Mẹ bạn gái đưa 100 triệu để trả tình phí khi chia tay
Tôi không ngờ được mẹ em đem cho tôi số tiền 100 triệu và đề nghị chia tay con gái bà.
Tôi mất mẹ từ bé, ít năm sau bố cũng qua đời sau những ngày bạo bệnh. Từ đó tôi thành trẻ mồ côi. Dù không sinh ra ở thành phố phồn hoa nhưng hơn 20 năm nay tôi một mình bươn trải nơi đây để sinh sống và học tập cho xong chương trình. Dù nghèo và vất vả thật đấy nhưng tôi may mắn được thầy cô và bạn bè giúp đỡ nhiều.
Tôi luôn cố gắng chăm chỉ làm việc, bất kể nghề gì tôi cũng làm và chính vì vậy mà từ năm cấp 2 tôi đã bắt đầu học nghề sửa xe đạp. Tính đến nay, tôi đã có 30 năm trong nghề sửa xe đạp. Nghề này đồng tiền kiếm được không là bao nhưng tôi vẫn trung thành với nó.
Mẹ em chê tôi nghèo nên đã đề nghị chia tay với phí 100 triệu (ảnh minh họa)
Có thể nhìn vào nhiều người ái ngại cảnh một thanh niên trai tráng bám trụ mãi với nghề này nhưng tôi vẫn luôn xem nó là một nghề thực sự và gắn bó dù mỗi ngày chỉ kiếm được vài chục nghìn hoặc nhiều lắm là trăm nghìn.
30 năm, tôi có hẳn 1 cửa hàng sửa chữa xe đạp hẳn hoi, nhưng chỉ xe đạp thôi. Tôi cũng có khao khát được học hành như bao đứa bạn nhưng điều kiện không cho phép nên chỉ học hết cấp 3.
Tôi quen và yêu em, một cô gái thành phố vừa ra trường. Tình yêu của chúng tôi chân thành và đẹp đẽ. Tôi hơn em đến 8 tuổi. Dù có những cách biệt về tuổi tác nhưng tôi và em có chung sự đồng điệu về tâm hồn, tôi yêu tha thiết sự hồn nhiên của em.
Trước em tôi cũng có ít mối tình nhưng trước sau vẫn bị đá, bị phụ bạc mà nguyên nhân chính cũng là do tôi nghèo. Tôi từng phân vân suy nghĩ rất nhiều nhưng tôi vẫn quyết bám trụ với cái nghề mà theo nhiều người là nghèo, là rẻ mạt.
Trong mối quan hệ với em, tôi cũng tồn tại những lo lắng bất an rằng em sẽ lại chê tôi nghèo, lại coi thường tôi như những người trước đây.
Chuyện tình yêu của em và tôi cũng đến tai mẹ em. Điều tôi lo sợ bấy lâu cũng tới, mẹ em nhìn tôi với ánh mắt không mấy thiện cảm bởi cửa hàng của tôi, công việc tôi làm và tất cả cơ ngơi tôi có.
Tiền tài, công việc và nhà cửa đều không có, tôi chắc chắn mình sẽ chẳng thể qua cửa mẹ em. Em là con gái thành phố, ít nhiều gia đình cũng sẽ muốn gả em vào một nơi có điều kiện. Nhưng điều khiến tôi sửng sốt nhất là cách mẹ em gạt tôi ra khỏi cuộc đời con gái bà.
Video đang HOT
Hôm ấy, mẹ em đến gặp tôi cùng 100 triệu tiền mặt. Vừa tới nơi, bà đã vào ngay câu chuyện:
- Đây là 100 triệu tôi đưa cậu, cậu hãy chia tay với con gái tôi.
Thật sự tôi không biết định nghĩa giàu nghèo của mọi người ở đâu mà ra. Tôi có không được giàu có thật nhưng cũng không đến nỗi nghèo đến mức bị mẹ em chê cười. Tôi không ngờ được mẹ em đem cho tôi số tiền 100 triệu và đề nghị chia tay con gái bà.
Dù khá sốc trước hành động của mẹ bạn gái nhưng tôi vẫn cố trấn tĩnh hỏi bà lý do. Đáp lại tôi là những lời lạnh lùng:
- Tôi không nói chắc cậu cũng đã rõ. Cậu không có bố mẹ, nghề sửa xe đạp thì kiếm được ba cọc ca đồng. Cậu lấy gì để cưới con gái tôi và lo cho nó.
Nghe xong, tôi nhất mực khẳng định, tôi yêu con gái bà thật lòng. Nhưng đáp lại tôi, mẹ người yêu vẫn một mực cho rằng, em yêu tôi chỉ vì thương hại, 100 triệu kia xem như phí chia tay, đủ để tôi làm được việc gì đó.
Trước nhưng lời của mẹ em, tôi vội cất tiếng:
- Nếu bác đã đưa thì cháu xin nhận.
Nghe xong, mẹ em nở nụ cười nhưng bà không biết rằng tôi sẽ vẫn không từ bỏ người con gái tốt như em. Số tiền mẹ em đưa tôi sẽ dùng vào việc làm ăn. Tôi đầu tư vào công ty của một người khách quen rất quý tôi. Tôi quyết định lập nghiệp trên chính số tiền mẹ bạn gái đã đưa và không quên bảo em hãy chờ tôi 3 năm, tôi nhất định sẽ trở về.
Tôi quyết định đóng cửa hàng sửa xe bao năm để theo chân lập nghiệp với người khách quen. Tôi giấu em và không hề liên lạc với bạn gái. Tôi tin nếu em yêu tôi nhất định em sẽ đợi.
Tôi chăm chỉ làm việc để ngày trở về mẹ em không còn khinh rẻ tôi nữa. Và rồi sau 3 năm, tôi đã thành công, sự nghiệp đi lên, cơ ngơi được rộng mở.
Tôi trở lại tìm gặp mẹ em và bà nhìn tôi bằng con mắt ngỡ ngàng. Em cũng chờ đợi tôi trong suốt 3 năm ròng rã. Vậy là sau bao năm, cuối cùng tôi và em cũng được bà chấp nhận. Ngẫm lại thời gian đã qua, tôi thấy mình đã mạnh mẽ tự thử thách chính mình và tình cảm của em. Nhưng đó là động lực để tôi có được ngày hôm nay.
Theo ĐSPL
Điêu đứng vì lời tuyên bố sẽ quậy tan nát nhà cửa của chồng
Tôi cũng đã chuẩn bị tâm lý để xem chồng tôi quậy được đến mức nào!
Tôi là phận phụ nữ cho dù có làm ra tiền thì cũng phải chịu lụy và nhường chồng vài phần. Hơn nữa, chồng tôi cũng như vợ anh vậy, cũng sĩ diện, phóng khoáng, hoang phí và chi tiêu không tiếc tay. Cho dù tôi có nặng nhẹ, khuyên nhủ, thậm chí giận dỗi cũng chẳng thể nào thay đổi được.
Tôi là giáo viên dạy ngoại ngữ của một trường cấp ba trong thành phố, còn chồng tôi là kế toán ở cơ quan nhà nước. Cuộc sống của vợ chồng tôi cũng tương đối ổn định, vì ngoài công việc ở trường tôi còn mở lớp dạy thêm ở nhà, đi phiên dịch hay nhận tài liệu về dịch mỗi khi rảnh rỗi.
Lương của chồng tôi kém, chỉ vừa đủ tiền ăn uống, đi lại và sinh hoạt phí của anh. Nếu cứ bình thường như vậy thì chẳng nói làm gì nhưng chồng tôi có tính sĩ diện, đôi khi khoe khoang khoác lác và chi tiêu không biết tính toán, khiến tôi nhiều phen điêu đứng, khó xử.
Ngay từ hồi mới cưới, chúng tôi được bạn bè, họ hàng hai bên cho tặng nhiều nên cũng tiết kiệm được số vốn kha khá. Một người bạn của chồng làm nhà ngỏ ý vay, chưa nói gì với tôi, chồng liên gật đầu cái rụp và mang hết số tiền vàng cho bạn mượn.
Chồng tôi và gia đình bên chồng nói tôi đã đồng ý bán còn trở mặt, còn dọa kiện tụng tôi. (Ảnh minh họa)
Ngoài ra còn mừng đám nhà mới của bạn hẳn 5 chỉ vàng. Lần ấy, tôi tức bực nên nhắc nhở chồng lần sau nên hỏi ý kiến tôi trước. Ấy vậy mà, tôi vẫn bị anh chỉ trích là keo kiệt, tính toán và sống quá chắc với bạn bè.
Sau đó tôi nghĩ lại, cho bạn vay thì còn đó, còn mừng làm nhà thì cũng như một sự gửi gắm, không dịp này, thì dịp khác họ cũng kiếm cớ trả lại mà thôi nên nhẫn nhịn cho qua chuyện.
Còn một việc khiến tôi mãi chẳng thể quên và vì chuyện này mà tôi mang tiếng với gia đình nhà chồng đến tận bây giờ.
Chuyện là, bố mẹ đẻ cho tôi một căn hộ chung cư, nói nếu không dùng có thể bán. Vợ chồng tôi cũng quyết định bán để lấy tiền làm nhà trên đất bố mẹ chồng cho. Cô họ đằng chồng có ý định mua cho con trai ở riêng và hỏi chồng tôi. Anh nhanh nhảu gật đầu nói sẽ bán cho cô với mức 500 triệu, để lại toàn bộ đồ dùng và nhận trước của cô 20 triệu cũng chẳng bàn với tôi một lời.
Khi cô gọi, nói sẽ đến giao nốt số tiền còn lại cho tôi để nhận giấy tờ nhà, thì tôi mới ngả ngửa. Điều đáng nói là, cùng tòa nhà với căn hộ của tôi, người ta chỉ bán có nhà không cũng ngót nghét 1 tỷ. Đằng này, chồng tôi bán bằng nửa tiền của họ, còn tặng cả đồ dùng. Tôi lần ấy cho dù phải bồi thường tiền cũng nhất quyết không chịu bán với giá rẻ như vậy.
Chồng tôi và gia đình bên chồng nói tôi đã đồng ý bán còn trở mặt, còn dọa kiện tụng tôi. Thực lòng mà nói, tôi không muốn phải đao to búa lớn với anh em họ hàng, nhất là với gia đình chồng. Nhưng số tiền chênh lệch quá lớn, hơn nữa, đó là tài sản thừa kế của tôi, chồng không được quyền bán. Nên gia đình cô bên chồng phải chịu và nói tôi chẳng ra gì, nào là điêu, nuốt lời, trở mặt, ghê gớm, hẹp hòi...
Còn chồng thì một mực nói tôi làm anh mất mặt, tính toán với họ hàng. Thậm chí anh tuyên bố do tôi làm anh mất mặt thì tự bỏ tiền ra mà trả lại cho cô. Còn tiền kia, anh sẽ hỗ trợ để cô mua nhà cho em. Cuối cùng để yên ấm gia đình tôi cũng phải nhún, đưa anh 20 triệu để trả lại cho cô nhưng cũng không lấy lại được tiếng tăm và bớt ác cảm từ gia đình nhà chồng được.
Sau chuyện đó, vợ chồng tôi giận nhau rất lâu mới lành được. Cuộc sống êm ấm được hơn năm thì lại đến chuyện chồng tôi đòi mua ô tô cho bằng thiên hạ. Chồng tôi nói với giọng kẻ cả: "Em xin xác nhận bảng lương đi, rồi đưa cả sổ tiết kiệm và giấy tờ nhà đất đây, để xem thiếu bao nhiêu anh còn đi vay ngân hàng. Phải mua một cái xe ô tô thôi, chứ thấy thiên hạ đi ô tô mà mình đi xe máy nó khinh cho".
Tôi quá mệt mỏi rồi, không thể cáng đáng nổi sự sĩ diện hão, khoe khoang của chồng nữa. (Ảnh minh họa)
Tôi nghĩ điều kiện chưa cho phép hơn nữa công việc của chúng tôi đâu có cần thiết phải đi ô tô đến vậy đâu. Tôi cũng phân tích phải trái nhưng anh còn đùng đùng giận dữ, nói tôi muốn hãm anh, không cho anh mở mày mở mặt, rồi còn dọa nếu không mua xe, sẽ chẳng đi làm nữa. Sau rồi anh nằm vạ vật, than ngắn, thở dài.
Bố mẹ hai bên thấy vậy cũng rốt ruột, nói sẽ hỗ trợ chúng tôi ít nhiều và khuyên tôi chiều anh cho yên ấm gia đình nên tôi cũng xuôi dần. Tôi bảo anh xác nhận bảng lương của anh cũng vay được khoảng 100 triệu, thế là đủ.
Nhưng anh lại nói: "Không xác nhận lương anh được. Để cơ quan biết anh cắm sổ lương vay tiền mua chúng nó cười cho. Lấy chỗ nào mà chui". Đến mức đó thì tôi điên lắm, vậy chẳng nhẽ, tôi cắm sổ lương mua xe thì không bị cười hay sao? Tôi nhất quyết không chịu, thì anh vẫn bài cũ, làm mình làm mẩy.
Mấy ngày rồi, tôi cũng mặc kệ, nhất nhất không đồng ý thì anh nghỉ làm thật. Suốt ngày ở nằm lỳ ở nhà và tuyên bố sẽ "quậy cho banh nhà". Nhìn chồng như vậy, tôi không thể chịu nổi, tôi có thể chiều theo ý anh, nhưng anh lại là người việc gì cũng ỉ lại, đổ cho tôi làm hết.
Tôi quá mệt mỏi rồi, không thể cáng đáng nổi sự sĩ diện hão, khoe khoang của chồng nữa. Tôi đã tuyên bố nhất định không mua ô tô được và sẵn sàng tinh thần xem anh quậy thế nào rồi. Nếu tôi nhân nhượng lần này, có thể những lần sau anh lại được đà, đòi hỏi những điều cao siêu hơn thì sao.
Tôi quyết định vậy có đúng không mọi người?
Theo Trí thức trẻ
Bạn trai dọa tung ảnh nóng để đòi... 500 nghìn tình phí trong 1 năm yêu nhau Nhắn tin đòi chán không thấy Minh trả, Trọng bắt đầu viết status chửi xéo cô trên facebook, nào là "Thời này con gái ghê thật, xì tiền ra là chỉ có một đi không trở lại"... Ảnh minh họa "Thế em có trả tiền cho anh không, để anh còn biết đường nào?", lại một tin nhắn nữa từ Trọng khiến Minh...