Mẹ bạn trai mời đến nhà ăn tối, tôi sững sờ vì người phụ nữ lạ xuất hiện nhưng bàng hoàng hơn là cặp mắt sắc ở trên tầng 2
Liệu gia đình anh còn giấu tôi những chuyện gì nữa?
Bạn trai tôi không phải là một người dễ yêu. Ngày trước tôi là người tán tỉnh anh ấy trước. Anh khá chảnh, chắc vì mác trai thủ đô, nhà mặt phố, gia cảnh cực xịn vì nghe đâu bố mẹ cũng kinh doanh nức tiếng đất này. Thêm nữa, bạn trai tôi còn là kiểu đẹp trai, da trắng hơn con gái, môi đỏ, tập tành thêm 6 múi là đủ hạ gục biết bao nàng.
Lại nói, lúc đầu bạn trai không hề thích tôi, nhưng sau chính tôi là người “nắm thóp” những chuyện anh gặp phải, giỏi tư vấn tâm lý, khéo ăn khéo nói nên mới được anh để ý. Từ hồi yêu nhau tới giờ, có lẽ bạn trai yêu thương, chiều chuộng tôi nhiều hơn, khác hẳn với kiểu công tử “chảnh”.
Khi yêu, thế giới của chúng tôi xoay quanh nhau, chẳng mấy khi hỏi về gia đình đôi bên. Chúng tôi quan niệm, một khi đã có tình cảm thì mọi chuyện ngoài lề không còn quá quan trọng. Nhưng tới thời điểm này, khi đã yêu nhau 2 năm, tôi nghĩ sẽ thật thích hợp nếu tôi với anh được ra mắt với bố mẹ. Hai chúng tôi chẳng còn trẻ gì, người 28, người 30, cũng nên tính tới chuyện kết hôn.
Hồi Tết Nguyên đán 1 tháng trước, tôi có qua chúc sức khoẻ bác trai, bác gái. Cuộc gặp gỡ đầu tiên đó khá chóng vánh, vì ngồi nói chuyện chưa được lâu thì có khách khác đến chơi nhà. Dù hai bác giữ lại bảo ăn cơm nhưng vì ngại nên tôi xin phép về luôn.
Ảnh minh hoạ.
Video đang HOT
Vài hôm trước, hai bác ấy lại nhờ con trai chuyển lời tới tôi rằng bảo bạn gái đến nhà dùng bữa. Tôi đồng ý luôn, hi vọng đây sẽ là dịp để đôi bên gắn kết hơn.
Trước lúc tới nhà người yêu dùng bữa, tôi chạy qua siêu thị mua một chai rượu vang và chút hoa quả. Hồ hởi cầm quà đến, tôi lại lặng người khi thấy một người phụ nữ trẻ, xinh đẹp đang ngồi nói chuyện với bố mẹ người yêu. Chẳng hiểu sao tôi có dự cảm không lành. Nhìn thấy tôi, tất cả mọi người nở nụ cười tươi chào đón. Chưa kịp hỏi han gì nhiều, tôi cùng bác gái xắn tay vào bếp nấu nướng, chuẩn bị.
Tôi nấu ăn cũng đỉnh, lại còn nhanh nhẹn, làm gì cũng sạch sẽ nên chắc chắn không để bố mẹ người yêu phật lòng. Khi đang rửa rau, người phụ nữ lạ kia vào bếp tham gia nấu nướng cùng. Chị ấy cất lời “Chào em, bạn gái của Khánh hả?”. À, nếu mà chào bằng chị, lại còn hỏi như vậy thì có lẽ đây là người thân trong gia đình. Tôi nghĩ nhiều quá rồi, lại tưởng hay chị ấy là một “bạn gái khác” của người yêu mình!
Hỏi ra mới biết, chị này là chị dâu của bạn trai tôi. Tôi lại bần thần thêm một chút nữa, yêu nhau 2 năm trời mà giờ tôi mới biết người yêu có anh trai ruột. Nhìn facebook của anh chẳng bao giờ đăng hình gia đình, anh chị em gì cả nên tôi cứ ngỡ người yêu là con độc đinh trong nhà.
Gần đến bữa, tôi hỏi chị dâu của bạn trai: “Ơ thế anh đâu hả chị, chị gọi xem anh có về nhà ăn cơm không?”. Chị ấy đáp “Anh ăn rồi, em không phải lo.” Tôi cũng chẳng may may nghi ngờ gì thêm.
Bỗng tôi bị buồn đi vệ sinh, mà nhà vệ sinh tầng 1 đang có bác trai sử dụng nên bạn trai chỉ tôi lên nhà vệ sinh ở tầng 2. Sau khi “giải quyết nỗi buồn”, tôi bước ra cửa nhà vệ sinh thì đập ngay vào mắt là một căn phòng bên tay phải tối đen như mực. Mắt tôi rất tinh, nhận ra ngay một đôi mắt sắc, sáng quắc đang nhìn mình. Không kịp định hình gì cả, tôi hét lên và chạy ngay xuống nhà, hét lên “Có trộm, có trộm…”
Ảnh minh hoạ.
Nhưng trái với phản ứng giật mình của tôi là sự bình thản đến lạ của các thành viên trong gia đình bạn trai. Họ không hề lên tầng kiểm tra, thậm chí còn bảo tôi là hoa mắt, chóng mặt do “đói” nên mới nhìn nhầm. Thôi thì tôi cũng mong bản thân nhầm lẫn thật, chứ đảm bảo nếu nhìn cặp mắt ấy lâu hơn, tôi sẽ xỉu đi vì hoảng sợ.
Đến mãi khi kết thúc buổi gặp, bạn trai mới thừa nhận một điều hết hồn. Hoá ra, tôi đã nhìn đúng, rằng có một cặp mắt ở trên tầng 2, nhưng đó không phải trộm, mà là anh trai trong gia đình.
Người yêu tôi tâm sự, anh trai lấy vợ xinh, trẻ nhưng nghiện ngập, nên mới phải dùng biện pháp mạnh là xích lại ở một chỗ để không thể sử dụng chất kích thích. Khi nào khỏi hoàn toàn, không còn thèm muốn gì nữa thì mới thả ra. Đó là lý do vì sao chị dâu lại nói chồng mình đã ăn rồi, không cần đợi cơm.
Tôi bỗng xót xa cho chị dâu của người yêu, nhưng rồi bủn rủn chân tay. Chị ấy đẹp như vậy mà lại phải chịu cảnh chồng không ra gì. Tôi cứ thấy lo lo, rằng khi quyết định nghiêm túc lấy anh, đồng nghĩa tôi sẽ phải bước vào một gia đình có nhiều biến cố…
Mang bánh sinh nhật đến làm bạn trai bất ngờ, nhưng vừa nhìn thấy anh, kẻ choáng váng sững sờ lại chính là tôi
Đây là người yêu em đó sao? Em bật khóc khi thấy bộ quần áo anh đang mặc trên người.
Em và Nhân yêu nhau được mấy tháng nay. Nhân là người đàn ông hiền lành, tốt tính và chu đáo. Anh không uống rượu bia, không hút thuốc, không chơi bời phá phách mà lo làm lo ăn. Dù là dân tỉnh lẻ nhưng ý chí, nghị lực sống của anh khiến em khâm phục. Và em đã yêu anh, yêu say đắm, luôn mơ mộng đến một tương lai hạnh phúc cùng anh.
Nhân nói anh là nhân viên chính thức của một công ty sản xuất nội thất gỗ. Nếu như anh cố gắng thì mỗi tháng có thể kiếm được hơn 20 triệu, tùy thuộc vào lượng sản phẩm được bán ra. Với số tiền ấy, anh tiết kiệm một phần để tích lũy cho tương lai, một phần anh gửi về cho bố mẹ ở quê để phụ nuôi 3 em đang đi học. Có lẽ vì tằn tiện nên Nhân ăn uống rất kham khổ, thiếu thốn. Đến nhà trọ anh chơi, em quan sát thấy anh chỉ có đúng 5 cái áo sơ-mi và một đôi giày da duy nhất.
Thế nhưng Nhân lại rất chiều chuộng em. Ngày sinh nhật, anh tặng em cái túi xách 5 triệu. Kỉ niệm nửa năm yêu nhau, Nhân đưa em đi nghỉ dưỡng 3 ngày ở khách sạn nổi tiếng. Anh nói anh muốn đem đến những gì tốt đẹp nhất cho em vì em xứng đáng nhận được những gì tốt nhất.
Chúng em đã đón sinh nhật anh ở bờ biển vào lúc 4 giờ sáng, sau khi anh hoàn thành công việc của mình. (Ảnh minh họa)
Hôm qua là sinh nhật anh. Em lấy lý do bận công việc nhưng lại âm thầm mua bánh kem, quà để tặng anh. 10 giờ tối, em đến nhà trọ anh ở với bánh kem trên tay với hi vọng sẽ khiến anh bất ngờ. Không ngờ em vừa dừng xe lại thì thấy anh dắt xe ra. Trên người anh là bộ đồ của công nhân quét rác. Thấy em, anh thoáng sững sờ rồi cúi mặt. Em cũng choáng váng, không ngờ anh lại làm thêm công việc này. Anh nói nhỏ: "Anh muốn tranh thủ kiếm tiền thật nhiều để mua nhà rồi cầu hôn em". Em bật khóc, ôm chầm lấy anh vì cảm động và nhận thấy anh đúng là bến đỗ cả đời của mình.
Anh đúng là nhân viên của công ty sản xuất gỗ nội thất nhưng lương cứng chỉ được 6 triệu, doanh thu hoa hồng cộng vào cũng chỉ được gần 10 triệu. Thế nên anh phải làm thêm đủ việc mới ra con số 20 triệu.
Chúng em đã đón sinh nhật anh vào lúc 4 giờ sáng, sau khi anh hoàn thành công việc của mình. Nhưng điều em lo sợ lúc này là bố mẹ em. Họ chắc chắn sẽ không chấp nhận cho em yêu một người con trai thua kém em về mọi mặt. Theo mọi người, em có nên đưa anh ra mắt gia đình không hay "tiền trảm hậu tấu" đây?
(hoangthanh...@gmail.com)
Bạn trai về ra mắt nhà tôi mở tiệc mừng, 1h đêm bàng hoàng nghe tiếng hét bên phòng bố Đêm khuya tôi và mẹ đang ngủ say thì bỗng giật mình vì tiếng quát và tiếng la hét bên phòng bố vẳng lại. Hoảng hốt vùng dậy, tôi và mẹ chạy sang thì choáng váng khi nhìn thấy bố đang vừa đánh vừa mắng mỏ Hiệp thậm tệ. Có ai như tôi không, tình cảnh tôi trải qua thật sự tréo ngoe...