Mấy ông trí thức, ông nào cũng vậy sao?
Hồi mới gặp nhau, ông nhà tôi sung mãn như một chàng trai trẻ dù đã ngoài năm mươi. Lúc đó chúng tôi có thể gần gũi cả ban ngày lẫn ban đêm.
Xa nhau một thời gian, giờ chúng tôi dọn về ở hẳn với nhau thì mọi thứ không còn như trước.
Tuần lễ đầu, anh ấy vẫn có thể trả bài đều đều mỗi đêm, tuần thứ hai thì cách nhật; từ tuần thứ ba trở đi thì 4-5 ngày một lần và bây giờ sau 1 năm chung sống, mỗi tuần cố gắng lắm anh ấy cũng chỉ được một lần dù vẫn luôn miệng khen tôi trẻ đẹp.
Người ta bảo khi xa thì nhớ, khi gần thì chán, có phải tình trạng của ông xã tôi như vậy? Tôi vẫn cho anh ấy ăn đồ bổ, uống rượu bổ nhưng có vẻ như anh ấy mê công việc hơn mê vợ nên cũng không tăng cường ham muốn được. Bạn bè tôi nói, mấy ông trí thức, ông nào cũng vậy, năm mươi tuổi mà còn “mần ăn” được đã là khá.
Nếu đúng như vậy thì tình hình đối với tôi sẽ rất tệ vì năm nay tôi mới 33 tuổi. Nhiều khi tôi ham muốn đến không cưỡng lại được. Với lại tôi cũng muốn có con nhưng ông xã có vẻ như không quan tâm đến điều đó vì anh ấy đã có con với người vợ đã ly hôn.
Không lẽ ông xã tôi đã mãn dục? Nếu đúng là mãn dục sao hồi đầu vẫn còn sung sức như vậy? Có điều gì bí ẩn trong sức khỏe tình dục của đàn ông mà phụ nữ chúng tôi không hiểu được không?
Loanphuong…@gmail.com
Bạn thân mến,
Video đang HOT
Có 2 vấn đề của ông xã mà bạn cần lưu ý: Đó là tuổi tác và công việc. Sức khỏe nam giới bị ảnh hưởng nhiều bởi các tác nhân bên ngoài như lối sống, chế độ ăn uống, rượu bia, thuốc lá, công việc… Bên cạnh đó, theo thời gian “lục phủ ngũ tạng”, trong đó có tuyến yên và tinh hoàn bị suy thoái dẫn đến lượng nội tiết tốt testosterone trong máu giảm, gây nên nhiều hội chứng đối với cơ thể, dẫn đến mãn dục.
Có thể hình dung quá trình mãn dục nam giống như khi ta thắp một ngọn đèn dầu. Khi đèn cháy thì dầu sẽ từ từ cạn, ngọn đèn không còn chói sáng như thuở ban đầu. (ảnh minh họa)
Khi thấy các anh có những triệu chứng sau thì có thể nghĩ đến mãn dục: Giảm ham muốn tình dục, giảm tinh trùng và rối loạn cương. Cùng với đó là những triệu chứng “nhìn bằng mắt thường cũng thấy” là béo phì (nhất là béo bụng), rối loạn da, tóc (da nhăn nheo, rụng tóc và lông), cơ bị nhão… Lúc đó xương cốt cũng yếu; các bệnh lý tim mạch, hô hấp, tâm thần… xuất hiện dẫn đến nhiều vấn đề rắc rối cho sức khỏe và đời sống. Ngoài việc giảm ham muốn tình dục, các anh cũng không còn hăng hái, “bách phát bách trúng” như xưa; thậm chí có thể ngã ngựa giữa chừng vì không đủ sức khỏe, sự dẻo dai cần thiết…
Có thể hình dung quá trình mãn dục nam giống như khi ta thắp một ngọn đèn dầu. Khi đèn cháy thì dầu sẽ từ từ cạn, ngọn đèn không còn chói sáng như thuở ban đầu. Đó là quy luật của tự nhiên mà không ai cưỡng lại được. Chúng ta chỉ có thể làm chậm lại quá trình lão hóa bằng ăn uống điều độ, đúng cách; tập luyện thể dục thường xuyên để cơ thể dẻo dai, giảm stress do công việc…
Y học hiện đại sử dụng liệu pháp hormon thay thế để phòng và điều trị chứng mãn dục nam. Tuy nhiên, việc này phải có thăm khám và chỉ định của bác sĩ chuyên khoa chứ không thể tự tiện thực hiện được.
Đặc biệt, ở độ tuổi ngoài năm mươi như anh nhà chị thì phải hết sức nâng niu, không nên tiêu xài phung phí, đòi hỏi quá nhiều, mỗi tuần một lần là vừa đủ. Về khả năng có con thì ở tuổi này, nếu đối tác còn trong độ tuổi sinh sản như chị thì anh nhà vẫn có thể có con miễn sao số lượng, chất lượng tinh trùng đảm bảo. Cái này muốn biết chính xác thì phải đến cơ sở chuyên khoa để đo khám, nên làm càng sớm càng tốt vì để thêm vài năm nữa, sức khỏe ngày một suy giảm thì khả năng có con cũng giảm theo. Hơn nữa, cái cảnh “cha già, con mọn” người ngoài nhìn vào cũng… cám cảnh lắm.
Xin nói với chị, mãn dục nam là “bệnh” của tất cả đàn ông chứ không riêng gì mấy anh trí thức. Mấy ổng nếu có yếu hơn người khác là bởi đầu óc tập trung cho công việc khác mà lãng quên chuyện gối chăn chứ đây không là đặc thù của những người nhiều chữ nghĩa.
Tóm lại, đã yêu nhau, thương nhau, chấp nhận cùng nhau đi suốt quãng đời còn lại thì phải chấp nhận cả những “khiếm khuyết” của nhau. Chị nên hiểu và thông cảm với việc “xuống dốc” của anh nhà. Đồng thời chị cũng nên bày tỏ với anh ấy ước nguyện chính đáng của một người phụ nữ là được làm vợ, làm mẹ. Nếu đã là bạn trăm năm thì con cái chính là mối dây liên hệ; là sự gắn kết trách nhiệm, tình thương làm cho gia đình bền vững.
Ở vào độ tuổi và trình độ như anh chị, tôi nghĩ nói chuyện thẳng thắn để hiểu, chia sẻ với nhau không phải là quá khó. Chúc chị hạnh phúc.
Theo VNE
Chồng giàu là được, cần gì yêu
Tôi nhìn vào tấm gương của mấy cô bạn đi trước, toàn là người lấy chồng sớm nhưng khi gia đình không có kinh tế, cuộc sống vợ chồng lục đục.
Tôi nói như vậy, tin rằng sẽ bị nhiều người &'ném đá', vì trên lý thuyết thì, tình yêu vẫn là thứ quan trọng nhất, tiền không thể mua được tình yêu hay hạnh phúc. Đúng là vậy, nhưng lý thuyết chỉ là lý thuyết, còn cuộc sống thực mới là điều đáng bàn.
Tôi nhìn vào tấm gương của mấy cô bạn đi trước, toàn là người lấy chồng sớm nhưng khi gia đình không có kinh tế, cuộc sống vợ chồng lục đục. Bạn tôi từng mơ ước lấy một người chồng giàu nhưng cuộc sống không như ý khi tuổi xuân đã qua nhanh. Vì sợ ế chồng, cô ấy vội đi lấy một người mới tìm hiểu được một thời gian ngắn. Nhưng người nay hết lời nói yêu thương cô ấy, che chở và bao bọc cô ấy. Thôi thì anh ta nghèo nhưng mà với sự nhiệt tình và chân thành, cô ấy cũng nhận lời. Dù sao thì có tình yêu vẫn hơn, người ta yêu mình thì không lo khổ.
Thế mà, được nửa năm, cuộc hôn nhân ấy bắt đầu trục trặc. Cô bạn tôi suốt ngày khóc lóc, than vãn là chồng làm được vài đồng, vợ không biết đến một xu. Hỏi tiền chồng thì anh ta càu nhàu, cay cú, khó chịu bảo là suốt ngày tiền. Trong khi lương cô ấy cũng có vài triệu, còn lo chuyện chi tiêu, sinh hoạt gia đình cũng không xong. Rồi từ chuyện kinh tế thiếu thốn, chồng lại ham mê rượu chè, bạn bè, cô ấy bực mình nói nhiều. Nói nhiều thì nảy sinh cãi vã, đánh đập. Và thế là, vợ chồng rạn nứt, thường xuyên có những trận đòn với lý do &'vợ láo, hư, không nghe lời chồng'.
Con gái thì ai cũng mong ước lấy được chồng giàu. Nói là tình yêu mới là quan trọng nhưng một người vừa yêu mình lại vừa giàu có thì có cô nào mà không mong ước? (ảnh minh họa)
Yêu nhau như thế nhưng chỉ vì chuyện tiền nong mà chồng lại vũ phu đánh vợ trong khi kết hôn mới được có nửa năm. Vậy lời hứa suốt đời hạnh phúc đâu rồi? Liêu có thành sự thật không khi mà mọi thứ đã không còn nguyên vẹn như xưa. Kinh tế không hẳn là yếu tố quyết định, nhưng đó là một yếu tố quan trọng giúp cho gia đình hạnh phúc. Một người chồng quá giàu thì không cần thiết, vì nhiều tiền quá cũng nảy sinh nhiều vấn đề. Nhưng một người chồng có kinh tế vững vàng là điều nên có.
Con gái thì ai cũng mong ước lấy được chồng giàu. Nói là tình yêu mới là quan trọng nhưng một người vừa yêu mình lại vừa giàu có thì có cô nào mà không mong ước? Rút kinh nghiệm từ rất nhiều cuộc hôn nhân đổ vỡ vì không có kinh tế, tôi nghĩ, chọn một người chồng giàu là điều nên làm nhất lúc này.
Chấp nhận lấy chồng sau bạn bè, rồi chấp nhận liều lĩnh với tuổi xuân, tôi nghĩ, chọn một người đàn ông giàu có là điều kiện tiên quyết. Dù là người đàn ông ấy có thể đã có vợ, có thể đã từng có con, hay là già, nhiều hơn mình rất nhiều tuổi, cũng không sao hết. Chỉ cần là họ có tình cảm với mình và có nhiều tiền. Như thế thì chẳng lo gì sau này phải cãi vã nhau về chuyện tiền bạc. Với lại, bản thân cũng chưa ràng buộc gì về chuyện tình yêu thì tốt nhất nên làm như vậy, để an phận thủ thường.
Trước đây tôi cũng mơ mộng lắm, nghĩ phải lấy người chồng đẹp trai, ga lăng, thế này thế nọ, lãng tử... nhưng rồi khi đã trưởng thành hơn, nhiều tuổi, tôi nghĩ, cuộc sống nên thực tế chút, vì đời không giống như phim. Hãy làm những gì có thể, lấy một người chồng giàu có trong khả năng thì nên làm. Là con gái là phải vậy. Đừng đeo đuổi những điều viển vông rồi tới khi không hạnh phúc lại hối hận. Còn nếu đã quyết, sau này có ra sao thì cũng chấp nhận. Không yêu thì sống với nhau, ắt sẽ có tình cảm, chỉ là lâu hay nhanh mà thôi!
Chị em nghĩ sao về suy nghĩ này của tôi, có phải là quá thực dụng hay là thực tế?
Theo VNE
Chỉ nên lấy chồng một lần trong đời Khi cô ấy bước chân đi lấy chồng lần hai, bao nhiêu áp lực đè lên người, rồi lại cả áp lực về chuyện phải sống làm sao cho tốt, sống thế nào cho thiên hạ không chê cười mình. Câu chuyện về người bạn của tôi khiến tôi mãi không thể nào quên được. Khi cô ấy bước chân đi lấy chồng...