Mẹ anh hứa đẻ xong cho cưới, tôi bần thần nghe câu nói của bà lúc vật vã chờ sinh
Tới tận sát ngày sinh, mẹ Lĩnh gọi tôi về quê, nói về quê đẻ đỡ tốn kém, hơn nữa bệnh viện ở quê bây giờ cũng tốt rồi, tôi có thể yên tâm.
Tôi và Lĩnh yêu nhau 7 năm mới về ra mắt 2 bên gia đình, 7 năm yêu Lĩnh tôi thừa hiểu nhà anh thế nào nhưng có 1 điều tôi khẳng định tuyệt đối tôi yêu Lĩnh vì yêu con người này chứ không phải ham mê những gì Lĩnh có.
Nhà Lĩnh giàu tôi không phủ nhận, nhưng người cầm cưa tôi trước cũng là Lĩnh. Ngày tôi nhận lời yêu anh, tôi mới chỉ 15, 16 tuổi, trẻ con ở quê, làm gì đã biết thế nào là tốt cho tương lai hay giàu nghèo. Chỉ đơn giản thấy thích là nhận lời yêu, yêu rồi mới biết thêm nhiều vấn đề khác. Ví dụ như việc có môn đăng hộ đối không, có phù hợp hay không. Người ta hay nói, tình yêu là chuyện của 2 người nhưng hôn nhân lại là câu chuyện khác.
Chúng tôi cũng đi học đại học như những cặp đôi khác, cũng có những ngày sáng lên giảng đường chiều ăn mỳ tôm như đám bạn, không phải như người ta nhìn vào rồi đánh giá Lĩnh nuôi tôi. Thứ 1 là tôi không cần ai nuôi, thứ 2, là nhà Lĩnh cũng chỉ cho anh 1 khoản vừa đủ tiền ăn học, không bừa phứa như con nhà giàu khác.
Nhà Lĩnh giàu tôi không phủ nhận, nhưng người cầm cưa tôi trước cũng là Lĩnh. Ảnh minh họa.
Người yêu tôi hiền, ngày xưa tôi yêu anh vì hiền bao nhiêu thì bây giờ tôi căm hận sự hiền lành đó ở anh bấy nhiêu. Chỉ sau 1 đêm tôi mới chợt vỡ ra, ranh giới giữa hiền và nhu nhược chỉ là 1 cái gật đầu.
2 năm trước sau 5 năm yêu nhau lần đầu tiên tôi về ra mắt bố mẹ Lĩnh, khác hẳn với những màn ra mắt thông thường, bố mẹ, anh và em gái anh ngồi 1 bên, tôi ngồi 1 bên như 1 màn phỏng vấn xin việc mà ở đó nhà anh là chủ. Bắt đầu từ việc tôi học trường gì, ra trường làm gì, tương lai thế nào, tới bố mẹ tôi là ai, làm gì,… cuối cùng bằng ánh mắt sắc lẹm và cái chào tạm biệt ra về mà không 1 người nào muốn níu tôi lại ăn cơm dù giờ cơm trưa đã tới.
Video đang HOT
Những ngày sau đó mẹ anh gọi cho tôi, thông báo kết quả xem như tôi đã trượt vòng phỏng vấn con dâu bà. Tôi cũng chẳng muốn nói nhiều, im lặng tuyệt đối rồi chờ quyết định từ Lĩnh. Lĩnh nói tôi tin anh, chờ anh thuyết phục bố mẹ, tôi chờ suốt 2 năm liên tục. Trong 7 năm yêu Lĩnh, tôi chẳng phải hạng xấu xí để không ai để ý, ngược lại có rất nhiều người tán tỉnh tôi, trong số đó nghèo có, giàu có, giỏi có, ngu ngốc có… tôi từ chối tất cả để đổi lại 1 đứa con không ai công nhận.
Cách đây đúng 6 tháng, tôi nhận tin tôi có bầu đã 3 tháng, tôi choáng váng vì lần nào quan hệ cũng dùng bao, không hiểu tại sao lại lòi ra 1 đứa trẻ giữa lúc cả 2 đang căng thẳng chuyện nhà anh không đồng ý. Tôi tái mặt nói với anh đã mang bầu còn anh thì vui sướng nói đó là thành quả của anh. Thì ra để “giúp” tôi có thêm cơ hội bước chân vào gia tộc cao quý, anh quyết định làm rách “áo mưa” để bẫy tôi có bầu.
Qủa nhiên, cái thai là cơn mưa quý giá giữa mùa hè khô hạn, mẹ anh xuống nước đồng ý cho cưới với điều kiện, “đẻ xong rồi tính”. Yêu Lĩnh, hơn nữa đời con gái tôi cũng cho anh rồi, giờ lại có bầu, cả làng đều biết, tôi mà không cưới được Lĩnh thì xác định phần đời sau chẳng còn lấy được ai. Bố mẹ tôi lúc đó khóc lên khóc xuống, can ngăn tôi đủ điều nhưng tôi vẫn quyết nghe Lĩnh.
Sau khi quyết định đẻ con, tôi và Lĩnh vẫn ở thành phố làm việc, tôi nghén liền 3 tháng tiếp theo nhưng vẫn cố đi làm. Tới tận sát ngày sinh, mẹ Lĩnh gọi tôi về quê, nói về quê đẻ đỡ tốn kém, hơn nữa bệnh viện ở quê bây giờ cũng tốt rồi, tôi có thể yên tâm.
Mẹ anh gọi cho tôi, thông báo kết quả xem như tôi đã trượt vòng phỏng vấn con dâu bà. Ảnh minh họa.
Nghĩ bản thân chẳng có nhiều tiền, bố mẹ lại ở xa, nếu sinh ở thành phố chưa chắc Lĩnh đã lo được cho tôi nên tôi nghe lời về quê làm thủ tục đẻ. Ngày đi đẻ, cơn đau ập tới khiến tôi nước mắt ngắn dài, tôi đau liên tục 1 ngày 1 đêm vẫn chưa đẻ. Lúc đó gần như tôi kiệt sức rồi, chỉ biết nằm 1 chỗ vừa khóc vừa la cho tới khi tôi lả đi, trong mê man vẫn nghe bác sĩ giục gia đình làm thủ tục mổ gấp.
Tôi nghe tiếng Lĩnh khóc thút thít, mẹ anh vừa quát vừa nói “mổ gì mà mổ, ngày xưa tao đẻ sòn sòn có mổ méc gì đâu. Bọn bác sĩ này nó vòi tiền thôi, cứ ở đó, chờ thêm vài tiếng nữa kiểu gì cũng cho đẻ thường”. Tôi nghe mẹ tôi kể lại, những người trong bệnh viện chửi mẹ Lĩnh ác tâm, con dâu đẻ không lo chỉ sợ tốn kém. Tới mức đó bà ta vẫn nhất quyết không cho làm thủ tục, bố mẹ tôi xót con phải tự đi làm, tự đóng viện phí. Sau khi sinh, họ ôm ấp cháu như vàng, còn tôi thì xem như vô hình.
Sau sinh tôi ôm con về nhà bố mẹ đẻ, nói sao nhỉ, tôi nhận ra, giữa tính mạng con người và tiền nhà anh chọn tiền. Tôi có thể kiếm tiền bằng tay mình, có thể ăn ít 1 chút, có thể sống nghèo chứ không thể hèn mọn, nhịn nhục nhất là ở với 1 người chồng không thương tôi dù tôi đang trên bờ vực cái chết.
Con tôi đẻ, tôi nuôi, kể từ lúc tôi trên bàn đẻ nhà anh đã chẳng còn là cái thá gì. Lời dị nghị từ hàng xóm cũng chẳng còn là thứ khiến tôi để tâm. Tôi sẽ nuôi con và dạy nó biết quý trọng con người, biết tôn trọng người khác,… và phải biết là đàn ông sinh ra đã là phái mạnh ít nhất không thể cho con gái nhà người ta tiền bạc thì phải bù đắp bằng tình thương.
Theo Gia đình & Xã hội
Đi đánh ghen cùng bạn thân nhưng khi thấy cảnh này trong khách sạn, tôi lại bàng hoàng đến bủn rủn cả tay chân
Tôi cứ đinh ninh cuộc sống vợ chồng em gái mình rất hạnh phúc. Cho đến khi đi đánh ghen cùng bạn thân thì mọi chuyện vỡ lỡ đầy đau đớn.
Ảnh minh họa.
Từ trước đến nay, gia đình luôn đem tôi so sánh với em gái. Đặc biệt cuộc sống vợ chồng em ấy quá hạnh phúc, quá hoàn hảo càng khiến bố mẹ cảm thấy tôi vô dụng. Ngay cả chính bản thân tôi cũng cảm thấy mình chẳng là "cái đinh gỉ" gì so với em gái mình.
Chồng em gái tôi phong độ ngời ngời, là giám đốc công ty xuất khẩu với vốn đầu tư từ Nhật. Lương tháng em rể tôi tính bằng lương năm của hai vợ chồng tôi. Thế nên mọi thứ trong nhà cửa bố mẹ tôi, kể cả cái nhà mới xây to đùng như biệt thự cũng từ tiền của em rể tôi cho cả.
Gia đình tôi quý cậu ấy một phần cũng vì thế. Bố mẹ tôi cứ hay so sánh chồng tôi là nhân viên nhà nước, lương ba cọc ba đồng với em rể khiến anh khó xử, lâu dần thì bực mình nên ít về thăm ông bà. Từ đó, ông bà lại trách chồng tôi bất hiếu càng khiến tôi khó xử hơn. Mà đâu chỉ anh, ngay cả tôi khi ngồi cùng nói chuyện với em rể cũng thấy ngượng nghịu vì không thể tìm ra chủ đề chung.
Đặc biệt cuộc sống vợ chồng em ấy quá hạnh phúc, quá hoàn hảo. (Ảnh minh họa)
Chỉ có điều, vợ chồng em tôi cưới nhau cũng hơn 5 năm mà chưa có con. Em gái tôi bảo do em ấy từng bị u nang cả hai buồng trứng nên khó thụ thai. Chỉ có một lần em ấy có thai nhưng chưa được 3 tháng đã sẩy thai mất. Lần đó, em ấy buồn khóc suốt một thời gian dài. Em rể tôi thương vợ, đi làm về là chăm vợ, chẳng đi công tác hay nhậu nhẹt gì nữa.
Trong thâm tâm, tôi vẫn luôn nghĩ em gái mình may mắn vì có cuộc sống giàu sang, chồng thương chiều hết mực. Tôi đâu ngờ sự thật phía sau lại tàn nhẫn đến thế.
Chiều chủ nhật tuần trước, tôi đi đánh ghen cùng bạn thân. Cô ấy cài định vị trong xe máy lẫn điện thoại của chồng khi thấy chồng có những biểu hiện lạ. Khi thấy chồng đang ở nhà nghỉ, cô ấy gọi điện bảo tôi đến chở đi gấp.
Chúng tôi hùng hổ lao vào khách sạn, bảo với nhân viên lễ tân nếu không đưa chìa khóa dự phòng thì chúng tôi sẽ la um lên, sẽ tố cáo khách sạn lên mạng xã hội. Lễ tân thấy bạn thân tôi vật vã quá nên vội vã đưa chìa khóa, còn dặn chúng tôi gặp nhau rồi về nhà mà nói chuyện, đừng có gây ồn ào ở đó.
Cánh cửa phòng mở ra, tôi và bạn thân định lao vào đánh ghen thì chết sững khi thấy hai người đàn ông đang quấn lấy nhau, cởi trần trên giường. Chúng tôi đứng sững vì sốc. Và khi định hình lại một trong hai người đàn ông ấy là ai, tôi bủn rủn cả tay chân.
Đó chính là em rể tôi và chồng bạn thân tôi. Thấy tôi, cậu ấy cũng hoảng hốt mặc quần áo lại rồi chạy vào nhà tắm. Bạn thân tôi lao vào tổng xỉ vả chồng. Còn tôi, tôi lủi thủi thất thần đi về. Trời ơi, có nằm mơ tôi cũng không thể nghĩ ra em rể mình lại là người đồng tính. Hơn nữa, em gái tôi đã phải chịu đựng những gì để đem tiền về cung phụng cho bố mẹ tôi? Còn cái thai, vì sao lại mất đột ngột như thế? Tôi rối trí, hoang mang tột cùng và muốn tìm em gái để hỏi rõ nhưng không dám. Tôi phải làm sao đây?
Theo Helino
Nửa đêm người yêu gọi điện bảo đau bụng và kêu tôi đưa đi cấp cứu, câu thông báo của bác sĩ và toàn bộ sự thật sau đó khiến tôi rụng rời tay chân Khi biết sự thật về con người Trang, tôi rất thương em, nhưng lòng tôi không đủ rộng lớn để bao dung bỏ qua được quá khứ đó. Chúng tôi ở cùng khu chung cư, chạm mặt mỗi ngày, lâu dần cảm mến và yêu nhau từ lúc nào không hay nữa. Tôi chính thức ngỏ lời yêu Trang tính đến nay cũng...