“Mày mở cửa cho bà ta thì cũng liệu mà cuốn xéo ra khỏi nhà”
Mình toan chạy ra mở cửa thì mẹ chồng ở đâu xuất hiện ngăn mình lại: “Mày mà mở cửa cho bà ta thì cũng liệu hồn mà cuốn xéo ra khỏi nhà”. Mình phẫn nộ nhưng không dám làm gì
Mình có một nỗi khổ mà cho dù giàu hay hạnh phúc cũng đều không thể gột rửa được. Đó là quá khứ làm gái của mẹ. Chắc mọi người sẽ khinh rẻ hạng người và nghề nghiệp này. Nhưng với mình, mẹ vẫn là mẹ, là người đã hi sinh bản thân, vứt bỏ tự trọng để nuôi chị em mình thành đạt.
Bố mình mất sớm, kí ức thuở nhỏ của mình chỉ có mẹ đi khuya về sớm. Mẹ luôn trở về nhà với bộ dạng ủ ê, có những hôm phải khép chặt chân không bước đi được. Họ hàng nội ngoại thường hắt hủi mỉa mai chị em mình lớn lên bằng những đồng tiền dơ bẩn. Họ còn ác miệng bảo, lớn lên chị em chỉ có thể đi theo con đường của mẹ.
Nhưng chị em mình luôn thấm thía được giá trị đồng tiền mà mẹ làm ra trong những ngày tháng cùng đường đó. Bởi chị em mình biết đó là mồ hôi, nước mắt, máu và cả lòng tự trọng của mẹ.
Cứ thế khi lớn lên, chị em mình đã luôn cố gắng chứng minh điều ngược lại. Cả mình và chị mình đều học giỏi, đỗ đại học, đều có được việc làm tốt tại Hà Nội. Chúng mình cũng lập gia đình và làm dâu gia đình đàng hoàng tại đây. Đây cũng là niềm vui, niềm tự hào vô tận của mẹ khi thấy 2 con gái đều trưởng thành.
Thật tâm mà nói, chị em mình tuy không xem thường quá khứ của mẹ nhưng rõ ràng đó là điều không có gì đáng để khoe ra. Vì thế khi lấy chồng, chị em mình đều bưng bít bí mật này rất kĩ. Mình biết sự thật này rất khó chấp nhận vì ngay cả họ hàng ruột thịt nhà mình cũng đã từng đàm tiếu mẹ con mình huống chi là nhà chồng.
Cả ông ta và mẹ mình đều bối rối khi trông thấy nhau dù họ đã không gặp lại nhau nhiều năm. Và đó là một khách quen của mẹ mình ngày trước (Ảnh minh họa)
Mình đã nghĩ, chỉ cần bí mật về mẹ của ngày hôm qua được giữ kín thì nhìn từ ngoài vào (ngoại trừ thiệt thòi cha mất sớm), gia cảnh mẹ con mình không thua ai. Nhưng đó chỉ là tham vọng không tưởng.
Lúc mình sinh con được mấy tháng, mẹ lên nhà chồng mình thăm cháu ngoại thì bất ngờ bị một người bạn của bố chồng mình hôm ấy cũng sang nhà chơi nhận ra.
Cả ông ta và mẹ mình đều bối rối khi trông thấy nhau dù họ đã không gặp lại nhau nhiều năm. Và đó là một khách quen của mẹ mình ngày trước. Mình hoang mang không biết chuyện gì, chỉ thấy mẹ tím mặt vội vã chào ra về khi chưa kịp lên nhìn mặt cháu ngoại.
Khi mẹ mình đã về, người đàn ông khốn nạn từng một thời giấu vợ con đi “ăn bánh trả tiền” kia vẫn ngồi lại với bố mẹ chồng. Trước mặt bao người, ông ta hỏi một câu không bao giờ mình quên được: “Mẹ cháu giờ còn làm bướm đêm nữa không?”. Câu nói này đã khiến cuộc đời mẹ con mình sụp đổ lần nữa. Bao nhiêu tủi nhục ngày xưa tưởng đã chấm dứt nay lại trở về.
Video đang HOT
Nghe người bạn nói vậy, gia đình chồng đã tra hỏi con dâu cho ra lẽ. Khi biết chuyện, họ rầm rú đay nghiến như hổ chết con. Mẹ chồng còn vừa chửi không ngớt lời rằng mình đã lừa cưới con bà. Bà cũng đánh con dâu không tiếc tay dù mình mới sinh được gần 1 tuần.
Chồng cũng phớt lờ để mặc mình bị đánh với những vết cào cấu trên người. Nhưng mình không giận anh. Anh nghĩ anh đã bị lừa khi lấy phải “con nhà mẹ đĩ” (lời của mẹ chồng mình) làm vợ. Và điều đó hoàn toàn đúng. Mình che giấu sự thật thì đồng nghĩa là lừa dối anh.
Những ngày tháng tiếp đó mới thực sự khốn khổ. Mẹ chồng mình gọi điện chửi thẳng luôn cả mẹ đẻ. Mình lắng nghe mà chỉ có thể khóc và xót xa. Bà nói rất nặng: “Tôi xin trả lại bà đứa con dâu dơ bẩn này”. Bà còn nói: “Đứa bé này nhà tôi cũng xin trả lại nhà bà vì nó đã nhơ nhớp khi có 1/4 dòng máu là đĩ”.
Bà còn nói: “Mẹ con bà đĩa đeo chân hạc làm ô danh nhà chồng. Nhà tôi chết cha còn châm chước chứ mẹ làm đĩ thì không chấp nhận được”. Bà nói mẹ mình ngu, sau này cháu lớn lên nói bà nội là giáo viên còn bà ngoại là đĩ, đẹp mặt chưa?
Mẹ chồng cứ mở miệng một câu đĩ, hai câu đĩ. Chắc mẹ mình bên kia đầu dây cũng đang đau đớn và im lặng mà khóc. Nếu là trước đây, mình sẵn sàng lao vào đánh trả những kẻ gọi mẹ mình là như thế, nhưng bây giờ vì đã có một mái ấm hạnh phúc riêng mình lại sợ phải quay về ngày trước nên không còn cả cái dũng khí bảo vệ mẹ mình. Thương mẹ, mình càng giận bản thân.
Từ ngày hôm đó, mình sống ở nhà chồng mà như tù nhân đã bị kết án chỉ thoi thóp chờ ngày xử tử. Đến muốn thở dài, mình cũng phải rón rén nhìn thái độ cả nhà. Không ai nói với mình một câu nào.
Chồng không hắt hủi cũng không an ủi mình. Anh chỉ lãnh đạm thờ ơ. Tối anh ra sofa ngủ, không liếc mắt nhìn mình một cái. Bế con từ vòng tay vợ, anh cũng không thèm nhìn mình. Mình giờ vừa chua chát vừa phập phồng lo sợ thấm thía câu “chết không bằng sống”.
Mẹ mình ở dưới quê còn tội nghiệp hơn. Dù rất muốn nhưng bà không dám gọi điện hỏi thăm, chỉ tối khuya mới nhắn tin cho con gái. Mẹ hỏi mình có bị nhà chồng la mắng, hỏi mình có hận mẹ không, hỏi mình tha thứ cho mẹ rồi nói mẹ còn chưa biết mặt cháu ngoại.
Đọc tin nhắn của mẹ mà mình thương mẹ đứt ruột. Đã mấy lần mình quỳ dưới chân mẹ chồng xin bà cho qua chuyện này vì đằng nào mình cũng đã là con dâu, đã sinh cháu cho bà. Bà lạnh lùng nói “Với tao sự thật đĩ vẫn là đĩ”.
Đợt mưa gió vừa rồi mẹ mình lên thăm cháu. Như sợ biết mình sẽ ngăn cản nên bà không hề nói gì với mình trước đó. Có lẽ bà đã nhớ con cháu quay quắt. Khi mẹ gọi cho mình thì đã thấy mẹ thấp thoáng sau cổng nhà.
Trông thấy mẹ mình sợ thót tim. Mình sợ mẹ chồng sẽ hắt hủi khinh thường mẹ và cũng sợ sự xuất hiện của mẹ sẽ khiến nhà chồng tức giận mà trút lên đầu mình. Rồi trời bất chợt đổ mưa to, bà lóng ngóng nép vào hiên đưa mắt cầu cứu.
Mẹ đã vất vả nuôi mình để bây giờ mình phủ nhận mẹ, có phải mình đáng chết lắm không? (Ảnh minh họa)
Mình bật khóc như mưa thương mẹ, thương cho chính mình. Mình toan chạy ra mở cửa thì mẹ chồng ở đâu xuất hiện ngăn mình lại: “Mày mà mở cửa cho bà ta thì mày cũng liệu hồn mà cuốn xéo ra khỏi nhà”. Mình phẫn nộ nhưng không dám làm gì.
Một lần nữa, sự hèn nhát trong người mình lại lớn hơn tình yêu mà mình dành cho mẹ. Bảo vệ mẹ cũng đồng nghĩa với việc mình phản đối nhà chồng, từ bỏ chồng con và hạnh phúc đang có. Về với mẹ, mình sẽ phải quay lại với những kí ức bị thiên hạ sỉ nhục. Còn ở lại nhà chồng, mình sẽ được khoác một danh dự mới.
Và chiều mưa ấy mình đã làm đứa con bất hiếu. Mình ngồi yên trong nhà ôm con trước cái trừng mắt của mẹ chồng mà chứng kiến mẹ mình dầm mưa đợi được mở cửa để vào được gặp con gái và cháu ngoại.
Từ buổi chiều bi thảm đó đến nay đã hơn gần 1 tháng, mình đã nhiều lần liên lạc lại với mẹ nhưng mẹ mình không bắt máy. Mình lo nhưng không dám xin về nhà. Do chưa đi làm lại nên mình cũng không lấy cớ mà về quê được. Có lẽ mẹ giận và đau đớn về đứa con gái như mình lắm.
Mẹ chồng mình thì vẫn thường nựng cháu “Cháu không có bà ngoại đâu nhỉ” càng khiến mình thêm nóng ruột và giận bản thân. Mình biết mình bất hiếu và ích kỷ khi im lặng thế này. Nhưng thật sự lâm vào cảnh hiện tại, mình không còn cách nào khác. Mẹ đã vất vả nuôi mình để bây giờ mình phủ nhận mẹ, có phải mình đáng chết lắm không?
Theo Afamily
Cái thai trong bụng "tố" bố chồng 70 tuổi "tòm tem" với ôsin
Cả nhà tôi đã vô cùng bàng hoàng khi bố chồng tôi thừa nhận đã làm cho chị osin có bầu với mình và bây giờ chị ta đòi quyền thừa kế tài sản với chúng tôi.
Chúng tôi cưới nhau và về ở với bố mẹ chồng mới được gần một năm nay. Gia đình nàh chồng tôi chỉ có hai người con, chồng tôi là con trai cả và cũng là con trai duy nhất của ông bà, dưới chồng tôi còn một em gái. Nhưng sau khi đi du học và kết hôn thì em chồng tôi định cư ở nước ngoài, thỉnh thoảng mới về nước thăm bố mẹ chồng tôi. Vì thương bố mẹ ở một mình sẽ không an toàn nên chúng tôi quyết định dọn về ở chung nhà với ông bà sau 4 năm ở riêng. Vả lại ở chung với bố mẹ cũng tiện cho việc chăm sóc ông bà, con tôi lại có người trò chuyện, dạy bảo nhiều hơn.
Tuy nhiên, công việc của cả hai vợ chồng tôi đều rất bận rộn. Chồng tôi thì làm công việc kinh doanh nên anh thường xuyên đi sớm, về muộn. Tôi tuy là nhân viên văn phòng nhưng công việc cũng khá bề bộn nên có ít thời gian ở nhà với bố mẹ và con. Vì thế tôi phải tranh thủ thời gian buổi tối để làm việc nhà. Bố mẹ chồng tôi tuy đã nghỉ hưu nhưng mẹ tôi thì già yếu nên cũng không giúp tôi được nhiều trong việc nội trợ. Bố chồng tôi thì tuyên bố ông không làm việc nàh vì việc đó là của phụ nữ. Thời gian rảnh rỗi hàng ngày ông đi tập dưỡng sinh, đánh cờ, đọc báo hoặc thăm viếng bạn bè.
Vì nhà đông người nên khối lượng công việc cũng nhiều hơn, chồng tôi thương vợ vất vả vì vừa việc cơ quan, vừa việc nội trợ, chăm con, dạy con học bài, chăm sóc bố mẹ chồng nên đã đề nghị thuê người giúp việc để đỡ phần công việc.
Ôsin có thai với bố chồng tôi và đòi chia quyền thừa kế (Ảnh minh hoạ)
Chúng tôi tìm được một chị giúp việc thông qua một trung tâm môi giới, tên Hồng. Chị ta 42 tuổi nhưng nhìn bề ngoài thì trẻ hơn so với tuổi. Đã từng có kinh nghiệm giúp việc gần 10 năm và đã có một đứa con 10 tuổi. Nghe đâu chị ta không có chồng, chỉ xin một mụn con để nuôi trông lúc về già có người đỡ đần. Chị ta để con ở quê với ông bà để lên thành phố kiếm việc nuôi con. Nghe hoàn cảnh thì tội nghiệp nhưng nhìn cách ăn mặc sành điệu của Hồng thì chẳng ai bảo chị ta làm nghề osin. Tôi cũng tỏ ra không an tâm về người giúp việc này nên muốn tìm người khác. Nhưng khi đưa chị ta về nhà, bố mẹ chồng tôi lại tỏ ra rất quý chị Hồng vì cách ăn nói nhẹ nhàng, khéo léo, lại chịu khó, chu đáo nên vợ chồng tôi đành nhắm mắt liều thuê, định bụng một thời gian nếu thấy không ổn thì tìm người khác vậy vì bây giờ tìm được một người giúp việc ưng ý đâu có dễ, chúng tôi lại chưa thuê osin bao giờ nên cũng khó.
Quả thực là Hồng rất chăm chỉ. Hằng ngày chị ta dậy từ tờ mờ sáng, lau chùi nhà cửa, sắp xếp đồ đạc gọn gàng, ngăn nắp, đi chợ, nấu nướng chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà và tỏ ra rất hiểu khẩu vị của từng người trong gia đình nên cả nhà tôi ai cũng hài lòng.
Từ ngày có chị giúp việc, tôi ít khi và hầu như không phải động chân, động tay vào bất cứ việc gì trong nhà. Đi làm về là đã thấy chị ta chuẩn bị cơm nước đâu vào đấy. Việc chăm sóc bố mẹ chồng tôi cũng một tay chị ta lo. Mẹ chồng tôi tuy mới gần 60 tuổi nhưng mắc bệnh về thần kinh nên kém minh mẫn, việc ăn uống, vệ sinh đôi khi không tự làm được mà phải nhờ người khác nên chị Hồng thường phải giúp bà.
Điều đặc biệt là từ ngày có người giúp việc, bố chồng tôi thường ít ra ngoài hơn, thời gian có mặt ở nhà nhiều hơn mọi khi. Trước đây, ông thường xuyên vắng nhà, chỉ đến bữa cơm hoặc đến tối mới về. Nhưng gần đây ông ít đi, có hôm ở nhà cả ngày, tính tình cũng dễ chịu hơn, vui vẻ hơn trước nhiều.
Tôi đem chuyện tâm sự với chồng tôi thì anh gạt đi vì chồng tôi cho rằng chắc tại vì có người giúp việc nên ông ăn uống ngon miệng hơn, lại có người chăm sóc mẹ tôi nên ông chẳng phải động chân động tay vào việc gì, vả lại biết đâu có osin, bố có người trò chuyện nên tinh thần cũng thoải mái. Nghe vậy tôi cũng thấy có lý nên cũng không hoài nghi chuyện osin nữa.
Nhưng có một việc khiến tôi phải giật mình, nghi ngờ. Dạo gần đây, chị giúp việc có những biểu hiện rất lạ, chị ta thường xuyên tỏ ra cau có mặt mày, hay cằn nhằn khi con tôi bày bừa đồ đạc để chị ta phải dọn dẹp, việc không ăn hết thức ăn để chị ra phải cất dọn...Vì nàh chỉ có vài người nên bữa ăn chúng tôi cho cả giúp việc ăn chung, nhưng tôi để ý mỗi bữa chị ta phải chạy ra ngoài nôn ói mấy lần. Lần đầu, tôi nghĩ rằng chắc chị ta có vấn đề về sức khoẻ. Nhưng nhiều lần sau, chị ta có những biểu hiện giống như người nghén nên tôi thêm phần lo lắng. Chị ta có thai với ai khi suốt ngày chỉ ở nhà tôi? Chẳng nhẽ chị ta có mối quan hệ nào bên ngoài mà giấu diếm chúng tôi?
Thế rồi điều gì đến đã đến, cái bụng của chị ta mỗi ngày một to hơn, cả nhà tôi ai cũng ngơ ngác, ngoại trừ bố chồng tôi. Ông tỏ ra quan tâm đến chị ta một cách lạ thường, ông mua sữa cho chị ta uống và thậm chí còn giúp đỡ chị ta rất nhiều trong công việc nhà- điều mà trước đây ông không bao giờ làm. Tôi đem thắc mắc hỏi Hồng về "tác giả" của cái thai trong bụng thì chị ta nói là của người đàn ông chị ta yêu lâu rồi. Thôi thì chuyện riêng của người giúp việc nên tôi cũng chẳng tiện hỏi thêm. Tôi bàn với chồng tôi cho chị ta nghỉ việc vì sợ phụ nữ bụng bầu giúp việc sẽ vất vả cho chị ta và ảnh hưởng đến đứa con.
Nhưng chẳng hiểu chị ta đứng ở đâu nghe được câu chuyện của vợ chồng tôi, Hồng đùng đùng nổi giận nói rằng sẽ không đi đâu cả. Và cái thông tin chị ta thông báo làm chúng tôi điếng người: Chị ta đang mang thai đứa con của bố chồng tôi - một ông lão gần 70 tuổi và bây giờ chị ta đòi chia quyền thừa kế tài sản với chúng tôi. Mẹ chồng tôi đã đột quỵ sau cái tin sét đánh ấy, bố chồng tôi cũng thừa nhận điều chị ta nói là sự thật.
Trời ơi! Bây giờ chúng tôi biết làm thế nào khi chị ta đang mang trong mình giọt máu của bố chồng tôi?
Theo VNE
Bí mật của một người vợ trẻ Ngoài trời mưa càng lúc càng nặng hạt. Ngồi trong văn phòng, Mr Huy trưởng văn phòng Thám tử Sài Gòn T&T với ly cafe trên tay, mắt anh nhìn xuống dưới lòng đường thư giãn. Mặc cho mưa to gió lớn, dòng người vẫn lướt qua vội vã... Nghe tiếng gõ cửa, anh trở về với thực tại. Trước mặt anh là...