Mất niềm tin vào người cha phụ bạc tàn nhẫn…
Phóng đến nhà tình nhân của bố thì thấy mẹ đang ngồi trước cửa khóc lóc kêu gào, đầu tóc rối bung, quần áo xộc xệch. Hóa ra mẹ đến tận nơi đề nghị bố em về nhà. A nhân tinh còn mở cổng để bố ra ngoài và đánh mẹ em tui bui.
Ảnh minh họa
Em năm nay 19 tuổi, có một anh trai 28 tuổi. Gia đình em là gia đình cơ bản, bố mẹ và anh trai em đều là công nhân viên chức. Theo như mẹ em kể, hồi ngày xưa lúc còn yêu nhau, bố em đã nổi tiếng đào hoa.
Năm anh trai em được 4 tuổi thi bố em bắt đầu ngoại tình. Mẹ em kể rằng lúc đó me rất đau khổ, hay khóc lóc và đánh ghen. Bố em là một người gia trưởng, khó tính và hay động chân tay. Mẹ em mang tiếng là đi đánh ghen mà bị đánh ngược lại. Hồi đó chẳng biết kêu ai vì thời buổi kinh tế khó khăn, anh chị em họ hàng mải làm ăn.
Mặc dù bố em là con trai thứ 3 trong nhà có 6 anh chị em nhưng lại có ảnh hưởng rất lớn nên không ai dám phản kháng hay bênh vực mẹ em. Mẹ em đành im lặng chịu đựng. Một phần vì vẫn còn yêu bố em và thương con đang tuổi ăn tuổi lớn.
Từ lúc cưới nhau đến nay, bố em chưa hề đưa một đồng nào cho mẹ để nuôi con cái cũng như đóng góp chi tiêu. Bố em quan niệm nội trợ là của đàn bà nên phải lo hết. Còn tiền kiêm đươc, bô tiết kiệm để xây nhà. Bố em thông minh, học giỏi nên bao năm đèn sách vất vả cuối cùng cũng được trả công. Từ một kỹ sư nhiệt điện bố em đã phấn đấu trở thành phó quản đốc.
3 năm trở lại đây bố em có quan hệ với một người phụ nữ kém bố em 20 tuổi. Ngươi phu nư nay chồng đa chết và đã có một đứa con. Đỉnh điểm sóng gió của gia đình em bắt đầu từ đây.A tình nhân ấy là một người rất tham lam, vô văn hóa.
Ả suốt ngày nhắn tin chửi bới mẹ em, chửi cả ông bà ngoại em. A với bố em đi nhà nghỉ nào, làm trò gì, ăn uống ở đâu đều nói cho mẹ em biết. Thậm chí bố em đi ăn với đồng nghiệp, du lịch nghỉ mát đều vác ả theo, công khai mối quan hệ cho mọi người.
Mẹ em rất tức giận vì độ trơ trẽn của “đôi nhân tinh mất dạy” ấy nên đã gửi những tin nhắn chửi bới của ả cho bố em đọc để cho bố em thấy rằng đang quan hệ với loại người nào. Ngờ đâu bố em không những bênh ả mà còn đòi đánh mẹ. Hai người cãi nhau, mẹ em đòi đập phá đồ đạc, bố em không can mà còn hưởng ứng bằng cách tìm búa đập hết cửa kính, tủ quần áo, bàn ghế. Me em dùng tay không đập cửa đến nát cả tay. Bố em con xưng mày tao, dùng mọi lời lẽ thô tục nhất để chửi mẹ.
Xung đột lớn nhất xảy ra khiên em không muốn nhìn mặt bố nữa. Đó là vào ngày sinh nhật em, bố có đi uống rượu trước đấy và chỉ tạt qua nơi em tổ chức 10 phút rồi sau đó nói dối em là mệt nên muốn về nhà nghỉ. Mẹ em sinh nghi nên đã đi theo dõi. Bố không về nhà mà đến nhà tình nhân chơi, cách nơi em tổ chức sinh nhật 2km.
Bỗng dưng bố gọi điện cho em bảo rằng đến chỗ đấy mà đón mẹ về. Em cùng anh trai em phóng đến nhà tình nhân của bố thì thấy mẹ đang ngồi trước cửa khóc lóc kêu gào, đầu tóc rối bung, quần áo xộc xệch. Hóa ra mẹ đến tận nơi đề nghị bố em về nhà. A tình nhân còn mở cổng để bố ra ngoài và đánh mẹ em tui bui. Vừa đến nơi nhìn cảnh tượng mẹ nằm lăn lóc dưới đất mà em không khỏi đau lòng. Em vừa khóc vừa chạy đến ôm mẹ.
Video đang HOT
Anh trai em lúc ấy không thể bình tĩnh nổi nên đã túm lấy bố định đánh nhưng hàng xóm can ngăn. Ngày hôm ấy em đã khóc hết nước mắt và xin bố mẹ hãy ly dị nhau để cuộc sống được yên ổn. Bố chỉ chờ có thế, đồng ý viết đơn li dị với nội dung do hai người không hòa hợp nhưng mẹ không đồng ý.
Mẹ không đành lòng ra đi chỉ với tổng tài sản đã chia là 500 triệu cùng nhà cửa tiền mặt vì còn em và anh trai cùng bà ngoại. Biết rằng 2 đứa sẽ không ở với bố, mẹ không thể để bà em 70 tuổi phải sống cảnh nhà thuê tạm bợ. Mẹ đã phải nuôi bố em trong suốt 28 năm lấy nhau, chịu tổn thất về mặt tinh thần và thể xác rất lớn, chịu sự sỉ nhục, sự đánh đập. Lúc nghèo khó thì bên nhau còn lúc bố có đầy đủ lại vứt bỏ mẹ em.
Thật sự là sẽ chẳng có ai cam lòng nổi. Mẹ không thể để cơ ngơi cùng bố em gây dựng lên cho một ngươi phu nư mất dậy, xấp xỉ tuổi con trai mình về ở với chồng mình trong căn nhà me đã chăm sóc. Mẹ em tuyên bố đã ra đi thì phải ra đi với một số tiền thật xứng đáng. Sô tiền ấy để mẹ tiết kiệm cho em và anh trai em.
Mẹ đã hy sinh 28 năm của cuộc đời vì hai đứa con.Đến bây giờ thì ba mẹ con em không quan tâm đến việc bố yêu ai nữa, mà chỉ chăm lo cuộc sống của riêng mình. Mẹ em làm đẹp cho bản thân hơn, thi thoảng đi cafe ca hát cùng bạn bè. Em đang học đại học năm nhất nên bô bắt đầu lo cho em.
Số tiền ngày xưa mẹ dùng để nuôi em ăn học thì bây giờ tiết kiệm cất đi để phòng thân. Mẹ vẫn sống tốt, mẹ chi không quan tâm đến bố nữa. Em cũng không mong bố có thể thay đổi hay chu toàn với gia đình, chỉ cần lo về kinh tế là được. Hiện tại em và mẹ vẫn không biết làm cách nào để bố đưa tiền cho mẹ giữ, vì mẹ cũng sợ bố em đưa cho gái hết, sau này không còn gì để lo cho hai con. Em bây giờ đã mất hết niềm tin vào bố. Ba me con em nên lam thê nao bây giơ?
Theo Afamily
Vì sao người lương thiện cả đời gặp nỗi buồn và trắc trở?
-Vì sao những người lương thiện như con lại thường xuyên cảm thấy khổ, mà những người ác lại vẫn sống tốt như vậy
Thầy hiền hòa nhìn tôi trả lời:
- Nếu một người trong lòng cảm thấy khổ, điều đó nói lên rằng trong tâm người này có tồn tại một điều ác tương ứng. Nếu một người trong nội tâm không có điều ác nào, như vậy, người này sẽ không có cảm giác thống khổ. Vì thế, căn cứ theo đạo lý này, con thường cảm thấy khổ, nghĩa là nội tâm của con có tồn tại điều ác, con không phải là một người lương thiện thật sự. Mà những người con cho rằng là người ác, lại chưa hẳn là người thật sự ác.
Một người có thể vui vẻ mà sống, ít nhất nói rõ người này không phải là người ác thật sự.
Có cảm giác như bị xúc phạm, tôi không phục, liền nói:
-Con sao có thể là người ác được? Gần đây, tâm con rất lương thiện mà!
Thầy trả lời:
-Nội tâm không ác thì không cảm thấy khổ, con đã cảm thấy khổ, nghĩa là trong tâm con đang tồn tại điều ác. Con hãy nói về nỗi khổ của con, ta sẽ nói cho con biết, điều ác nào đang tồn tại trong con.
Tôi nói:
-Nỗi khổ của con thì rất nhiều! Có khi cảm thấy tiền lương thu nhập rất thấp, nhà ở cũng không đủ rộng, thường xuyên có "cảm giác thua thiệt" bởi vậy trong tâm con thường cảm thấy không thoải mái, cũng hy vọng mau chóng có thể cải biến tình trạng này; trong xã hội, không ít người căn bản không có văn hóa gì, lại có thể lưng quấn bạc triệu, con không phục; một trí thức văn hóa như con, mỗi tháng lại chỉ có một chút thu nhập, thật sự là không công bằng; người thân nhiều lúc không nghe lời khuyên của con, con cảm thấy không thoải mái...
Cứ như vậy, lần lượt tôi kể hết với thầy những nỗi thống khổ của mình.
Thầy gật đầu, mỉm cười, một nụ cười rất nhân từ đôn hậu, người từ tốn nói với tôi:
Thu nhập hiện tại của con đã đủ nuôi sống chính con và gia đình. Con còn có cả phòng ốc để ở, căn bản là đã không phải lưu lạc nơi đầu đường xó chợ, chỉ là diện tích hơi nhỏ một chút, con hoàn toàn có thể không phải chịu những khổ tâm ấy.
-Nhưng, bởi vì nội tâm con có lòng tham đối với tiền tài và của cải, cho nên mới cảm thấy khổ. Loại lòng tham này là ác tâm, nếu con có thể vứt bỏ ác tâm ấy, con sẽ không vì những điều đó mà cảm thấy khổ nữa.
Trong xã hội có nhiều người thiếu văn hóa nhưng lại phát tài, rồi con lại cảm thấy không phục, đây chính là tâm đố kị. Tâm đố kị cũng là một loại ác tâm. Con tự cho mình là có văn hóa, nên cần phải có thu nhập cao, đây chính là tâm ngạo mạn. Tâm ngạo mạn cũng là ác tâm. Cho rằng có văn hóa thì phải có thu nhập cao, đây chính là tâm ngu si; bởi vì văn hóa không phải là căn nguyên của sự giàu có, kiếp trước làm việc thiện mới là nguyên nhân cho sự giàu có của kiếp này. Tâm ngu si cũng là ác tâm!
Người thân không nghe lời khuyên của con, con cảm thấy không thoải mái, đây là không rộng lượng. Dẫu là người thân của con, nhưng họ vẫn có tư tưởng và quan điểm của riêng mình, tại sao lại cưỡng cầu tư tưởng và quan điểm của họ bắt phải giống như con? Không rộng lượng sẽ dẫn đến hẹp hòi. Tâm hẹp hòi cũng là ác tâm.
Sư phụ tiếp tục mỉm cười:
- Lòng tham, tâm đố kỵ, ngạo mạn, ngu si, hẹp hòi, đều là những ác tâm. Bởi vì nội tâm của con chứa đựng những ác tâm ấy, nên những thống khổ mới tồn tại trong con. Nếu con có thể loại trừ những ác tâm đó, những thống khổ kia sẽ tan thành mây khói."
Con đem niềm vui và thỏa mãn của mình đặt lên tiền thu nhập và của cải, con hãy nghĩ lại xem, căn bản con sẽ không chết đói và chết cóng; những người giàu có kia, thật ra cũng chỉ là không chết đói và chết cóng. Con đã nhận ra chưa, con có hạnh phúc hay không, không dựa trên sự giàu có bên ngoài, mà dựa trên thái độ sống của con mới là quyết định. Nắm chắc từng giây phút của cuộc đời, sống với thái độ lạc quan, hòa ái, cần cù để thay thế lòng tham, tính đố kỵ và ích kỷ; nội tâm của con sẽ dần chuyển hóa, dần thay đổi để thanh thản và bình an hơn.
-Trong xã hội, nhiều người không có văn hóa nhưng lại giàu có, con hãy nên vì họ mà vui vẻ, nên cầu chúc họ càng giàu có hơn, càng có nhiều niềm vui hơn mới đúng. Người khác đạt được, phải vui như người đó chính là con; người khác mất đi, đừng cười trên nỗi đau của họ. Người như vậy mới được coi là người lương thiện! Còn con, giờ thấy người khác giàu con lại thiếu vui, đây chính là tâm đố kị. Tâm đố kị chính là một loại tâm rất không tốt, phải kiên quyết tiêu trừ!"
Con cho rằng, con có chỗ hơn người, tự cho là giỏi. Đây chính là tâm ngạo mạn. Có câu nói rằng: "Ngạo mạn cao sơn, bất sinh đức thủy" (nghĩa là: ngọn núi cao mà ngạo mạn, sẽ không tạo nên loại nước tốt) người khi đã sinh lòng ngạo mạn, thì đối với thiếu sót của bản thân sẽ như có mắt mà không tròng, vì vậy, không thể nhìn thấy bản thân có bao nhiêu ác tâm, sao có thể thay đổi để tốt hơn. Cho nên, người ngạo mạn sẽ tự mình đóng cửa chặn đứng sự tiến bộ của mình. Ngoài ra, người ngạo mạn sẽ thường cảm thấy mất mát, dần dần sẽ chuyển thành tự ti. Một người chỉ có thể nuôi dưỡng lòng khiêm tốn, luôn bảo trì tâm thái hòa ái từ bi, nội tâm mới có thể cảm thấy tròn đầy và an vui.
-Kiếp trước làm việc thiện mới chính là nguyên nhân cho sự giàu có ở kiếp này, (trồng dưa được dưa, trồng đậu được đậu). Mà người thường không hiểu được nhân quả, trồng dưa lại muốn được đậu, trồng đậu lại muốn được dưa, đây là thể hiện của sự ngu muội. Chỉ có người chăm học Phật Pháp, mới có được trí huệ chân chính, mới thật sự hiểu được nhân quả, quy luật tuần hoàn của vạn vật trong vũ trụ, nội tâm mới có thể minh tỏ thấu triệt. Để từ đó, biết làm thế nào lựa chọn tư tưởng, hành vi và lời nói của mình cho phù hợp. Người như vậy, mới có thể theo ánh sáng hướng đến ánh sáng, từ yên vui hướng đến yên vui."
-Bầu trời có thể bao dung hết thảy, nên rộng lớn vô biên, ung dung tự tại; mặt đất có thể chịu đựng hết thảy, nên tràn đầy sự sống, vạn vật đâm chồi! Một người sống trong thế giới này, không nên tùy tiện xem thường hành vi và lời nói của người khác. Dẫu là người thân, cũng không nên mang tâm cưỡng cầu, cần phải tùy duyên tự tại! Vĩnh viễn dùng tâm lương thiện giúp đỡ người khác, nhưng không nên cưỡng cầu điều gì.
-Nếu tâm một người có thể rộng lớn như bầu trời mà bao dung vạn vật, người đó sao có thể khổ đây?
Vị thầy khả kính nói xong những điều này, tiếp tục nhìn tôi với ánh mắt đầy nhân từ và bao dung độ lượng.
Ngồi im lặng hồi lâu...xưa nay tôi vẫn cho mình là một người rất lương thiện, mãi đến lúc này, phải! chỉ đến lúc này, tôi mới biết được trong tôi còn có một con người rất xấu xa, rất độc ác! Bởi vì nội tâm của tôi chứa những điều ác, nên tôi mới cảm thấy nhiều đau khổ đến thế. Nếu nội tâm của tôi không ác, sao tôi có thể khổ chứ ?
Xin cảm tạ thầy, nếu không được người khai thị dạy bảo, con vĩnh viễn sẽ không biết có một người xấu xa như vậy đang tồn tại trong con!
Theo VNE
Lên giường rồi vợ hỏi: "Sắp xong chưa?" Chồng ngán ngẩm khi vợ lên giường toàn hỏi: "Anh sắp xong chưa, em còn phải đi giặt đồ" Ai cũng biết, chuyện chăn gối không chỉ là một nhu cầu bản năng của mỗi cặp vợ chồng. Nó không chỉ là chuyện "cần phải làm" mà còn là sợ dây kết nối tình cảm vợ chồng thêm mặn nồng. Ai cũng hiểu...