“Mày là đũa mốc, chớ chọc mâm son!”
Sau lần gặp đó, mẹ người yêu tôi liên tiếp gọi điện, tìm cách nhục mạ tôi.
Bà ta nói tôi là đũa mốc, là con chó cứ quanh quẩn bám lấy, vẫy đuôi xung quanh con trai vàng ngọc của bà, nhưng con chó thì chỉ cần đuổi là đi, còn “mày thì đuổi đánh chửi bới vẫn trơ trơ không biết nhục.”
Hỏi: Cứ mỗi lần nghĩ đến câu này của bà, tôi chỉ muốn chạy trốn thật xa, chấm dứt mọi mối quan hệ tình cảm với anh, không cho phép ai xúc phạm, sĩ nhục mình nữa.
Tôi quen anh đến Tết này là tròn một năm. Anh là người dễ thương, nhiệt tình, rất chiều chuộng tôi. Thời gian đầu, tôi ngây ngất vì hạnh phúc khi được anh cưng như nâng trứng, hứng như hứng hoa. Tôi rơi từ trên trời xuống đất ngay lần đầu tiên anh đưa về nhà ra mắt gia đình, mẹ anh nhìn tôi từ đầu đến chân bằng ánh mắt không thể tả được, vừa khinh bỉ vừa ghê tởm như thể tôi là cái gì bẩn thỉu, đáng sợ lắm.
Mặt tôi như dày ra, trơ đi, mất hết cảm giác khi bà ta hết hỏi hết nghề nghiệp bố mẹ tôi (bố tôi là bộ đội về hưu, còn mẹ buôn bán ngoài chợ), ngôi nhà đang ở diện tích bao nhiêu, lương của tôi một tháng… Tôi ra về trong sự ê chề, chào hỏi bà ta cũng không thưa, không một ai ra tiễn ngoài người yêu tôi…
Cứ mỗi lần nghĩ đến câu này của bà, tôi chỉ muốn chạy trốn thật xa, chấm dứt mọi mối quan hệ tình cảm với anh, không cho phép ai xúc phạm, sĩ nhục mình nữa.(ảnh minh họa)
Về nhà, tôi khóc hết nước mắt, vừa căm phẫn vừa tủi phận. Dù nghèo nhưng bố mẹ tôi rất trọng đạo đức, luôn ý thức cho tôi học hành, tự trọng, tự bước đi trên đôi chân của mình chứ không phải lấy chồng giàu để đổi phận. Tôi đến với anh bằng tình yêu chân thành, lúc tôi chưa biết gì về gia đình, của cải nhà anh. Tôi quyết định chia tay người yêu nhưng anh tìm mọi cách năn nỉ, cầu xin tôi bình tĩnh lại, anh sẽ tìm cách thuyết phục gia đình.
Sau lần gặp đó, mẹ người yêu tôi liên tiếp gọi điện, tìm cách nhục mạ tôi. Bà ta nói tôi là “đũa mốc mà chòi mâm son”, đi dụ dỗ con trai bà, con trai bà ngu dốt nên không nhận ra nhưng đừng hòng che mắt được bà. Bà còn nói không bao giờ chấp nhận một đứa con dâu kém cỏi như tôi, thách thức tôi muốn cưới thì bước qua xác bà.
Video đang HOT
Suốt một năm liền là không biết bao nhiêu cuộc điện thoại đe dọa, chửi bới, không biết bao nhiêu đêm tôi khóc ướt gối. Nhiều lần, tôi quyết tâm dứt tình, xin nghỉ làm về quê nhưng người yêu tôi đều tìm về, năn nỉ tôi quay lại, tôi lại mềm lòng trước anh ấy. Người yêu tôi hứa là Tết này, anh sẽ nói chuyện thiệt hơn với bố mẹ, nếu ông bà không đồng ý hai đứa sẽ đăng ký kết hôn và tự tổ chức, hai đứa cũng sẽ tự thuê nhà ở Hà Nội (hiện tại anh đang ở nhà do bố mẹ mua cho.)
Tôi băn khoăn rất nhiều, người yêu tôi vốn làm ở một bộ của nhà nước, lương ba cọc ba đồng, anh vẫn được bố mẹ chu cấp hàng tháng, tiền tiêu không cần nghĩ. Đến cả đồ ăn thức uống mẹ anh cũng mua cho, tháng vài ba lần đưa xuống bỏ vào tủ lạnh, dọn dẹp nhà cửa cho anh. Bây giờ, nếu hai đứa về sống với nhau, với mức lương cọc cạch của cả hai, lại phải trả tiền thuê nhà, sợ anh sướng quen giờ không chịu được khổ, vợ chồng đâm ra cãi cọ, đó là chưa nói đến chuyện con ra đời, anh chưa tự lo thân bao giờ lại phải chăm vợ chăm con… Xin hãy tư vấn giúp tôi, có nên bỏ mặc những lời chửi bới cấm đoán của mẹ anh để bảo vệ cho tình yêu của mình và làm sao để chắc chắn rằng người yêu tôi sẽ vững vàng để cùng tôi vượt qua sóng gió này?
(Lê Hải Hoài, Long Biên, Hà Nội)
Đáp: Có nhiều trường hợp lúc đầu, bà mẹ không ưng hoặc hiểu nhầm người yêu của con trai, nhưng rồi qua ngày tháng, sự gặp gỡ tiếp xúc, những mâu thuẫn được hóa giải, có nhiều người mẹ đã chấp nhận, thậm chí yêu thương cô con dâu mà trước kia mình từng ghét bỏ.
Thế nhưng, ở tình huống của chị, mọi thứ có vẻ khó khăn hơn nhiều. Cách ứng xử của mẹ người yêu chị gắn liền với quan điểm, lối sống của bà nên không dễ gì thay đổi. Điều này có nghĩa là, nếu quyết tâm đến với anh ấy, hai người sẽ phải chung sống và chiến đấu lâu dài với mẹ chồng, sẽ còn bị bà chửi mắng, coi thường, gây xung đột chia rẽ hai vợ chồng.
Hãy trao đổi với người yêu chị về viễn cảnh hai người tự đăng ký, tự đi thuê nhà, rồi mức thu nhập của hai vợ chồng so với cuộc sống ở Hà Nội để anh ấy chuẩn bị tinh thần. (ảnh minh họa)
Do vậy, về lâu dài, giải pháp tự đăng ký và tổ chức đám cưới có thể là điều phải tính đến. Tuy vậy, với tình trạng hiện tại của chị và người yêu, thực hiện điều này luôn và ngay có thể hơi mạo hiểm. Người yêu chị có thể yêu thương chị chân thành, chấp nhận trái lời bố mẹ để cưới chị, nhưng với tính cách không tự lập, phụ thuộc tài chính vào bố mẹ, liệu anh ấy có thể vững vàng chèo chống gia đình khi suốt ngày phải đau đầu vì tiền, lo cơm từng bữa? Lúc này, anh ấy ăn cơm, tiêu tiền bố mẹ thì dễ nói lời yêu, an ủi chị, nhưng đến lúc anh ấy không đồng nào trong túi, chị lại mệt mỏi với mẹ chồng, thì liệu anh ấy có đủ kiên trì để đứng giữa, cho chị mượn bờ vai?
Hãy trao đổi với người yêu chị về viễn cảnh hai người tự đăng ký, tự đi thuê nhà, rồi mức thu nhập của hai vợ chồng so với cuộc sống ở Hà Nội để anh ấy chuẩn bị tinh thần. Từ từ để chồng bạn dứt khỏi “bầu sữa” gia đình, không tiêu tiền bố mẹ gửi nữa, khuyến khích anh ấy tự lập hơn trong cuộc sống, tìm cách gia tăng thu nhập. Một khi, người yêu chị hình dung được những khó khăn mà mình phải đối mặt, tìm cách lo toan cho cuộc sống và tài chính gia đình, thì đó mới là lúc thích hợp để quyết định tiến một bước xa hơn trong mối quan hệ của hai người.
Chuyên viên tư vấn tâm lý, Ths Nguyễn Thị Hoa
Theo Eva
Chồng đồng lõa với bồ nhục mạ tôi
Với anh, 4-5 năm bên nhau, có một cậu con trai kháu khỉnh cũng không bằng người phụ nữ mới 19-20 tuổi nhiều mánh khóe.
Tôi và anh lấy nhau với hai bàn tay trắng. Mặc dù biết anh nợ nần, chơi bời nhiều kiểu nhưng tôi vẫn chấp nhận lấy anh. Vì qua bạn bè của anh, tôi biết được rằng kể từ khi quen và yêu tôi gần hai năm, anh đã thay đổi nhiều, chơi bời cũng ít hơn trước. Tôi chấp nhận lấy anh chỉ vì tôi nghĩ bằng tình yêu chân thành của mình, tôi có thể cảm hóa được anh, khiến anh trở thành người của gia đình.
Lấy nhau được mấy tháng đầu, kinh tế của tôi và anh độc lập. Anh không đưa về cho tôi một đồng nào trong khi lương của tôi thì thấp. Tôi vừa phải đảm bảo cuộc sống của mình, vừa phải đi học thêm. Lấy tôi, anh ở nhà với tôi đúng một tuần. Sau đó anh lại tiếp tục đi chơi, uống rượu, nhậu nhẹt với bạn bè, để mặc tôi ở nhà. Anh còn nói với bạn của anh rằng anh tự hào vì trong túi của anh có bao nhiêu tiền vợ anh cũng không biết. Sang đến tháng thứ tư sau khi cưới, tôi có thai. Bằng lời lẽ dịu dàng, nhiều lần tôi nói chuyện với anh, rồi anh cũng đưa tiền về cho tôi tiết kiệm để sinh con. Cuộc sống của tôi trải qua hai năm rưỡi chung sống với chồng nhưng có lẽ những ngày tháng êm đềm nhất là khi tôi bắt đầu có thai đến lúc con trai tôi được 9 tháng tuổi.
Từ khi con trai tôi được một tuổi cho đến nay thì sức khỏe của cháu rất kém, hay ốm đau. Vợ chồng tôi suốt ngày phải lo chạy chữa cho con, kinh tế gia đình tôi vì thế mà cũng sa sút. Rồi công việc của cả anh và tôi đều không thuận lợi, mâu thuẫn gia đình bắt đầu nảy sinh. Vì mải lo cuộc sống mưu sinh cơm áo, gạo tiền, con cái hay ốm đau, công việc không ổn định, chúng tôi bắt đấu nảy sinh mâu thuẫn, hay cãi cọ, chúng tôi không còn có thời gian dành cho nhau. Tôi không biết chính những điều đó mà giờ đây nó đã cướp đi mất hạnh phúc gia đình của vợ chồng tôi. Mà bây giờ tôi có hối hận thì cũng đã muộn rồi.
Tôi vì áp lực công việc, con cái, gia đình, về đến nhà hay cáu gắt với chồng. Thời gian tích tụ lại, đến lúc anh ấy không chịu được tôi, anh ấy bỏ đi. Trước đây, anh từng gây ra cho tôi rất nhiều đau khổ nhưng rồi cuối cùng vì nghĩ cho con, vì yêu anh, lần nào tôi cũng bỏ qua và tha thứ. Vậy mà chỉ vì bồ của anh mà lần này anh nhất định không chịu bỏ qua cho tôi.
Anh cặp kè với người đó cũng mới được một tháng nay. Tôi không hề biết cuộc sống bên ngoài của anh thế nào, anh thuê nhà ở với người đó. Tôi không đánh ghen, không lồng lộn như những người khác đã làm vì tôi hiểu anh bỏ đi thế này cũng một phần do lỗi của tôi. Tôi đau khổ tột cùng, hàng đêm nhìn con ngủ, tôi chỉ biết ngồi khóc. Tôi không ngờ thời gian hai năm yêu nhau, hai năm rưỡi chung sống, có với nhau một thằng bé con kháu khỉnh, vậy mà giờ đây anh đã vứt bỏ hết tất cả để chạy theo người đó.
Cô ta còn khá ít tuổi, khoảng 19-20 tuổi nhưng lại có rất nhiều mánh khóe, lôi kéo anh. Con trai anh ốm, tôi nhắn tin cho anh, anh đến với mẹ con tôi, người đó lồng lộn, nhắn tin gọi điện liên tục cho tôi. Tôi nhắn tin lại nói rằng đừng làm phiền tôi nữa, tôi không quan tâm chuyện của hai người, hãy để tôi yên, tôi còn phải nuôi con tôi thì người đó lúc đe dọa, lúc nhún nhường với tôi. Tôi gửi cho chồng tất cả những tin nhắn người đó nhắn cho tôi chỉ với mong muốn hai người đó hãy để tôi yên.
Vậy mà tôi thật không ngờ chính anh lại đưa máy cho người đó nhắn tin nhục mạ, đe dọa tôi, gọi điện quấy nhiễu tôi. Đã hai lần tôi đưa máy cho bố chồng tôi nghe điện khi người đó gọi bằng số điện thoại của chồng tôi. Mặc dù bố chồng tôi nghe điện nhưng người đó vẫn trơ trẽn quấy nhiễu tôi. Tôi rất mệt mỏi, bế tắc không biết phải làm sao? Tôi chỉ muốn bình yên để nuôi con, vậy mà sao cũng khó quá?
Tôi viết ra những dòng tâm sự rất thực này chỉ mong bạn đọc hiểu và gỡ rối cho tôi. Tôi không muốn bênh vực mình mà nói xấu về chồng. Tôi đã có lỗi, tôi hiểu điều đó vào cái ngày anh bỏ tôi ra đi. Lời xin lỗi tôi gửi đến anh ấy quá muộn nên giờ anh ấy nhất định không bỏ qua cho tôi. Nếu tôi xin lỗi anh ấy sớm hơn, trước khi anh ấy gặp người đó thì có lẽ anh ấy đã bỏ qua cho tôi và quay về với mẹ con tôi. Thực sự tôi không muốn mất anh ấy, không muốn con trai tôi phải mất bố, nó mới chỉ được 19 tháng, nó còn quá nhỏ.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tôi trở thành nô lệ tình dục của người yêu Hai kẻ cầm thú đó vẫn tự đắc khi đối mặt với tôi. Thậm chí, người yêu tôi còn nhục mạ, dọa dẫm tung ảnh khỏa thân nếu tôi không tiếp tục ngoan ngoãn làm đồ chơi cho chúng. Mọi người bảo trông tôi lúc nào cũng thiếu sức sống và nhìn đời quá đỗi bi quan. Mỗi lúc như vậy tôi chỉ...