“Mày gay mà, cứ ngủ cùng cho bố mẹ tao tin đi, đợi bạn trai tao về rồi tao giải oan cho mày”
12 giờ đêm Hạnh còn phải gọi điện cầu cứu Hùng – là bạn thân 17 năm qua của cô.
- Mày ơi, mai mẹ tao đưa anh Phó giám đốc là cháu bà bạn tới xem mặt tao. Mà nghe chừng bố mẹ tao ưng anh này lắm rồi, kiểu như bắt ép tao phải ưng theo ấy. Chắc chắn mối tình của tao với anh Cường sẽ bị gã này phá đám mất thôi.
- Thế giờ mày tính sao?
- Gấp lắm rồi, giờ tao nghĩ chỉ có mỗi mày là giúp được tao thôi.
- Tao giúp gì được mày.
- Mày đóng giả là người yêu của tao đi. Chắc chắn khi biết tao yêu mày rồi mẹ tao sẽ dừng việc mai mối tao cho người khác vì bố mẹ tao vốn quý mày, muốn có 1 thằng con trai như mày mà. Giờ tự dưng lại sắp có chàng rể là mày thì chắc ông bà sướng như tiên.
- Ơ… nhưng mà…
Hùng chưa kịp nói gì thì Hạnh đã tắt máy. 10 phút sau cô gọi lại: “Tao đã thông báo qua tình hình với phụ huynh rồi. Ông bà đã hủy cuộc hẹn với lão Phó giám đốc ngày mai nhưng lại muốn có 1 cuộc ra mắt của mày. Thôi tao cắn rơm cắn cỏ xin mày, đóng giả người yêu giúp tao nhé”.
Bạn thân 17 năm rồi, giờ chẳng lẽ Hạnh cầu cứu thế Hùng lại không giúp nên anh đành phải nhận lời. Sáng sớm hôm sau Hùng tới nhà Hạnh trước 4 con mắt dò xét từng li từng tí một của bố mẹ cô. May mắn làm sao nhờ tài xử lý khéo léo của Hùng mà bố mẹ Hạnh tin thật không hề nghi ngờ gì cả.
Ngày hôm đó 2 người đi chơi rất vui vẻ giống y một đôi yêu nhau thật. Hạnh thích quá gặp mưa còn nhảy hẳn ra dầm mưa vì đã lừa được mẹ. Nhưng rồi lúc quay về thì Hạnh nghe được câu chuyện của bố mẹ cô. Có vẻ họ lại đang nghi ngờ 2 người diễn: “Chả nhẽ chúng nó yêu nhau mà sao nay mới thấy thể hiện. Với lại yêu gì mà chả thấy ôm hôn… Bọn trẻ bây giờ thậm chí yêu là còn lên giường ngay cơ mà. Hay là chúng nó định lừa mình”?
Hùng vừa định phóng xe về thì Hạnh chạy ngay ra kéo lại: “Vào đây đã, chưa về vội được đâu”. Và rồi Hạnh kéo thẳng Hùng lên phòng:
- Tối nay mày ngủ lại đây với tao nhé.
- Cái gì, con điên này. Tao với mày ngủ với nhau sao được.
- Mày gay nên tao sợ gì, cứ ngủ chung giường cho bố mẹ tao tin là chúng mình yêu nhau đi, đợi bạn trai tao đi du học về rồi tao giải oan cho mày. Gớm có làm gì nhau đâu mà sợ, mày có thích con gái đâu. Không bố mẹ tao lại đang nghi ngờ tao với mày đóng giả kia kìa. Phải ngủ chung ông bà mới tin.
Vậy là Hùng đành phải ngủ lại tối đó. Nhưng nào ngờ nửa đêm thì Hạnh run cầm cập vì cảm lạnh do ban chiều tắm mưa. Hùng thấy Hạnh run lên thì sợ quá định ra ngoài gọi bố mẹ nhưng cô không cho.
Ảnh minh họa
- Mẹ tao vào là lộ đấy, mày cứ lấy dầu gió đán.h cảm cho tao, 1 lúc là tao đỡ thôi. Tao bị thế này mấy lần rồi.
Nghe lời bạn Hùng vội vàng lấy chai dầu xoa lên người cho con bạn thân rồi ôm chặt lấy Hạnh cho đỡ lạnh. Rồi chuyện gì diễn ra sau đó Hạnh cũng không rõ nữa do cô mệt quá thiếp đi luôn. Để rồi sáng sớm hôm sau vẫn còn đang mê man thì cả 2 giật bắ.n mình bởi tiếng hét thất thanh của mẹ Hạnh:
- Hai cái đứa này ý tứ chút chứ. Cởi hết đồ ra ôm nhau mà lại không khóa cửa thế này. Thôi mẹ ra ngoài đây.
Video đang HOT
- Ơ… Mày làm gì tao thế? Sao lại cởi hết đồ tao ra?
- Thì… Thì tao đán.h cảm cho mày mà, chả phải cởi đồ ra thì sao?
- Trời ơi, 25 năm giữ gìn của tao mày đã nhìn hết rồi sao? Mày mày gay cơ mà, sao ngủ lại ôm chặt ngực tao thế này?
- Tao có gay đâu. Tao thích mày mày lại thích người khác nên tao chả muốn yêu ai nữa nên mới nhận mình là gay thôi.
- Cái thằng trời đán.h kia. Giả thành thật mất rồi. Giờ thì tao biết ăn nói với anh Cường sao đây.
- Kệ ông ấy đi. Tao với mày cưới, bố mẹ mày cũng ưng rồi mà.
Hạnh tròn mắt, hóa ra thằng bạn thân đã rắp tâm biến trò giả người yêu thành thật, giờ cô còn biết làm gì nữa đây?
Theo Iblog
Bụi trong ngực Phần 18
Trời mình có thân đâu, anh ta có bạn gái rồi đừng nghĩ linh tinh, mình cũng không hi vọng gặp lại anh ta...
Tôi lên xe buýt đi về mà lòng nặng trĩu ....tình yêu tôi dành cho anh ta là đơn phương và nó sẽ là tình yêu thầm kín mãi mãi tôi sẽ chôn vùi...về tới nhà thấy thím đang nấu ăn
-Thím ạ hôm nay thím nấu món gì thế?
-Về rồi à, con My nó mua đồ về đầy tủ mà có mỗi mình thím nên sang nấu cho con, mỗi 2 anh em (tôi ôm vai)
-Thím nấu là ngon nhất, bố con đi đâu rồi thím?
-Thấy thằng Đức nó bảo đi từ sáng sớm giờ chưa về gọi không nghe tắt náy...
-Vậy chắc bố con lại ra nhà bạn chơi rồi...
-Không chơi cờ bạc là mừng rồi sợ ông ý lại chơi thì khổ hai đứa
-Bố con hứa rồi (tôi cười bê mâm lên) thấy chị Huệ gần nhà đang ngồi uống nước với anh tôi...chị Huệ ở lại ăn cơm với nhà em luôn nhé
-À chị (chị ý ngập ngừng anh tôi nói)
-Ở lại ăn đi có mỗi 2 anh em anh thôi (chị ý gật ngại ngùng gì thế nhỉ)...tôi chạy xuống bếp hỏi thím...
-Thím chị Huệ với anh Đức (thím ngắt lời)
-Đang yêu nhau rồi còn gì cháu người rừng xuống à?
-Ơ cháu...thím nói đúng giờ cháu mới để ý, chị Huệ là người tốt cháu rất thích chị ý hiền lành , lại rất tốt tính
-Chứ còn gì nữa ai như cái con Phương giả tạo lắm...chúng tôi vừa ngồi thì có mấy người đi vào...
-Có ai ở nhà không (anh tôi đi ra)
-Có chuyện gì thế?
-Bố mày đán.h bạ.c ở xới bạc vay tiề.n xới đang âm 90 triệu bố mày nhắn về là mang giấy tờ đất đưa cho tao nhanh rồi tao cho bố mày về không là tao giữ người đấy
-Không được vừa mới chuộc anh em cháu còn mỗi chỗ đấy để ở thôi
-Tao không biết bố mày dặn thế không cầm giấy tờ lên thì bố mày không có cửa về đâu...(anh tôi ngã quỵ xuống sân)...tôi và thím, chị Huệ chạy ra...
Thím : ông ta đến chế.t không bỏ được cái tính cờ bạc sống làm sao được?
Đức : thím mưa cho cháu liều thuố.c chuột, cháu mang cho ông ta uống rồi cùng chế.t.
Huệ : anh đừng như vậy bình tĩnh đi em tiết kiệm được 30 triệu em sẽ đưa cho anh
-Em nghĩ anh thế nào mà lại đi cầm tiề.n của em, tiề.n là mồ hôi em vất vả mới có em về đi từ mai em đừng sang nữa, anh không có tương lai đâu (tôi kéo áo anh: kìa sao anh lại nói thế)
Chị Huệ đứng dậy khóc chạy đi...anh tôi ngồi thất thần...vậy là bữa cơm không ai ăn được miếng nào mà thành nỗi buồn...
-Hạnh anh sẽ không chuộc ông ý ra đâu, còn cứu ông ta thì ông ta còn chơi
-Vậy cứ để bố ở đó sao, em cũng không biết thế nào
-Em còn ít tuổ.i nên bây giờ việc của em là lo học còn mọi chuyện anh sẽ lo...
-Anh lo bằng cách nào?
-Đi ngủ đi, anh mệt rồi..
Tôi vào trong ngồi học bài mà lòng không yên, mai anh sẽ làm gì vậy? sáng hôm sau người ở xới bạc lại đến
-Sao rồi giấy tờ đâu (anh tôi bảo tôi đi học)...tôi đi ra tới bến xe buýt mà không yên tâm...tôi chạy về thấy họ đang đấ.m anh tôi...
-Mấy chú làm gì thế anh tôi mới ốm dậy
-Nó bảo không đứa rồi làm gì thì làm, tao giữ bố chúng mày làm gì đưa giấy tờ đây.
-Không các ông cút khỏi nhà tôi đi (họ lao vào đấ.m anh tôi)
-Xin chú anh cháu vừa ốm dậy (tôi ôm anh tôi và nói nước mắt rơi lã chã nhưng nhìn họ ánh mắt trừng trừng)
-Từ đây đến chiều không có thì tao mang bố mày về đây đán.h trước mặt chúng mày luôn nhớ đấy...họ đi ra tôi vội khóa cổng
-Anh à anh không sao chứ? Có đau không?
-Không sao anh mệt mỏi quá hay là anh chế.t đi cho ông ý muốn làm gì thì làm
-Anh điên rồi anh chế.t em sống sao sẽ có cách giải quyết giấy tờ anh để đâu?
-Sau ảnh mẹ trên bàn thờ...em hỏi làm gì?
-Không có gì anh nghỉ ngơi đi đừng gắng sức nhé anh chưa khỏe đâu...trên đường đi học tôi cũng đã quyết định sẽ đưa giấy tờ cho họ...tan học về đến bến xe buýt tôi thấy Thắng anh ta đang đứng cạnh chiếc xe đạp vẫn dáng vẻ hút thuố.c và hôm nay mặc sơ mi trắng quần đen...tôi đi lướt qua anh ta không nói gì...anh ta đạp xe đi cạnh
-Lên xe tôi đèo cô về
-Anh tới đây làm gì tôi không quen anh (anh ta cười)
-Vậy cô đi thong thả tôi đi trước đây (ơ...tôi lầm bầm) về tới nhà thấy thím và anh trai tôi ăn uống vui vẻ...anh tôi gọi
-Hạnh vào ăn nhanh lên thím nấu nhiều đồ lắm sang gọi cả chị Huệ cho anh...(không hiểu sao anh tôi vui như thế còn anh ta cứ đến rồi đi như không có việc gì...mình quyết tâm quên anh rồi, đúng quyết tâm)...tôi gọi chị Huệ sang rồi cứ loanh quanh không vào nhà.
Thím : làm gì thế vào ăn đi cho nóng (thím chạy ra) này bạn cháu ý cậu ta đúng làm lái xe không?
-Sao vậy thím?
-Thấy thằng Đức nó gọi cho thím bảo nợ của bố cháu cậu ta trả cho rồi làm gì mà lắm tiề.n thế? (tôi vào kéo tay anh ta)
Đức : gì thế? Sao em vô lễ thế đang ăn sao kéo Thắng như thế (anh ta cười xua tay)
-Không sao đâu để tôi nói chuyện rồi quay lại ngay (tôi và anh ta ra bên ngoài...tôi ngó nghiêng xem có tên áo đen nào không!)
Theo Afamily
Cho anh được phép yêu em Phần 1 Sáng sớm căn nhà nhỏ của một gia đình được xem là hạnh phúc nhất khu đất đỏ nghèo Lâm Đồng này bỗng trở nên đầy u sầu và nước mắt. Người đàn ông trụ cột gia đình, một người kiểm lâm chính trực đã lỡ sai bước. Lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng ông hành động dại dột như...