May mắn lấy vợ hiền nhờ lỡ “hỗn hào” với con bé giúp việc nhà bạn thân vì bát canh cá thừa cho mèo
Hai vợ chồng cưới nhau đã 5 năm rồi mà cứ đến ngày này là chúng tôi ngồi ôn lại kỷ niệm lần đầu tiên gặp nhau trong một hoàn cảnh chẳng mấy vui vẻ gì.
Tôi và Duy là bạn thân của nhau từ ngày còn học lớp 1 cho đến học Đại học. Ra trường đi làm bận rộn là vậy nhưng cứ rảnh rỗi là chúng tôi lại tụm năm tụm ba đi chơi rồi nhậu nhẹt say bí tỉ tới tận khuya mới về. Hôm thì nhậu ở quán khi thì nhậu ở nhà nhau miễn đâu có cỗ ới một cái thì dù bận nhưng bọn tôi cũng sắp xếp được thời gian.
Hôm đó là ngày nghỉ, nhà Duy có giỗ nên mời bọn tôi đến ăn, khi khách đã về hết chỉ còn có mâm chúng tôi ngồi ăn lai rai nói chuyện, rượu vào đứa nào cũng muốn hàn huyên, nói hết chuyện cơ quan đến chuyện bạn bè ngày xưa rồi lại chuyển sang chủ đề bạn trai bạn gái. Đang nói về mấy đứa con gái ca ve thì con bé giúp việc của nhà thằng Duy chạy qua chạy lại dọn dẹp mâm bát và quét dọn. Nhìn thấy cô bé hiền lành xinh đẹp lại có chút quê mùa nên tôi hất hàm hỏi Duy:
Ảnh minh họa
- Nhà mày mới thay giúp việc mới à, nhìn em ấy ngon gái phết nhỉ, mày ham ăn ham uống thế chắc xơi tái em từ lâu rồi phải không, bữa nào cho tao mượn con bé mấy tiếng nhá?
- À á, mày ăn nói mạnh mồm quá đấy.
Duy chưa nói hết câu thì con bé giúp việc kiếm đâu được bát canh cá tanh kinh khủng đổ ụp vào người tôi, khiến đám bạn cười phá lên khoái chí, còn tôi như tỉnh rượu, lồng lộn đứng dậy giơ tay ra định đánh nhưng tay tôi khựng lại khi con bé giúp việc giơ cái mặt vênh váo ra như thách thức tôi tát. Không đánh được tôi chửi bằng mồm:
- Mày chỉ là con bé giúp việc thôi mà kênh kiệu thế, mày có tin chỉ một lời nói của tao mày bay khỏi cái nhà này không, hãy giặt ngay chiếc áo trắng cho tao không đừng có trách.
- Nếu tôi không giặt thì anh làm gì tôi nào, bát canh cá đó là thức ăn thừa từ mấy hôm nay để cho mèo đấy, thế còn nhẹ, anh mà còn nói xấu tôi nữa thì tôi còn đổ cả lên đầu cho mà xem.
- Cái con này tao nói gì với mày, bọn mày làm chứng cho tao, tao chưa nói với nó một câu nào.
Video đang HOT
Thấy hai đứa tôi càng ngày càng gay gắt, Duy vừa cười vừa nói:
- Đó là chị họ tao đấy, chị mới ở dưới quê lên chơi mấy ngày, đúng là tại cái miệng của mày mà hại cái thân, từ mai phải tìm hiểu kỹ mọi việc rồi hãy nói nhé.
Nghe đến đây tôi đành hạ giọng xuống đỏ mặt lắp bắp nói:
- Em xin lỗi chị ạ, em không biết, mà người không biết không có tội mong chị bỏ quá cho.
- Em cũng xin lỗi các anh vì hơi quá tay thôi, anh cởi áo ra để em giặt cho kẻo mọi người nhìn vào tưởng anh uống rượu say ói ra.
Thế là tôi đành phải mượn tạm bộ đồ của thằng bạn mặc để cho chị ấy giặt giúp. Từ bữa đó chẳng hiểu sao tôi thường xuyên đến nhà Duy chơi hơn, lần nào tôi cũng mặc chiếc áo đó như có một cái gì rất gần gũi, tôi mon men đến bên em ấy nói chuyện. Rồi cũng đến ngày em ấy về quê, ngày chia tay chúng tôi cứ bịn rịn không ai nói với nhau lời nào.
Em đi rồi, tôi như có cảm giác thiếu vắng một cái gì đó, cứ mang chiếc áo trắng ra ngắm rồi nhớ về giây phút hai đứa quen nhau chẳng mấy vui vẻ gì nhưng lại để lại ấn tượng rất mạnh mẽ. Tôi thấy ở em là một con người hiền lành nhưng rất mạnh mẽ, đáng yêu, người như thế tôi biết đi đâu mà tìm bây giờ. Nhưng em ấy ở quê chỉ có làm ruộng còn tôi là trai thành phố sự nghiệp rộng mở xán lạn biết bao cô gái đang đứng xếp hàng chờ tôi duyệt. Với lại bố mẹ tôi cũng chẳng bao giờ đồng ý con dâu mình là một cô gái làm ruộng nơi thôn quê.
Nhưng trái tim tôi đã yêu em mất rồi, tôi như người mất hồn cứ lượn đi lượn lại những nơi có hình bóng em để tìm lại những gì đã qua. Nhiều tháng trôi đi tôi với em cũng chỉ nói chuyện với nhau qua các cuộc gọi điện thoại. Mọi người thường bảo con gái ở quê lấy chồng rất sớm vì vậy tôi lo sợ mất em quá nếu cứ chần chừ không quyết đoán. Nhân lúc bố mẹ vui vẻ tôi ngỏ ý muốn lấy một cô gái ở quê làm vợ thì bố tôi mỉm cười:
- Bố mẹ cũng xuất phát từ quê chứ ở đâu, con yêu ai thì lấy người ấy, đừng mang gái phố và gái quê lên bàn cân.
- Nhưng em ấy là một cô thôn nữ chỉ biết làm ruộng thôi bố ạ.
- Hả.
Mẹ tôi đỡ lời:
- Cuộc sống con người ngắn ngủi lắm con ạ, nên nếu con tìm thấy tình yêu đích thực của mình thì cô ấy làm gì bố mẹ cũng ủng hộ, miễn sao đừng làm nghề phạm pháp là được. Như bố mẹ ngày trước chỉ là những người đi buôn đồng nát mà gây dựng nên cơ đồ này đây con, cứ vợ chồng đồng lòng là làm được mọi việc thôi.
Nhờ có những lời động viên của bố mẹ mà tôi đã có đủ can đảm về quê hỏi cưới em. Tưởng đón được em dễ dàng ai ngờ em nhất định không muốn theo tôi về thành phố dù yêu tôi nhiều lắm, bởi em lo ngại sự chênh lệch về giàu nghèo và học vấn sẽ không mang lại hạnh phúc cho cuộc hôn nhân của chúng tôi.
Thế là tuần nào tôi cũng về nhà em 2 ngày nghỉ cuối tuần, “ trồng cây si” canh không cho chàng nào bén mảng tới, cuối cùng tôi đã chinh phục được em sau một năm vất vả gian nan với rất nhiều kỷ niệm đẹp. Đến bây giờ đã có hai mặt con rồi vợ chồng tôi vẫn nhớ như in những ngày tháng vui buồn giận dỗi khóc lóc vì tình yêu. Sau này khi các con lớn lên vợ chồng tôi sẽ kể cho chúng về cuộc tình của bố mẹ gian truân đến mức nào.
Theo Iblog
Truyện Thanh xuân nghiệt ngã Phần 1
Phần 1: Gia cảnh
Tôi sinh ra và lớn lên ở vùng nông thôn nghèo, bố mẹ tôi là giáo viên nghỉ chế độ mất sức lao động vì mẹ tôi bệnh từ những năm của thập niên 80. Nhà tôi nghèo lắm, đông con, nhưng tôi là con út nên tôi sướng hơn các anh chị tôi rất nhiều.
Nhà tôi có mấy sào ruộng nhưng tôi không phải làm, có trâu nhưng tôi không phải chăn, có lợn,có gà.... nhưng tôi không phải làm gì hết vì có anh chị lớn.
Năm tôi 6 tuổi thì chị gái cả lấy chồng, năm tôi 8 tuổi thì anh hai tôi thi trượt đại học và xung phong đi bộ đội rồi ôn thi để thi vào trường sĩ quan lục quân 1. Anh Ba tôi học giỏi nhất nhà, 12 năm học anh đều là học sinh giỏi,rồi anh cũng thi vào trường sĩ quan công binh. Các anh tôi vì thương bố mẹ nghèo không có tiền nuôi nên đi vào quân đội nhà nước nuôi ăn học để bố mẹ đỡ nặng gánh và có điều kiện để lo cho tôi, năm đó tôi 10 tuổi.
Vì là nghỉ chế độ nên bố mẹ cũng có 1 ít lương đủ nuôi tôi và chữa bệnh cho mẹ. Bố tôi không lo làm ăn mà hay ham mê chơi bời, các anh chị đi học, mẹ bệnh nên nhà bán trâu, bán ruộng. tôi thương mẹ và theo gương các anh nên cũng ráng học hành cho giỏi giang nhưng có lẽ do khi lớn lên tôi ham chơi, mê tiểu thuyết nên việc học hành cũng sao nhãng, kết quả là tôi trượt đại học.
Ảnh minh họa
Anh Hai khi đó ra trường, lấy vợ, có con rồi. Anh Ba cũng đã ra trường và về công tác gần nhà, các anh chị khuyên tôi nên thi lại, vì nếu không học thì sẽ khổ, nên năm sau tôi đi ôn thi và quyết định thi lại năm thứ 2, tôi đặt hồ sơ thi ngành sư phạm nối nghiệp bố mẹ. Nhưng có lẽ tôi không có duyên với nghề giáo nên lại trượt khi kém điểm chuẩn 1 điểm. Và cuộc đời tôi đã rẽ sang hướng khác bắt đầu từ đây.
Tôi quyết định đi học nghề để đi làm đỡ đần bố mẹ, và rồi tôi đi học nghề may công nghiệp. Học xong chuẩn bị đi làm thì tôi quen 1 anh lái xe ở xã bên, anh ta hơn tôi 6 tuổi, nhà bố mẹ làm rất nhiều ruộng. Anh lại là con cả trong gia đình, tôi lúc đó mới 18 tuổi nhưng ngây ngô lắm, thấy anh hay đến chơi, lại được lòng cô cháu gái của tôi nên tôi cũng quý anh, thấy vậy anh xin phép gia đình tôi cho tìm hiểu, khi tôi đi thi tay nghề để vào làm cho công ty May của Hàn Quốc anh xin nghỉ làm đưa tôi đi thi xong anh đưa tôi đến nhà chú anh ở gần đấy để nếu đỗ tôi sẽ ở trọ ở đấy, sau đó anh đưa tôi đi ra mắt họ hàng nhà anh, khi tôi đi làm thi thoảng anh tranh thủ về chơi vì tôi vẫn ở nhà chú anh, nhà chú chỉ có 2 cô con gái hơn tôi vài tuổi, người thì chuẩn bị đi nước ngoài, người đang học đại học. Anh đến và ngủ lại nhà chú thường xuyên hơn, chiều anh đến công ty đón tôi, tối ăn xong 2 đứa đi chơi hoặc lên ban công tầng 2 ngồi tâm sự. Một hôm đang nói chuyện thì anh ôm lấy tôi, và hôn, tôi ngượng ngùng đẩy anh ra thì anh càng kéo chặt lại, tay anh không để yên nữa, tôi chống cự nhưng không được, kêu lên thì không có ai vì 2 cô em đi chơi, thế là chuyện gì đến cũng đến, sau hôm đó tôi thành đàn bà.
Sau hôm đó tôi bỏ về quê mấy ngày, khi quay lại làm tôi chuyển ra thuê nhà bên ngoài,anh đến công ty tìm tôi và xin lỗi. Cuối cùng tôi cũng tha thứ vì nghĩ rằng mình đã là của anh thì nên tha thứ và chấp nhận. Anh đi làm xa nên ít đến thăm tôi hơn, một thời gian sau công ty ít việc nên cho công nhân nghỉ 3 tháng, tôi về quê ở với mẹ, anh đi làm 1 tuần đến nhà tôi 1, 2 lần để gặp, và lần nào cũng rủ tôi đi chơi đến khuya, những lần chúng tôi đi chơi anh lại ép tôi quan hệ với anh. Xong việc anh chở tôi về nhà rồi anh đi về, tôi giục anh về nhà nói bố mẹ đến nói chuyện người lớn chứ cứ vụng chộm như vậy tôi sợ lắm, nhưng anh cứ lần lữa mãi, lần nào anh cũng có lí do, khi thì chưa đi xem tuổi, khi thì anh chuẩn bị xin việc mới ở công ty khác...Và rồi tôi cảm thấy chán nản khi nghĩ về anh, tôi nghĩ anh chỉ muốn chuyện kia, muốn quan hệ để thỏa mãn nhu cầu bản thân chứ không phải yêu tôi. Từ đó mỗi lần anh đến nhà tôi đều cố gắng tìm lí do trốn tránh để anh và tôi không gặp nhau nữa, sau một thời gian anh cũng thôi luôn không đến nhà tìm tôi nữa.
Chuyện bẵng đi một thời gian thì, một hôm tôi đang ngủ trưa thì nhà có khách đến chơi, tôi dậy pha nước cho mẹ, thấy bác gái đó cứ nhìn nhìn mình chằm chằm, tôi đâm ra ngượng ngùng nên ra vườn chơi đến khi bác đó về thì tôi vào nhà hỏi mẹ. Mẹ cho biết là bác đó học cùng phổ thông với mẹ, học sư phạm cùng mẹ và khi ra trường công tác cũng cùng nhau. Hôm trước họp lớp mẹ có nói chuyện, nhà có đứa con gái tuổi Tuất chưa chồng nhờ các bạn mẹ giới thiệu, bác này thì nhà ở thị trấn, có 3 người con, 1 anh lấy vợ hơn 6 năm chưa có con, 1 anh 30 chưa có vợ, và 1 cô út đang học sư phạm, nay bác đến nhà là để xem mặt, hỏi rõ ràng tên tuổi xem có hợp với tuổi của anh thứ 2 nhà bác ấy không. Anh con trai thứ 2 của bác đó tên Sinh, làm nghề sửa chữa xe máy trên gần cửa khẩu biên giới, làm lâu rồi nên cũng có lượng khách hàng ổn định và kiếm được kha khá tiền. Bác cũng đã nói chuyện với mẹ để cho Sinh đến nhà chơi và tìm hiểu về tôi.
Tối hôm sau thì Sinh và 1 anh bạn nữa của anh ta đến nhà tôi chơi, thoạt đầu nhìn thấy anh tôi thấy anh có nước da đen, rám nắng, già, béo và khuôn mặt hơi xấu nên tôi đã không thích tồi. Tôi không tiếp chuyện mà mặc kệ anh ta ngồi nói chuyện với bố mẹ tôi chán chê xong thì về
Gần trưa ngày hôm sau anh ta lại đến nhà tôi chơi, bố mẹ tôi tiếp anh nhiệt tình lắm, còn mời ở lại ăn cơm trưa mới ghét chứ. Rồi tuần đó có 7 ngày thì anh ở nhà tôi 5 ngày, sáng đến chơi, ở lại ăn cơm trưa xong thì về, tối lại đến ngồi tới khuya mới về. Anh ta kiên trì như vậy gần 1 tháng trời, có hôm đến 1 mình, có hôm đi với bạn, có hôm đưa cả mẹ anh ta đi cùng.
Trong khi đó thì Tú ( người yêu cũ của tôi) cũng không xuất hiện thêm 1 lần nào nữa. Tôi đối với Tú đến lúc này không còn yêu nữa mà cảm thấy hận. còn với Sinh tôi thì cũng không thích, không ghét cũng không phản đối, thái độ mặc kệ, dửng dưng của tôi khiến cho Sinh chắc cũng hiểu nên anh gặp riêng tôi để nói chuyện.
Anh nói anh không có thời gian, anh làm ở xa nhà hơn 100km, cửa hàng đang kinh doanh phát đạt, anh lại là chủ, mỗi lần anh về là anh lại đóng cửa hoặc để đám thợ nó tự làm, tự ăn nên anh rất sốt ruột, nếu như tôi ưng anh thì anh bảo mẹ đến nói chuyện rồi cưới luôn, còn không trả lời anh 1 câu. Tôi cúi đầu im lặng mà không biết phải trả lời anh như thế nào.
Hôm sau tôi quay lại công ty may để đi làm, anh cũng chuẩn bị lên Lạng Sơn về cửa hàng của mình. Trước khi đi anh xin đưa tôi đến nơi làm việc và xin số điện thoại của chủ nhà trọ, hàng ngày tôi đi làm, tối về nấu ăn cùng các bạn, sau đó anh gọi điện thoại và 2 đứa nói chuyện cả tối ( ngày đó điện thoại hiếm lắm, mới có điện thoại bàn thôi, di động ít, và giá cước cao). Cuối tuần tôi về với mẹ thì Sinh lại bắt xe khách về quê để gặp tôi, cứ như vậy dần dần tôi có thấy mến anh, anh xin phép bố mẹ cuối tuần sau đưa tôi về nhà anh ăn cơm và gặp mặt cả nhà, anh nói nếu tôi đồng ý lấy anh thì anh sẽ cưới tôi ngay lập tức.
Nhưng rồi, tai họa ập đến gia đình tôi khi tất cả đang tươi đẹp.
( Còn nữa)
Theo Iblog
Lấy vợ hay rước nợ? Tôi năm nay 28 tuổi, mồ côi cha từ nhỏ, gia đình một mẹ một con, kinh tế ở hạng trung bình. Mẹ tôi là người phụ nữ mẫu mực. Cuộc đời bà chỉ có một ước nguyện là nuôi tôi lớn khôn, có công ăn việc làm ổn định và cưới một cô vợ hiền ngoan biết thu vén cho gia đình....