Mất vợ vì cho đi xuất khẩu lao động
Trong cuộc đời, ai cũng ước mơ có một tình yêu ngọt ngào, lãng mạn và một gia đình hạnh phúc dài lâu với người bạn đời của mình. Song cuộc sống thì muôn màu muôn vẻ, cuộc đời không như là mơ và những cái kết buồn sẽ đến nếu người ta không biết vun đắp cuộc sống từ tình yêu chân thành và nghĩa tình sâu đậm qua những tháng năm…
Nếu như có một cuộc bình chọn gia đình nào nghèo nhất thôn Quảng Sơn thì có lẽ nhà Luật là ứng viên hàng đầu. Nói thế không ngoa chút nào bởi ở cái thôn mấy trăm hộ dân này chỉ còn duy nhất gia đình Luật là vẫn “trung thành” với mái tranh vách đất. Hai ba thế hệ chen chúc, nương tựa vào nhau để chống lại cái đói, cái nghèo.
Rồi được xã quan tâm hỗ trợ, hội phụ nữ cho vay vốn, bố mẹ Luật đã mạnh dạn đầu tư chăn nuôi gia cầm. Lúc được, lúc mất nhưng rồi họ cũng cố gắng thay được mái tranh bằng brô-xi-măng cho đỡ mưa, đỡ nắng. Tuy nhiên, những vụ sau đó, vật nuôi toàn bị dịch, nợ lại chồng lên nợ khiến bố Luật đau đầu, sinh ra đổ bệnh, không làm gì được, mọi việc trong nhà đổ lên đầu người con trai cả là Luật. Anh làm quần quật cả ngày, cả đêm để nuôi gia đình. Hết đi cày mướn lại đi phụ vữa nhưng cả nhà vẫn bữa đói, bữa no.
Trong thôn đã có nhiều gia đình giàu lên nhờ đi xuất khẩu lao động. Vậy là Luật quyết định vay ngân hàng cho vợ đi Malaysia làm công nhân may. Anh biết, để cho một người vợ thật thà, quanh năm chỉ biết con gà, thửa lúa đi làm ăn xa cũng không yên tâm lắm. Nhưng không còn cách nào khác, bởi anh giờ đang là trụ cột, bố mẹ già yếu, bệnh tật, trông cả vào anh, đi thì không đành nên mới động viên vợ chịu thương chịu khó xa gia đình, chồng con ít năm để kiếm thêm thu nhập…
Vợ đi chỉ vài tháng đã gửi tiề.n về, Luật mừng lắm, cầm xấp tiề.n trên tay, anh nghĩ cứ theo đà này chỉ hơn 1 năm là có thể trả hết nợ, 2 năm còn lại sẽ đủ tiề.n xây nhà và có thêm ít vốn để làm ăn. Quan trọng là có tiề.n chạy chữa bệnh cho bố mẹ. “Ba năm thôi, nhanh mà, cả nhà sẽ được sum vầy bên nhau” – Luật tự động viên mình như vậy, trong mắt người đàn ông khắc khổ đã ánh lên niềm vui khôn xiết. Nhưng cuộc đời thật là oái oăm, người vợ mà anh hết mực thương yêu báo tin ít ngày nữa sẽ về nước để làm thủ tục l.y hô.n với anh.
Video đang HOT
Luật không ngờ được rằng, chỉ chưa đầy một năm đi xuất khẩu lao động, vợ anh đã thay đổi như vậy. Càng đau khổ hơn khi món nợ mấy chục triệu đồng chạy vạy cho vợ xuất ngoại chưa trả hết, giờ đang lơ lửng trên đầu.
Mặc dù khuyên răn, nói lý lẽ thế nào đi nữa, vợ Luật vẫn kiên quyết đòi chia tay. Cô bảo: “tôi đã chịu khổ nhiều quá rồi, từ khi về làm dâu nhà này, lúc nào cũng đầu tắt mặt tối, không một ngày được ngẩng đầu lên với thiên hạ. Đã nghèo rồi còn bắt đẻ nhiều, tôi không phải là con ở, càng không phải là máy đẻ của nhà anh. Với lại tôi bên ấy đã có người thương, tốt nhất anh giải thoát cho tôi”.
Vợ đã nói vậy thì không còn tình nghĩa gì nữa, trước đây khi lấy nhau về, đều cùng cảnh nghèo, cô ấy có oán thán gì đâu, nay đi nước ngoài, cuộc sống an nhàn hơn, lại có kẻ chiều chuộng, thế là thay đổi. “Nếu mình khăng khăng l.y hô.n, tôi cũng không thể níu giữ. Ba đứa con cứ để tôi nuôi, chúng nó quen với cuộc sống ở nhà này rồi. Mình trở lại bên đó có trách nhiệm gửi tiề.n cho tôi trả xong nợ và chu cấp một phần cho các con. Hi vọng chúng nó sẽ không oán trách mình, dù gì đó cũng là số phận mà tụi nó phải chịu” – Luật rầu rĩ nói với vợ như vậy. Những tưởng l.y hô.n xong, dứt bỏ được gánh nặng gia đình nơi quê nhà, vợ Luật sẽ sống sung sướng.
Ngờ đâu, cô lại gặp phải đúng gã Sở Khanh, lừa tình, lừa cả tiề.n. Thấy cô gái quê hiền lành, chăm chỉ làm ăn gửi tiề.n về cho gia đình, gã ngọt nhạt tán tỉnh, lợi dụng cô đang thiếu thốn tình cảm gia đình, vẽ ra viễn cảnh tương lai giàu có nơi đất khách… Đến khi cô tin tưởng đưa hết tiề.n dành dụm được cho gã thì gã cao chạy xa bay. Cái hạnh phúc tuy nghèo khó, thiếu thốn nơi quê nhà giờ đây với vợ Luật là một giấc mơ xa vời…
Phương Trinh
Giận chồng, vợ bỏ nhà đi xuất khẩu lao động Malaysia
Tôi thật sự bế tắc khi vợ bỏ nhà đi Malaysia, để lại cho tôi 3 đứa con đang tuổ.i ăn học trong khi tôi bệnh tật, sức khỏe yếu, không thể nuôi sống được gia đình...
Giận chồng, vợ tôi lẳng lặng bỏ đi xuất khẩu lao động
Tôi năm nay 37 tuổ.i, đã có gia đình và 3 con. Cuộc sống của vợ chồng tôi cũng bình thường như bao gia đình khác. Thỉnh thoảng, cũng có chút mâu thuẫn, kinh tế nhà nông thì cũng tạm ổn, đủ ăn, đủ tiêu chứ không dư dật gì.
Cách đây 2 tháng, vợ chồng tôi có xảy ra cuộc cãi vã, do nóng giận tôi đã tát cô ấy mấy cái. Sau đó, cô ấy bỏ về nhà bố mẹ đẻ. Tôi cứ tưởng vài ngày sau, khi hai vợ chồng nguôi giận, cô ấy sẽ về, và vợ chồng lại như trước. Nhưng tôi không ngờ là cô ấy giấu tôi và làm thủ tục xuất khẩu lao động Malaysia từ bao giờ. Trước khi đi cô ấy không thèm gặp chồng, gặp con.
Cô ấy đi, bỏ lại cho tôi 3 đứa con đang tuổ.i ăn học, trong khi đó, tôi ốm đau, bệnh tật, sức khỏe yếu, không thể làm được việc nặng. Làm gì thì cũng được 5 - 3 bữa, lại nghỉ vì mệt. Cô ấy đã đi được 3 tuần rồi, cũng không gọi điện về. Tôi có gọi sang thì không nghe máy. Sau đó tôi gọi cho bố cô ấy, khuyên cô ấy nên về nước để cùng tôi chăm sóc con cái. Vì tôi đã sang bên đó nên tôi biết, ở đấy do người xa vợ, người xa chồng nên họ cặp đôi rất nhiều. 5 bữa nửa tháng họ lại thay đổi người yêu và sống với nhau như vợ chồng.
Tôi vẫn còn rất yêu thương vợ, tôi không muốn cô ấy ăn ngủ với kẻ khác. Tôi cũng nói với bố cô ấy là, nếu bây giờ cô ấy không về thì sau này dù có tiề.n tỉ thì cũng không sống được mà hưởng đâu. Từ hôm cô ấy đi, tôi rất đau buồn, đêm không ngủ được, thấy bế tắc quá, chỉ muốn đem các con ra cầu mà nhảy xuống cho xong. Nhưng nhìn chúng vô tư cười đùa với nhau, tôi lại thôi.
Sức khỏe ốm yếu, tôi không thể lo cho các con của mình được (Hình minh họa).
Là đàn ông nhưng có những đêm tôi không cầm được nước mắt. Cứ nghĩ đến cảnh nhà nghèo, nheo nhóc, 3 đứa con, vợ bỏ đi, trong khi không có công ăn việc làm, tôi không biết nên sống tiếp như thế nào.
Làm sao tôi có đủ sức khỏe để lo cho các cháu ăn học, ngoài học hành, rồi còn công kia, việc nọ, con cái, nay ốm, mai đau. Tôi biết để xảy ra chuyện giữa hai vợ chồng, tôi là người có lỗi. Nhưng chuyện cô ấy đi nước ngoài, thì tôi không ngờ tới.
Cách đây không lâu, cô ấy có nói là muốn đi Malaysia rồi, nhưng tôi không đồng ý. Tôi đã có nói với cô ấy là đã không biết thì thôi, chứ biết rồi thì không một người đàn ông nào muốn cho vợ sang bên đó, dù chỉ một tháng có làm ra cả ngàn đô. Chuyện va chạm giữa vợ chồng chỉ là cái cớ nhỏ để vợ tôi đi thôi, chứ thực ra cô ấy đã lừa tôi từ trước rồi. Tôi đang dùng mọi sức ép để buộc cô ấy phải về.
Tôi đã nghĩ ra hai cách, một là sẽ chờ cô ấy về, tôi và cô ấy sẽ chế.t vì tôi không thể chấp nhận một người vợ như thế. Tôi chắc chắn rằng, khi sang bên đấy thì cô ấy không còn là phụ nữ của một mình tôi nữa. Thứ hai là nếu tôi đủ sức lo cho các con ăn học, nếu cuộc sống quá quẫn bách, quá sức chịu đựng, nếu tôi không đủ tỉnh táo để giải quyết mọi khúc mắc của cuộc sống, tôi sẽ cùng các con ra đi mãi mãi, để cô ấy và cả gia đình cô ta sẽ phải hối hận. Suốt cuộc đời cô ấy sẽ phải sống trong ám ảnh.
Thực sự giờ tôi đang rất rối trí, chỉ nghĩ được như vậy. Tôi bất lực giữa mớ bòng bong, mọi người có thể giúp cho tôi một lời khuyên để tôi có một hướng đi sáng suốt.
Hoàng Quân
Đi xuất khẩu lao động, chồng cặp bồ không muốn về bên vợ Cũng có lúc cô có ý nghĩ thoáng qua về chuyện cặp bồ cặp bịch ở xứ người nhưng những đồng tiề.n chồng gửi về ngày càng tăng khiến cô chẳng suy nghĩ được gì nữa... Nga và Khánh lấy nhau đã được 5 năm trời. Họ yêu nhau từ thời còn sinh viên và đều là mối tình đầu của nhau. Sau...