Mấy đời bánh đúc có xương Phần cuối: Sự thật
Ngoái nhìn lại ngôi nhà cô luôn nghĩ đó là nơi yên ấm, bình an, nơi có những người thân thương nhất của mình, trong lòng Cúc chua xót và chát đắng dâng đầy.
Bước vào nhà, gặp bác gái, sau câu chào hỏi, Cúc đi thẳng vào vấn đề luôn: “Cháu đã biết hết mọi chuyện rồi, và cháu từ chối mối hôn nhân này, mong bác thông cảm.” Bàn tay đang rót nước của bác gái khựng lại. Bác gái đưa mắt nhìn Đức, tỏ ý nghi ngờ Đức chính là kẻ tiết lộ bí mật.
Cúc cười nhạt: “Cháu thấy sự việc có chút lạ thường nên tự mình tìm hiểu ra, không phải ai nói cho cháu cả, bác không cần nghi ngờ nhân viên của mình.” Không hổ là một người phụ nữ kinh qua thương trường khốc liệt, người phụ nữ ấy sau khi khựng lại vài giây vẫn tiếp tục rót nước cho xong, mời Cúc và Hòa đâu ra đấy mới thở dài: “Bác thực sự thích cháu, cháu rất thông minh, nhanh nhạy, lại không tham lam. Bác vẫn muốn cháu suy nghĩ lại.”
Ảnh minh họa
Nói rồi bà mời Cúc lên tầng 2, nơi có phòng ở của con trai út mình. Cúc ngần ngừ sau đó cũng theo lên. Nhìn cậu con trai đã gần 30 tuổi nhưng thậm chí còn chẳng tự ăn tự uống được, bà rơm rớm nước mắt: “Bác nói dối cháu là sai, nhưng những ưu đãi nhà bác có thể cho cháu là sự thật. Nói thẳng thắn một điều, nếu con trai bác bình thường như người ta, chẳng cần phải giỏi giang tài cán gì đâu, thì cũng có rất nhiều sự lựa chọn rồi, đâu đến nỗi…”
Cúc cười nhạt, bác ấy nói rất đúng. Nếu anh ta chỉ cần bình thường như người khác một chút thôi, thì với điều kiện gia đình mình, anh ta thừa sức tìm một cô vợ hơn Cúc nhiều, làm gì tới lượt Cúc.
“Bác cũng là phụ nữ, bác hiểu có một người chồng như con trai bác là thiệt thòi cho cháu. Nhưng ở đời đâu có gì hoàn mỹ, và điều gì cũng cần trả giá cả. Đổi lại cháu sẽ có được thứ người đàn ông bình thường khác cả đời cũng khó lòng cho cháu. Cháu chỉ cần cháu chăm sóc cho nó, quản lí tốt việc làm ăn, và sinh mấy đứa cháu cho bác bằng phương pháp thụ tinh trong ống nghiệm mà thôi. Bác hứa sẽ đối xử với cháu thật tốt, thậm chí còn nhắm một mắt mở một mắt cho cháu trong một số chuyện, với điều kiện cháu phải luôn đề cao lòng trung thành với gia đình bác…” - người phụ nữ ấy chậm rãi nói tiếp.
Cúc im lặng không trả lời. Thật ra những lời bà nói không phải không có lý, ở đời có cái gì hoàn mỹ đâu. Ở cương vị của bà, đối xử với con dâu như thế đã là vô cùng tốt, còn thấu hiểu và ngầm đồng ý cho con dâu ngoại tình cơ mà! Lợi hại đều được bác ấy thẳng thắn không chút giấu giếm bày ra trước mắt Cúc, chỉ có mỗi việc xem cô lựa chọn thế nào mà thôi.
Thật ra với điều kiện gia đình thế kia chẳng cần phải bày mưu lừa người khác vẫn không thiếu các cô nàng sẵn sàng đồng ý. Song một cô gái tốt, khôn ngoan, bình thường sẽ chẳng ai chịu vì tiền mà lấy một người chồng như vậy, vì giữa đôi bên đâu có tình cảm gì khiến họ phải hy sinh. Do đó gia đình họ hiểu sẽ chỉ thu được kẻ tham tiền hám lợi mà thôi. Không muốn kết cục như vậy, buộc lòng bác ấy phải lên kế hoạch lừa dối như đã làm với Cúc. Cô thông cảm cho tấm lòng làm mẹ của người phụ nữ ấy, vì thế dù vẫn còn giận vì bị lừa nhưng cô quyết định cho qua chẳng muốn ôm oán hận gì thêm.
Video đang HOT
“Cháu tới đây hôm nay không phải để lên án hay cần lời xin lỗi từ bác, và cháu sẽ chẳng làm ầm ĩ gì hết. Cháu đến là muốn nói với bác, cháu từ chối đề nghị của bác. Mọi thứ bác đưa ra rất tốt đẹp, nhưng lại không phải là điều cháu mong muốn nhất. Thứ hai là cháu muốn hỏi bác một điều, bố mẹ cháu có biết chân tướng mọi chuyện không ạ?” - Cúc nghĩ một lát rồi dứt khoát.
Ảnh minh họa
Bà nhìn Cúc một cái thật sâu rồi đáp: “Cháu đã nói thế thì bác sẽ thẳng thắn với cháu vậy. Mẹ kế cháu có biết, bởi bác lừa cháu thì được chứ không thể lừa bố mẹ cháu. Nếu bố mẹ cháu không đồng ý, tới lúc chuyện vỡ lở ra lấy đâu người áp chế cháu để cháu ngoan ngoãn nghe lời tiếp tục làm con dâu nhà bác. Lúc đón dâu không có chú rể cũng cần bố mẹ cháu đứng ra lấp liếm, bởi bác không thể để thằng Đức đóng vai chú rể trước con mắt bao người được. Bác đã hứa cho bố mẹ cháu một số tiền, cưới xong giao một nửa, lúc nào cháu sinh con đầu lòng thì giao nốt, ngoài ra còn thêm nhiều sự giúp đỡ khác. Mẹ kế cháu hứa sẽ về thuyết phục bố cháu, sau khi gặp mặt cháu và bác quyết định chọn cháu thì mẹ kế cháu báo lại là bố cháu đã đồng ý. Chuyện là như thế!”
Cúc thẫn thờ ra khỏi ngôi nhà sang trọng ấy, trong lòng cồn cào nổi sóng. Cô vội vã tạm biệt Hòa ra về, cô cần phải ngay lập tức nghe được lời phủ nhận từ chính miệng bố cô, nếu không cô sợ mình sẽ phát điên mất. Mẹ kế rắp tâm lừa cô thì đã đành một nhẽ, chẳng lẽ bố cô cũng muốn bán con gái mình?
Cúc về đến nhà, vừa lúc gặp cảnh bố và mẹ kế đang trò chuyện vui vẻ. Nhìn vẻ mặt khác lạ của Cúc, mẹ kế cô vội chạy đến sốt sắng hỏi han. Nhưng Cúc không để ý tới bà ta, cô nhìn chằm chằm người bố ruột thịt của mình, nhấn mạnh từng chữ: “Bố cũng đồng ý để con lấy người con trai bệnh tật nhà đó phải không? Và bố vào hùa với bà ta giấu không cho con biết?”
Ảnh minh họa
Nhìn thái độ kinh hãi, lắp bắp không nói nên lời của bố mình, Cúc liền biết câu trả lời. “Con… con… từ từ đã nào, đừng nghiêm trọng hóa mọi chuyện lên thế. Dẫu con trai nhà đó hơi có khiếm khuyết nhưng về đấy con sẽ được ăn sung mặc sướng, còn làm bà chủ nhỏ, còn hơn lấy một gã nghèo hèn, cả ngày lo chạy ăn từng bữa!” – mẹ kế cô cuống lên thuyết phục. Bố cô lúc này mới lấy lại bình tĩnh, cũng gật gật đầu: “Đúng vậy, lấy nó con hơi thiệt thòi nhưng bù lại…”
Cúc không muốn nghe bất cứ điều gì nữa, cô bịt tai lao nhanh vào phòng, thu dọn qua loa vài thứ quan trọng, rồi chạy một mạch ra khỏi nhà. “Cho tao ở nhờ mày mấy hôm, à không, tao muốn xin việc làm trên đấy luôn, mày để ý tìm hộ tao nhé. Tao đang bắt xe lên rồi” - Cúc gọi điện cho Hòa, nghẹn ngào nói với bạn. Hòa không hỏi cũng biết chuyện gì xảy ra, nhanh chóng gật đầu đồng ý.
Cúp điện thoại xong mà nước mắt Cúc chảy dài trên đôi gò má. Ngoái nhìn lại ngôi nhà cô luôn nghĩ đó là nơi yên ấm, bình an, nơi có những người thân thương nhất của mình, trong lòng Cúc chua xót và chát đắng dâng đầy.
(Hết)
Theo Giang Phạm / Trí Thức Trẻ
Hôn nhân đang êm ấm, chồng đột nhiên đưa ra đề nghị về người yêu cũ khiến vợ uất nghẹn
Nhưng cô chẳng ngờ được, sau 3 năm hôn nhân yên ấm, khi 2 người đã có với nhau một bé trai hơn 1 tuổi, thì cô lại được nghe chính miệng chồng mình nhắc đến người cũ...
Nhung luôn nghĩ rằng, ai cũng có quá khứ, và đã là quá khứ thì sẽ chẳng ảnh hưởng quá nhiều, miễn người trong cuộc ý thức rạch ròi được giữa chuyện xưa và hiện tại. Khi biết chồng mình từng có mối tình sâu đậm kéo dài 4 năm, nhưng thấy Nghĩa chả tỏ vẻ là còn lưu luyến tình xưa, cô cũng không để tâm đến nhiều.
Nhưng cô chẳng ngờ được, sau 3 năm hôn nhân yên ấm, khi 2 người đã có với nhau một bé trai hơn 1 tuổi, thì cô lại được nghe chính miệng chồng mình nhắc đến người cũ, đồng thời kèm theo một yêu cầu mà cô nghĩ là có một không hai trên đời.
Anh đợi cô ru con ngủ đâu vào đấy, mới gọi vợ đến nói chuyện nghiêm túc. Anh bắt đầu kể về mối tình cũ, những kỉ niệm anh có với người xưa, nhấn mạnh vào việc chị ấy đã giúp đỡ anh rất nhiều trong lúc anh tay trắng chẳng có gì trên đất thành phố bon chen này. Khi đó, chị cưu mang anh, vừa giúp đỡ vật chất, vừa là nguồn động viên tinh thần lớn lao đối với anh, giúp anh đủ nghị lực và cố gắng để bươn chải kiếm sống nơi đất khách quê người. Nói cách khác, nếu không có chị thì khó có được anh của ngày hôm nay với công việc kinh doanh ổn định.
Ảnh minh họa
Chuyện tại sao 2 người chia tay, anh bảo kể ra dài lắm, có lẽ là duyên số, cuối cùng cũng không nói rõ với Nhung khiến cô càng tò mò. Bởi một khi anh không nhắc đến thì thôi, tối nay anh đột ngột khơi lại, song anh lại lấp lửng không nói hết, thậm chí khi nhắc đến hai chữ "chia tay", cô vẫn thấy nét buồn hiện hữu trên gương mặt anh, đủ biết anh từng đau đáu về mối tình ấy như thế nào.
"Cô ấy sau khi chia tay thì về quê, còn anh ở lại thành phố lập nghiệp, quen rồi yêu và cưới em. Cô ấy ở quê cũng lấy chồng, mở cửa hàng buôn bán. Mẹ cô ấy bệnh nặng mất ngay sau khi cô ấy cưới ít lâu, cô ấy thì mãi không có con nên gia đình lục đục, sau này đi khám mới biết tại chồng song chồng cô ấy một mực đổ cho vợ, khăng khăng không nhận. Cuộc sống hôn nhân của cô ấy cũng không hạnh phúc. Mới đây cô ấy không may bị tai nạn giao thông, chồng cô ấy kiên quyết đòi ly hôn để lấy vợ mới. Cô ấy níu kéo không được, đành phải đồng ý", Nghĩa buồn thương khi nói về chuyện của người yêu cũ.
Nhung nghe xong cũng thấy xót xa, hẳn hiện tại chị ấy phải đau khổ, chống chếnh và khó khăn trong cuộc sống lắm. Cô đang định lên tiếng đề nghị vợ chồng cô có giúp được gì cho chị thì giúp, cô nhất định sẽ không ghen tuông gì.
Nhưng Nhung còn chưa mở lời thì Nghĩa đã nói tiếp: "Anh nghĩ kĩ rồi, ơn nghĩa của cô ấy, lúc này anh không trả thì bao giờ mới trả? Do di chứng của vụ tai nạn, cô ấy bị tật ở chân, khả năng lao động và sức khỏe giảm sút rất nhiều. Ở quê cửa hàng của cô ấy cũng đóng cửa trong thời gian cô ấy điều trị, người thân có mỗi mẹ thì giờ bác ấy đã mất, chẳng còn ai. Khi xưa cô ấy cưu mang anh, thì giờ là lúc anh cần cưu mang lại cô ấy. Anh muốn đón cô ấy lên nhà mình ở, chăm sóc cho cô ấy và giúp cô ấy tạo dựng một công việc hợp lí...".
Nhung đờ người không biết phải nói gì. Cô có nằm mơ cũng không nghĩ đến Nghĩa sẽ đề nghị như vậy. Mà không, gần như là anh quyết định rồi, chứ chẳng phải đang hỏi ý kiến Nhung nữa. Nếu dừng ở việc giúp đỡ vật chất hay công việc thì Nhung hoàn toàn đồng ý, đằng này đón người yêu cũ về chăm sóc, sống chung một nhà với vợ và con mình. Có hoang đường quá không khi chị ấy bị tật ở chân nói thẳng ra là bước đi có phần tập tễnh, sức khỏe không thể lao động nặng, chứ không phải ốm liệt giường cần người chăm từng li từng tí.
Ảnh minh họa
Nhung cảm thấy việc đón chị ấy về nhà là không cần thiết. Nếu đơn thuần chỉ là cưu mang và trả ơn, thì Nghĩa hoàn toàn có thể để chị ấy thuê nhà bên ngoài, rồi nâng đỡ công việc thế nào thì nâng đỡ. Đằng này, đề nghị ấy của anh rõ ràng nhuốm đầy cảm tình cá nhân. Và chẳng hề nghĩ đến suy nghĩ của vợ. Để vợ và người cũ sống cùng một mái nhà? Chị ấy đang cần chăm sóc như lời anh nói, hẳn Nhung phải là người cơm bưng nước rót rồi. Hay Nghĩa sẽ tự tay mình nấu những món ngon cho chị ấy bồi bổ, để vợ chứng kiến cảnh anh tận tình chăm sóc người cũ, thậm chí những lúc 2 người thân thiết, ôn lại chuyện cũ bên nhau?
Nhung cũng chỉ là một người phụ nữ bình thường, cô thật sự không bao dung, rộng lượng được tới mức ấy. "Em nghĩ, việc chị ấy đến ở nhà mình sẽ khó xử cho cả đôi bên...", Nhung nhẹ nhàng lựa lời nói với Nghĩa. Mà anh gạt đi ngay: "Chẳng có gì khó xử hết. Anh với cô ấy giờ là bạn, anh trả ơn bạn mình chứ chẳng làm điều gì lén lút xấu xa. Chị ấy cũng không ở đây cả đời, có lẽ ở tầm 2 năm thôi, khi nào gây dựng được công việc thì phải đến cửa hàng trông nom. Cứ quyết định vậy đi, nếu người ngoài hỏi thì em cứ nói chị ấy là người nhà, bố mẹ đôi bên cũng giấu đi đừng có nói".
Chỉ 2 năm? Sao Nghĩa nói nhẹ tênh thế? Lòng Nhung nặng như đeo đá tảng. Sẽ có những gì chờ cô trong 2 năm tới đây, khi mà cô có cảm giác trong lòng Nghĩa coi trọng chị ấy, 2 người họ hiểu, gắn bó với nhau hơn cả với người vợ là cô. Kề cận bên nhau hàng ngày, thực sự rồi sẽ chỉ là tình bạn đơn thuần? Nếu Nhung cũng có một ân nhân là người cũ, rồi muốn đón về chăm sóc, liệu Nghĩa sẽ vô tư đồng ý? Anh có còn cho đó là việc bình thường như lúc này anh đang ép cô phải chấp nhận hay không? Bình thường mà bảo cô giấu mọi người và gia đình nội ngoại?
Nhung còn chưa nói hết câu phản đối, Nghĩa đã khó chịu như vậy, đủ biết một khi cô không chấp nhận, anh sẽ bùng nổ thế nào. Có khi sẵn sàng gạt vợ con qua một bên để chuyên tâm trả ơn tình cũ ấy chứ. Có người vợ nào từng rơi vào hoàn cảnh trớ trêu như cô không?
Theo Afamily
Cách phụ nữ khôn ngoan nắm giữ chồng, là đàn bà ai cũng nên học hỏi Cách phụ nữ khôn ngoan nắm giữ chồng ấy là biết dùng những mẹo khiến chồng không có cảm giác bị nắm giữ, ngược lại khiến chồng phải khư khư giữ vợ. Phụ nữ giữ chồng bằng cách kiểm soát anh ấy thật chặt là dại lắm! Để anh ấy có thể vượt qua mọi cám dỗ bên ngoài và khiến gia đình...