“May mắn lấy được vợ già, vừa sạch cửa nhà, lại ngọt cơm canh”
Người đàn ông trẻ con hay già dặn thì cũng muốn lấy được cô vợ khéo léo, “tốt gỗ hơn tốt nước sơn”. Người đàn bà biết làm sang cho chồng thì đố đức lang quân nào dám chê.
ảnh minh họa
Câu “phi công trẻ lái máy bay bà già” xuất hiện khá lâu và bây giờ thì quá thịnh trong giới trẻ như câu cửa miệng. Khi nghe câu này, tự dưng ai cũng liên tưởng đến một tình yêu hay cuộc hôn nhân không hay ho lắm vì nó có cái gì kỳ cục, không thuận đạo lý. Nhưng bản thân tôi cũng rất tâm đắc và thích thú một câu nói khác hay chẳng kém, đó là “tình yêu đâu phân biệt tuổi tác”.
Ông nội bạn thân của tôi, kém vợ những 14 tuổi, bây giờ ở tuổi thất thập rồi mà vẫn tình cảm hơn con trẻ. Bố tôi kém mẹ tôi hai tuổi nhưng bây giờ để so về độ trẻ thì mẹ tôi vẫn ăn đứt, đi ra ngoài chẳng ai dám bảo chị em.
Bạn đại học của tôi cũng vừa đơm hoa kết trái với cô bạn hơn một tuổi, từ hồi yêu nhau đến lúc lập gia đình luôn ở trong tâm trạng hạnh phúc ngập tràn.
Ngày xưa các cụ thường nói “gái hơn hai, trai hơn một” là thế, chỉ ra rằng người đàn bà hơn tuổi đàn ông thì càng dễ dàng xây dựng hôn nhân hạnh phúc. Chả thế nên “may mắn lấy được vợ già, vừa sạch cửa nhà, lại ngọt cơm canh”.
Tôi tin nhiều người không hài lòng với việc lấy vợ hơn tuổi sẽ đưa ra lý lẽ rằng ngày xưa các cụ lấy vợ hơn tuổi là do cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy, với lại thời chiến tranh đâu có nhiều sự lựa chọn. Còn nữa, ngày xưa phong kiến, đã lấy nhau rồi thì chỉ xác định ăn đời ở kiếp với nhau, làm sao dám ly hôn.
Video đang HOT
Đúng là những phản bác trên có thể không sai. Xã hội ngày xưa trọng nam khinh nữ, đàn bà ít quyền lực, lấy chồng chỉ biết theo chồng, chồng nói phải nghe nên tất nhiên cuộc sống ít mâu thuẫn. Hơn nữa, đời sống ngày xưa đói khổ, méo mặt lo kinh tế duy trì gia đình thì còn đâu thời gian mà to tiếng với nhau nữa.
Cuộc sống bây giờ thì sao nhỉ?
Xã hội phát triển không ngừng, con người cũng không ngừng vận động. Nam nữ bình đẳng như nhau. Và tất yếu sẽ có nhiều vấn đế phát sinh. Lo ngại xảy ra là vấn đề ngoại tình, chán cơn thèm phở, chênh lệch tuổi tác sẽ khiến cho phi công trẻ chán máy bay bà già, rồi mâu thuẫn gia đình, bất đồng xảy ra và đường ai nấy đi…
Tuy nhiên, tôi lại không nghĩ như vậy!
Một anh chồng trẻ, vì đam mê nhất thời hay vì một tình yêu chân thành mà lấy một cô gái hơn tuổi làm vợ. Nhiều người ái ngại cho cô gái già kia nhưng theo tôi phụ nữ mới là người quyết định mọi vấn đề, họ biết cách làm cho phi công trẻ phải tâm phục nếu áp dụng đúng chân lý “gừng càng già càng cay”.
Người đàn ông trẻ con hay già dặn thì cũng muốn lấy được cô vợ khéo léo, “tốt gỗ hơn tốt nước sơn”. Người đàn bà biết làm sang cho chồng thì đố đức lang quân nào dám chê.
Mà những bà vợ hơn tuổi thì càng phải thực hiện tốt điều này. Tôi cam đoan rằng không phi công trẻ nào dám lái máy bay bà già nếu họ không bị cảm bởi đức tính trên khi họ lần đầu tiếp xúc.
Các chị cũng lo ngại dung nhan mình sẽ thua chồng sau khi sinh đẻ hay lúc có tuổi. Xin thưa với các chị rằng, cuộc sống bây giờ đã khác ngày xưa. Nhu cầu làm đẹp và các shop thẩm mỹ rất nhiều. Chỉ cần các chị ý thức được điều này thì cũng chẳng đến nỗi chồng phải chê đâu.
Còn một vấn đề nhạy cảm nữa là nhu cầu sinh lý của cơ thể. Ai cũng biết đàn ông có nhiều ham muốn hơn. Vợ hơn tuổi chồng thì đến giai đoạn nào đó sẽ khó hòa hợp. Song nếu biết cân bằng, kết hợp ăn uống và thể thao cũng như y học ngày càng phát triển thì có lẽ điều này cũng không đáng lo lắm.
Cuối cùng tôi chỉ xin đưa ra thêm một lời khuyên rất thực tế rằng nếu đã yêu nhau chân thành, tình yêu thật sự thì không có gì có thể ngăn cản nổi. Khi hai người đã thuộc về nhau thì dẫu khó khăn nào cũng có thể vượt qua chứ đâu chỉ có tuổi tác.
Yêu và dám sống vì yêu. Có như hạnh phúc mới trọn vẹn!
Theo VNE
Chồng chửi tôi ngu si đần độn
Chỉ vì cái chuyện, có gì ngon tôi cũng mang sang nhà hàng xóm cho mà không biết giữ lại.
Tuy nhiên, đó chỉ là một chuyện thiết yếu khiến vợ chồng tôi mâu thuẫn. Nhưng phải nói, gia đình tôi ra nông nỗi này cũng là vì, chúng tôi đã có những cãi vã, xích mích, khó chịu với nhau từ lâu.
Nhà chồng tôi vốn là gia đình gia giáo, nên khi lấy anh, tôi chưa bao giờ dám nghĩ, người đàn ông được lớn lên trong môi trường đầy giáo dục và tính nhân văn như vậy lại có thái độ kém cỏi như thế. Anh buông những lời xúc phạm tôi, nói tôi là hạng đàn bà kém cỏi, ngu xuẩn. Tôi thật lòng không còn muốn nghe những lời nói đó từ chồng tôi nữa. Tôi thân làm con dâu cũng không muốn vợ chồng to tiếng, vì sợ bố mẹ nghe thấy lại không hài lòng. Vì trong nhà chồng, trừ chồng tôi ra thì ai cũng đối xử tử tế với tôi, nhẹ nhàng. Đặc biệt là bố chồng, lúc nào ông cũng nhẹ nhàng, cư xử rất đúng mực, không chỉ với tôi mà với cả nhà. Ông là người học cao nên rất nghiêm khắc trong khoản dạy con. Chỉ là chồng tôi che đậy quá tốt, nên dù nếu có chửi tôi rồi thì trước mặt bố mẹ anh, anh vẫn niềm nở, vui vẻ với tôi như không có chuyện gì xảy ra. Nhưng sau đó khi lên phòng, anh có thể tát tôi không thương tiếc.
Cũng chẳng có chuyện gì. Chỉ là, tôi hay sang nhà mấy chị hàng xóm chơi. Chỉ bởi khi lấy chồng, về nhà chồng lạ lẫm nên muốn có người này người kia trò chuyện. Thế mà chồng tôi biết chuyện bảo: "Mấy bà ấy đàn bà lắm mồm, cô sang đó làm gì rồi đưa chuyện nhà tôi ra ngoài à. Nhà này không có cái kiểu ngồi lê đôi mách. Cô đừng có mà chỉ nghĩ chuyện đi chơi, bà tám. Tôi chúa ghét mấy bà đàn bà như thế".
Chồng như anh thì chồng làm gì, đàn ông như anh thì đàn ông làm gì. Thà rằng tôi cứ làm đàn bà suốt đời còn hơn... (ảnh minh họa)
Nghe chồng nói, tôi lúc đầu hơi bất ngờ. Vì tôi nào có nói chuyện gì với mấy chị ta. Nhưng chắc, có ai đó cố tình bêu xấu tôi, đồn chuyện này ra ngoài nên làm cho chồng tôi khó chịu. Rồi tôi cũng hạn chế sang hàng xóm. Nhưng hôm nào, nhà có cỗ bàn, có đồ ăn thừa cũng ngon ngon hay hoa quả cúng bái, tôi lại mang sang cho nhà 1-2 chị tôi thân. Tôi nghĩ, tình làng nghĩa xóm làm như vậy có mất gì, tốt nhất là nên như thế thì người ta cũng quý mình. Nhưng chẳng biết vì sao, thấy tôi làm vậy, chồng nổi khùng lên, gọi tôi lên phòng rồi quát: "Này, đã ngu tôi nói cho còn không biết đường. Cô đừng có giả vờ làm người tốt bụng. Nhà tôi không thừa của đổ sang nhà người khác. Cái nhà này không phải hũ gạo từ thiện nhé!".
Những câu nói của chồng, câu chửi rủa vợ ngu của anh thấm vào da thịt tôi. Tôi thật sự không hiểu nổi những người đàn ông giống như anh. Hay là tại anh quá chán vợ, quá chán nản người vợ này nên anh kiếm cớ để gây sự. Dù tôi không làm gì quá đáng, anh cũng coi tôi không ra gì, cũng tìm cớ mắng chửi tôi. Thật tình, tôi cảm thấy mệt mỏi vô cùng.
Đau đầu hơn, anh luôn tỏ ra là người ngoan ngoãn trước mặt bố mẹ, điều này làm tôi bị tổn thương vô cùng. Gia đình anh thì quá tử tế với tôi nên tôi không muốn phản kháng, không muốn làm gì có lỗi với gia đình anh cả. Vả lại, tôi còn đang mang bầu, tôi có làm quá thì cũng chẳng được lợi lộc gì. Sao trên đời lại có con người có tính cách lạ lùng như thế. Tức gì vợ, giận gì vợ hay không còn yêu vợ lại cứ tìm cớ chửi bới, đánh đập.
Bây giờ, anh luôn miệng chửi tôi ngu, hơi tí là anh nói tôi ngu si đần độn. Cái gì không hay anh cũng gõ đầu tôi, nói tôi là &'đàn bà... không qua ngọn cỏ'.
Chồng như anh thì chồng làm gì, đàn ông như anh thì đàn ông làm gì. Thà rằng tôi cứ làm đàn bà suốt đời còn hơn...
Theo VNE
Anh chỉ coi tôi như nô lệ trên giường Ngày đó, khi yêu anh, dù biết anh có vợ và dù vợ anh có nói thế nào về anh, có nói anh là gã đàn ông lăng nhăng tôi vẫn không tin. Tôi luôn nghĩ, đàn ông có vợ có kinh nghiệm, từng trải. Còn có bà vợ nào khi biết chồng mình có người khác lại không tức giận và tìm...