại bỏ tôi ra đi nhưng không phải lỗi tại tôi mà là tại chính anh. Nhưng anh không hiểu, anh luôn đổ tội cho tôi, cho rằng, tôi chính là nguyên nhân gây ra chuyện này.
Còn nhớ lần đầu tiên, khi anh đang nằm bên cạnh và thấy tôi có động tác lạ, anh đá hét toáng lên trong đêm bảo: "Em làm gì vậy, em định dọa anh ấy à?". Lúc đó có lẽ, anh chưa bao giờ dám tưởng tượng ra, vợ mình, người con gái lúc nào cũng nhu mì, hiền lành, ngoan ngoãn lại... thủ dâm.
Tình dục là nhu cầu chung của con người. Với một ngườiphụ nữ như tôi, chuyện được chồng ân ái, yêu chiều là điều tôi mong muốn nhất. Nhưng chính anh, chồng của tôi đã không thể khiến tôi cảm thấy thoải mái, dễ chịu hay được hưng phấn khi tham gia vào &'cuộc yêu' với chồng. Lúc nào tôi cũng cảm thấy mình bị ra dìa, chẳng có chút hứng thú nào khi bên cạnh chồng vì anh không chủ động đến gần với vợ. Anh bảo, cái gì cũng có chừng mực, chuyện vợ chồng quan hệ là tốt nhưng mà nhiều cũng không phải là hay. Anh bảo chỉ mặc định 2 tuần một lần, như thế là đủ.
Anh bảo, cái gì cũng có chừng mực, chuyện vợ chồng quan hệ là tốt nhưng mà nhiều cũng không phải là hay. Anh bảo chỉ mặc định 2 tuần một lần, như thế là đủ. (ảnh minh họa)
Nghe anh nói tôi thấy hài hước. Vợ chồng yêu nhau, quan hệ với nhau thì cứ gì phải quy định ngày nào ngày nào. Chỉ cần hứng, chỉ cần có cảm xúc là có thể gần gũi nhau. Vậy mà anh nhất định làm vậy, anh bảo đó là nguyên tắc. Nếu như không làm thế, không thưa ra thì chẳng mấy chốc mà vợ chồng chán nhau. Tôi thì không nghĩ như vậy, nếu cứ thử thì được, còn nếu thưa quá, cứ thưa mãi như vậy dần dần sẽ khiến đối phương không còn cảm hứng với nhau nữa và lâu dần sẽ chán nhau hẳn.
Chồng quản tôi cả chuyện chăn gối vợ chồng khiến tôi chán ngấy. Nhu cầu của phụ nữ cũng như đàn ông, có thể không cao bằng nhau nhưng với phụ nữ, cuộc sống không thể thiếu chăn gối vợ chồng. Vậy mà anh nhất định không chịu đáp ứng tôi, khiến tôi phải thủ dâm.
Tôi nghi ngờ về sinh lý của anh, chẳng có người chồng nào lại chịu để cho vợ vài tuần không động vào người nếu như anh ta thật lòng yêu vợ. Hay là, anh ta có người khác bên ngoài, đó là suy luận của tôi.
Đã đến 5 lần, chồng bắt được tôi thủ dâm, chồng đều la toáng lên trong đêm. Tôi không biết như vậy có phải là tôi dâm đãng hay lẳng lơ hay không, nhưng thú thực, tôi cần chuyện vợ chồng, nhưng chồng lại không thể khiến tôi hài lòng.
Tôi không biết như vậy có phải là tôi dâm đãng hay lẳng lơ hay không, nhưng thú thực, tôi cần chuyện vợ chồng, nhưng chồng lại không thể khiến tôi hài lòng. (ảnh minh họa)
Lúc này, tôi buồn lắm vì chồng coi tôi như người ngoài hành tinh vậy. Anh coi việc phụ nữ nghiện sex là chuyện không thể chấp nhận được, thủ dâm thì càng không bao giờ. Anh xua đuổi tôi mấy ngày hôm đó, bảo tôi bị bệnh và cách ly tôi bằng việc anh sang phòng khác ngủ.
Từ đó tới nay đã được gần 1 tháng, anh không đoái hoài gì tới tôi. Cứ ăn cơm xong là anh về phòng ngủ, không nói với tôi một câu. Sống với nhau, là vợ chồng mà giống như hai người lạ trong nhà. Nghĩ lại cảnh anh hờ hững với mình, tôi đau khổ vô cùng.
Tôi đã làm gì sai chứ, có phải tôi cần anh là sai không? Ai chẳng như tôi, chỉ có anh là lạ, chính anh đã khiến tôi thành ra thế này, sao anh còn nghĩ tôi bị bệnh. Đó đâu phải bệnh. Tôi đang lo sợ, nếu cứ tiếp tục tình trạng này thì vợ chồng chúng tôi sẽ sợ nhau, không thể hòa thuận được nữa và lâu dần, hôn nhân sẽ chấm dứt. Tôi phải làm sao đây?
Theo VNE
Anh xin lỗi vợ vì cái tát Có lẽ, đó là cái tát đầu tiên anh dành cho phụ nữ mà lại là người phụ nữ anh yêu thương nhất. Khi anh đưa tay lên, anh đã có chút hối hận và muốn dừng lại nhưng đã không kịp nữa rồi. Bàn tay ấy quá nhanh, cái tát ấy cũng quá vội vàng để em phải chịu tổn thương quá...