Mất vợ mới thấy tiếc
Đàn ông là vậy, luôn tham lam ngay cả khi đã có vợ đẹp con ngoan, tôi cũng không loại trừ. Tôi đã từng có mối tình 4 năm với vợ, nhưng phải thú nhận rằng, khi lấy nhau, tình yêu của chúng tôi đã không còn mặn nồng như trước.
Cái nghĩa là thứ lớn hơn cả, và chúng tôi lấy nhau cũng vì trách nhiệm với bản thân, với đối phương. Tình yêu đã biến thành trách nhiệm và nghĩa vụ.
Tôi xác định lấy em, yêu em và làm chồng em, một người chồng vì gia đình, vì vợ vì con suốt cuộc đời. Nhưng có ai nói trước được điều gì, vì đôi khi cuộc sống có những cám dỗ mà ngay cả bản thân mình cũng không biết tại sao mình lại chạy theo nó.
2 năm làm vợ chồng, chúng tôi không có điều tiếng đi. Tôi vẫn đi làm, về nhà đúng giờ, ăn cơm với vợ con. Vợ tôi cũng cần mẫn, chăm chồng, chăm con, không có điều gì phải phật lòng cả. Nhưng cuộc sống như thế lại rất nhàm chán. Chỉ biết cắm đầu vào công việc, vợ cũng bận bịu con nhỏ, không còn thời gian lo lắng nhiều thứ nữa. Lâu lắm rồi chúng tôi không có cái gọi là không gian riêng tư. Một bữa ăn riêng, một ngày đi nhà hàng hay đi du lịch vài ba ngày là điều không thể. Cho con nhỏ đi thì không được, tí tí con lại khóc. Còn đi xa thì lại càng không.
Càng đi chơi với bạn bè, tiếp xúc với nhiều cô gái khác, tôi càng cảm thấy vợ mình cứng nhắc, khó chịu biết bao. (Ảnh minh họa)
Tôi bắt đầu tìm thú vui mới. Ban đầu là những cuộc tụ tập bạn bè cũ hồi đại học. Ai nấy đều có gia đình, người yêu cả rồi. Nhưng mà họ vẫn muốn được gặp gỡ anh em. Tôi quen dần với việc đó, chúng tôi định sẽ 1 tuần tổ chức nhậu một lần. Việc ấy cũng rất vui, tôi hài lòng vì chuyện đó.
Rồi tôi say sưa tối ngày với bạn bè. Có khi đi nhậu, anh em lại rủ đi chơi bar, đi hát hò rồi karaoke ôm. Nói chung, trò của đàn ông thì nhiều thứ lắm, đàn bà khó mà hiểu. Vợ tôi cũng vì thế mà bắt đầu tỏ thái độ, quản thúc thời gian của tôi. Cô ấy gọi điện mỗi khi tôi về muộn, cáu bẳn mỗi khi tôi không ăn cơm ở nhà. Cô ấy thường xuyên nhắc nhở tôi về chuyện chơi bời và uống rượu. Gần như ngày nào tôi cũng có tí men trong người, nhưng tôi không say.
Càng đi chơi với bạn bè, tiếp xúc với nhiều cô gái khác, tôi càng cảm thấy vợ mình cứng nhắc, khó chịu biết bao. Vợ chỉ biết nấu ăn, người đầy mùi bếp núc, chỉ biết than vãn, kêu ca chuyện chăm con mà chẳng bao giờ để ý tới cảm giác của chồng, không biết chồng cần gì, muốn gì. Tôi càng so sánh vợ với người khác bao nhiêu thì càng thấy chán vợ bấy nhiêu.
Và trong đám những cô gái chơi cùng, tôi bắt đầu chọn được một người con gái tôi cảm thấy ưng ưng. Cô ta đồng ý làm bồ nhí của tôi với yêu cầu là, tôi phải chu cấp cho cô ta. Cuộc sống thuê nhà và tiền bạc ăn tiêu, hàng tháng tôi phải bỏ ra một khoản như thế gọi là khoản &’tình phí’ nuôi bồ nhí.
Lâu dần tôi cảm thấy nghiện chuyện cặp bồ. Bên bồ tôi cảm thấy thảnh thơi vô cùng chứ không phải chịu những lời trách cứ, than vãn từ vợ. Tôi muốn được ở bên cô ấy mỗi khi mệt mỏi thay vì về nhà ăn cơm với vợ. Và chuyện vắng mặt ở nhà là chuyện thường xuyên.
Video đang HOT
Sống với cô bồ hơn 1 năm, chỉ biết đến tiền và tiền, tôi bắt đầu nổi cáu. Mỗi lần tôi lĩnh lương, cô ấy toàn vòi tiền, bảo phải đưa cho đi mua sắm, làm đẹp. (ảnh minh họa)
Tôi nói với vợ rằng, chuyện chơi là chuyện tự do của tôi, nên cô ấy không được quản thúc tôi quá. Tôi muốn được sống phóng khoáng một chút. Vợ tôi không phàn nàn nhiều, cô ấy biết tôi ngoại tình từ bao giờ ấy, tôi cũng không hay. Cô ấy chỉ bảo, &’em đã biết mọi việc, nếu anh tiếp tục thì mình ly hôn’.
Lúc ấy, có vẻ như tôi hứng thú với bồ quá, nghĩ là cô ta có thể thay vợ chăm sóc tôi, vả lại cô ta cũng muốn lấy tôi làm chồng từ lâu lắm rồi. Thế nên, tôi hi vọng, khi tôi nói ly hôn thì cũng có người đến với tôi. Nói là vậy, nhưng tôi cũng chỉ có ý dọa vợ thôi, nào ngờ vợ tôi ly hôn thật. Thế là, chúng tôi chia tay nhau đơn giản như thế.
Ngay sau đó, vì bực mình vợ, tôi lấy vợ mới. Vì tôi nghĩ không có người này thì lại có người khác, muốn sinh bao nhiêu con chẳng được? Chúng tôi lấy nhau nhưng tình yêu đã hết, chỉ còn là trách nhiệm nên có lẽ bỏ nhau cũng không quá luyến tiếc.
Sống với cô bồ hơn 1 năm, chỉ biết đến tiền và tiền, tôi bắt đầu nổi cáu. Mỗi lần tôi lĩnh lương, cô ấy toàn vòi tiền, bảo phải đưa cho đi mua sắm, làm đẹp. Ngày ngoại tình cô ấy bịa ra mình làm nghề này, nghề nọ, giờ thì chẳng thấy làm gì, cắt tóc gội đầu còn không xong. Không đưa tiền thì cô ấy bảo “ngày xưa anh hay đưa tiền cho em, giờ sao em là vợ anh rồi, anh lại không lo?”. Thế là, tôi lại phải cung phụng, nuôi một người vợ chiều chồng chuyện &’chăn gối’ nhưng lại không hề hay biết chuyện nấu cơm, dọn nhà. Việc cô ta biết là làm đẹp.
Quá chán, tôi lại đi theo con đường cũ. Tìm quên trong rượu chè bài bạc. Tôi muốn tìm lại cuộc sống trước kia, muốn sống đời hạnh phúc bên vợ con. Bỗng trong lòng tôi cồn cào nỗi nhớ con trai, nhớ cảm giấc mỗi lần con bi bô gọi bố. Tôi nhớ quay quắt người vợ lầm lì nhưng lại cái gì cũng chu đáo với chồng con. Giờ thì tôi không còn sự lựa chọn nào khác, phải sống với cô bồ mà vốn chỉ biết tới đồng tiền của tôi.
Tôi ân hận quá vì đã bỏ vợ ra đi, đã nông nổi ly hôn để giờ phải sống trong sự day dứt. Nếu cho tôi làm lại, tôi nhất định chung thủy, là người chồng tốt và cả đời này không bao giờ nghĩ tới chuyện trai gái. Nhưng liệu có còn cơ hội cho tôi không?
Theo VNE
"Cháu không phải là người Hà Nội à?"
Khi tôi nói ra tên trường đó ở Thanh Hóa, bác mới trợn tròn mắt lên hỏi: "Cháu không phải người Hà Nội à?". Rồi thì, "Đã không phải người Hà Nội rồi, lại còn là người Thanh Hóa", làm tôi thực sự hết sức bất bình.
Tôi tự nhận mình không phải là cô gái đến mức tồi. Tôi có ngoại hình ưa nhìn, học vấn tốt, công việc tốt. Thế nhưng tôi lại bị gia đình chồng tương lai phải đối vì lý do quê hương, gốc gác. Điều đó xỉ nhục vô cùng tới lòng tự tôn dân tộc của tôi.
Ngay từ hồi nhỏ xíu, tôi đã luôn có gắng học tập thật giỏi. Tôi mong muốn được thành người vợ đảm như mẹ tôi và có 1 người chồng tốt như bố tôi. Cuộc sống của tôi cứ màu hồng trôi đi như vậy, với vô vàn giấy khen, bằng khen treo trong nhà. Ngoài học giỏi, tôi còn hát hay và đàn cũng giỏi, khả năng vẽ tranh cũng rất khá.
Khi lớn lên, có nhận thức nhiều hơn, tôi biết người ta không ưa người dân quê tôi. Thấy các anh chị học trên Hà Nội về nói mọi người trên ấy nói: "Người Thanh Hóa hầu như ai cũng là người xấu, cái đất chó ăn đá, gà ăn sỏi, chỉ chuyên đi lợi dụng người khác...".
Tôi vô cùng buồn vì chuyện đó. Tôi không hiểu sao mọi người lại có thể đánh đồng nhận xét và ghét chúng tôi theo trào lưu như vậy. Ở đâu cũng có người nọ người kia, ghét như vậy liệu có bất công cho chúng tôi không.
Khi anh bảo đưa tôi về ra mắt gia đình, tôi rất tự tin rằng mình sẽ để lại thiện cảm tốt với gia đình anh. Vậy mà... (Ảnh minh họa)
Từ xưa đến nay, tôi chỉ thấy quê tôi là vùng quê nghèo, nhưng mọi người rất đoàn kết và có ý chí vươn lên. Nhà ai cũng cố gắng cho con cái học hành giỏi giang. Rồi tôi lại nghĩ có thể các anh chị ấy làm gì khiến cho người ta ghét, hoặc là các anh chị nói quá lên thôi. Nhưng lên Hà Nội rồi tôi mới biết đó cũng là sự thật.
Tốt nghiệp cấp 3 với giải nhì toán quốc gia, tôi được tuyển thẳng vào Đại học Ngoại Thương. Cùng với khả năng thuyết trình tiếng Anh tự tin và ngoại hình xinh xắn, tôi nhanh chóng trở thành thành viên cốt cán của Câu lạc bộ tiếng Anh của trường.
Lên Hà Nội, mỗi lần giới thiệu mình quê Thanh Hóa, tôi thấy mọi người có 1 chút thay đổi trong nét mặt thật, hoặc là do tôi quá để ý nên tự nghĩ ra thế.
Tôi cũng thấy mọi người không thích giọng quê tôi, nên ngay từ lúc nên Hà Nội, tôi cũng đã có gắng sửa giọng nói. Tôi nghĩ đơn giải thôi, tốt nhất là nên nhập gia tùy tục, tôi đổi giọng nói, cùng với ngoại hình khá dễ thương. Mới tiếp xúc với tôi lần đầu rất nhiều người còn nghĩ tôi là người gốc Hà Nội.
Ngay từ ngày còn là sinh viên, tôi đã làm thêm ở 1 công ty truyền thông có tiếng, cũng là nhờ có 1 người anh giới thiệu. Rồi thực tập tôi cũng thực tập tại đó luôn, kết thúc khóa thực tập thì tôi được nhận vào đó làm. Nên tuy mới ra trường nhưng tôi đã có hơn 2 năm kinh nghiệm ở đó.
Rồi khi đó, T - người yêu tôi hiện nay cũng thi đỗ vào đó. Anh là người gốc Hà Nội, có chút gì đó hiền lành và công tử, mà tôi thì lại không thích những người như vậy lắm. Rồi sau 2 năm kiên trì theo đuổi và nhận thấy sự thay đổi từ anh, tôi cũng đồng ý làm bạn gái. Tính đến nay tôi đã ra trường được 3 năm và chính thức nhận yêu anh được hơn 1 năm.
Hiện nay, vì đã có kinh nghiệm 5 năm tại công ty, nên thành quả công việc của tôi tại công ty cũng được đền bù xứng đáng. Lương của tôi mỗi tháng trung bình trên dưới 50 triệu, vì thỉnh thoảng tôi cũng hay nhận làm thêm MC, hoặc dịch tài liệu... Về khoản thu nhập và chi tiêu tôi nghĩ mình không phải băn khoăn lắm.
Về tính cách, tôi thấy mình năng động và thoải mái, nên cũng được nhiều bạn bè yêu quý. Về ngoại hình tôi cũng rất ưa nhìn và cũng thường xuyên tập thể dục nên tôi có thân hình khá khỏe khoắn và cân đối. Về nội trợ tôi cũng khá khéo tay, ngoài những món ăn gia đình đơn giản, tôi cũng có theo học mấy khóa nấu ăn và làm bánh.
Về gia đình tôi cũng rất cơ bản, mẹ tôi là giáo viên, bố tôi là giảng viên tại 1 trường ở quê. Vậy nên khi anh bảo đưa tôi về ra mắt gia đình, tôi rất tự tin rằng mình sẽ để lại thiện cảm tốt với gia đình anh.
Ấy vậy mà khi về ra mắt bố mẹ anh, lúc đầu hai bác rất hồ hởi kéo tôi vào, nói đây là lần đầu tiên thằng T ra mắt bạn gái, hỏi nó cái gì nó cũng cười và nói: bí mật, để bố mẹ hỏi trực tiếp. Tôi cũng rất vui mừng vì không ngờ bố mẹ anh lại dễ gần vậy. Tôi trổ tài cắm hoa và làm 1 số món ăn, thấy hai bác đều gật gù rất vui vẻ.
Hai bác hỏi cháu hiện nay đang sống ở đâu, tôi trả lời cháu ở Cầu Giấy. Bác hỏi về công việc của tôi, về sở thích của tôi và hoàn cảnh gia đình. Thấy bác giật gù ra chiều rất đồng ý.
Nhưng đến lúc bác hỏi, "bố cháu dạy tại trường nào ấy nhỉ?". Và khi tôi nói ra tên trường đó ở Thanh Hóa, bác mới trợn tròn mắt lên hỏi: "Cháu không phải người Hà Nội à?". Rồi thì, "Đã không phải người Hà Nội rồi, lại còn là người Thanh Hóa", làm tôi thực sự hết sức bất bình. Từ lúc ấy cho đến lúc tôi về, không khí gia đình trầm hẳn.
Tôi cũng nghe lời anh và đã cố gắng đến nhà anh thêm vài lần nữa. Nhưng chỉ thấy bố anh còn có chút lay chuyển, chứ mẹ anh giờ lại ghét tôi ra mặt (Ảnh minh họa)
Đến hôm sau, nhìn mặt người yêu, tôi bắt anh ấy phải nói có chuyện gì. Cuối cùng anh nói "bố mẹ anh không đồng ý vì 2 đứa bằng tuổi". Nhưng chắc chắn là khi tôi nói tuổi của tôi bằng anh, hai bác vẫn vui vẻ bảo thế mới trị được chồng.
Tôi gặng hỏi mãi bắt anh nói thật. Anh đành phải nói rằng bố mẹ phản đối vì tôi là người Thanh Hóa. Bố mẹ anh sợ tôi sau này sẽ chiếm đoạt gia tài của anh và thành người phản trắc.
Thật sự tôi rất sốc, anh nói để anh nói chuyện với bố mẹ, anh chỉ lấy mình tôi làm vợ thôi. Tôi cũng nghe lời anh và đã cố gắng đến nhà anh thêm vài lần nữa. Nhưng chỉ thấy bố anh còn có chút lay chuyển, chứ mẹ anh giờ lại ghét tôi ra mặt. Bà nói tôi đừng đóng kịch nữa, "T nó ngốc, chồng bác ngốc không nhận ra chứ bác thì không qua mặt được đâu".
Giờ tôi không biết phải làm sao? Tôi yêu T, nhưng mẹ anh ấy không đồng ý tôi và tôi có cố gắng cũng chỉ làm mọi chuyện xấu đi. Chả lẽ tôi phải từ bỏ tình yêu của mình chỉ vì lý do gốc gác quê hương tôi?
Theo VNE
Sống chung một nhà với... yêu râu xanh Làm dâu, nhiều người phụ nữ đã ức chế, khổ sở vì những kẻ "yêu râu xanh" là người thân của chồng. Chuyện tế nhị, thật khó để thổ lộ, chia sẻ cùng người đầu ấp tay gối. Và vì thế, sự việc cứ ngày một trầm trọng. Bi "sam sơ" ngay trong nhà Lấy chồng, chị Đặng Vương Phương Trâm, (ngụ Củ...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Con dâu vừa về nhà vào đêm muộn, bố chồng U80 liền gõ cửa phòng và nói một điều khó tin

Chồng mất việc nhưng vẫn không chịu bán ô tô trả nợ

Em chồng mua thêm nhà hỏi vay tiền tôi trong khi nợ mua căn nhà trước chưa trả

Bị mẹ chồng rêu rao lười chảy thây, nàng dâu cao tay đáp trả khiến bà tức điên

Món quà lúc nửa đêm từ mẹ chồng cũ khiến tôi bật khóc

Mẹ chồng đã làm điều không thể tin nổi và tôi buộc phải quay về nhà mẹ đẻ trong sự cay đắng vô cùng dù mới vừa sinh con

Mẹ chồng bệnh, tôi đến thăm thì chứng kiến cảnh bà ân cần cho tiền con dâu cũ, còn nhắc một chuyện khiến tôi tức nghẹn họng

Xem phim "Sex Education", người đàn ông cứng rắn như tôi đã rơi nước mắt, nhận ra mình là một ông bố THẤT BẠI chỉ vì sai lầm này

Con trai đòi cưới bạn gái bị trọng bệnh, tôi có nên ngăn cản?

Bố chồng đòi mua riêng điều hòa để lắp trong cái bếp bé xíu, tôi phản đối liền bị "dằn mặt" theo cách không ngờ

Thấy con rể vào nhà nghỉ với người phụ nữ lạ, tôi mừng rỡ cho ngay 50 triệu nhưng câu nói của con khiến ý định của tôi sụp đổ

Dâu trưởng chăm sóc bố chồng ròng rã cả tháng, ngày ông xuất viện liền sang sổ đỏ nhà cửa cho con út: Sự thật bất ngờ
Có thể bạn quan tâm

5 loại rau là kho canxi giúp xương chắc khỏe cho độ tuổi trung niên
Sức khỏe
15:32:58 04/03/2025
Không thời gian: Nhóm phản động tấn công điểm trường, bắt giữ con tin
Phim việt
15:29:49 04/03/2025
Cà Mau: 4 người nhập viện cấp cứu vì ăn cá nóc
Tin nổi bật
15:16:06 04/03/2025
Ảnh chụp từ camera trong biệt thự vào nửa đêm hé lộ cuộc sống không như tưởng tượng của nàng dâu hào môn
Netizen
15:01:18 04/03/2025
Vai trò của BRICS trong chính sách đối ngoại của Trung Quốc
Thế giới
14:40:57 04/03/2025
Mạc Anh Thư gặp sự cố hậu ly hôn Huy Khánh
Sao việt
14:03:29 04/03/2025
"Rosé (BLACKPINK) tự nhiên bao nhiêu Lisa lại giả tạo bấy nhiêu"
Sao châu á
13:43:00 04/03/2025
Bắt 4 người trong vụ cầm hung khí chém thực khách ở quán nhậu TPHCM
Pháp luật
13:23:07 04/03/2025
Ngôi sao đang thực sự thống trị màn ảnh Trung Quốc hiện tại: Cái tên gây sốc với nhiều người
Hậu trường phim
13:21:57 04/03/2025
Cô trợ lý đẹp nhất Trung Quốc hiện tại: Nhan sắc đỉnh cao ở phim mới, càng nhìn càng thấy yêu
Phim châu á
13:19:18 04/03/2025