Mâu thuẫn ‘Phụ nữ đi làm lương không được 10 triệu thì ở nhà cho xong’ ?
Đây là những lời nói thực tế của Tôi, vì câu nói này mà vợ chồng Tôi cãi nhau, tới giờ vợ tôi vẫn giận ra mặt vì câu nói &’Phụ nữ đi làm lương không được 10 triệu thì ở nhà cho xong’ của Tôi. Cô ấy bảo rằng, dù đi làm lương không cao, dù có con nhỏ nhưng vẫn phải đi làm…
Tôi năm nay 32 tuổi và đang làm kinh doanh riêng đồ điện tử, điện lạnh tại nhà. Nhà tôi cũng may có vị thế mặt ngõ khá rộng nên tôi tranh thủ tầng 1 để bày biện cửa hàng.
Công việc cũng cho tôi thu nhập khá, khoảng 25-30 triệu/tháng. Vợ chồng tôi có 2 con. Con lớn của tôi năm nay đã vào lớp 1 và con thứ 2 mới được 11 tháng tuổi. Vợ tôi làm kế toán một công ty in. Lương tháng của vợ tôi là 7-8 triệu đồng.
Vì hàng ngày vợ tôi đi làm nên con cái tôi phải nhờ thuê 1 bác giúp việc trong ngày đưa đón. Hàng ngày bác đưa con trai tôi đi học rồi về chăm con gái nhỏ của chúng tôi. Tối đến khi vợ tôi về nhà thì bác ấy mới về.
Vì vợ chồng đều bận việc nên hàng ngày tôi cứ như con thoi. Nhất là khi nhà bác giúp việc ấy có việc, tôi không còn thời gian để ngẩng mặt lên. Chỗ thì đưa đón con, chỗ cho con ăn, con ị rồi cơm cơm nước nước ở nhà.
Chính vì thế, nhiều lần tôi đề nghị vợ tôi nghỉ làm ở nhà để phụ giúp chồng con hoặc tìm kiếm công việc làm online hay nhận các quyết toán thuế cuối tháng. Thậm chí, nếu không tìm được những công việc như thế, tôi cũng mong vợ tôi ở nhà trông con, phụ tôi kinh doanh và cơm nước hàng ngày. Thế nhưng vợ tôi nhất quyết không chịu.
Cô ấy bảo rằng, dù đi làm lương không cao, dù có con nhỏ song vẫn phải đi làm. Cô ấy được bố mẹ cho đi học bao năm, không thể phí công phí của mà ở nhà được. Hơn nữa, đi làm cô ấy được va chạm, giao tiếp, được thay đổi môi trường để cô ấy trở nên năng động hơn.
Tôi hoàn toàn đồng ý với những gì vợ tôi nói và ủng hộ điều này. Tuy nhiên cũng tùy từng thời điểm và tùy từng hoàn cảnh chứ. Nhà tôi giờ neo người, bố mẹ 2 bên đều ở quê không thể lên phụ trông nom giúp các con được. Trong khi tôi thì tuy ở nhà làm nhưng không thể xoay sở vừa trông con, vừa cơm nước bởi công việc của tôi khá bận.
Mà cứ thuê người giúp việc theo ngày như thế, đành rằng là giải quyết được vấn đề đưa đón con, ăn uống song nói thật tôi không yên tâm. Với lại nhà có thêm người cũng phức tạp. Hơn nữa cũng khá tốn kém.
Tiền thuê giúp việc mỗi tháng ở nhà tôi cũng mất 3,5 triệu đồng. Rồi còn các khoản chi tiêu khác. Tính ra tiền lương của vợ chẳng đủ để trả giúp việc và chi tiêu bỉm sữa, đồ ăn cho các con. Vậy thì vợ tôi ở nhà trông con, phụ giúp việc nhà vẫn vừa tiết kiệm được khoản tiền đó mà lại yên tâm toàn tập.
Bao lần tôi đề nghị vợ tôi như vậy nhưng vợ tôi cứ gân cổ lên cãi. Cô ấy không chịu nghỉ việc. Vì thế mấy hôm trước, vợ chồng cãi cọ nhau, tôi bực mình quá mới bảo: “Phụ nữ đi làm lương không được 10 triệu thì ở nhà cho xong ? Đi làm chỉ đủ nuôi bản thân thì đi làm làm gì”.
Nói đúng thực tế như vậy mà vợ tôi vẫn giận ra mặt. Cô ấy bảo tôi coi thường cô ấy, coi thường những phụ nữ đi làm lương thấp. Rằng cô ấy bảo, đàn ông phải là trụ cột gia đình, cô ấy đi làm lương 5 triệu thì cô ấy vẫn sẽ đi. Và tôi là đàn ông thì phải chăm lo đời sống và tinh thần vững vàng cho vợ con.
Thật sự, tôi thấy vợ tôi quá ngang bướng và ngốc nghếch. Tôi sẽ không bao giờ xin lỗi vợ bởi vì tôi nói đúng phải không các bạn?
Theo Đỗ Hoàng Minh (Hà Nội)
Video đang HOT
Ở nhà ngày thứ 7 để tạo bất ngờ cho vợ cuối cùng lại phải bật khóc vì thương cô ấy
1 hôm ở nhà và chứng kiến những cảnh đó tôi thực sự sốc. Tôi không nghĩ vợ mình lại phải vất vả như thế. Đêm nằm vợ im lặng cười buồn rồi đưa tay gạt nước mắt mà tôi thấy xót xa....
Mấy hôm nay tôi đã suy nghĩ rất nhiều về vợ mình, tôi thực sự thất thương cô ấy. Tô không nghĩ em ở nhà tôi lại vất vả như vậy.
Tôi và vợ cưới nhau đã hơn 1 năm, em là 1 cô gái hiền lành, xinh đẹp và có học vấn. Dù ra đường em là 1 phụ nữ hiện đại, nhưng về nhà em vẫn nữ công gia chánh rất giỏi. Ngày vợ sinh con đầu lòng cả gia đình tôi vui lắm, tôi cũng hạnh phúc vì đã có con.
Vợ chồng tôi ở chung với bố mẹ và vợ chồng em trai. Em dâu và vợ tôi cũng xấp xỉ tuổi bằng nhau vợ tôi hơn cô ấy vài tuổi, nhưng tính cô ấy không hiền lành như mì như tính vợ mà trái lại khá tiểu thư đỏng đảnh. Dù 3 gia đình sống chung nhưng tôi thấy cuộc sống cũng khá êm đềm cho đến hôm thứ 7 vừa rồi.
Vợ ngốc em vất vả quá (Ảnh minh họa)
Vợ tôi mới sinh con được hơn 1 tháng vẫn ở cữ chưa đi làm, vì hôm đó là thứ 7 nên vợ chồng nhà chú Tuấn đi làm hết. Mẹ tôi cũng đi chơi với bạn, bố tôi thì đi làm thêm ở cơ quan cũ cho vui. Tôi quyết định ở nhà với vợ con 1 hôm, nghe tôi thông báo nghỉ vợ tôi mừng quýnh lên.
Sáng hôm đó tôi ngủ nướng, lúc thức dậy thấy con đang ngon giấc. Bé nhà tôi khá ngoan, tôi mắt nhắm mắt mở đi vệ sinh rồi chạy xuống nhà tìm vợ. Lúc đi qua tầng 2 thì nghe thấy tiếng xả nước nên tôi ngó vào thì ôi thôi, cảm tưởng như 1 đại đội quần áo được huy động và vợ tôi đang vừa thở vừa vò hết công suất, chốc chốc lại lấy tay lau mồ hôi.
- Em... em đang làm cái gì vậy.
- Anh dậy rồi à, anh nói bé thôi con tỉnh bây giờ. Nhân lúc con ngủ em đang tranh thủ giặt đồ chút ấy mà.
- Đồ gì mà lắm thế, em giặt cho cả nhà đấy à?
- Vâng, tại mọi người đi làm suốt nên em giặt hộ luôn không thì bốc mù hết.
- Cái gì, sao em lại phải giặt đồ cho cả nhà chú thím ấy nữa, em dâu không có tay sao bắt em giặt.
- Không sao mà anh, em giặt được.
- Máy giặt đâu mà em đi vò tay.
Tôi nói và người bắt đầu thấy nóng lên vì tức giận:
- Mẹ bảo khi cần thì hãy giặt máy giặt, giờ mùa hè rồi nên tiết kiệm điện anh à. Em giặt chút là xong thôi, anh chờ chút em nấu đồ ăn sáng cho nhé.
- Em để đấy, lên nhà với con đi, cứ để anh lo vụ này. Nhanh lên...
Vợ thấy tôi quát nên rửa tay đứng dậy lên cho con bú. Tôi nhìn đống đồ dài có, ngắn có, thậm chí có cả đồ lót của em dâu và em trai tôi nữa, tôi đá mấy phát cho bõ tức. Tôi ôm hết lên máy giặt trên trần thượng để quay.
Vợ cho con bú và dỗ con cũng đủ mệt vì con tôi dậy và quấy khóc. Được 1 lúc tôi lại thấy cô ấy vén cho con ngủ rồi đi cọ nhà vệ sinh lau nhà dọn dẹp mọi thứ. Mồ hôi thì ướt hết áo, thỉnh thoảng đang làm lại thấy con khóc thì chạy vào. Tôi vừa làm bài vừa chứng kiến cảnh đó mà thấy thương. Tôi cứ nghĩ cô ấy ở nhà chăm con thì sẽ chỉ ôm con rồi chăm con thôi ai dè việc gì trong nhà cũng đến tay, lúc nào cũng tất bật thảo nào tôi thấy nhà cửa mình sạch sẽ thế.
Tôi biết phụ nữ mới sinh không được làm việc nặng, phải kiêng cữ không sẽ không tốt cho sức khỏe nhưng dường như vợ chẳng được nghỉ ngơi gì cả. Chiều tối vợ lại tất bật ôm con xuống tầng 1, vừa ru vừa nấu cơm. Vợ chồng chú út về chỉ việc đá mông vào ngồi ăn, đến rửa cái bát cũng chẳng muốn rửa. Lâu nay tôi về mượn hơn nữa ăn xong tôi thường ôm con ngồi xem ti vi không để ý việc bếp núc phía trong, nhưng giờ chứng kiến thì thấy vợ mình chẳng khác gì ô sin trong nhà. Càng nhìn tôi càng thấy mà xót vợ đến bật khóc.
Mẹ tôi thì lại thiên vị vợ chồng chú út . Tối đó ăn xong em dâu rủ em trai tôi đi chơi. Khi cả nhà đang ăn hoa quả thì nó chạy lên tầng lấy đồ để diện thì bỗng dưng nó hét ầm lên:
- Chị Lan ơi, chị giặt kiểu gì mà cái váy của em nó lại bị lem màu thế này? Chị có biết cái váy này đắt tiền lắm không?
Vợ tôi ôm con ú ớ rối rít xin lỗi. Tôi nghe điên hết cả người:
- Anh giặt đấy, thím xuống đây anh bảo.
Tôi nghiêm nghị đặt miếng táo xuống rồi nói:
- Vợ anh là chị dâu của chú thím không phải ô sin cho cái nhà này. Hơn nữa chị ấy đang bận chăm con nhỏ, mới sinh xong cần được nghỉ ngơi. Đồ của chú thím thì tự đi mà giặt lấy, nếu không giặt được thì bỏ vào máy giặt mà quay. Đừng để anh thấy vợ mình phải giặt đồ cho cả cái nhà này 1 lần nữa.
- Kìa anh.
Vợ tôi nhìn tôi ra hiệu, lúc đó mẹ tôi lên tiếng:
- Em có bắt chị ấy giặt đâu, anh cứ làm như em bắt vợ anh làm ấy.
- Em không có quyền "bắt" chị ấy làm gì cả, nếu em dám thì anh nói trước đừng có trách anh. Từ giờ "nhờ vả" cũng không được chứ không nói gì đến chuyện bắt, em hiểu chứ.
Mẹ tôi thấy căng quá nên nói vào:
- Thì mẹ cũng bảo con Lan giặt máy giặt đấy chứ, tại nó không nghe thôi sao mà con làm căng vậy.
- Con không muốn chứng kiến cảnh vợ mình vật lộn với 1 núi đồ 1 mình 1 lần nào nữa đâu nên ai có gì giặt cứ tự động ôm lên sân thượng mà giặt. Nếu cần con sẽ mua riêng cho nhà con 1 cái máy giặt, tiền điện con trả.
- Gớm vợ anh là nhất rồi.
Vợ chú út nghe thế tức tối bỏ về phòng, tôi nhìn ngứa hết cả mắt. Vợ tôi cứ khổ sở khép nép nói nhẹ nhàng cho tôi hạ hỏa. Bố tôi thấy thế lên tiếng:
- Đúng đấy, Lan mới sinh con cố gắng nghỉ ngơi đi con à. Phụ nữ mới sinh nên kiêng cữ để sau này đỡ bệnh tật.
- Dạ con biết rồi bố.
Em thiệt thòi nhiều quá (Ảnh minh họa)
Đêm đó nằm ngủ vợ tôi lại nói: "Sao anh lại vậy, em bảo em tự nguyện làm rồi mà. Anh nói thế sau này chị em, mẹ con lại khó sống với nhau". Tôi vừa thương vừa giận vợ: "Sao lâu nay em cứ im lặng và làm hết mọi việc vậy. Sao không nói gì với anh, em có phải con ngốc đâu?". Vợ lí nhí xin lỗi rồi cô ấy thở dài và nói: "Anh biết đấy nhà em nghèo, nhà em dâu thì giàu có. Mẹ thì trọng em ấy hơn em, mua gì mẹ cũng đưa cho em ấy trước rồi đến phần em. Dù em được ăn học có công việc hẳn hoi nhưng bố mẹ em lại là nông dân nên em phải chịu thiệt thôi. Mẹ chồng - nàng dâu là chuyện muôn thuở mà anh, em muốn nhịn cho gia đình mình êm đẹp anh à. Hơn nữa, vợ chú Tuấn vốn tiểu thư có biết làm gì đâu nên em cố làm cho nó xong chuyện vậy. Từ giờ anh cứ mặc kệ em, đừng bênh em như thế mẹ sẽ không vui đâu, rồi người thiệt thòi lại là em thôi".
Vợ vừa tâm sự vừa ứa nước mắt ra, thấy mà tôi xót xa đến bật khóc: "Anh xin lỗi, em lại thiệt thòi rồi. Mẹ không phân biệt giàu nghèo gì đâu, chắc tại cô ấy ít tuổi hơn nên mẹ mới như vậy, em đừng nghĩ nhiều. Có gì uất ức em cứ nói với anh, anh sẽ bảo vệ vơ. Em đừng có im lặng chịu đựng 1 mình em biết chưa". Vợ tôi im lặng cười buồn rồi đưa tay gạt nước mắt.
Ôm vợ trong tay mà tôi thấy xót vợ, cô ấy mệt nhoài nên chìm vào giấc ngủ sớm còn tôi đêm ấy tôi chẳng thể nào ngủ được. Tôi nghĩ mình có nên ở riêng ra không? Tôi nên làm gì để bảo vệ vợ đây khi mà công việc tôi phải đi suốt ngày. Giờ chỉ mong con lớn thật nhanh để vợ có thể đi làm trở lại, lúc đó tôi sẽ đưa vợ con đi chơi thường xuyên. Sau cái hôm thứ 7 ấy, tôi có động lực kiếm tiền hơn, thấy yêu vợ thương con hơn. Có lẽ em đã vì tôi, vì gia đình này mà chịu thiệt thòi quá nhiều. Vậy mới nói, các ông chồng hãy mở to mắt ra để soi xét xem vợ mình có uất ức gì không? mà chia sẻ mà quan tâm. Phụ nữ vốn giỏi chịu đựng, giỏi câm nín nên nhiều khi họ dễ bị trầm cảm. Thiết nghĩ vợ chỉ có 1 vậy nên là đàn ông chúng ta hãy cố thương yêu lấy vợ mình để sau này không phải hối hận. Các anh nhớ nhé.
Theo Một Thế Giới
Ép phá thai không được, người yêu đạp thẳng vào bụng tôi Anh còn đe dọa, chửi bới, uy hiếp và cuối cùng đánh tôi, đá vào bụng khiến tôi phải nhập viện. Đến bây giờ cái thai đã được 5 tháng tuổi. Ba mẹ đã biết và yêu cầu phía nhà trai chịu trách nhiệm nhưng tất cả thành viên nhà đó đều im lặng, xem như không hề có sự tồn tại của...