May quá chồng vô sinh!
Nói như vậy, có lẽ chị em sẽ nghĩ tôi là người vợ độc ác, vô liêm sỉ. Ai đời, vợ lại đi cười trên nỗi đau của người chồng rồi hả hê vì nó.
Nhưng không phải, tôi đang cười nhạo vào cái sự vụng trộm của chồng và người đàn bà đó, tôi cũng đang hả hê vì có lẽ, đó là cái giá phải trả cho người đàn bà đã cam tâm cướp chồng tôi.
Cưới nhau được hơn 1 năm chưa có bầu, chồng tôi nhất định khăng khăng rằng nguyên nhân là do tôi. Vì ngày yêu nhau, anh có chứng kiến tôi bị một cái u lành ở ngực, nên phải mổ. Và anh cứ nghĩ, chính chuyện đó đã làm ảnh hưởng tới khả năng sinh con của tôi. Tôi thấy anh hơi kì, vì u lành ở ngực thì liên quan gì tới chuyện ấy, nhưng anh thì cứ khẳng định như thế. Anh còn nói, trước giờ anh không chơi bời gì, cũng chẳng bệnh tật thuốc men gì thì làm sao mà bị như thế được. Chắc chỉ tại tôi mà thôi.
Tôi cũng lo lắng nên đã lén đi khám, tôi chẳng bị sao cả. Bác sĩ chỉ nói, 1 năm chưa có con có thể chỉ là tạm thời như vậy, rồi đâu sẽ có đó. Tôi nói với anh nhưng có vẻ anh không hài lòng trước lời giải thích đó. Anh vẫn nghĩ là do tôi vì anh bảo, chờ đợi thật sự là mệt mỏi.
Rồi anh đi ngoại tình. Tôi nghe nói, người con gái đó trước đây mẹ anh rất thích, nhưng anh lại không ưng cô ta. (ảnh minh họa)
Rồi anh đi ngoại tình, mẹ anh cũng đồng tình với chuyện ấy. Vì mẹ anh nghĩ, nguyên nhân là do tôi. Nếu như tôi không sinh được cháu cho bà có lẽ bà sẽ đuổi cổ tôi ra khỏi nhà cũng nên. Tôi đau khổ suốt thời gian đó, bảo anh đi khám thì anh trừng mắt với tôi, bảo tôi ăn nói vớ vẩn vì đổ tội cho anh.
Video đang HOT
Rồi anh đi ngoại tình. Tôi nghe nói, người con gái đó trước đây mẹ anh rất thích, nhưng anh lại không ưng cô ta. Anh yêu tôi và muốn lấy tôi, nhưng cuộc sống vợ chồng không như mơ, anh nhanh chóng chán tôi và nghĩ đến người con gái đó. Còn cô ấy, dù biết tôi có chồng rồi cũng vẫn sán lại, và có dã tâm cướp chồng của tôi.
Tôi đã biết chuyện và nói với anh, anh trắng trợn thừa nhận còn bảo tôi rằng, nếu tôi không sinh được con cho anh thì anh phải nhờ người khác là chuyện đương nhiên. Lúc đó tôi nghẹn đến tận cổ, ức lắm. Tôi bảo anh, nếu anh cảm thấy đó là điều tốt cho anh thì anh cứ làm, đừng bao giờ bận tâm tới tôi.
Anh không sợ thật, anh cứ qua lại với người đàn bà đó, còn coi tôi như người dưng trong nhà. Tôi nói anh không ra gì nhưng anh vẫn chứng nào tật ấy. Thời gian đó, tôi thực sự áp lực. Tôi gọi cho anh thì anh bảo bận đi với bồ. Nhưng thật lạ, anh chưa đề cập tới chuyện ly hôn.
Giờ cô ta chuẩn bị bỏ anh, vì cô ta không thể sống với người chồng vô sinh. Phụ nữ thì cần có con hơn bao giờ hết. (ảnh minh họa)
Một thời gian sau, khoảng gần 1 năm, anh nói, anh muốn lấy vợ hai, nếu tôi đồng ý thì sống cùng, còn không thì ly hôn. Làm sao tôi có thể chấp nhận người đàn bà đó sống cùng nhà với mình chứ? Tôi quyết định bỏ chồng trong đau đớn. Anh nói, anh sẽ đưa cô ta về nhà này sống vì cô ta chấp nhận tất cả chuyện này. Trước đây, cô ta cũng say anh như &’điếu đổ’. Tôi không còn lời nào để nói, đành chấp nhận sự thật trớ trêu này.
Chúng tôi chia tay nhau, anh sống cùng với cô ta còn tôi bơ vơ. Thời gian sau đó, tôi nghe người ta nói lại rằng, anh bị vô sinh. Vì mãi, vợ anh vẫn không có bầu. Mẹ anh lại càng tỏ ra lo lắng và bắt anh đi khám. Không có lý gì hai người phụ nữ làm vợ anh đều không có con cả. Và thật không ngờ, anh bị vô sinh thật. Sự thật trớ trêu ấy lẽ ra tôi không nên vui mừng, nhưng có lẽ đó là cái giá phải trả cho anh, người đàn ông phản bội và cũng là cái giá của người đàn bà cướp chồng tôi.
Giờ cô ta chuẩn bị bỏ anh, vì cô ta không thể sống với người chồng vô sinh. Phụ nữ thì cần có con hơn bao giờ hết. Anh thì khóc hết nước mắt, mẹ anh cũng gào khóc trong đau đớn vì đó là người con trai duy nhất của bà. Bà không biết rằng, tôi mới chính là người con dâu tốt nhưng bà lại ruồng bỏ, bắt tôi phải ra đi. Tôi thật sự cảm thấy thương cảm cho anh nhưng chút ích kỉ trong con người tôi lại khiến tôi thấy có chút vui vì anh vô sinh. Đó là cái giá của người chồng không biết trân trọng hạnh phúc, không biết coi trọng người yêu thương mình. Anh phải trả giá cho sự phản bội một cách thích đáng. Cả người đàn bà kia cũng vậy!
Theo VNE
Vợ đi nâng ngực để được sếp yêu
Câu chuyện nâng ngực, độn mông, độn cằm đã không còn hiếm ở thời nay.
Nhiều người còn lạm dụng chuyện đó, biến mình từ người đang xinh đẹp trở nên xấu xí chỉ vì quá ham sắc đẹp. Vợ tôi, trước giờ luôn là người phụ nữ chuẩn mực, không thích những thứ nhân tạo, thế mà từ ngày thấy người ta nâng ngực, nhìn sexy và quyến rũ, vợ tôi lại thích mình cũng có một bộ ngực như thế.
Ngày còn con gái, vợ chẳng tự ti cái gì, vì khuôn mặt vợ đẹp, dáng vóc được, chỉ tủi thân vì vòng một của mình không được như người ta. Ngày đó, vợ cứ phải mặc áo độn thật dày, nếu ai tinh mắt thì sẽ thấy được ngay là hàng giả. Thế nên, nhiều khi vợ tự ti lắm, không dám mặc váy bó sát thân. Rồi, cứ tự than thân trách phận.
Ngày lấy nhau, thi thoảng tôi có chê vợ ngực nhỏ, chỉ là trêu đùa, thế mà vợ tức tôi, giận nửa tháng không thèm nói chuyện. Tôi phải nài nỉ mãi, xin lỗi mãi vợ mới thôi. Vốn không hài lòng về bộ ngực của mình nên có ai đó nói động chạm tới vợ là vợ buồn bực lắm.
Từ ngày đi làm, gánh nặng cơm áo gạo tiền đè lên đôi vai hai vợ chồng nên cũng dần quên mất những điều khác. Vợ đi làm ở một công ty lớn, mải mê kiếm tiền từ các hợp đồng, còn tôi cũng tranh thủ làm ăn. Ở công ty vợ, có nhiều lần đồng nghiệp tới nhà tôi chơi, thấy bạn vợ, cô nào cô ấy trang điểm lòe loẹt, ăn mặc sexy. Đôi khi tôi có ý phê bình vì sao họ tới nhà mình chơi lại ăn mặc váy ngắn, hở hang. Là khách tới nhà người khác thì ít ra cũng nên ăn mặc lịch sự, gì mà cứ phơi ngực ra thế. Nói vậy, vợ có vẻ không hài lòng về tôi, vợ bảo tôi lạc hậu, họ đẹp thì họ phải phơi ra, còn không đẹp thì mới không dám làm gì.
Từ ngày đi làm, gánh nặng cơm áo gạo tiền đè lên đôi vai hai vợ chồng nên cũng dần quên mất những điều khác. (Ảnh minh họa)
Có vẻ như tôi chê bai người khác ăn mặc lại động chạm tới sự tự ti của vợ mà tôi nào nói gì vợ đâu. Rồi không biết thế nào, vợ quen dần với phong cách của đồng nghiệp. Căn bản, trong mấy cô ấy, có người từng là bồ của sếp, được sếp ưu ái và giờ đã lên chức trưởng phòng. Vì cô ấy nổi tiếng xinh đẹp, có thân hình nuột nà lại có bộ ngực khủng nên được sếp chú ý ngay từ ngày vào công ty làm. Cũng chính vì có người nâng đỡ nên sự nghiệp của cô ấy phất lên như diều gặp gió.
Rồi, cũng từ đó, sự nghiệp của cô ấy thăng tiến. Dù sao đó, có nhiều người cô gái đẹp hơn vào công ty, sếp cũng dần chán cô bồ này nhưng dẫu sao, một thời gian dài được sếp cưng chiều, cô ấy cũng đã có được chỗ đứng trong công ty. Giờ thì tiền kiếm không khó.
Vợ tôi bắt đầu thèm khát địa vị và cô ấy bắt đầu tính chuyện ngoại tình với sếp. Nhưng ban đầu, sợ sếp không ưng mình vì nên vợ đã tính chuyện đi nâng ngực. Không biết vợ tôi vay tiền ở đâu và liều như thế nào mà dám đi nâng ngực trong khi việc phẫu thuật không phải là việc an toàn và dễ. Tôi không thể ngờ được, sau hôm ấy về nhà, tôi phát hiện ra bộ ngực giả của vợ, tôi vô cùng sững sờ.
Và sau này, khi thấy vợ bảo được thăng chức, sắm sửa bao nhiêu thứ trong nhà, và rồi đưa cả tiền cho tôi đưa cho bố mẹ chồng, tôi mới lạ. Tôi theo dõi vợ, tìm hiểu những người ở công ty cô ấy và phát hiện ra vợ đang ngoại tình với ông sếp và được ông ấy ưu ái.
Tôi còn được biết, sếp của vợ là một người đàn ông lăng nhăng ,thay bồ như thay áo. Thế nên, vợ tôi có lẽ cũng chỉ là món hàng mới của ông ấy mà thôi. Tôi buồn lắm, vì áp lực đồng tiền đã làm vợ thay đổi. Vợ không buồn nghĩ tới cảm giác của tôi. Khi tôi hỏi sao phải phẫu thuật, thì vợ chỉ nói vì vợ không muốn bị người khác coi thường, bị người khác cười chê, nên đã tính chuyện đi phẫu thuật để chồng yêu hơn. Nhưng từ ngày phẫu thuật, vợ nào nghĩ đến tôi, vợ chỉ nghĩ tới chuyện moi tiền của ông sếp kia, nào nghĩ tới cảm giác của chồng.
Khi tôi biết chuyện, có nói với vợ thì vợ cực kì bình tĩnh, bảo ông ấy là kẻ không ra gì, háo sắc nên vợ chỉ muốn moi ít tiền và xin ông ta cho một vị trí xứng đáng trong công ty mà thôi. Còn vợ không bao giờ có tình ý gì với ông ta. Thế nên, tôi mới phiền lòng. Vì đồng tiền mà vợ thay đổi hoàn toàn bản thân, tôi buồn lắm. Giờ tôi không biết nên làm thế nào đây!
Theo VNE
Chồng đi xa thì phải ngoại tình thôi! Tôi và chồng có 7 năm yêu nhau thì 5 năm sống xa nhau, nên tôi cảm thấy buồn chán vô cùng. Gửi anh Thanh Hoan! Đọc bài viết, &'kiếm tiền cho vợ đi ngoại tình', tôi thật sự cảm thấy đau khổ vô cùng. Nỗi đau trong tôi đã sống lại và tôi hiểu, có nhiều người đang bế tắc như tôi....