‘Mày về nhà đẻ được mấy ngày mà đã dám cãi láo với mẹ chồng?’
Tính đồng bóng của bà nổi lên, chỉ có thế, bà chử.i tôi một trận tam bành: “Mày về nhà đẻ được mấy ngày mà đã dám cãi cả mẹ chồng, về đó mà ở cho sạch sẽ, nhà này chỉ có thế thôi”.
Chào các bạn,
Tôi năm nay 27 tuổ.i, lấy chồng được 2 năm và vừa sinh con gái được 2 tháng. Trong 2 năm đó, chưa khi nào tôi thấy mình được sống đúng nghĩa. Hiện tại tôi đang chán nản và bế tắc với cuộc sống này mà chưa tìm được lối thoát cho mình. Tôi chia sẻ chuyện của mình lên đây, hy vọng nhận được lời khuyên hữu ích của chị em.
Ngày tôi cưới, ai cũng bảo tôi tốt số lấy được trai trẻ (tôi hơn chồng 1 tuổ.i) lại là nhà con 1, trai Hà Nội gốc, sau này tha hồ mà hưởng thụ. Khi ấy tôi cũng thầm tự hào vì bản thân vì đã tìm thấy 1 người chồng như thế.
Vậy mà khi về mới biết cuộc sống thật mệt mỏi. Chồng tính khí trẻ con, chẳng biết lo biết lắng gì, bố chồng thì hiền khô để bà mẹ chồng đành hanh chử.i mắng suốt ngày, mẹ chồng thì vừa đồng bóng lại vừa bảo thủ lắm điều… ôi cuộc sống của tôi!
Khi cưới về, tôi còn đang học văn bằng 2 nên chúng tôi quyết định kế hoạch chuyện con cái đến khi tôi học xong. Hơn nữa, cuộc sống còn nhiều khó khăn nên tôi cũng không muốn sinh con lúc này. Chồng thì làm nhân viên bảo vệ cho 1 ngân hàng, còn tôi chỉ làm hành chính cho 1 công ty nhỏ, thu nhập của cả 2 chưa tới 10 triệu đồng mỗi tháng. Nếu con cái vào thì không biết sẽ thiếu thốn đến đâu.
Kế hoạch là thế mà bà nội tối ngày bóng gió giục chuyện con cái, giục không được thì bà quay sang nói độc “có khi nhà này vô phúc vớ được của tịt rồi cũng nên!” nghe vậy mà tức lắm nhưng tôi cũng không thái độ gì cả.
Rồi bà đi mua thứ nước gì đó về bắt tôi uống, thứ đó không phải thuố.c sắc, Bắc Nam gì cả chỉ biết bà bảo cứ uống vào là có con ngay mà lại là con trai nữa chứ. Nhiều khi không muốn phật lòng bà nên phải giả vờ uống 1 chút rồi mang về phòng rồi lựa lúc bà đi vắng mà đổ thứ nước đó đi. Thật khó chịu bực mình với cái kiểu của mẹ chồng.
Học hành xong, tôi bắt đầu thả để có con và may mắn là ngay tháng sau đó chúng tôi có tin vui. Tưởng bà mong cháu nội thế thì phải chăm sóc con dâu ghê lắm. Đằng này, bà vẫn thờ ơ, lạnh lùng như thể không có chuyện gì vậy.
Video đang HOT
Thậm chí, từ ngày bầu bí bà còn yêu cầu tôi đóng thêm tiề.n ăn cho bà vì tôiăn khỏe hơn. Suốt trong thời gian bầu bí tôi chưa bao giờ được mẹ chồng hỏi thăm nửa lời. Nhiều lúc phải nghĩ là tính bà như vậy, cháu ra đời bà sẽ yêu thương cháu là được. Vậy mà…
Chuỗi ngày buồn chán vẫn tiếp diễn, nghĩ lại thời gian 1 tháng đầu sinh con mà tôi cứ ngỡ mình ở địa ngục tăm tối nhất. Mới sinh con được 6 ngày, tôi đã phải lần mò từng bước để xuống chợ mua đồ. Còn nhớ hôm đó bà giận nên không đi chợ giúp tôi.
Nhưng bà bảo thủ lắm, ai lại con dâu vừa sinh xong bà làm cho nồi canh dưa to tướng bảo ăn, tôi sợ không dám ăn thì bà giận bảo cầu kỳ “Ngày xưa chẳng có gì mà ăn, chẳng kiêng gì mà có ai chế.t đâu! Thôi thì hôm sau muốn ăn gì thì tự mua cho vừa lòng”.
Tưởng bà giận nói vậy mà hôm sau bà lạnh lùng kệ mẹ con tôi thật. Cực chẳng đã tôi mới phải mò mẫm ra chợ như thế. Để hết người nọ người kia thắc mắc “ Sao ra ngoài sớm thế…”. Chắc chẳng bao giờ tôi quên được ngày hôm đó.
Vợ thì chịu ấm ức, có than với chồng thì cũng ừ ào qua chuyện. Do làm bảo vệ nên thời gian ca kíp, xong ngoài giờ đi làm là chồng cắm đầu vào điện tử, chẳng biết vợ là ai mà con là ai nữa. Vậy là cứ 1 mình xoay xở trong cái mớ bùng nhùng ấy mà không được chồng chia sẻ nửa lời. Nghĩ cực thân biết thế lấy chồng làng cho xong, Hà Nội mà làm gì!
Ở nội được 1 tháng thì tôi được về ngoại ở Hải Dương. Đếm ngược từng ngày rồi cũng tới, vui lắm và thấy mình nhẹ bẫng vì như thoát được 1 nơi kinh khủng nhất. Định rằng ở ngoại đến khi đi làm mới lên Hà Nội để mọi người ở quê hỗ trợ thêm. Vậy mà vừa về được 1 tháng thì bà nội lại gọi lên, không cho ở nữa vì sợ mang tiếng vô trách nhiệm. Dù không muốn chút nào nhưng tôi cũng phải nghe theo.
Tưởng bà mong cháu, nhớ cháu thế nào, ngày tôi về mọi thứ đều banh bét đến khinh hoàng. Phòng của tôi cốc chén mốc xanh, giường chiếu ẩm ướt, hôi hám phòng thì dày những bụi. Nhìn cảnh mà chán ngán. Biết cháu về mà bà với bố cũng không nỡ dọn qua đón con cháu.
Bực mình lão chồng tôi có lẩm bẩm: “Chẳng hiểu kiểu gì, biết con về mà cũng không dọn phòng cho sạch chứ!”. Đi đường xa về cũng chẳng kịp nghỉ ngơi, tôi lao vào dọn nhà thì bà nội bảo tôi lắm chuyện, cầu kì “Có ai ở đấy đâu mà bẩn, mà dọn ghê thế, thằng K nó toàn ở dưới, có ngủ đấy tối nào đâu!”.
Trông cháu 1 lát mà bà cứ bĩu môi chê cháu quấy, ở nhà ngoại có tháng mà đâ.m hư, rồi cho nằm kiểu gì mà bẹp hết cả đầu… Vừa mệt, vừa bực mình lại tủi thân tôi có nói lại: “Cháu nó thế, con cũng chẳng biết làm thế nào được!”. Tính đồng bóng của bà nổi lên, chỉ có thế, bà chử.i tôi một trận tam bành “Mày về nhà đẻ được mấy ngày mà đã dám cãi láo cả mẹ chồng, về đó mà ở cho sạch sẽ, nhà này chỉ có thế thôi”.
Ức đến phát khóc nhưng vì nghĩ tới con gái, nghĩ đến lời mẹ đẻ dặn: “Lấy chồng thì gia đình chồng mới là gia đình mình” tôi lại cố gắng nguôi đi để tiếp tục ở đó chăm con. Không biết sự nhẫn nhịn của tôi chịu được đến khi nào? Nhưng thật sự là tôi đang không biết làm sao để sống ở nơi mà tôi chưa bao giờ coi là gia đình ấy. Có ai có cách nào giúp tôi thoát khỏi địa ngục này với!
Theo Afamily
Bị chồng chê không giỏi "chuyện ấy" hơn vợ cũ
Biết bao lần anh hay nhắc tới vợ cũ. Mặc dù vợ cũ của chồng tôi vô số lần xúc phạm tới gia đình chồng, dạy con chử.i bậy. Vậy mà cho tới lúc đỉnh điểm chồng tôi buột miệng nói vợ cũ điệu nghệ trên giường hơn tôi.
Tôi là vợ thứ 2 của anh. Người vợ trước của anh ngoạ.i tìn.h nên cả 2 li dị, họ có với nhau một người con trai 8 tuổ.i, thằng bé đang sống cùng mẹ nó.
Lúc đầu gặp anh, tôi không hề biết việc anh đã có vợ con và li dị vợ rồi nên tôi mới nhận lời quen. Đến khi tôi yêu rồi thì mới phát hiện quá khứ của chồng. Tôi đã khóc rất nhiều và quyết định sẽ chia tay anh, mặc dù rất đau lòng.
Chồng tôi lúc đó vì thế mà khóc và nói đối với anh thì tôi chính là tình yêucuối cùng trong đời. Tôi vì yêu nên cho chồng cơ hội. Bởi lúc đó anh bảo nếu tôi không tha thứ và cho anh một cơ hội thứ 2 thì anh sẵn sàng t.ự t.ử. Và rồi tôi đã tin và nghĩ sẽ cố gắng quên đi mọi thứ từ quá khứ để làm lại từ đầu với anh.
Tôi nhỏ hơn chồng 10 tuổ.i. Quyết định đến với nhau, nhưng đôi lúc gây nhau là tôi lại thấy hối hận vì ngoài chồng tôi ra thì tôi cũng còn rất nhiều người theo đuổi. Thế mà không hiểu sao duyên nợ như thế nào mà khiến tôi chấp nhận lấy anh.
Chồng tôi không lăng nhăng bên ngoài. Nhưng nhiều lúc nằm cạnh nhau tôi chợt nghĩ về người vợ trước của chồng mà đau lòng không thể tả.
Có 1 lần khi 2 vợ chồng tôi đang vui vẻ nằm cạnh nhau, tôi nói tới chủ đề về xấu với đẹp gì đó.Tự nhiên, chồng tôi thốt lên nói vợ cũ của anh đẹp hơn tôi nhiều. Rồi nào là cô ấy biết cách ăn mặc, trang điểm, bạn bè anh ai cũng khen cô ấy quyến rũ hơn tôi. Rồi còn chê ỏng chê eo tôi thấp, rồi béo không được một góc của vợ cũ anh ngày xưa. Anh còn kể, ngày đó, chị ta mới sinh xong có mấy tháng mà đã lấy lại được vóc dáng đẹp. Còn tôi, thì từ lúc lấy chồng về là bụng đầy ngấn mỡ, chân với đùi cứ như chân voi.
Thậm chí, anh còn chê làm "chuyện ấy" với tôi không bằng được cô ta nửa phần... Thực sự, chê tôi xấu không bằng cô ta tôi còn chịu được, nhẫn nhịn được. Nhưng anh ta ví von tôi với cô ta trong "chuyện ấy" khiến tôi muốn nổi điên. Tôi cũng có lòng tự trọng, chứ có phải cái giẻ lau để anh ta thích chùi", chà đạp lúc nào thì làm đâu chứ.
Vì những chuyện đó mà, tôi cãi nhau với anh. Mấy hôm liền 2 vợ chồng không thèm nói chuyện với nhau. Vậy mà anh cũng chẳng thèm làm lành, mà còn giận ngược lại với tôi. Kể từ giờ phút đó giữa tình cảm của tôi dành cho chồng nó bất chợt không còn được như trước nữa.
Biết bao lần anh hay nhắc tới vợ cũ. Mặc dù vợ cũ của chồng tôi vô số lần xúc phạm tới gia đình chồng, dạy con chử.i bậy. Vậy mà cho tới giờ anh luôn "buột miệng" nói vợ cũ điệu nghệ trên giường hơn tôi. Giờ 2 người ở cùng nhà nhưng tôi như có khoảng cách với chồng chẳng thể nào bình thường lại được.
Hai người họ đã chia tay mà vẫn thường xuyên nhắn tin tình cảm qua lại. Ảnh minh họa.
Cách đây 1 tuần, tình cờ thôi nhé (vì tôi không bao giờ đọc tinh nhắn hay sờ vào điện thoại của người khác), tôi nhắn tin cho bạn thì lại gửi nhầm vào số của chồng. Vì điện thoại của chồng gần đó nên tôi mới lấy máy chồng xóa cái tin vừa gửi (vì là chuyện phụ nữ khó nói). Nên tình cờ đọc được dòng tin nhắn của anh nhắn cho vợ cũ : "Hôm nay anh ở nhà một mình, H đi vắng đến tối mới về. Em sang đây cùng ăn cơm với anh được không? Vợ cũ nhắn lại: Hôm nay em bận rồi, mai rảnh anh em mình có thể gặp nhau ở chỗ cũ". Tôi đọc xong mà chân tay rụng rời.
Hôm ấy, tôi khócsưng cả mắt vì không kìm chế được cảm xúc nữa, mỗi khi nhìn vào khuôn mặt của chồng tôi là tôi lại thấy sự dối trá hiện lên.
Tôi không hiểu tại sao anh ta mình lại hành động khốn nạn như thế? Liệu những lần tôi đi vắng, về nhà ngoại thì ở nhà có chuyện gì xảy ra giữa bọn họ.
Bây giờ tôi đang có thai ở tháng thứ 3 rồi. Bây giờ chỉ sợ cứ nghĩ linh tinh lại ảnh hưởng đến đứ.a b.é. Mà nhìn thấy mặt chồng là lại tức sôi má.u không thể chịu được. Giờ tôi không biết phải làm sao, các bạn hãy cho tôi lời khuyên.
Theo Phunutoday
Về nhà ngoại sinh con, chồng và mẹ chồng đón dâu mới Nghe mẹ chồng tha thiết, lại thấy chồng vẫn đều đặn gọi điện hỏi thăm 2 mẹ con. Cô không ngờ rằng lúc này ở nhà, mẹ chồng và chồng đang vui vầy với con dâu mới. Từ khi cưới nhau đến nay, Hiệp - chồng Cúc (Bình Thạnh, TP HCM) luôn là người khá đàng hoàng, ít nhậu nhẹt, cũng không cờ...